Người đăng: ThuLamHoa
Vừa dứt lời, cổng thành mở ra. Ảnh Vũ vừa đi vào hệ thống vang lên :" Hoàn
thành nhiệm vụ, phần thưởng sẽ để trong kho đồ của nhân vật. Kinh nghiệm sẽ
được cộng thẳng, hiện cấp người chơi là : 7. Xin hãy tiến vào kiểm tra"
Ảnh Vũ bỏ qua lời hệ thống, bước thẳng vào thành. Giờ đây hắn cảm thấy như trở
về quê nhà của hắn. Dù đã xế chiều nhưng không khí nơi đây vẫn vô cùng nhộn
nhịp, đèn đuốc khắp nơi, thắp sáng mọi nẻo đường. Mùi thức ăn thơm ngào ngạt.
Bây giờ hắn cũng cảm thấy đói rồi,định mua chút gì đó ăn. Nhưng nhớ tới lời
của người kia, Ảnh Vũ cảm thấy sầu thúi ruột.
Đột nhiên, mắt hắn sáng lên hỏi thầm :" Hệ thống, ngươi có thể đổi tiền không"
Hệ thống:" ... Rất tiếc, hệ thống không đủ quyền hạn để làm điều đó. Người
chơi có thể đổi tiền tại mạo hiểm gia công hội "
Ảnh Vũ, suy nghĩ một hồi, bây giờ đến mạo hiểm gia công hội rồi đi ăn vãn chưa
muộn, hắn quyết định đi đến đó. Trên đường càng nhìn đồ ăn càng thèm, bụng đã
kêu réo rồi. Phải biết, kiếp trước Ảnh Vũ chính là một cái cật hóa chuyên
nghiệp, rất kén ăn a. Thậm chí, trong lúc tiến hành nhiệm vụ, nếu đói hắn có
thể bỏ đi và ăn một bữa ngon lành nha.
Nhưng Ảnh Vũ phải nhịn nếu không, hắn sẽ không thể yên lành, hắn biết chắc
điều đó. Hơn 24 năm kinh nghiệm cuộc đời, hắn đã chứng kiến biết bao nhiêu
chuyện nên hắn vô cùng thận trọng trong từng bước đi, cử chỉ.
Trên đường hắn cảm giác được có rất nhiều ánh mắt đang chăm chú nhìn hắn,
nhưng Ảnh Vũ chỉ nghĩ đơn giản là do màu tóc khác lạ và cái ám văn trên mặt
của mình. Nhưng hắn không biết lý do sâu sa đó chính là ... Hắn đẹp đến chết
người a, đa số những người nhìn hắn đều là nữ tử. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đã
biết vì sao rồi, vậy mà không chỉ có nữ tử đến nam nhân nhìn vào cũng ngất
ngây a.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Góc tác giả : Cái thời đại này thật là.... Không thể tưởng tượng nổi a......
Loạn quá, Loạn quá rồi
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Không những vậy, y phục hắn đang mặc chính là một tầng vải màu xám tôn lên màu
da trắng nõn mịn màng, tay áo ngắn lộ ra ám văn xích sắc quyến rũ bên vai
trái, nhìn qua cũng biết là thân thể của hắn chính là một cái hoàn mỹ thân thể
a. Khuôn mặt trẻ con,có chút trưởng thành cùng ám văn tử sắc càng làm cho hắn
thêm vài phần nghiêm nghị cùng âm lãnh.Những người nhìn Ảnh Vũ, ai cũng đều đỏ
hết cả mặt không ngoại trừ nam nhân a. Thậm chí một vài người không chịu được
đã chảy máu mũi đầy mặt, họ có cùng một suy nghĩ :" Hoàn mỹ, hoàn mỹ,đây là
một cái hoàn mỹ nam nhân a"
Hắn đi đến đâu, họ đi theo đến đó,không những vậy số lượng càng ngày càng
đông. Lời xì xào bàn tán ngày càng lớn
"Nhìn hắn kìa, đúng là một nam nhân hoàn mỹ a. Đáng tiếc lão nương đây đã có
chồng nếu không thì ...hắc hắc" Một trung niên nữ nhân cười hắc hắc nói.
"A, ta chưa có chồng. Đáng tiếc ta quá xấu, nhìn là đã buồn nôn rồi. Chắc chắn
là không được" Một cô nương y phục lòe loẹt,uể oải nói.
"Nhìn thân thể hắn kìa,ta cũng muốn có một thân thể như vậy a" một nam nhân ốm
yếu nói.
"..."
Đến đây, có một cô nương giọng điệu ngạo mạn bước ra, y phục hồng sắc, dung
mạo coi như thanh tú, cao giọng nói:"Ngươi!"
Nghe vậy Ảnh Vũ quay đầu lại, nở một nụ cười ôn nhu nói:" Ân. Cô nương tìm ta
có chuyện gì sao". Giọng nói của hắn làm tan chảy lòng người.
Khi Ảnh Vũ cất giọng, tất cả mọi người đều kinh ngạc. Hắn quả thực là muốn...
chết a. Đã đẹp như vậy thì lại chớ, đến cả giọng nói cũng, có thể làm ngất
ngàn vạn thiếu nữ a.
Đến đó, tiểu cô nương đã hoàn toàn cứng giọng. Một lát sau, mặt đỏ bừng, ngất
đi. Ảnh Vũ nhìn thấy vậy mà đầu đầy hắc tuyến. Hắn chẳng làm gì tiểu cô nương
ấy cả. Hắn đến gần đỡ tiểu cô nương dậy. Vừa lờ mờ tỉnh dậy, nhìn thấy Ảnh Vũ
lại trực tiếp chảy máu mũi rồi lại ngất đi. Ảnh Vũ thấy vậy, mặt đen lại. Một
hồi sau, hắn lên giọng hỏi: “ Có ai có quan hệ với tiểu cô nương này không”,
một lát sau “ Có, cô ấy là tiểu thư của chúng ta” bỗng một nhóm 3 nữ tử cao
giọng nói,vội đi đến.
Nãy giờ bọn họ đi tìm tiểu cô nương này, nhưng mãi chẳng tìm được, sắc mặt 3
người trắng bệch. Khi nghe được có người hỏi vậy họ lật đật chạy đến, sắc mặt
như nắm được một tia hy vọng.
Khi đến gần, nhìn thấy Ảnh Vũ cả 3 nữ tử ngây người. Hắn lên giọng hỏi: “ Sao
vậy?” “ Không, không, không có gì” một người lên tiếng, cúi khuôn mặt đỏ ửng
xuống đất. 2 người còn lại mới phản ứng lại, đi theo sau người nữ tử này đến
khiêng tiểu cô nương đi ra.
Ngay lập tức, hắn lại đi đến mạo hiểm gia công hội.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Góc tác giả : Main sát gái quá đi mà. Ta thích (ˇωˇ). Cố lên Main à
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
.....
Một lát sau. Đoàn người vẫn còn đi theo Ảnh Vũ, khi đến gần mạo hiểm gia mới
tản đi một chút. Bây giờ hắn mới nhẹ thở ra một hơi.
Tiến vào công hội. Ngay khi cửa vùa mở, vô số ánh mắt đã nhìn vào phí cánh
cửa. Nhưng khi thấy Ảnh Vũ, tất cả đều ngây người.
Một nam nhân to con râu ria xồm xoàm, khuôn mặt dữ tợn bước ra, nhìn hắn khinh
thường nói: “ Ngươi đến đây làm gì. Khoe nhan sắc à, Hahaha” Nói đến đó, trong
công hội cũng có vào nam nhân theo đó mà hùa theo. “Đúng đúng, nhìn ngươi chắc
vẫn còn nhỏ thôi, về nhà bú sữa mẹ đi” một nam nhân cao gầy, có một chòm râu
dê cười nói
Ảnh Vũ chẳng thèm quan tâm bọn hắn. Trực tiếp đến quầy đón tiếp, nói với tiếp
quầy : “ Tôi muốn đăng ký làm mạo hiểm gia”. Tiếp quầy là một nữ tử tóc đen,
tóc ngắn ngang vai. Đôi mắt phượng, mũi cao, đôi môi hồng phiếm. Có thể nói là
mỹ nhân, nhưng đối với Ảnh Vũ mà nói thì không là gì. Nữ tử khinh thường nói :
“ Không nhận trẻ dưới 14 tuổi”. Ngay sau đó toàn bộ công hội cười rộ lên
“ Khá lắm Ái Na, cả ta cũng chẳng giỏi võ miệng bằng em đâu”
“ Giỏi lắm, Tiểu Ái, cho tên tiểu tử ấy chừa cái thói huyênh hoang”
Đến đây mặt Ảnh Vũ đầy hắc tuyến, hắn vậy mà lại huyênh hoang hồi nào. Thậm
chí tiền hắn còn chưa vung ra. Hắn thở dài một hơi, nghiêm giọng nói : “Ta 16
tuổi, cho ta đăng ký làm mạo hiểm gia” Nữ tiếp quầy khinh thường,cười nhẹ nói
: “ Nhưng ta không muốn làm đấy, ngươi làm gì ta” “ Ra giá đi” Ảnh Vũ nhẹ
nhàng nói. Nữ tiếp quầy cười nhẹ : “ 5 Kim tệ, ngươi trả nổi không?” “Thành
giao” Ảnh Vũ nói xong đưa cho nàng 5 cái Kim tệ.
Nữ tiếp quầy thầm nghĩ nếu có thể lấy được cả 5 Kim tệ này thì tốt nhưng suy
nghĩ sâu sa hơn, hẳn là có thế lực đằng sau. Nàng suy nghĩ một hồi rồi nói :
“Không cần, chỉ cần 50 Thiết tệ thôi, ngươi có không? Nếu không để ta đổi cho
ngươi” “ Làm phiền cô” Ảnh Vũ nở một nụ cười ôn nhu nói. Thấy vậy, mặt nàng ta
có hơi đỏ.
Tới đây, sắc mặt mọi người đại biến, đăng ký làm mạo hiểm gia chỉ cần 50 Thiết
tệ thôi, nữ tử này ra giá 5 Kim tệ, hắn vẫn không chần chừ, chắc chắn có rất
nhiều tiền. Tới đây, trong mắt một vài người ánh lên sự tham lam. Nghĩ đơn
giản, thực lực chắc chắn không quá nhị cấp sơ giai, nên nở một nụ cười thô bỉ,
tham lam.
Không ai nghĩ tới Ảnh Vũ vậy mà là tam cấp trung giai ma thú sử dụng Hoá Nhân
Đan mới hoá thành nhân hình, bởi vì ma thú nếu muốn hoá nhân hình ít nhất phải
đạt tới lục cấp trở lên. Mà ma thú từ lục cấp trở lên vô cùng hiếm, mấy trăm
năm mới có tầm vài con.
Ma thú trời sinh thể chất kinh người nên với thực lực tam cấp trung giai mà
nói của hắn thì ngang bằng với tứ cấp sơ giai so với nhân loại. Mà ma thú biến
dị lại càng mạnh hơn, biến dị hai cấp ở thực lực này có thể so với tứ cấp cao
giai so với nhân loại. Mà Ảnh Vũ là ai, là ma thú biến dị 4 chủng, nên thực
lực tương đương với ngũ cấp trung giai của nhân loại. Cộng thêm, kinh nghiệm,
kỹ năng cùng những thứ mà hắn có nên có thể ngang bằng với ngũ cấp cao giai.
Nhân lúc nữ tiếp quầy đi đổi Kim tệ, một đại hán tiến lên, khuôn mặt thô bỉ,
tay cầm trường kiếm nói : “ Tiểu tử, đại thúc đây đang cần tiền, cho thúc mượn
100 Kim tệ được không” hắn cười ha hả nói.
Đối với Ảnh Vũ mà nói, loại người này hắn đã tiếp xúc qua nhiều lần rồi. Hắn
cũng chẳng để tâm, trực tiếp bỏ qua lời của đại hán kia, đi đến một cái bàn
gần đó chờ đợi.
Lúc này, đại hán kia đã tức điên lên nói : “ Tiểu tử, rượu mời không uống,
muốn uống rượu phạt” rồi vung lên trường kiếm trực tiếp bổ đôi cái bàn. Nhưng
hắn bất ngờ là Ảnh Vũ vậy mà biến đi đâu mất.
Rồi từ đằng sau lưng của đại hán nói : “ Cút”. Một lần nữa hắn lại chọn cái
bàn gần đó, ngồi rung đùi, nhàn nhã chờ đợi.
Mọi người nuốt một ngụm nước bọt. Tốc độ này quả thực là quá nhanh đi. Những
tên vừa nãy có ý định cướp tiền từ Ảnh Vũ cũng thay đổi ý nghĩ. Chẳng qua có
vài tên ngu ngốc vẫn mang suy nghĩ tham lam.
“ Tên kia, đừng coi thường ta” hắn tức giận rống lên. Ảnh Vũ biến mất và xuất
hiện sau lưng hắn một lần nữa, băng lãnh nói : “ Cút, nhưng nếu ngươi muốn, ta
không ngại lấy đi mạng của ngươi” tay hắn cầm theo Xích Nguyệt Đoản Kiếm đỏ
chói kề ngay cổ đại hán rồi buông ra.
Lúc này, mặt tên đại hán trắng bệch, mọi người chảy mồ hôi lạnh mừng thầm chưa
đắc tội Ảnh Vũ.
Bầu không khí trở nên yên tĩnh, Ảnh Vũ trở lại chỗ ngồi của hắn, còn tên đại
hán kia trực tiếp ra khỏi công hội.
Thời gian chậm rãi trôi qua, rốt cuộc cô tiếp quầy kia cũng đi ra, cầm theo
một túi tiền cũng một tấm thẻ thiếc. Khi nhìn thấy hiện trạng, nàng cũng không
bất ngờ cho lắm, có lẽ sự chuyện này thường xuyên xảy ra.
Nàng nói : “ Đây là 450 Thiết tệ của ngươi, còn tấm thẻ này thì ngươi trích
máu vào, nó sẽ hiện ra tên và cấp độ của ngươi, nghề thì ngươi có thể dựa vào
suy nghĩ mà thay đổi thông tin trên thẻ. Thực lực và một số thứ nữa cũng sẽ
thể hiện lên thẻ. Do ngươi mới bắt đầu làm mạo hiểm gia nên sẽ là F cấp độ mạo
hiểm gia. Làn lượt lên cao là :F,E,D,C,B,A,S,SS cấp độ”
Đến đây, Ảnh Vũ tiếp nhận túi tiền và tấm thẻ, hắn hơi suy tư một chút ,hắn
không muốn tiết lộ thực lực ngay lúc này. Ảnh Vũ muốn ẩn giấu thực lực của
hắn.
Rồi hắn cũng trích máu lên tấm thẻ,bỗng hệ thống vang lên : “Người chơi có thể
ẩn dấu thông tin thật sự, liệu có xác định muốn che giấu”
Mắt hắn sáng lên, nói thầm : “ Xác nhận”
“Xin mời chỉnh sửa tư liệu:
Tên: Ảnh Vũ
Tuổi:16
Chủng : Ma thú
Cấp độ:F
Nghề: Sát thủ
Thực lực : Tam cấp trung giai
Hắn nhìn qua một lượt. Rồi chỉnh sửa đôi chút. Hắn cũng chẳng làm gì nhiều,
chỉ là thay đổi chủng thành nhân loại và thực lực thành nhị cấp sơ giai mà
thôi.
Tiếp quầy nữ tử nhìn tấm thẻ của hắn đôi chút rồi thôi. Nói : “ Ngươi nếu có
tiền cần đổi thì có thể đến công hội chúng ta hoặc đấu giá trường để đổi”
“Ân, cảm ơn” Ảnh Vũ ôn nhu nói, rồi rời đi khỏi công hội.
Vừa ra khỏi, một tiếng kinh thiên động địa vang lên “ Ọt ọt ọt” đó là tiếng
của dạ dày Ảnh Vũ đang lên tiếng. Hắn vội đi tìm mấy món ăn vừa ý hắn rồi mua
rất nhiều món. Tổng cộng tiêu hết 100 Thiết tệ. Phải biết đối với một người
bình thường ma nói, nhiêu đó đủ để ăn hai ngày cơm. Nhưng hắn là một cật hoá
ma thú a, sau khi ăn xong hắn cảm thấy vẫn hơi đói,lập tức đi tìm thêm mấy món
tráng miệng. Rốt cuộc hắn có 450 Thiết tệ mà bây giờ chỉ còn lại 300 Thiết tệ,
đủ để biết hắn ăn kinh khủng như thê nào đi.
Trong khi đó, cô nàng Tiểu Na của chúng ta đang ngồi thất thần trong một khách
điếm gần công hội, thầm nghĩ về Ảnh Vũ a.
Sau một lúc đi dạo. Hắn biết Vinh Quang thành vô cùng nhộn nhịp, theo hắn bây
giờ cũng là 8 giờ tối rồi, nhưng không khí vẫn không nhạt đi một chút nào,
thậm chí còn sôi nôi hơn. Hắn đi vòng quanh tìm một khách điếm để ngủ qua đêm.
...........
Sau một hồi, hắn cũng tìm thấy một khách điếm còn phòng trống. Hắn không biết
có phải là do sự kiện gì hay không mà những khách điếm mà hắn đến thuê phòng
đều không còn phòng trống. Tiểu nhị nói : “ Khách quan à, giá một ngày là 10
Thiết tệ, mong khách quan thông cảm. Dạo gần đây, số lượng khách tăng nhanh,
quả thật cũng không còn cách nào khác a” “ Âm, không sao. Cho ta ơn trước một
ngày, nếu có việc thì ta sẽ gửi thêm tiền” Ảnh Vũ nói. “Đa tạ khách quan, đây
là phòng của khách quan.” Nói xong hắn đưa cho Ảnh Vũ một cái quả cầu nhỏ,
trên đó có số 16, nói tiếp : “Khách quan đưa quả cầu này vào trong lỗ khoá,
cửa sẽ mở. Sau khi mở, quả cầu sẽ nằm trong khay màu lam bên phải cửa”
Ảnh Vũ gật đầu, cầm quả cầu tiến đến phòng của hắn. Khi gần đến nơi, bỗng
nhiên Tiểu Na từ phòng 209 đi ra. Nhìn thấy hắn Tiểu Na đỏ mặt hỏi: “ Ngươi
đến đây làm gì a?” “ Ta đến thuê phòng để qua đêm a”Ảnh Vũ cười nhẹ nói.
“Ân” vừa dứt lời, Tiểu Na chạy nhanh vào phòng. Mặt Ảnh Vũ đầy hắc tuyến đây
là lần thứ hai trong ngày a. Hắn tự giễu, chắc kiếp trước mình làm việc ác nên
ông trời phạt. Nhưng không phải, nguyên nhân là do vẻ đẹp và cái chất giọng
quyến rũ chết người của hắn a.
Đi đến trước cửa phòng, Ảnh Vũ làm như lời tiểu nhị nói. Quả thật cửa đã mở
ra. Vừa vào phòng, hắn nằm bẹp trên giường. Rồi đánh một giấc đến sáng a.
Sáng sớm, sương vẫn còn đọng trên lá cây, hắn đã thức dậy từ lâu, đang vận
động cơ thể. Bây giờ, Ảnh Vũ đang thả trần a. Từng múi cơ bụng săn chắc, cánh
tay rắn chắc,cơ ngực nở nang, bờ vai cùng tấm lưng rộng. Từng giọt mồ hôi từ
trên đầu rơi xuống, quả thực là mỹ cảnh a. Nếu ai mà thấy cảnh này khẳng định
là chảy máu mũi đến chết a.
Ảnh Vũ ra khỏi phòng, mồ hôi trên cơ thể rơi xuống sàn nhà. Hắn đi ra đằng sau
khách điếm tắm rửa cơ thể. Sẵn tiện kiểm tra coi bản thân có gì mới hay không.
Tiến vào bồn gỗ, hắn nhắm mắt, thả lỏng cơ thể. Tiến vào đại não,chỉ số của
hắn đã tiến bộ kinh người :
Tên người chơi: Tinh Hàn
Tên: Ảnh Vũ
Chủng tộc: Quỷ Vong Lang Xà( tam cấp trung giai ma thú)
Kinh nghiệm :167/10000
Cấp :5/50
Cấp tiến hoá: 1
Máu : 600
Hồi / giây: 15
Năng lượng : 400
Hồi / giây: 8
Vật lý: 62
Ma pháp: 55
Tốc độ: 56(nhân)72(thú)
Tỉ lệ bạo: 100%
Sát thương baọ:350%
Kháng hiệu ứng xấu:Toàn bộ các loại độc(trung cấp),toàn bộ hiệu ứng xấu đối
với linh hồn (cấp thấp), chảy máu(trung cấp)
Về phần kỹ năng,vẫn không có gì tiến triển. Hắn đột nhiên nhớ tới phần thưởng
mà hắn nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ. Hắn di chuyển sang kho đồ. Lục lọi
hồi lâu hắn cũng nhìn thấy thứ hắn cần tìm. Thương nhân chuyên nghiệp kỹ năng,
từ lúc sau khi sử dụng Hoá Nhân Đan hắn đã muốn lĩnh ngộ lắm rồi nhưng bây giờ
hắn mới có thời gian thống thả a.. Hắn muốn lĩnh ngộ kỹ năng này, nói là làm.
Ảnh Vũ nói thầm : “ Lĩnh ngộ kỹ năng” “ Kỹ năng Thương nhân chuyên nghiệp(bị
động) đã được lĩnh ngộ, có thể tăng cấp kỹ năng qua việc buôn bán” Ảnh Vũ còn
phấn khích hơn khi nghe thấy thế, vội vàng sang bảng kỹ năng.
Thương nhân chuyên nghiệp(bị động)
-Giúp vật phẩm người chơi bán cao hơn giá thị trường 10%, giúp người chơi khi mua vật phẩm giảm 5% so với giá thị trường
Hắn kích động không thôi, cái này mà nói thì dù mua hay bán,cũng giúp hắn được
lợi cả.
Hệ thống lên tiếng : “Hiện người chơi có kỹ năng giám định(bị động) chưa lĩnh
ngộ, người chơi có muốn lĩnh ngộ.” “Xác nhận” Ảnh Vũ vui vẻ nói
Rồi lại có vài dòng chữ xuất hiện trong bảng kỹ năng của Ảnh Vũ.
Giám định(bị động,có thể không sử dụng)
-Giúp người chơi biết được mọi thông tin như, kỹ năng, chỉ số,thái độ,độ thiện cảm... của mục tiêu nhìn thấy ( Nếu quá cao sẽ không nhìn được )
Ảnh Vũ đối với kỹ năng này hắn cảm thấy vô cùng có lợi, bởi nếu biết được
thái độ của đối phương đối với mình thì sẽ dễ buôn bán hơn,ngoài ra còn biết
được tình hình của đối thủ, nếu đối thủ quá mạnh thì hắn sẽ nghĩ cách đối phó
cho hợp lý . Xem ra hai kỹ năng này đều là vô cùng hữu ích. Chẳng qua hiện tại
hắn vẫn chưa cần sử dụng đến giám định nên hắn quyết định không sử dụng nó.
Rồi hắn từ từ mở mắt ra. Đôi mắt sắc bén mà mạnh mẽ, đột nhiên hắn cảm nhận
được có người quanh đây, nhìn qua hắn phát hiện đó là Tiểu Na a. Hắn cười nhẹ,
gật đầu xem như chào hỏi nàng. Vậy mà hắn nhận được từ nàng là : “ Á, sắc lang
,biến thái ngươi nhìn cái gì ta chọc đuôi mắt ngươi a” Nói xong nàng trực tiếp
bỏ chạy
Ảnh Vũ mặt đầy hắc tuyến thở dài một hơi. Hắn đứng dậy, bước khỏi chậu gỗ,
thân trên của hắn vẫn còn chút nước đọng lại. Hắn mặc y phục vào. Mái tóc
trắng rũ nước xuống y phục của hắn, cộng thêm chút nước còn đọng lại trên thân
thể, làm cho bộ y phục hắc sắc trở nên có phần trong suốt, làm cho hắn càng
thêm quyến rũ. Cũng may, quần của hắn vẫn chưa bị ướt a. Nếu phải nói, thì đây
chính là mỹ cảnh, chính là người nam nhân lý tưởng của mọi nữ tử trên đại lục
này a.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Góc tác giả : Thèm quá, ực ực. Phẹt máu mũi đầy nhà (๑´ڡ`๑)
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bước vào chính sảnh, rất nhiều ánh mắt nhìn vào hắn nhưng hắn chẳng để tâm.
Tiếng xì xào bàn tán khắp nơi:
“Mỹ nam, mỹ nam a, cũng may trời thương làm cho ta thay đổi ý định,ăn sáng ở
đây quả nhiên là gặp mỹ nam a” một nữ nhân bận tử sắc y phục nói.
“Đúng vậy, ngươi nhìn xem, thân thể hắn kìa. Quả thực là rất lực lưỡng a...”
Một nữ nhân tiếp lời người kia nói.
“....”
Gọi tiểu nhị cho một vò rượu, bước ra không phải là tiểu nhị hôm qua mà là một
nữ tử bận một bộ y phục lam sắc. Nhìn thấy hắn, nàng không khỏi ngạc nhiên,
thầm nghĩ trên đời này vậy mà có một nam nhân đẹp đến như vậy, nhưng nàng đã
có chồng nên cũng gạt khỏi ý định này. Nếu như chồng nàng chỉ là một nam tử
bình thường thì chắc chắn sẽ vứt bỏ hắn mà dụ dỗ Ảnh Vũ, nhưng chồng nàng là
ai, là mạo hiểm gia B cấp độ cùng là chủ của khách điếm này a. Thế giới này
thực lực vi tôn, ngươi có thực lực ngươi có tất cả.
Nàng hỏi : “ Khách quan đây muốn uống rượu gì?” Nàng nhã nhận hỏi
Hắn cười, nói: “ Lấy cho ta loại mạnh nhất”
Giọng nói tan chảy cùng nụ cười của hắn làm cho nàng ngất ngây, một lúc sau
nàng mới tỉnh táo lại, đỏ mặt nói : “ Vâng vâng, khách quan đợi chút” nói xong
nàng chạy nhanh vào trong.Mắng thầm: “ Nếu không phải ngươi là mạo hiểm gia B
cấp độ thì ta đâu phải khổ sở như vậy a”.
Mặt Ảnh Vũ đen lại, thở dài thầm nghĩ đây là lần thứ tư hắn bị như vậy rồi.
Một lúc sau, nàng đem ra một vò rượu màu đỏ tía. Nói : “ Khách quan, đây là
rượu của ngài, 50 Thiết tệ một vò” mặt nàng hơi đỏ, cúi đầu xuống
“Ân, cảm ơn” nói xong hắn đưa tiền cho nàng rồi uống một hơi. Tất cả mọi người
nhìn hắn uống mà thất thần. Từng giọt rượu rơi xuống áo hắn, làm ướt đẫm vùng
ngực. Mọi người nuốt một ngụm nước bọt, nàng (vợ của chủ khách điếm)và một số
nam nhân cũng không ngoại lệ chỉ có một người là kháng lại được, vẫn chăm chăm
ăn.Thầm nghĩ đây quả thực là một cái giết người cỗ máy a.
Chưa đầy 3 phút sau, hắn đã uống xong vò rượu, nhưng có vẻ vẫn chưa thỏa mãn,
hỏi nàng: “ Rượu này chưa đủ mạnh, ngươi có rượu khác không” Nàng giật mình,
số rượu này đến chồng nàng uống còn phải say lên say xuống nôn mấy lần đấy.
Hắn vậy mà lại nói chưa đủ mạnh. Nàng nói : “ Xin lỗi khách quan, đây là loại
rượu tốt nhất chúng ta có. Nếu khách quan muốn có thể qua Minh Tửu tửu lâu.Nơi
đó là tửu lây tốt nhất của Vinh Quang thành, có lẽ sẽ làm ngài hài lòng.”
“ Ân, cảm ơn. Cho ta một vò nữa uống lót dạ đi” lời vừa dứt, hắn lại đưa nàng
thêm 50 Thiết tệ. Nàng thấy vậy, không chần chừ lập tức đi vào lấy cho hắn một
vò rượu khác.
Hết chương 6
Tác giả: ThuLamHoa