Chương 173: Bán Vương cảnh nữ tử



Tòa lầu các này cũng không lớn, thậm chí so với "Kỳ Binh Các", "Thần Binh Lâu" mà nói thì còn nhỏ hơn. Nhưng nơi này, tuyệt đối sẽ không đơn giản.



Bởi vì ra vào tòa tiểu hồng lâu này, mỗi người đều là y phục ngăn nắp, tỏa ra khí tức kinh người, không có một Huyền Tông bình thường nào. Nơi này là "Kỳ Thiên Ngoại Các", Huyền Tinh trên người ít hơn 10 ức, căn bản không có tư cách tiến vào.



Diệp Bạch đi tới gần, hai vị thanh y nhân liền ngăn cản hắn. Diệp Bạch biết rõ ý của bọn họ, thò tay móc ra Minh tạp, giao cho hai người.



Hai người xem xét một phen, chứng kiến con số hơn 40 ức trên Minh tạp của Diệp Bạch cũng không quá ngạc nhiên, sắc mặt lạnh nhạt giao lại cho Diệp Bạch, nhường lối cho hắn.



Hiển nhiên, hơn 40 ức, ở trong con mắt của bọn họ cũng không phải con số quá lớn.



Bên ngoài, một đám người chứng kiến Diệp Bạch có thể đi vào liền hâm mộ, ghen ghét. Đáng tiếc, bọn họ mặc dù tài phú không ít, nhưng Thượng vị Huyền Tông, Đỉnh cấp Huyền Tông cũng tuyệt đối không ai có được tài phú lớn như Diệp Bạch.



Phải biết rằng, đây chính là do Diệp Bạch vơ vét hơn mười Trung vị, Thượng vị, Đỉnh cấp Huyền Tông, cùng hai vị Bán Vương cảnh cường giả mới gom góp được đấy.



Người bình thường, căn bản không có khả năng có được, một hai ức thì may ra, trừ phi là những Đỉnh cấp Huyền Tông cực kỳ giàu có kia. Bất quá, bọn họ căn bản sẽ không cần đứng ở bên ngoài quan sát, sớm đã tiến vào từ lâu.



Diệp Bạch không để ý đám người bên ngoài, liền đi vào.



"Kỳ Thiên Ngoại Các" danh khí tuy lớn, nhưng diện tích bên trong cũng không phải rộng rãi lắm. Cả tòa tiểu lâu chỉ có ba tầng, mỗi một tầng dung nạp tối đa khoảng một trăm người đồng thời quan sát, so với cửa hàng cỡ lớn khác thì hoàn toàn chính xác nhỏ đến thương cảm.



Nhưng cũng tuyệt đối không người nào dám bỏ qua, xem thường nơi đây. Bởi vì trong này chỉ bán tinh phẩm, không có hạ phẩm.



Mỗi một kiện đều giá trị liên thành*, đặt ở cửa hàng khác chính là trấn điếm chi bảo.



*giá trị liên thành: giá trị bằng một tòa thành, ý nói rất đắt.



*trấn điếm chi bảo: bảo vật đắt nhất của cửa hàng, thường hay được đặt ở nơi trang trọng nhất.



Trong tầng thứ nhất chỉ có Tứ phẩm bảo vật cùng Thanh giai bí kíp, có hơn ba mươi vị Đỉnh cấp Huyền Tông đỉnh phong cường giả đang quan sát. Diệp Bạch đi đến trước quầy buôn bán bí kíp, nhìn nhìn, phát hiện bí kíp ở đây, mỗi một bản đều ít nhất là Thanh giai Trung cấp.



Thanh giai Đê cấp, một quyển cũng không có.



Hơn nữa, cho dù là Thanh giai Trung cấp, phần lớn cũng là tinh phẩm trong Thanh giai Trung cấp, đại đa số là Thanh giai Cao cấp đến Thanh giai Đỉnh cấp.



Đương nhiên, giá bán cũng tuyệt đối không rẻ.



Một bản Thanh giai Trung cấp phòng ngự Huyền kỹ, ở đây bán 3000 vạn.



Thanh giai Cao cấp, 6000 vạn.



Thanh giai Đỉnh cấp, 1 ức 2000 vạn.



Diệp Bạch nhìn mấy lần, cuối cùng lắc đầu. Công pháp ở đây hơn phân nửa cũng không thích hợp với hắn, vì vậy liền quay người ly khai, đi về phía tầng thứ hai.



Chứng kiến Diệp Bạch đi lên tầng thứ hai, hơn ba mươi vị khách hàng cũng không khỏi ngẩng đầu nhìn hắn một cái, mặt lộ vẻ dị sắc.



Đồ vật ở tầng thứ hai hiển nhiên càng thêm quý báu, đương nhiên giá trị cũng cao hơn gấp bội.



"Kỳ Thiên Ngoại Các" tầng thứ hai bán chính là Ngũ phẩm bảo vật cùng với Lam giai công pháp, không có đồ vật nào thấp hơn 1 ức.



Dám đi tới, hiển nhiên là phải có đầy đủ tự tin với tài phú của mình. Phải biết rằng, mặc dù tiêu chuẩn để tiến vào đây là 10 ức, nhưng hiển nhiên 10 ức cũng mua không được bao nhiêu đồ vật.



Bọn họ ở bên trong ngàn vạn Huyền Tông của Thương Mang thế giới cũng coi như là người giàu có, nhưng cũng không dám tùy ý phung phí. Đồ vật ở tầng thứ nhất, gần như đã đủ nhu cầu của bọn họ.



Tầng thứ hai, vậy thì hơi có vẻ xa xỉ một chút.



Mà trong ánh mắt mấy người ở tầng thứ nhất này, càng là toát ra tinh quang mịt mờ. Hiển nhiên, bọn họ đều đã nhìn ra Diệp Bạch cũng chỉ là Thượng vị Huyền Tông, thực lực so với đại đa số người ở tầng một này thì còn thấp hơn không ít. Người như vậy lại đi đến tầng lầu thứ hai, hiển nhiên, chỉ sợ là đệ tử của đại tông môn nào đó.



Mà đệ tử của đại tông môn, mỗi một người đều cực kỳ giàu có, vài ức, vài chục ức trong nháy mắt liền có thể vung ra.



Nếu như thực lực cao, đó chính là thiên tài, không người nào dám đụng đến.



Nhưng nếu thực lực không cao, lại có tài phú lớn như thế, ở trong mắt của bọn họ vậy chỉ có hai chữ “Dê béo”. Một con dê béo vừa lớn, vừa trắng, vừa mềm.



Không ít người ánh mắt lóe lên, nhìn chòng chọc cửa vào lầu hai, lúc này ngay cả tâm tư xem xét đồ vật trong tay cũng không có. Một bên không yên lòng dò xét, một bên lại không ngừng dùng khóe mắt đảo qua cửa ra vào lầu hai.



Bọn họ có tâm tư gì, không cần nói cũng biết. Chỉ là bây giờ là ở bên trong Kỳ Thiên Ngoại Các, cho bọn họ mười cái lá gan, bọn họ cũng không dám giương oai ở chỗ này. Nhưng là, ra khỏi Kỳ Thiên Ngoại Các vậy thì không nhất định rồi.



Diệp Bạch cũng không biết biến cố dưới lầu. Bất quá, dù cho biết rõ, hắn cũng sẽ không để ý.



Dùng thực lực hiện tại của hắn, Đỉnh cấp Huyền Tông bình thường hắn đã không để vào mắt.



Ngược lại là hắn vừa lên lầu hai, thần sắc không khỏi hơi run run. Bởi vì, trong đám người ở đây, hắn thình lình thấy được mấy vị Bán Vương cảnh cường giả.



Cái loại khí tức cường đại này dù che dấu cũng không được, dù là Diệp Bạch cũng cảm thấy áp lực trầm trọng như bị núi đè bức tới gần mình.



Hắn không khỏi cười khổ. Xem ra, lực hấp dẫn của Kỳ Thiên Ngoại Các này quả nhiên là rất lớn. Ở bên ngoài rất khó gặp Bán Vương cảnh, ở chỗ này lại tùy tiện liền xuất hiện mấy vị.



Diệp Bạch khẽ đếm, Bán Vương cảnh cường giả tán lạc ở các nơi tổng cộng có năm vị.



Hơn nữa... Diệp Bạch ngẩng đầu hướng lầu ba, chỗ đó loáng thoáng có mấy chục người khí tức cực kỳ đáng sợ đứng ở trên đó. Tầng lầu làm bằng gỗ, căn bản không thể ngăn cản được khí tức của bọn họ.



Chỉ sợ, trên lầu ba mới thật sự là phong khởi vân dũng* a. Chỗ đó, cũng không phải là nơi mà người bình thường có thể đi, tài phú không có đạt tới 100 ức thì cũng đừng nghĩ muốn lên.



*gió nổi mây phun.



Bởi vì, nơi đó là địa phương bán Lục phẩm bảo vật cùng với Tử giai bí kíp.



Là thuộc về Cấm khu chân chính.



Ngay cả Diệp Bạch đều khó có khả năng đi lên.



Cho dù là lầu hai, phóng nhãn nhìn lại cũng không có một Thượng vị Huyền Tông nào, tất cả đều là Đỉnh cấp Huyền Tông đỉnh phong trở lên, Đỉnh cấp Huyền Tông bình thường đều không có một người.



Hiển nhiên, cho dù ở bên trong Đỉnh cấp Huyền Tông, những người này cũng tuyệt đối là nhân vật nổi bật, chứ đừng nói là năm vị Bán Vương cảnh kia.



Diệp Bạch hiển nhiên là một trường hợp đặc biệt.



Nghe được tiếng bước chân, hơn bốn mươi người ở lầu hai liền quay đầu lại nhìn hắn một cái. Chứng kiến hắn chỉ là một Thượng vị Huyền Tông lại rõ ràng đi lên lầu hai, trong đó có không ít người lộ ra một tia kinh ngạc.



Mà ngay cả những chưởng quầy ở lầu hai của"Kỳ Thiên Ngoại Các" cũng không khỏi quay đầu lại nhìn hắn một cái.



Bất quá, những người này dù sao không phải những người ở tầng dưới có thể sánh bằng, tài phú của bọn họ sớm đã vượt qua cực hạn mà người bình thường có thể tưởng tượng, căn bản là khinh thường đi làm chuyện giết người đoạt bảo, trừ phi là Cực phẩm bảo vật thực sự. Nhưng thế gian này, có bao nhiêu bảo vật có thể đặt ở trong mắt của bọn họ.



Cho nên, bọn họ mặc dù có đôi chút kinh ngạc, nhưng chỉ trong chốc lát liền bị bảo vật trong tay hấp dẫn, cúi đầu, tinh tế xem xét.



Mặc dù chỉ là trong nháy mắt, nhưng khi mấy chục đạo ánh mắt cường giả đồng thời bắn về một người, cái loại áp lực đáng sợ này đủ để khiến hắn biến thành kẻ điên. Không có lực ý chí nhất định, sẽ không có khả năng chịu đựng được.



Nếu Diệp Bạch chỉ là một Thượng vị Huyền Thông bình thường, giờ phút này chỉ sợ sớm đã xụi lơ trên mặt đất. May mắn, Tinh thần lực của hắn sớm đã hơn xa Vương giả bình thường, ý chí cực kỳ kiên định, so với người thường thì cao hơn không biết bao nhiêu lần, cho nên mới vượt qua được.



Bất quá, dù là như thế, hắn cũng không khỏi cảm giác được sau lưng như bị một ngọn núi lớn đè nặng, toàn thân bỗng nhiên căng cứng.



May mắn những người kia rất nhanh liền thu hồi ánh mắt, xoay người sang chỗ khác. Áp lực tiêu tán, hắn mới thở dài một hơi, trên trán không khỏi chảy ra một tầng mồ hôi dày đặc.



Không rơi vào cảnh này, sẽ không biết nó đáng sợ đến mức nào. Khó trách lầu hai này cũng không có thiết trí chướng ngại, những người ở dưới lầu lại không có một ai dám đi lên.



Không phải bọn họ không muốn, mà là không dám.



Nguyên lai, muốn đứng ở cái địa phương này cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Bởi vì, một khi chịu không được cái loại áp lực cực lớn như vậy thì chỉ sợ một lát sẽ bị xấu mặt.



Hành tẩu ở trong nhóm người này, chính là một chuyện để khảo nghiệm lực ý chí.



Diệp Bạch hít sâu một hơi, bình tĩnh trở lại. Đối với một màn này hắn mặc dù không có ngờ tới, nhưng một khi đã có tâm tư chuẩn bị, những khí thế mà Bán Vương cảnh cường giả kia phát ra cũng sẽ không tạo được ảnh hưởng gì với hắn rồi.



Cho nên, hắn liền trực tiếp đi về một góc ở phía tây. Chỗ đó, chính là địa phương bán Lam giai bí kíp.



Lúc này, đã có một vị tử y nữ tử che mặt lụa trắng, dáng người xinh đẹp ở nơi này chọn lựa bí kíp. Chứng kiến Diệp Bạch đi đến, nàng liền nhìn hắn một cái.



Vị tử y nữ tử này chính là một trong năm vị Bán Vương cảnh cường giả mà Diệp Bạch vừa mới phát hiện. Cho nên, ở xung quanh nàng như tạo thành một mảnh chân không, không người nào dám tới gần.



Nhưng Diệp Bạch khuôn mặt rất bình tĩnh, thấy nàng quay đầu, cũng không có lộ ra bất cứ dị thường nào, lạnh nhạt đi tới một quầy hàng chuyên buôn bán phòng ngự Huyền kỹ.



Nơi mà vị tử y nữ tử đứng chính là quầy hàng bày bán công kích Huyền kỹ. Nàng chứng kiến vẻ mặt Diệp Bạch bình tĩnh như thế, trong ánh mắt tinh quang chợt lóe, lộ ra một tia thần sắc hứng thú.



Bất quá, nàng cũng không nói gì thêm, thấy Diệp Bạch đã cúi đầu chọn lựa bí kíp, tựa hồ cũng không có chú ý đến mình. Thấy vậy, ánh mắt liền ờ trên người Diệp Bạch đánh giá một lần, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng.



Vị tử y nữ tử này lại nhìn một chút Diệp Bạch, sau đó liền quay đầu lại, đem một bản Lam sắc thư tịch giương lên, hướng bích y nữ tử sau quầy hàng hỏi: "Bản Lam giai Đỉnh cấp “Vô Thủy Biến Ảnh Quyết” này bao nhiêu tiền?"



Diệp Bạch mặc dù cúi đầu chọn lựa bí kíp, nhưng lỗ tai lại dựng thẳng lên, hơi động một chút. Cuộc nói chuyện giữa vị tử y nữ tử kia cùng bích y nữ tử sau quầy hàng đã lọt hết vào tai hắn.



Nghe được Lam giai Đỉnh cấp bí kíp, Diệp Bạch trong nội tâm liền trở nên kinh hãi. Vị Bán Vương cảnh tử y nữ tử này, địa vị chỉ sợ không đơn giản.



Phải biết rằng, Bán Vương cảnh cường giả bình thường cũng không có khả năng có được Lam giai Đỉnh cấp bí kíp. Như Tuyền Vô Ưu, Vạn Xà Sơn, mặc dù xuất xứ từ Lục phẩm tông môn, nhưng cũng chỉ có được một bộ Lam giai Đê cấp bí kíp mà thôi.



Lam giai Trung cấp bí kíp đều không có một bản.



Vị tử y nữ tử này, mở miệng liền muốn mua Lam giai Đỉnh cấp bí kíp. Hiển nhiên, các loại bí kíp mà vị nữ tử này từng tiếp xúc phẩm giai tuyệt đối sẽ không thấp.



Lai lịch của nàng, so với Bán Vương cảnh bình thường như Tuyền Vô Ưu cùng Vạn Xà Sơn thì tuyệt đối lớn hơn không biết bao nhiêu lần.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #832