"Ngô Nhạn Thu, Băng Trọng Sơn, Luyện Thanh Sương, Huyền Ma Thủ..."
"Thương Nhất Lưu, Kim Vô Cực!"
Những tên này đã bị quên lãng rất lâu, thậm chí rất nhiều người đều nghĩ bọn họ sớm đã không còn trên đời này. Ai cũng thật không ngờ, bọn họ đột nhiên liền chợt hiện ra ở bên trong Kỳ Thiên Bí Cảnh lần này.
Trong những người này, dù bất cứ ai cũng đều là tồn tại nổi bật trong Bán Vương cảnh. Lúc này, ngay cả hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách cũng không khỏi nhíu mày.
Một người bọn họ có thể không để vào mắt, nhưng tất cả mọi người liên hợp lại thì sẽ là một lực lượng rất lớn, phiền toái cũng không nhỏ.
Thực tế, bốn phía lúc này còn có rất nhiều người đang giương giương mắt hổ nhìn về phía bọn họ. Kiến nhiều cắn chết voi, trước kia bọn họ tự coi mình thực lực cao cường, không đem ai để vào mắt, bởi vì cảm thấy không kẻ nào có thể ngăn chặn cước bộ của bọn họ, nhưng bây giờ liền nhíu mày.
Bất quá, hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách hai người dù sao cũng là Chuẩn Vương đỉnh phong, có được tự tin cùng kiêu ngạo không gì sánh kịp. Cho nên mặc dù cảm thấy tràng diện cực kỳ nguy hiểm, nhưng chứng kiến mấy người liên tục đi ra, cảm giác được uy nghiêm của mình bị khiêu khích cũng khiến bọn họ chợt cảm thấy phẫn nộ.
Bởi vậy, nhìn mấy người đang chậm rãi tới gần, hắc y lão giả lạnh giọng nhìn xung quanh, khinh thường nói: "Một bầy kiến hôi mà thôi, cũng dám cùng nhật nguyệt tranh huy. Xem ra, đã lâu không ra tay cũng khiến cho các ngươi không biết trời cao đất rộng là gì!"
Hoàng bào quái khách nhìn mấy người, cười lạnh: "Xem ra, trước khi cướp được bí kíp thì còn phải trước thanh lý thoáng một phát mấy tên tiểu quỷ này rồi. Bao nhiêu năm không có ra tay, trên đời này thật sự đã không có mấy người nhớ rõ cái tên Tông Hạc rồi."
Tông Hạc... Tất cả mọi người khẽ giật mình, cái tên này thật sự có chút lạ lẫm, lại tựa hồ loáng thoáng từng nghe người ta nói qua. Bất quá, chốc lát sau, có mấy vị lão nhân liền đột nhiên sắc mặt đại biến, tựa hồ nghĩ tới điều gì.
Bất quá càng nhiều người lại như cũ vẫn là một mảnh mê mang.
Mà lúc này, hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách lại không cho mọi người xung quang có thời gian để phản ứng. Hắc y lão giả thân hình vừa nhảy liền vọt tới trong đám người, trảo ảnh liên tục huy động, trong nháy mắt đã cắt vỡ cổ họng mấy người, máu tươi không ngừng bắn ra như những đóa hoa mai nở rộ.
Mà hoàng bào quái khách cũng không cam lòng rớt lại phía sau, liền theo tới, quyền nặng như núi. Mười tên Đỉnh cấp Huyền Tông ở gần lão liền lập tức bị bao phủ bên trong quyền ảnh đầy trời, chỉ kịp kêu thảm một tiếng rồi trở nên im lặng.
Sau đó, tựa như bóng bị xì hơi, mấy chục cỗ thi thể bị biến dạng liền lăng không rơi xuống, ngã thành những đoàn thịt nát, ở phía trên nước bùn màu đen của Ngạ Quỷ Than Đồ mơ hồ hiện ra những vệt máu đỏ tươi.
Thấy thế... Tất cả mọi người không khỏi biến sắc, khẽ lui về phía sau.
Hai người kia, đối mặt mọi người vây công không ngờ lại không lùi mà tiến tới, ngược lại giết đi mấy chục người... Chuyện này như thế nào không khiến cho mọi người không khiếp sợ!
Bất quá, như trước có người không lui.
Kiếm khách râu dài Thương Nhất Lưu, hoàng y tinh quan nam tử Ngô Nhạn Thu, bạch mi lão nhân Băng Trọng Sơn, hôi y lão phụ Luyện Thanh Sương mấy người...
Bọn họ chứng kiến tình cảnh này lập tức giận dữ, cho rằng nhóm người mình bị miệt thị, nhao nhao công tới, trong phút chốc liền cùng hai người giao chiến cùng một chỗ. Những thanh âm va chạm giữa kim loại vang lên, vô số tia lửa không ngừng văng khắp nơi, tràng diện nhất thời trở nên cực kỳ kịch liệt.
Đã có một lực lượng đối kháng không chút nào yếu hơn gia nhập, thế công như chẻ tre của hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách liền không khỏi hơi dừng lại một chút.
Thấy thế, những người vốn bị thế công của hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách khiến cho sợ hãi mới dám lại lần nữa vây quanh. Bất quá, lúc này bọn họ đã cẩn thận hơn rất nhiều, không dám như lúc trước, chỉ dám ở phía sau kiếm khách râu dài Thương Nhất Lưu, bạch mi lão nhân Băng Trọng Sơn mà công kích nhằm tránh để cho hai người đào thoát, nhưng cũng không muốn đi lên chịu chết.
Mặc dù đối với hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách hai người mà nói thì bọn họ có thể không đáng giá nhắc tới. Nhưng đối với những người này, lòng tham đối với Bán Tử giai bí kíp cuối cùng đã che lấp sợ hãi trước hắc y lão giả hai người.
Mộ Dung Hưu, Bái Nguyệt công tử, Lãnh Cát, Cổ Nguyệt Huyên liếc nhau một cái liền cũng xông tới, bắt đầu tham dự vây công.
Mà tử y thiếu phụ cùng lục bào quái nhân cũng tìm cơ hội tốt để công tới.
Trong phút chốc, hai phe liền lâm vào chiến đấu. Hắc bào lão giả cùng hoàng bào quái khách độc đấu gần trăm Đỉnh cấp Huyền Tông thủy chung không rơi vào thế hạ phong, nhưng phía trước có đám người Bán Vương cảnh cường giả Thương Nhất Lưu ngăn cản, hai người cũng không còn cách nào giết được những người khác nữa.
Toàn bộ phía dưới Hùng Thiên Phong loạn thành một bầy.
Đại chiến giữa gần một trăm tên Đỉnh cấp Huyền Tông, mấy chục Bán Vương cảnh, bốn năm vị Chuẩn Vương cường giả thật sự khiến người ta hoa cả mắt, không kịp nhìn rõ.
Đại chiến lớn như vậy, dù cho có người không chút phân tâm, nhưng chỉ trong chốc lát liền có thể gặp phải trọng thương không thể khôi phục. Theo thời gian qua đi, cũng dần bắt đầu có người tiếp tục vẫn lạc.
Diệp Bạch lẫn ở trong đám người.
Hắn cất bước chậm một chút, rớt ở phía sau người khác một bước. Bí kíp đã bị hắc y lão giả kia cướp đến tay, bất quá hắn cũng không vội, thấy đại chiến đang không ngừng diễn ra liền ngược lại thối lui một bước, chạy ở bên ngoài để chờ cơ hội, cũng không có lập tức xông lên.
Ở xung quanh của hắn còn có bốn năm vị Đỉnh cấp Huyền Tông thực lực hơi thấp đã tham dự vây công, bất quá lại không có ai nhìn ra sự khác thường của Diệp Bạch.
Thậm chí đều không có người nào nhìn hắn dù chỉ một lần. Bọn họ cảm thấy đây chỉ là một tên Đỉnh cấp Huyền Tông lạ lẫm mặc dù thực lực không kém nhưng cuối cùng bởi vì tuổi quá nhỏ cũng không làm cho mấy người đem hắn để ở trong lòng.
Diệp Bạch đang lặng yên chờ cơ hội. Hắn biết rõ, cơ hội của mình rồi sẽ đến.
Quả nhiên, sau một lát, kịch biến bắt đầu xảy ra.
Mắt thấy bao vây thời gian dài như vậy mà vẫn không có tác dụng, cho nên mọi người đã dần không còn tỉnh táo như lúc trước, bắt đầu thi triển sát chiêu. Mà bị vây công trong vòng luẩn quẩn, hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách cũng bắt đầu hiện ra vẻ không kiên nhẫn.
Hai người đột nhiên sử dụng sát chiêu khiến hơn mười người vây kín xung quanh bị nổ tung, liền muốn nhân cơ hội để đột phá ra ngoài.
Những người khác thấy thế liền nhất thời trở nên rất khẩn trương, phảng phất như không muốn sống hướng về phạm vi bị nổ tung mà bay tới.
Lãnh Cát rớt lại phía sau một bước, ở phía trước hắn là đại hán mặt đỏ Kim Vô Cực.
Mắt thấy tất cả mọi người vây công về phía hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách, Kim Vô Cực càng là xông vào tuyến đầu, Ngũ Ảnh Phân Thân Quyền ảnh trùng trùng điệp điệp bắn về phía sau lưng hắc y lão giả.
Lãnh Cát con mắt đột nhiên phát lạnh, bỗng nhiên bổ ra một chưởng. Một chưởng này nặng như núi, sắc bén như đao.
—— Một đạo đao khí màu tuyết trắng đột nhiên lao ra, nặng nề trảm xuống trên người đại hán mặt đỏ Kim Vô Cự, lập tức liền đem hắn, kẻ vốn không có chút phòng bị nào chém thành hai nửa.
—— Nửa bước Đao Ý, Tuyết Liệt Đao Khí!
Đại hán mặt đỏ xoay người lại, không thể tin được nhìn Lãnh Cát, trong cổ họng xì xào rung động, thò tay chỉ chỉ Lãnh Cát: "Ngươi, ngươi..."
Lời nói chưa dứt thì người đã té xuống. Lãnh Cát tay khẽ vẫy, đầu ngón tay phát ra một đạo ánh đao nhỏ bé liền cắt vỡ quần áo của đại hán mặt đỏ, từ bên hông hắn lôi ra một tấm lệnh bài màu bạc.
—— Huyền Đan Lệnh!
Bốn phía mọi người sững sờ, bị kinh biến đột nhiên này liền có chút ngây ngốc. Bất quá, trong nháy mắt, khi chứng kiến tấm Huyền Đan Lệnh này thì tất cả mọi người liền lập tức phản ứng.
Bí kíp chỉ có một bản, cơ hội bọn họ cướp được gần như là rất thấp. Nhưng nếu nhân cơ hội này, bọn họ không phải là không thể từ trong một số người ở đây cướp được một tấm Huyền Đan Lệnh.
Bán Tử giai bí kíp mặc dù trân quý nhưng dù sao cũng chỉ là một quyển bí kíp. Mà một tám Huyền Đan Lệnh, lại làm cho bọn họ có được cơ hội trở thành Huyền Vương.
Lúc này, người xung quanh lập tức tỉnh ngộ, một số người không khỏi buông tha cho việc đuổi giết hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách, ngược lại điên cuồng vọt về phía Lãnh Cát.
Bên kia, hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách đang muốn phá vòng vây liền chứng kiến đám người xung quanh bỗng nhiên đại loạn. Thần trí của bọn họ cực kỳ nhanh nhạy, chỉ trong chốc lát liền hiểu ra. Hắc y lão giả lập tức cười ha hả, biết rõ đây là cơ hội, đột nhiên quay người bổ ra một chưởng đánh vào trên người hôi y lão phụ Luyện Thanh Sương đang bởi vì chuyện này mà sững sờ phân thần.
Hắc y lão giả một chưởng này cực kỳ lăng lệ ác liệt. Hôi y lão phụ tuy là Bán Vương cảnh, nhưng so với hắc y lão giả thì vẫn còn một khoảng cách tương đối xa, hơn nữa còn ở thời điểm không kịp phòng bị liền lập tức phun ra một ngụm máu tươi, cả người loạng choạng bay ngược về phía, sắc mặt trong nháy mắt đã trở nên tái nhợt.
Bất quá, nàng cũng không phải người bình thường, sinh mệnh lực cực kỳ dẻo dai, mặc dù bị trọng thương nhưng vẫn còn chưa chết, quay người lui về phía sau, muốn tiến vào trong đám người để tránh khỏi một mạng.
Nhưng hắc y lão giả một khi đã đánh ra một chưởng này thì há sẽ để cho nàng chạy thoát. Lão cười lạnh một tiếng, lại lần nữa đuổi theo: "Ngươi còn chạy được sao?"
Lập tức đánh ra chưởng thứ hai.
Hôi y lão phụ trong ánh mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng, bất quá lập tức liền bị vẻ điên cuồng thay thế: "Ngươi dám giết ta, ta cũng muốn cho ngươi phải trả giá!"
Hét lớn một tiếng, hôi y lão phụ toàn thân liền hiện lên một đạo điện quang xanh biếc màu ngọc lưu ly. Trên chín tầng trời, cùng lúc đó liền đột nhiên vang lên một tiếng trầm đục.
Một đạo tia chớp màu tím ầm ầm kích xuống. Vừa lúc đó, hắc y lão giả chưởng thứ hai đã oanh vào trước ngực của nàng, khiến trái tim nàng lập tức bị nghiền nát, tử vong đương trường.
Nhưng đạo tia chớp màu tím từ trên trời cũng lập tức đánh vào trên người hắc y lão giả. Hắc y lão giả thật không ngờ hôi y lão phụ này trước khi chết còn có thể phát động một kích mạnh như thế, toàn thân trong nháy mắt liền cứng đờ.
Chỉ một cái cứng đờ này đã cho hoàng bào quái khách cơ hội.
Lão mặc dù đang cùng rất nhiều Huyền Tông đại chiến, nhưng ánh mắt lại vẫn luôn đặt ở trên người hắc y lão giả. Mặc dù bề ngoài lão đang cùng hắc y lão giả hợp chiến phần lớn Huyền Tông, nhưng kỳ thật bởi vì bí kíp không ở trên tay lão cho nên người vây công lão cũng ít hơn nhiều, khiến lão cũng thảnh thơi hơn.
Hắc y lão giả bị một kích trước khi chết của hôi y lão phụ khiến cho toàn thân cứng đờ, ánh mắt hoàng bào quái khách lập tức sáng lên, biết rõ cơ hội đã đến.
Thân hình khẽ động, cả người lập tức hóa thành một đoàn ảo ảnh màu vàng rất nhỏ, những người vốn đang vây công liền phát hiện đối thủ đã hoàn toàn không thấy rồi.
Sau một khắc, hoàng bào quái khách liền xuất hiện ở phía trên hắc y lão giả. Tay khẽ vẫy, bí kíp trong tay hắc y lão giả đã rơi vào trên tay lão.
Lão cười dài một tiếng: "Quỷ lão, đa tạ." Thanh âm chưa dứt thì người đã nhanh chóng hướng về chỗ yếu nhất trong đám người, phá vòng vây mà chạy ra.
Hắc y lão giả căn bản không có dự liệu được biến cố lần này, rất nhanh liền từ trong cứng ngắc phục hồi tinh thần lại. Bí kíp hiện tại cũng đã không còn trong tay, mắt thấy hoàng bào quái khách muốn phá vòng vây mà ra nhất thời tức giân quát: "Tông Hạc, ngươi dám!"
Hú dài một tiếng, tay trái của lão đột nhiên dài ra, tựa hồ lăng không kéo dài khoảng cách tầm hơn mười trượng, móng tay biến thành màu đen, sau đó lại thành tím, phảng phất như ma trảo liền chộp vào vai trái của hoàng bào quái khách.
"Chi á..."
Hoàng bào quái khách vai trái đầm đìa máu tươi, trên vai bị xé ra một đạo vết thương khủng bố hình trảo, người cũng lập tức dừng lại. Mà lúc này, mọi người xung quanh cũng kịp phản ứng. Lập tức, những người vốn vây công hắc y lão giả liền toàn bộ xoay người, quay sang vây quanh hoàng bào quái khách.