Xuyên Việt ... Thất Bại .


Người đăng: cry.alonexxx@

Trần Thanh, 15 tuổi, 1 thanh niên 5 tốt làm theo điều bác Hồ dạy ,đang đi
trên con đường tới trường nơi thành phố Hồ Chí Minh đẹp đẽ.

Mỗi ngày hắn đều đi bộ, không phải vì hắn tiết kiệm tiền, mà vì thế hắn có
thể chơi game trên điện thoại . Trần Thanh là 1 con mọt game ... đến mức đáng
sợ.

Hắn mê game kiếm hiệp 6d mới ra năm 2035 gần đây tên "Kiếm Hiệp Tình Duyên N "
. Nói đến, hắn cũng may mắn, khi được 1 con nhân vật quá sức bá đạo.

Nhân vật trong trò chơi có thể chụp hình người sỡ hữu để đặt vào, hệ thống sẽ
tự điều chỉnh phù hợp, và nhất là còn có thể chỉnh sửa độ đẹp, cao nhất là
100% và thấp nhất là 50%.

Trần Thanh đương nhiên là 1 soái ca, vào game hắn chỉnh lên 100% để tự kỷ
cùng tán gái bên trong ... hầu hết toàn là mỹ nam mỹ nữ .....

Cũng phải nói là cực kỳ đẹp trai luôn - Đến chính bản thân còn phải mê -
(trích lời Trần Thanh ).

Hắn đang mải mê với trò chơi trên chiếc điện thoại ảo đeo ở trên cánh tay thì
bỗng dưng hắn cảm giác hắn bước hụt chân ....

Theo sau đó, tiếng gió vùn vụt qua tai làm hắn cảm giác như mình đang ngã
xuống ....

Hắn ... lọt cống rồi ... đi không nhìn chỗ cống thoát nước người ta đang sửa
....

...

....

...

-Trò chơi " Kiếm Hiệp Tình Duyên N " hoàn tất đăng nhập ...

- Xác định nhân vật : Trần Thanh

-Hệ Thống đang tải ...3% ....5%....15%...50%...90%... Hoàn Tất.

-Chào mừng người chơi đến với trò chơi, chúc người chơi vui vẻ.

-Vì không biết nguyên nhân xảy ra, Chính bản hệ thống không liên lạc được, chuyển hóa Phó Bản thành chính bản ( Chính là thế giới chính ấy =)), lười tìm từ nào đồng nghĩa nên thôi )

-Đền bù hệ thống thưởng cho 3 lần bí tịch nhận thưởng.

-Chúc người chơi Trần Thanh chơi vui vẻ.

Trong lúc bất tỉnh Trần Thanh nghe vài tiếng nói vang lên trong đầu, hắn nghĩ
chỉ là mơ thôi, mơ thôi ... làm sao ta xuyên việt được khi lọt cống chứ ...

Rồi hắn thiếp đi 1 chút ...

Trần Thanh tỉnh lại ... Hắn híp mắt lại để thích nghi với ánh sáng ... rồi
nhìn xung quanh.

-Phòng bệnh ... Ta nhập viện luôn r sao - Trần Thanh toát mồ hôi trán.

Hắn định cử động chân để bước xuống, nhưng chân đau nhói khiến cho hắn không
thể nào cử động được.

Vạch chăn ra ... ôi .... Chân hắn bó thành bánh giò, trắng toát như bánh canh
... Hắn nhìn thấy 1 cô gái ngồi đó, mặt phụng phịu như bánh bèo chiều, mắt
hơi đỏ làm cho lòng hắn hơi rung rung.

-Bảo Trân, sao em ở đây ? - Trần Thanh kêu lên ngạc nhiên.

Trần Bảo Trân, cô bé cùng họ với hắn nhưng không có quan hệ máu mủ gì, vô
tình học chung lớp, vô tình ngồi cùng bàn, vô tình cùng họ, vô tình cùng
ngày sinh tháng sinh năm sinh ... khiến cho Bảo Trân cô bé mê phim hàn này lập
tức quyết định Trần Thanh sẽ là người yêu của cô bé ( em bó chị rồi : TG )

Bảo Trân có đôi mắt to tròn linh động, khuôn mặt tròn, nũng nĩnh với má lúm
đồng tiền cùng đôi môi mập, mặc dù mũi không được cao nhưng lại rất hợp với
khuôn mặt cực kỳ dễ thương của nàng.

Bảo Trân hét lên : -Anh làm cái gì vậy, sao tự nhiên đi đường còn không để ý
rồi còn để lọt ống cống là sao ? Anh nói đi anh ngắm con NÀO ? - Bảo Trân gằn
giọng từng từ cuối cùng toát ra ... sát khí ngùn ngụt, giờ mà Trần Thanh chỉ
cần trả lời sai 1 câu thì hắn sẽ biết cái cảnh ...

Trần Thanh toát mồ hôi, không biết làm sao để chữa cháy nên đành nói thật :

- Không phải ... tại anh chơi game ...

Với giọng càng ngày càng nhỏ ....

Bảo Trân nghe đến đó, nhỏ giống như nghĩ đến cái gì, giật mình :

-Trò mà em bảo anh chơi cùng ????

Trần Thanh : - Dạ vợ ...-

-Hừ ...!!! Lần này vì em, lần sau mà còn không biết quý bản thân thì chết với em - Bĩu môi cong lên, Bảo Trân quay ngoắt ra ngoài.

-Bà xã muôn năm !!!!!! - Trần Thanh hét to, gần như người nào cùng phong đều nghe thấy.

Bảo Trân lập tức nhào lại, bịt miệng Trần Thanh, mặt đỏ như xôi gấc, nghiến
răng : - Anh muốn CHẾT hả CHỒNG ???? -

Trần Thanh lắc đầu nguầy nguậy, r lại hít 1 hơi thật sâu, lại hít liên tục.

-Gì vây ? - Bảo Trân thấy lạ.

Trần Thanh chỉ chỉ miệng của mình đang bị Bảo Trân che, Bảo Trân lây tay ra ,
Hắn nói :

-Tay vợ thơm ghê !!! -

Bảo Trân đỏ mặt, cốc cho hắn 1 phát vì tội nịnh bợ rồi nói :

-Em phải vào trường đây, sáng nay may là đi ngang qua thấy anh bị té gọi điện cứu thương, chứ không chắc anh nằm đó tới mai quá.

Trần Thanh cảm động, chu mỏ, chỉ vô môi mình làm nũng : - Ứ ư ư ư ...

Bảo Trân đỏ mặt lần nữa, nhìn như bánh xôi gấc làm Trần Thanh nuốt nước miếng
.

Nàng nhìn qua nhìn lại xem có ai để ý không, cũng may mọi người đều bận tâm
vô việc của mình ( Vâng, cắt ... diễn rất tốt nv quần chúng :TG )

Nàng chuồn chuồn lướt qua môi của Trần Thanh, rồi quay người chạy vội ra
ngoài, tai đỏ bừng như đít khỉ.

Trần Thanh nhìn theo bóng lưng Bảo Trân, cảm giác trong lòng ngập tràn hạnh
phúc.

Một lúc sau, hắn nằm xuống, lăn qua lăn lại 1 hồi lâu ... Cảm giác chán vô
cùng.

Chợt Trần Thanh nhớ tới, hình như lúc hắn bất tỉnh được hệ thống gì phụ thân
thì phải.

-Làm sao có thể chứ ... - Hắn thở dài, nhưng rồi vẫn nghĩ thầm hệ thống trong đầu.

Một cái bảng sáng hiện ra khiến cho Trần Thanh mém lật sấp xuống giường .....

....

.....

.... còn tiếp


Võ Thần Dạo Chơi Nhị Thứ Nguyên - Chương #1