Trần Gia .


Người đăng: cry.alonexxx@

Ông lão dùng một chưởng toàn lực đón đỡ thần long lao tới, cảm giác như là cả
một quả núi đánh lên người mình . Chưa kịp phát lực, phịch một tiếng, cả
người bay ra ngoài.

Thần long không đánh chính diện vào người hắn, hơi chếch lên trời, khiến ông
lão giữ được một mạng.

Trần Thanh nhẹ giọng : - Báo cho Việt Võ Minh, nếu làm phiền ta ... hoặc
người thân cận ... ta sẽ tạo điều kiện cho các ngươi xây lại trụ sở ... !! -

Trần Thanh không nhìn ông lão thổ huyết liên tục, quay người, nắm lấy tay
Thiên Vy, đi chậm về chiếc xe đạp . Trước khi đi hắn không quên đưa một số
tiền dư mua luôn cả mấy chiếc xe mỳ gõ cho ông lão đáng thương, xoa đầu cô bé
.

Hắn không thấy được, ánh mắt cô bé lóe lên quang mang khác thường nhìn hắn .
Vẫn dõi theo đến khi không thấy được nữa.

Trên yên xe, khuôn mặt Thiên Vy xoắn xuýt, muốn hỏi rồi lại thôi . Trần
Thanh liền mở lời nàng :

-Muốn hỏi gì thì hỏi đi !!! ... À mà chờ chút !!! -

Hắn đột nhiên quay về một phương hướng, miệng lẩm bẩm gì đó Thiên Vy không
biết được.

- Rồi, nói đi !! - Trần Thanh lại tiếp tục mở miệng.

Thiên Vy ngập ngừng nhìn Trần Thanh : - Anh ... anh biết võ công ?? -

- Ừa !! - Trần Thanh gật đầu, rồi hắn vừa đạp xe vừa quay lại nhìn Thiên Vy
: - Bộ điều đó đáng ngạc nhiên lắm hả ? Em biết anh không được biết ? -

-A !!! Anh ... anh đều biết việc này ??? - Thiên Vy mở kinh ngạc con mắt trừng lớn.

- Tu vị anh cao như vậy còn không biết !! Em nghĩ anh là heo ? - Trần Thanh
lắc đầu - Cũng khá đó, mới 13 tuổi đã sắp đột phá tam lưu cao thủ, cũng là
một tiểu anh nữ đó chớ !! -

Lập tức, Thiên Vy xụ mặt : - Làm như anh lớn hơn em nhiều lắm không bằng
.......... đồ ..... biến thái !!! -

- Này này !! Mặc dù anh thích Lolicon ....- Trần Thanh đột nhiên im bặc ,
chuyên tâm đạp xe.

Thiên Vy mặt cũng đỏ bừng, cúi đầu, dúi vào lưng Trần Thanh, không nói lời
nào.

Quãng đường im lặng . Thiên Vy ngồi phía sau Trần Thanh, tay nàng không biết
khi nào đã vòng quanh eo hắn, ôm nhẹ nhàng theo từng nhịp đạp.

Đường phố về đêm với ánh đèn vàng ... một vài chiếc lá mùa thu rụng xuống ...
khiến cho cảnh sắc xung quanh không còn vô vị trong hắc ám.
....

...

..

.

- Ông chủ !!! -

Trong một căn biệt thự xa hoa, rộng rãi . Một căn phòng ánh sáng lộng lẫy ,
một người trung niên, râu xồm xoàm, tay cầm một điếu xì gà, chân gác lên
bàn vẻ mặt ung dung thích ý cầm một quyển sách đọc trên tay.

Nghe được một tiếng gọi, hắn liếc qua . Trước bàn hắn, hai người mặc bộ đồ
đen, đội nón che kín mặt mũi chỉ chừa đôi mắt đang quỳ một chân tại đó.

- Có chuyện gì ? Con gái ta đâu ? - Người trung niên cau mày lại.

Hai người quỳ dưới đất liếc nhau một chút, một người dưới đó bẩm báo tất cả
những gì lúc nãy Trần Thanh cùng Thiên Vy đã làm.

Người trung niên nghe một lúc, mày hắn lúc cau lúc giãn . Đến lúc hết diễn
biến, hắn tặc lưỡi :

- Chà chà, một chưởng đánh bay Việt Võ Minh người . Việt Võ Minh thu người
tệ nhất là một nhị lưu cao thủ ... chỉ mới 14-15 tuổi đã có võ công như vậy
... Thật là một thiên tài !!! -

- Ông chủ, còn có một việc .... - Người kia bỗng nhiên ngập ngừng.
Người trung niên chau mày, hắn không biết tại sao hai người này lại ngập
ngừng như vậy : - Việc gì ? Nói !! -

- Hắn phát hiện ra chúng ta ..... !!! - Một người trong đó bẩm báo.

Người trung niên như bị sét đánh . Phải biết, 2 người này là chọn lọc ra
trong số tinh anh của Ám Vệ Trần Gia, mặc dù võ công chỉ là nhị lưu đỉnh ,
nhưng trình độ che giấu lại có thể thần không biết quỷ không hay ám sát Nhất
Lưu đỉnh.

- Không ... không chỉ vậy ... - Bọn họ mặt xanh xám, giống như gặp một
chuyện gì khủng bố- Hắn ... còn "Truyền Âm Nhập Mật " !!!

Những chữ cuối cùng, tên Ám Vệ cắn răng gằn từng chữ.

Người trung niên bị sét đánh tập 2 . Tập này là sét đánh luôn theo bầy, cứng
đờ người, không suy nghĩ gì nữa cả.

Một lúc lâu sau, hắn ta mới run giọng, tỉnh lại hỏi tên Ám Vệ :

- Thật ... thật chứ ?? Ngươi nói Truyền Âm Nhập Mật ??? Là thứ phải có tuyệt
đỉnh cao thủ nội công mới có thể sở hữu tiêu chí ??-

- Dạ Vâng ... hắn bảo : Tiểu thư của bọn ngươi ta chăm sóc hộ cho, về báo
với ông chủ của bọn ngươi, không cần quản lý nhiều quá, cho nàng một không
gian tự do một chút ... an toàn của nàng ... giờ không cần đâu !! - Tên kia ám
vệ nhỏ giọng nói.

- Hắn ... hắn truyền cho cả hai người ???? - Người trung niên giờ không biết
kinh ngạc nữa là gì, hắn đã vượt qua biên giới, giờ hầu như không có gì đánh
động được hắn nữa cả.

- Giờ thuộc hạ phải làm gì thưa ông chủ ? - Một tên ám vệ cúi đầu hỏi.

Người trung niên cúi đầu trầm ngâm . Một lúc sau, ánh mắt hắn sáng rực rỡ ,
vỗ đùi :

- Triệt tiêu tất cả giám sát chung quanh Thiên Vy . Lấy thông tin tư liệu về
tiểu tử này .... Báo cho ông già ta !!! -

Ám vệ nghe nhắc đến "Ông già ta" ba chữ, thần sắc lập tức biến thành sùng bái
, ngưỡng mộ, gật đầu cùng lúc :

- Tuân lệnh -

Sau đó, vô thanh vô thức mà rời đi.

- Thật không ngờ ... tiểu bảo bối lại tha được một quý nhân về ...- Người
trung niên nở nụ cười - Khà khà ... Trần gia ... có cơ hội leo lên một tượng
đài hơi bị bự ....!! -

Tiếng cười dâm đãng vang vọng khắp cả căn phòng.

....

.....

....

...

..

.

Trần Thanh về đến phong, lên giường nằm . Hắn không quá quan tâm về Việt Võ
Minh . Dù gì cũng là một đồng bào, hắn ra tay rất nhẹ nhàng rồi, chỉ để cho
cái ông lão " Cậy Già Lên Mặt" đó một chút giáo huấn mà thôi.

Hắn nhắm mắt lại, liên hệ hệ thống . Một lúc sau, hắn xuất hiện trong một
không gian.

Trong không gian đó xuất hiện 9 người con gái . Chính là Vương Ngữ Yên, A Chu
, A Bích, Chung Linh, Vu Hành Vân cùng tứ kiếm . Chúng nữ vợ hắn trong Thiên
Long Bát Bộ.

....

...

..

.

Hôm qua ngủ quên, viết xong rồi quên đăng :))) sr các độc giả


Võ Thần Dạo Chơi Nhị Thứ Nguyên - Chương #26