Người đăng: Lephuocsuong
Sau khi giết chết địch nhân, bầu không khí có chút căng thẳng, cần tìm một
cái mỹ nữ hảo hảo trò chuyện chút, làm dịu một cái trước mắt không khí.
Chợt.
Doãn Thiên Sầu nhận ra một vấn đề.
Một cái cực kỳ nghiêm trọng vấn đề.
Đó là ...
Nơi này không phải Giang Châu Tiêu Hà Thành, không có hắn 99 tình nhân, hắn
tìm ai tâm sự đây?
Doãn Thiên Sầu buồn con mẹ nó bực.
'Xem ra, ta nên cho Lô Châu mỹ nữ một cơ hội có được ta à!'
Doãn Thiên Sầu tinh thần niệm thanh tẩy pháp môn làm sạch thân thể cùng y
phục, chỉnh chỉnh mái tóc.
Nhìn nhìn mình trong gương, Doãn Thiên Sầu hài lòng gật gật đầu, rời phòng đi
xuống đại sảnh tính tiền trả phòng, tiêu sái đi ra khỏi Long Hân Khách Sạn.
...
Doãn Thiên Sầu một bộ cool ngầu bước đi trên đường phố, đi qua vô số ánh mắt
si mê của các thiếu nữ.
Thỉnh thoảng hắn nhìn một, đủ làm một thiếu nữ nào đó ngượng ngùng đến mặt
muốn đỏ cả lên.
Số phút sau.
Doãn Thiên Sầu đi vào một cái quán ăn nhỏ bên đường.
Với thân thể của hắn hiện tại, ăn uống là không còn cần thiết nữa, nhưng hắn
chính là muốn ăn, để nhắc nhở mình hay là một cái người.
Doãn Thiên Sầu chọn một bàn trống ngồi xuống, gọi món, chờ đợi.
Hắn tựa như một cây Xuân dược di động hấp thu phái nữ.
Quán ăn nhỏ bởi vì vô địch dung nhan Doãn Thiên Sầu ngồi đó, nữ khách nhân
nườm nượp kéo tới.
"Thật đẹp, thật là đẹp trai!"
"Nếu như có thể được trở thành hắn bạn lữ, thật là tốt biết bao."
"Ngươi đây là tại nằm mơ, liền ngươi cái này nhan sắc cũng muốn làm suất ca
bạn lữ?"
"Ta cái này không phải liền là suy nghĩ một chút nha."
Mấy cái thiếu nữ chính là tại tưởng tượng lấy, nếu như ngay cả huyễn tưởng
cũng không có, kia được bao nhiêu thật đáng buồn.
Doãn Thiên Sầu đối với việc này đã rất quen thuộc, không cảm thấy bao nhiêu
khó chịu.
Ai bảo hắn sinh ra quá mức đẹp trai, tựa như tạo vật chủ hoàn mỹ nhất kiệt tác
một dạng.
Doãn Thiên Sầu giả bộ cool ngầu ngồi ăn điểm tâm.
Lúc này.
Một cái áo tím muội tử tên Liễu Phiêu Phiêu tự tin ra trận, nàng dung mạo xinh
đẹp động lòng người, dáng vẻ thướt tha mềm mại, hướng chỗ Doãn Thiên Sầu đi
tới.
Đột nhiên.
Nàng dẫm phải võ chuối.
Võ chuối trơn trượt, nàng thân thể hướng phía đằng sau ngã đi.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, liền sẽ ngã xuống tại mặt đất, hình thành
ảnh hưởng rất là không tốt.
Doãn Thiên Sầu nhìn thấy cái này tình huống, chỗ nào có thể buông tha, bước
chân đạp mạnh, thân ảnh phiêu dật lướt đến Liễu Phiêu Phiêu trước mặt, vòng
tay chặn ngang ôm, xoay tròn một cái đường cong.
Tựa như phim kiếm hiệp tàu một dạng, hắn tay nâng áo tím muội tử eo, cúi đầu,
cùng nàng lẫn nhau nhìn nhau.
"Không sao chứ!" Doãn Thiên Sầu lạnh hỏi, hắn xem qua phim Hàn, mấy cô nàng
đều thích cool ngầu nam tử.
Trời ạ, làm sao đẹp trai như vậy, như này bổn cô nương làm sao chịu nổi.
"Ta không sao, cám ơn công tử!" Liễu Phiêu Phiêu đỏ mặt đứng lên đáp.
Đột nhiên.
Nàng ngã nhào vào lòng Doãn Thiên Sầu.
"Thật ngại quá, ta chân giống như bị trật khớp, công tử có thể dìu ta bên kia
sao?" Liễu Phiêu Phiêu quyết tâm thả ra ma trảo, nàng muốn đẹp cực phẩm suất
ca trước mặt trảo về nhà.
"Tốt à ..." Doãn Thiên Sầu lạnh đáp đáp, động tác lại nhẹ nhàng ôn tồn dìu mỹ
nữ đi.
Xung quanh khách nhân, đặc biệt là khách nhân nữ bắt đầu có những hành động
khó hiểu.
Kiểu như hé miệng, lè lưỡi, khạt nhổ biểu lộ rất là ghê tởm.
Các nàng chính là muốn nói cho Liễu Phiêu Phiêu biết, tốt đặc biệt mẹ gay mũi,
cay con mắt à.
Liễu Phiêu Phiêu vờ như không nghe thấy, nhu nhu mi mì cùng Doãn Thiên Sầu
chậm rãi đi.
Mẫu thân nàng đã dạy nàng một đạo lý, muốn cưa được trai đẹp, nhất định phải
chủ động, nàng không biết có đúng hay không, nhưng phụ thân nàng rất rất suất,
hẳn là đúng à.
Dìu Liễu Phiêu Phiêu đi tới bàn của nàng, Doãn Thiên Sầu động tác ôn nhu dìu
nàng ngồi xuống, sau đó làm bộ quay lưng mà đi.
"Công tử, có thể ngồi với tiểu nữ một hồi sao?" Liễu Phiêu Phiêu nhanh tay
chộp lấy cánh tay Doãn Thiên Sầu, giọng nói mang theo van nài ý tứ.
Doãn Thiên Sầu quay đầu nhìn.
Giây lát sau, lạnh nhạt phun hai chữ:"Có thể!"
Doãn Thiên Sầu xoay ghế ngồi đối diện Liễu Phiêu Phiêu.
"Công tử có bạn lữ sao?" Liễu Phiêu Phiêu một tay chống cằm, chớp chớp con mắt
hỏi.
"Không có!" Doãn Thiên Sầu trả lời rất dứt khoát, bạn lữ hắn thật không có,
chỉ có tình nhân.
Liễu Phiêu Phiêu nhìn Doãn Thiên Sầu con ngươi, không hề có dấu hiệu dãn ra,
xem ra thật không có bạn lữ.
"Công tử, ngươi nhìn ta thế nào? Xinh đẹp không?" Liễu Phiêu Phiêu lại hỏi.
"Rất xinh đẹp!" Doãn Thiên Sầu đáp.
"Thật sao?" Liễu Phiêu Phiêu hất hất mái tóc.
"Thật rất xinh đẹp, trước đây ta cứ nghĩ xinh đẹp như cô nương hết thảy cũng
tồn tại trong mộng, trong tranh vẽ bên trong.
Nhưng đến bây giờ.
Nhìn thấy cô nương, ta mới biết rõ nguyên lai thật là có xinh đẹp như vậy
người."
Doãn Thiên Sầu thần sắc rất rất nghiêm túc nói.
Nhìn cái vẻ nghiêm túc của Doãn Thiên Sầu, Liễu Phiêu Phiêu không nhịn được
phì cười, thần thái đáng yêu khiến cho bất kỳ nam tử nào cũng phải động tâm.
Tất nhiên là trừ bỏ những tên gay cùng những tên không có chim.
"Nói chuyện nảy giờ vẫn chưa biết công tử danh tính, tiểu nữ Liễu Phiêu Phiêu,
công tử đây?" Liễu Phiêu Phiêu nói.
"Tại hạ Doãn Thiên Sầu." Sầu ca đáp.
"Doãn Thiên Sầu? Tên rất hay à ..." Liễu Phiêu Phiêu tùy tiện khen.
"Cô nương quá khen, tên cô nương cũng rất hay." Doãn Thiên Sầu đáp.
"Doãn công tử, ta chân bị trật khớp, có thể giúp ta trở về hay không?" Liễu
Phiêu Phiêu hỏi.
"Rất vui lòng!!!" Doãn Thiên Sầu cười một nụ cười tự cho là đẹp trai nhất nói.
Sau đó, Doãn Thiên Sầu tính tiền, dắt tay ôm eo dìu Liễu Phiêu Phiêu rời đi.
Những nữ nhân xung quanh nhìn thấy cảnh này nội tâm phức tạp.
Các nàng có chút mê mang.
Cũng có chút tiếc hận.
Nhưng là càng nhiều hơn chính là ghen tị.
Tại sao vị trí kia không phải là các nàng.
A ...Tại sao à ...