Người đăng: hieu03052002
“Chủ nhân, đúng là với thực lực hiện tại, chủ nhân không thể đánh chết nó,
nhưng muốn vây khốn nó rồi từ từ thu phục thì không phải không thể”
“Làm thế nào có thể ? Khốn thần trận không thể phát huy được uy lực vốn có, ở
nơi này cũng không có ngũ hành kim thiết, thiếu nó không thể chuyển trận được”
“Ngũ hành kim thiết ?? Không cần, chẳng phải chủ nhân đang cầm Thiên Nhũ sao,
so với Thiên Nhũ, Ngũ Hành Kim Thiết vốn không là gì cả”
“Thiên Nhũ ? Ngươi nói thứ này là Thiên Nhũ ?”
Phương Ngạo Thiên nhìn xuống miếng đá màu đỏ hắn đang cầm
“Đúng là Thiên Nhũ, đây là loại linh thạch vạn năm, mặc dù độ cứng rắn thua xa
so với Tinh Kim cũng không có đặc tính như Ngũ Hành Kim Thiết, không thể dùng
để luyện khí nhưng nếu sử dụng nó để kiến tạo trận pháp thì tuyệt đối là tốt
nhất”
“Thiên Nhũ rất khó tìm gặp, Thiên Nhũ cũng chia làm năm loại, cây Thiên Nhũ
màu đỏ trên tay chủ nhân là Hỏa Nhũ, thuộc tính hỏa, có khả năng hấp thụ vô
hạn năng lượng hỏa hệ. Mỗi cây Thiên Nhũ để hình thành phải mất cả vạn năm hấp
thu thiên địa linh khí. Sau đó lại mất thêm vài vạn năm để thành hình, để đạt
tới độ lớn cũng như màu sắc như đám Thiên Nhũ trên kia phải mất trăm vạn năm”
“Trận thế, điểm mấu chốt là năng lượng duy trì và phát động trận, với khả năng
hấp thu năng lượng khủng khiếp của Thiên Nhũ, trận thế vốn có thể tự vận hành
mà không cần chủ nhân tổn hao năng lượng để huy động. Ngoài ra, trong mỗi cây
Thiên Nhũ đều tồn tại một giọt Thiên Dịch, có thể nói đó là tinh hoa của Thiên
Nhũ, có khả năng tăng cường tu vi cho ma thú. Ta nghĩ rằng con ma thú ngoài
kia chính là nhờ Thiên Nhũ mà có khả năng cường đại như vậy”
“Vậy bây giờ cần phải làm thế nào ?”
“Từ xưa tới nay, mọi người luôn nghĩ rằng trận là bất động, nhưng đó là quan
niệm sai lầm, trận thế cũng như pháp khí, có thể di động, đầu tiên sử dụng
Thiên Nhũ đễ khắc trận lên Tinh Kim Thiết, sau đó luyện hóa, chuyển một tia
thần thức vào trận thế, sau này có thể tùy ý mang trận theo người”
“Phương pháp này nhìn thì rất đơn giản nhưng điểm quan trọng nhất chính là làm
sao khống chế luyện hóa trận pháp. Bình thường để bố trận sau đó điều khiển
trận thế, người bố trận phải có tinh thần lực đủ mạnh để phát động năng lượng,
ngoài ra phải có thực lực mạnh mẽ nuôi trận. Nhưng nếu muốn luyện hóa thì gần
như không thể, bởi dù có tinh thần lực đầy đủ cũng không thể có đủ năng lượng
để vừa duy trì trận thế vừa luyện hóa trận thế.
Thêm vào đó, nếu không có Thiên Nhũ mà sử dụng Ngũ Hành Kim Thiết để khắc trận
thì khả năng hấp thu năng lượng trận thế vô cùng kém, sau mỗi lần sử dụng phải
tốn thời gian rất dài mới có thể khôi phục lại, nhưng với Thiên Nhũ thì khác,
khả năng hấp thu năng lượng của nó là vô cùng lớn, chỉ tốn khoảng 1/3 thời
gian so với bình thường là trận thế có thể khôi phục.”
“Chỉ là….”
“Chỉ là sao ?? Có vấn đề gì ??”
“Muốn luyện hóa trận thế, phải đưa thần thức nhập trận, phải tự mình dùng thần
thức trải nghiệm trận thế, nắm bắt, sau đó dùng năng lượng bản thân thâu nhập
từng góc cạnh trận thế. Có như vậy mới có thể khống chế trận hoàn toàn, nhưng
thần thức vốn rất yếu ớt, dưới công kích của trận thế cũng như năng lượng loạn
lưu khi luyện hóa trận rất dễ bị tổn thương, chủ nhân nên cân nhắc điều này”
Hm, tổn thương thần thức ? Có lẽ không đến mức nghiêm trọng như vậy, ta có
năng lượng của Vô Thần Đỉnh trợ lực, thần thức sớm đã mạnh mẽ vô cùng, vả lại
ta chỉ là muốn làm Khốn Thần Đại Trận, trận thế này có khả năng vây khốn vô
cùng khủng khiếp nhưng năng lực tấn công lại hạn chế, hẳn không quá nguy hiểm.
Phương Ngạo Thiên thầm nghĩ.
Đại ca, huynh sao vậy ? Sao không nói gì ?
Phương Nhi nhìn Phương Ngạo Thiên đang ngây ngốc suy nghĩ, đôi môi anh đào đỏ
mọng bật thốt.
Phương Nhi, muội tìm một chỗ tĩnh tâm tu luyện, huynh muốn bố trí lại Khốn
Thần Đại Trận để bắt nhốt con ma thú ngoài kia.
Có thể sao ?
Hắn còn có thể không tự tin sao ? Hắn là một thiên tài khoa học, tinh thần hắn
luôn rèn luyện trong môi trường khắc nghiệt, vốn đã vô cùng mạnh mẽ. Thêm vào
đó hắn có Vô Thần Đỉnh trợ lực, khả năng bạo phá là không thể xảy ra, cùng lắm
thì trải nghiệm chút đau khổ mà thôi.
“Tiểu Kim, Thiên Nhũ kia có thể cho người sử dụng không ?”
“Không thể, chủ nhân, nhưng dùng để đề cao pháp bảo, vũ khí thì được. Chỉ cần
một giọt Thiên Nhũ, vũ khí có thể đề cao ít nhất một tầng năng lực đặc thù.
Nếu như sử dụng Băng Dịch nhỏ vào Hàn Băng Kiếm của Phương Nhi, đồng thời
luyện hóa thêm một tầng thì Hàn Băng Kiếm sẽ càng thêm cứng cỏi, khả năng hấp
thụ linh khí vô cùng lớn, thêm nữa có thể bổ xung Hàn Băng Chi Khí cho Phương
Nhi, khi sử dụng sẽ tiết kiệm được bảy, tám mươi phần trăm năng lượng ma pháp”
Bảy, tám mươi phần trăm năng lượng…..đây là khái niệm gì ? Một ma pháp sư trên
chiến trường khả năng sát thương cực lớn nhưng ma pháp không phải là chiến kỹ,
không thể thích là sử dụng….nếu tiết kiệm được tới bảy, tám mươi phần trăm
năng lượng mà uy lực vẫn giữ nguyên….
Phương Nhi thoáng chút ngạc nhiên nhưng không ngần ngừ đưa Hàn Băng Kiếm cho
Phương Ngạo Thiên.
Hắn nhìn lên trần động, nhắm một cây Thiên Nhũ trắng như tuyết, Dung Kim Chỉ
phát động, cây Thiên Nhũ lập tức rơi xuống, ngay sau đó, một giọt dịch thể
trắng như tuyết nhỏ xuống, Phương Ngạo Thiên phất tay, Hàn Băng Kiếm lập tức
bay lên hứng lấy giọt dịch thể.
Vừa chạm vào giọt dịch thể, Hàn Băng Kiếm đột nhiên rung động mạnh mẽ rồi tỏa
sáng, hàn khí từ Hàn Băng Kiếm tỏa ra mạnh mẽ lan tràn khắp động phủ, hàn khí
quá mạnh khiến cả Phương Nhi cũng phải lui lại, đồng thời vận dụng Hàn Băng
Tỏa tạo thành một tấm chắn che bớt hàn khí cho Tiểu Bạch vẫn đang say ngủ.
“Dị biến, chủ nhân, nhanh luyện hóa, tiên khí phát sinh dị biến, phải luyện
hóa ngay, bỏ lỡ sẽ không kịp”
Phương Ngạo Thiên ngay lập tức xếp bằng bắt quyết, tay hắn như chớp động kết
xuất vô số thủ ấn, hàng loạt tiểu trận xuất hiện xung quanh phương ngạo thiên
tạo thành một tổ hợp trận thế hình ngôi sao năm cánh.
Hắn trong vô thức, tự nghiệm ra cách thức luyện khí mới, nhưng hắn không ngờ
rằng cách luyện khí của hắn vô tình lại chính là Ngũ Hành Trận, một trận thế
luyện khí khả ngộ bất khả cầu. Vô số Luyện Khí Sư trên đại lục từ xưa tới nay
đều tự mình ngộ ra một cách Luyện Khí riêng, nhưng có thể câu thông cả ngũ
hành, vận dụng tương sinh tương khắc để luyện khí thì tuyệt đối chưa từng có,
thông thường, một luyện khí sư dù thiên phú cực cao cũng chỉ có thể vận dụng
Thủy Hỏa tương tế đã quá mức kinh người.
Trong khoảng khắc, khí lạnh trên thân Hàn Băng Kiếm bị trận thế áp chế, tụ lại
quanh thân kiếm tạo thành một màn sương mỏng, chờn vờn quanh kiếm, thân kiếm
rung động ngày càng mạnh mẽ.
Khoảng một khắc sau, từ mũi kiếm một tia sáng phát ra, chiếu thẳng lên trần
động, toàn thân kiếm tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo kinh người.
“Kiếm khí, không ngờ có thể tự phát ra kiếm khí !!!”
“Chủ nhân, chúc mừng, Hàn Băng Kiếm thật không ngờ có thể trở thành thứ thần
khí”
“Thứ thần khí ?”
“Chủ nhân, thần khí có linh tính, có thể tự động bảo vệ, hỗ trợ chủ nhân tấn
công hoặc phòng thủ, thứ thần khí mặc dù không có được linh tính như vậy nhưng
lại có năng lực đặc thù, bản thân có thể công kích, mặc dù công kích không thể
câu thông được với chủ nhân nhưng có thể sử dụng chính năng lượng của vũ khí.”
“Hàn Băng Kiếm lúc này có thể phát ra Hàn Băng Kiếm Khí, trong lúc nguy cấp có
thể sử dụng một lần, Hàn Băng Kiếm Khí khi bộc phát có sức mạnh tương đương ma
pháp của Pháp Vương đỉnh phong, chỉ là sau khi sử dụng sẽ phải tốn một thời
gian mới khôi phục sử dụng lại”
“Tốt, tốt lắm”
Phương Ngạo Thiên mở bừng hai mắt, điền cuồng cười lớn….
Thứ thần khí, hắn cư nhiên nhờ một giọt Thiên Dịch có thể tạo ra thứ thần khí,
điều này có nghĩa gì ? Có nghĩa hắn mặc nhiên trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện
Khí Sư. Người khác muốn tạo ra tiên khí phải thiên tân vạn khổ, phải có sự may
mắn, còn hắn ? Hắn có thể đơn giản mà tạo ra thần khí, dù là một vũ khí thứ
phẩm đầy khuyết thiếu, với thiên dịch và Ngũ Hành Trận, hắn có thể một lần nữa
làm lại, một lần nữa đề cao phẩm giai của vũ khí.
Chỉ có điều, cho tới bây giờ, hắn và Phương Nhi vẫn như hai tờ giấy trắng, cả
hai có nền tảng cực kỳ khủng bố nhưng lại chẳng hề biết chút gì về bí kỹ. Nếu
chiến đấu gặp phải những cao thủ có bí kỹ cường đại thì sẽ chịu khổ rất nhiều.