Không Đề .


Người đăng: cry.alonexxx@

Trần Thanh gãi mũi ... cảm giác ngại ngùng vì ... hình như dại gái quá rồi nhỉ
...

Cười cười với cô giáo, cô cũng mỉm cười lại hắn, rồi quay lưng lên bục giảng
.

Trần Thanh tưởng tượng mình sẽ làm gì trong tiết mục biểu diễn, cười cười ,
rồi nằm xuống ngủ.
...

...

...

Hết tiết 2, ra chơi giữa giờ, Bảo Trân đã có mặt tại lớp, mặt hơi hồng ,
nhìn Trần Thanh ánh mắt bốc lửa.

Trần Thanh cười ha ha, ánh mắt khiêu khích nhìn lại nàng . Bảo Trân không làm
gì được, chỉ đành tức giận nhìn hắn rồi ngồi xuống kế bên.

Trần Thanh mỉm cười nhìn nàng . Móc trong túi áo ra một chai sứ, lại gần tai
nàng thì thầm :

- Trân, cái này là anh tặng em !! -

Bảo Trân nghi hoặc nhìn Trần Thanh, nhận lấy cái chai, mở nút ra, ngửi ngửi
. Đột nhiên mặt nàng biến sắc.

Trong cái chai, mùi thuốc nồng đậm, nhưng khoan khoái dễ chịu . Hít vào một
hơi khiến cho cơ thể cảm giác thanh lương khó tả, mệt mỏi biến mất.

- Đây là ? - Bảo Trân nghi hoặc, gia đình nàng gia tài to lớn vô cùng, có
thể nhận ra đây là một loại thuốc bắc đắt đỏ cực kỳ : - Anh trộm của ai ??? -

- Khỉ khô chớ trộm - Trần Thanh tức xạm mặt - Anh chế thuốc đấy, tên Mỹ
Dung
thuốc, mỗi sáng sớm em uống một muỗng cà phê, tối em thoa một ít lên
mặt, một tuần a đảm bảo có hiệu quả !! -

Bảo Trân nghi hoặc nhìn Trần Thanh, nhìn vào mắt hắn, thấy tình ý nồng đậm
của hắn, lòng cảm động : - Chắc hẳn chồng lấy hết tiền tiết kiệm ra cho mình
đây ... -

- Em biết rồi !! - Bảo Trân trả lời : - Lần sau, phải hỏi ý em trước khi mua
nghe chưa ? Không thì chết cái lỗ tai với em !! -

-Dạ dạ !! Chồng biết chồng hứa mà - Trần Thanh lập tức cười lên.

...

...

...

Tan học, sau khi tình tứ xong ở sân trường, Trần Thanh cất bước về nhà.

Về tới trước cửa chung cư, Trần Thanh quay đầu : - Được rồi, ông lão, theo
từ trưa tới giờ thì giờ cũng xuất hiện đi chớ !! -

Một ông già hùng tráng, trên người mặc áo thun ba lỗ ....đi dép tổ ong ...
mặc quần đùi ....râu ria bờm xờm ... đầu trọc lóc ....

Nhìn ổng một cái, Trần Thanh mém ngã ngửa ra sau :

- Này ông già ... tạo hình cũng bá đạo quá đi chớ ... !! -

- Khà khà !! Nhóc con cũng thấy à !! - Ông già nở nụ cười, khoe hàm răng đen
như nước sơn - Trước giờ chưa ai thấy được vẻ đẹp này của ông !!! -

- Xin bớt ... - Trần Thanh vô lực - Ông đẹp đến nỗi cháu không muốn trả lời
ông mà giờ cháu phải vào nhà vệ sinh đây !! -

- Làm gì ? - Ông lão sững sờ.

- Ói - Trần Thanh mặt tỉnh rụi.

Ông lão cứng mặt, nụ cười cứng còng lại, hành động cũng lập tức dừng đi ,
gân trán nổi lên.

- Cái gì ?? - Ông lão gằn giọng !!! Gân trán, gân tay, gân cổ đều nổi lên
hết sức rõ ràng.

- Cẩn thận máu lên não đó ông ơi !! Già cả rồi, đừng nên để cháu nói ra sự
thật chứ !! - Trần Thanh cười cười nhìn ông lão.

- Đúng như Thiên Vy nói .... thật là một thằng khốn nạn .... - Ông lão đột
nhiên nói.

Tới lượt Trần Thanh cứng người .... : - Khốn nạn ???? Cháu có làm gì đâu trời
!! -

- Mày làm nó nói khốn nạn - Ông lão nghiền ngẫm - Vậy chắc là mày đã làm gì
..... THẰNG KHỐN !!! MÀY ĐÃ LÀM MÀ CÒN KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM ???????? -

Ông lão nói một chút, nghiền ngẫm như hiểu ra được điều gì đó, bỗng nhiên
ổng hét lên thật to.

Người qua đường, bảo vệ khu chung cư nhìn Trần Thanh với cặp mắt khinh bỉ
.... Trần Thanh đổ mồ hôi hột hình như có gì đó sai sai.

- Ông kia, suy nghĩ bình thường dùm cái - Trần Thanh khóc không ra nước mắt
- Thiên Vy mới 13 tuổi !! Bộ cháu giống biến thái lắm à !!! -

-Rất giống !! - Trăm miệng một lời, không chỉ ông lão nói, mà cả bảo vệ, bác hàng xóm, người bán đậu hũ, xe bánh canh ..... cùng lúc vang lên.

Trần Thanh vô lực, xổm người xuống đất vẽ vòng tròn, vẻ mặt tuyệt vọng.

Ông lão hắc hắc cười, đến gần vỗ vai hắn : - Được rồi được rồi !! Nếu mày đã
làm cháu tao có bầu thì nhận đi !! Luật pháp sẽ khoan hồng cho kẻ tự thú ...
chừng tám năm thôi .... -

Càng nói, mặt Trần Thanh càng đen lại ... nói đến cuối cùng, gân trán Trần
Thanh đã nổi tùm lum ... nhìn như Hyuga tộc mở bạch nhãn ý ....

...

..

.


Võ Thần Dạo Chơi Nhị Thứ Nguyên - Chương #28