Kiến Tha Lâu Con Gà Mổ Một Phát ....


Người đăng: Lephuocsuong

Liễu Phiêu Phiêu đẩy cổng, ôm lấy Doãn Thiên Sầu cánh tay vui vẻ đi vào.

Lý Thông tâm đau nhứt chậm rãi theo sau.

Một hồi.

"Vị công tử này tốt tuấn lãng a."

"Vì sao lại có như thế đẹp trai người a?"

"Cái này cũng quá đẹp trai đi?"

"Đây là tiểu thư bạn trai sao?"

"Là nhà ai công tử a?"

Đám hạ nhân quét lá tưới cây nhìn thấy Doãn Thiên Sầu liền bị loá mắt, quá đẹp
trai, phảng phất là từ giấc mơ hằng đêm của thiếu nữ chui ra tới tuyệt thế mỹ
nam tử.

Bọn hắn giọng bàn luận rất rất nhỏ, nhưng lỗ tai của Doãn Thiên Sầu cùng với
Lý Thông là cỡ nào thính.

Doãn Thiên Sầu ánh mắt thâm ý nhìn qua Lý Thông.

Lúc này con nít lên ba cũng biết đám hạ nhân đang nói đến ai, Lý Thông giây
lát mặt đen như đít bò.

Trên thực tế Lý Thông cũng khá là bảnh trai, nếu như không có vô địch dung
nhan Sầu ca ở đây. Lý Thông sẽ là vạn chúng chú mục tồn tại.

Đáng tiếc là, có Sầu ca tại, vô luận ngươi cỡ nào anh tuấn, cỡ nào khí vũ hiên
ngang, đều chỉ là vật làm nền cho Sầu ca mà thôi.

Liễu Phiêu Phiêu vẩy vẩy tay chào đám hạ nhân, thần sắc rất đắc ý, phản phất
như muốn hỏi 'Cưa được như vậy suất ca, các ngươi thấy bản tiểu thư có hay
không lợi hại?'

So dung nhan, Lý Thông thật thua thảm, nhìn trời mà hỏi ai thấu nổi đau này?

Nhìn thấy Lý Thông một mặt đau khổ như vậy, Doãn Thiên Sầu không để ý tới hắn
nữa, mà nhìn nhìn xung quanh.

Liễu Phiêu Phiêu sân nhà không gian rất lớn, chung quanh tựa như hiện đại công
viên một dạng, trồng rất nhiều loại cây cảnh, đào ao nuôi cá cảnh ...

Số phút sau.

Phòng khách bên trong.

"Hai huynh ngồi đi, ta đi pha trà."

Hạ nhân đều bận việc bên ngoài, Liễu Phiêu Phiêu cũng không phiền bọn họ, nàng
tự mình ra tay.

Liễu Phiêu Phiêu đi vào trong.

Doãn Thiên Sầu cùng Lý Thông ngồi xuống đối diện nhau, ánh mắt nhìn nhau bắn
đạn đùng đùng, không gian tràn ngập mùi thuốc súng.

Một hồi.

Lý Thông trước mở miệng:"Doãn lão đệ, hạnh ngộ!"

Muốn làm ta ca, nằm mơ cũng đừng nghĩ.

"Lý lão đệ, hạnh ngộ!" Doãn Thiên Sầu đáp lại.

"Doãn lão đệ tuổi đã hai mươi mà tu vi vẫn chỉ Tôi Thể Cảnh, Thiên phú quả
thật kinh người, Lý đại ca đây tâm phục khẩu phục à!" Lý Thông tấn công.

"Lý lão đệ ưa thích người ta mà nói không dám nói, quả thật là nam tử hán đại
trượng phu, Doãn lão ca đây khâm phục sát đất à." Doãn Thiên Sầu phản kích.

"Doãn lão đệ quá khen!"

"Lý lão đệ quá khen!"

"Nam cương nữ nhu, trượng phu mà thực lực thua kém thê tử, sẽ bị thê tử cưỡi
lên đầu lên cổ, Doãn lão đệ ngươi xem, lão ca nói có đúng không?"

"Lý lão đệ ngươi tư tưởng không được rồi, quá lạc hậu. Đội vợ lên đầu là
trường sinh bất tử, hiểu không?"

"Thanh mai trúc mã, mối quan hệ tự nhiên sẽ bền vững khăng khít hơn so với
nhất thời gặp gỡ, Doãn lão đệ ngươi nói có đúng không?"

Doãn Thiên Sầu không đáp trả, chỉ tay đến dưới gốc cây đại thụ nói:"Lý lão đệ,
ngươi nhìn xem ..."

Lý Thông theo bản năng nhìn theo Doãn Thiên Sầu chỉ tay hướng.

Một con gà đang mổ sâu mà thôi, có gì đáng nhìn chứ?

Nhìn một lúc.

Lý Thông vẫn không hiểu Doãn Thiên Sầu bảo hắn nhìn con gà mổ sâu là có ý gì?

"Lý lão đệ, ngươi xem, con kiến tha lâu, con gà mổ cái cốc, sâu đã bị nuốt vào
bụng, ngươi nghĩ con kiến có thể đòi lại sao?" Doãn Thiên Sầu chậm rãi nói.

Lý Thông lúc này hiểu ra vấn đề, vẻ mặt âm trầm, suy nghĩ suy nghĩ đối sách
...

Mà đúng lúc này.

Liễu Phiêu Phiêu từ trong đi ra, thấy Doãn Thiên Sầu với Lý Thông cùng nhìn về
một hướng, nàng hiếu kỳ hỏi:

"Hai huynh đang nhìn gì vậy?"

"Không có gì, chỉ là nhìn con gà ăn mồi mà thôi!" Doãn Thiên Sầu cười đáp.

"Hai huynh thật nhàm chán, gà ăn mồi có gì tốt nhìn, đến uống trà muội pha
nè." Liễu Phiêu Phiêu bĩu môi.

Hai nam nhân cuời cuời cùng nhau thưởng thức trà thơm.

"Thật thơm, hảo trà à ..." Doãn Thiên Sầu trước mở miệng khen.

"Đương nhiên, đây là sư phụ cho muội, Tịnh Hồn trà, ngoài cực kỳ thơm ngon ra,
còn có tác dụng thanh tẩy những điều xấu xa, tạp niệm, trước khi lĩnh ngộ võ
học nhấp một ngụm, tốc độ lĩnh ngộ đều muốn tăng gấp mấy chục lần." Liễu Phiêu
Phiêu đắc ý.

Nàng quên mất một điều, Tịnh Hồn trà là tâm ma khắc tinh, đây mới là Tịnh Hồn
trà chỗ trân quý nhất.

Lý Thông uống một ngụm, cảm thấy tinh thần thanh thản rất nhiều, hắn hỏi:"Cái
này ... sao trước đây ta chưa từng uống quá, cũng chưa từng nghe muội nói
qua?"

Liễu Phiêu Phiêu tự nhiên đáp:

"Trà này là sư phụ cho muội trước khi luyện đan dùng, rất trân quý, nghe đâu
Thần Kiều cảnh siêu cấp cao thủ mới có tiền mua, muội làm sao pha cho huynh
uống đâu?"

"Ta bây giờ là pha cho Thiên Sầu uống, huynh là hưởng phúc của Thiên Sầu mới
được thơm lây đấy!"

Đâm tâm.

Tâm ta đau quá.

Lý Thông sắc mặt lúc này quả thật khó mà diễn tả bằng lời nói.

Hắn ...

Thế mà không bằng một cái vừa mới quen.

Thiên Đạo bất công à.

"Nảy giờ nàng vẫn chưa giới thiệu cho ta vị huynh đài trước mặt đây à!" Doãn
Thiên Sầu nói xong, nhìn Lý Thông cười.

Cuời một nụ cười khiến cho cho người như tắm rửa gió xuân, tâm tình vô cùng
tốt.

Thế nhưng.

Lý Thông nhìn nụ cười này, tâm tình càng thêm rắm thúi, uống mấy ly Tịnh Hồn
trà vẫn không tốt lên nổi.

Liễu Phiêu Phiêu vỗ đầu một cái.

Nàng nói:

"Ây da, muội quên mất, đây là Lý đại ca Lý Thông, nhi tử của Lý thúc thúc,
người mà muội nói với huynh trước đó í!"

Lý thúc thúc, Lô Châu tội phạm nghe tên liền sợ mất mật Đoạt Mệnh Tiễn Ma Lý
Dật Vân.

Y cùng với phụ mẫu của Liễu Phiêu Phiêu là Ngân Sương kiếm khách Liễu Phàm và
Trảm Nguyệt đao khách Tô Y Y là bộ tam thợ săn tiền thưởng khét tiếng ở Lô
Châu này.

"Hết rồi?"

Một hồi, thấy Liễu Phiêu Phiêu không nói, Doãn Thiên Sầu mới hỏi.

"Đúng à!" Liễu Phiêu Phiêu thành thật gật đầu.

"Ây da, nàng phải nói một chút về con người huynh ấy nữa chứ, giới thiệu đâu
thể ngắn gọn như vậy được, ít nhất phải có đủ ba yếu tố: tên, gia đình, tính
cách. Hiểu không?" Doãn Thiên Sầu nói.

Lý Thông một mặt cười cười nhìn Doãn Thiên Sầu, hắn biết Liễu Phiêu Phiêu ghét
nhất người khác chỉ trích nàng.

Nhưng là.

Hắn không thấy Liễu Phiêu Phiêu tức giận một chút nào, mà lại ngoan ngoãn nói
tiếp.

"Con người huynh ấy à? Ừm, tính cách dị thường cố chấp, thích khoe khoang.

Được cái từ bé đã thông minh lanh lợi, học cái gì cũng giỏi hơn muội, sau đó
trước mặt muội khoe khoang trang bức, cha mẹ muội thường đem huynh ấy ra mắng
muội.

Kiểu như 'Ngươi nhìn Lý đại ca ngươi thế này ... Lý đại ca ngươi thế kia ...'

Rất đáng ghét!!! "

Doãn Thiên Sầu gật gật đầu, ánh mắt thâm ý nhìn Lý Thông, tựa như muốn nói.

Lý lão đệ ngươi thấy chưa, đội vợ lên đầu mới trường sinh bất tử à ...


Vô Thượng Thần Hậu Cung - Chương #12