Chương 163: Truy Nguyệt Nhất Chỉ Phổ



Lúc này Diệp Bạch đã bị thương rất nặng.



Không chỉ thân thể có vô số vết thương, hơn nữa vì liên tục sử dụng Kiếm Trận đối địch nên cũng đã tạo thành ảnh hưởng nhất định đến tinh thần ý thức hải của hắn.



Bất quá, những thứ này cũng không phải nghiêm trọng nhất, chỉ cần dùng một thời gian ngắn thì có thể tĩnh dưỡng, hồi phục lại.



Nghiêm trọng nhất chính là, bởi vì trong cuộc chiến vừa rồi vì thúc dục "Tam Nguyên Tà Huyết Pháp" thời gian quá dài, mặc dù đã làm lực chiến đấu của hắn tăng lên rất nhiều. Nhưng không hề nghi ngờ, loại cấm kị bí pháp này đối với tổn thương về thân thể là cực kỳ kinh khủng.



Chỉ dùng thời gian ngắn thì không sao, nhưng nếu quá dài thì sẽ tạo thành hậu quả khôn lường.



May mắn Diệp Bạch trên người còn có một gốc "Khí Huyết Thảo", trải qua một tháng dài chậm rãi phục dụng, điều dưỡng, khí huyết trong cơ thể rốt cục đã khôi phục được bảy thành.



Bằng không, dù cho hắn thời gian một năm, hắn cũng không thể khôi phục được như vậy. Hơn nữa, nếu không kịp chữa trì thì sẽ tạo thành di chứng không nhỏ, về sau dù cho hắn có nhiều thiên tài địa bảo đến mấy cũng không có khả năng hồi phục được như trước kia.



Đây chính là sự đáng sợ của cấm kị bí pháp, nếu không cũng sẽ không có nhiều người dù học được nhưng chưa hoặc không bao giờ dám dùng. Phần lớn cũng là vì bí pháp này uy lực mặc dù rất mạnh, nhưng cái giá phải trả giá cũng là rất lớn.



Bất quá, nếu là dưới tình huống bất đắc dĩ, vậy cũng không thể tránh né được rồi. Đối mặt địch thủ cường đại như Vạn Xà Sơn, không sử dụng "Tam Nguyên Tà Huyết Pháp", hắn hiện tại cũng đã không đến được nơi đây, đã chết lâu rồi.



Sao còn có thể lật ngược thế cờ, chẳng những đánh chết Vạn Xà Sơn thì còn đột phá, tấn cấp thành Thượng vị Huyền Tông.



...



Ánh mắt rơi xuống hộp ngọc trước mặt, Diệp Bạch không do dự, thò tay nhặt lên đoạn "Khí Huyết Thảo" cuối cùng, nhét vào trong miệng, lại lần nữa nhắm mắt lại, bắt đầu vận công luyện hóa.



"Khí Huyết Thảo" dược lực liền hóa thành vô số huyết khí cực kỳ tinh thuần, đền bù tổn hại, hao tổn trước kia của hắn, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, dần dần khôi phục.



Diệp Bạch trên thân thể bắt đầu tràn ngập một tầng sương máu nhàn nhạt, đây là cảnh tượng chỉ có khi luyện hóa "Khí Huyết Thảo".



Rốt cục, đoạn "Khí Huyết Thảo" cuối cùng đã toàn bộ luyện hóa xong. Lúc này, khí huyết trong cơ thể Diệp Bạch mặc dù chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng cũng đã được tám phần.



Về sau cũng chỉ có thể từ từ khôi phục nốt hai thành còn lại mà thôi. Bất quá, chỉ hai thành này cũng không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đến Diệp Bạch. Không giống như trước kia, nếu khí huyết tiêu hao quá lớn mà không thể kịp thời khôi phục, vậy di chứng sẽ là cực kỳ nghiêm trọng.



Bích Ngọc Trường Sinh Thụ không ngừng xoay tròn trên đỉnh đầu Diệp Bạch, bắn ra vô số đạo bích quang khiến kinh mạch bên trong thân thể hắn cảm thấy rất dễ chịu.



Một chút thương thế rất nhỏ, trong một tháng này đều là vì Bích Ngọc Trường Sinh Thụ mà chậm rãi khép lại, tốt lên.



Hơn nữa, Diệp Bạch phát hiện, khi tu luyện ở dưới"Bích Ngọc Trường Sinh Thụ" thì Huyền Khí của mình sẽ trở nên hoạt bát, tựa hồ tốc độ tăng lên cảnh giới cũng nhanh hơn ba phần.



Mặc dù không biết đây có phải do tác dụng tâm lý hay không, nhưng Diệp Bạch cảm giác được, tu luyện ở dưới tầng bích quang này có thể tạo được hiệu quả làm chơi ăn thật. Việc này đến cùng có phải là một công dụng khác của Bích Ngọc Trường Sinh Thụ hay không, Diệp Bạch tạm thời còn chưa biết.



Dù sao, "Bích Ngọc Trường Sinh Thụ" rất thần bí, ngay cả chủ nhân trước kia của nó là Hỏa Phong Hồ Hồ chủ Nhạn Vô Biên đều không thể hoàn toàn hiểu rõ.



Đoán chừng, ngày sau sẽ còn kinh hỉ càng lớn chờ đợi Diệp Bạch.



Lại nói tiếp, Diệp Bạch lần này coi như là nhân họa đắc phúc.



Từ Lạc Nhật Thành đến Quỷ Diện Đảo, hành trình đuổi giết liên tục trong gần nửa tháng đã làm cho thực lực của hắn không ngừng được tôi luyện và tăng lên.



Trải qua những trận chiến ở Quỷ Diện Đảo, Diệp Bạch liên tiếp cùng hơn mười vị Huyền Tông cường giả, hai Bán Vương cảnh cường giả trước sau giao thủ, ở thời khắc sinh tử, dưới áp lực cực lớn liền tình cờ phá tan cửa khẩu Trung vị Huyền Tông đỉnh phong, tiến vào cảnh giới Thượng vị Huyền Tông mà hắn tha thiết ước mơ.



Vừa tiến vào Thượng vị Huyền Tông, tổng số Huyền khí liền tăng lên gấp đôi, thực lực của Diệp Bạch cũng được tăng lên rất nhiều.



Khó trách người ta thường nói, khi đối mặt áp lực cực lớn và khi đối mặt sinh tử ở trước mắt chính là điều kiện tiên quyết để đột phá nhất. Áp lực càng lớn, khả năng đột phá cảnh giới cũng sẽ càng lớn. Nhất là, thời khắc sinh tử trong những cuộc chiến đấu chính là lúc tu luyện giả cảm ngộ thiên địa dễ dàng nhất, dễ đạt được đốn ngộ nhất.



Đương nhiên, nếu thực lực bản thân không đủ thì sẽ không chịu nổi những áp lực này mà bị ép thành nát bấy, thi cốt vô tồn. Cho nên, người có dũng khí làm được như vậy cũng là rất ít.



Có người thành công, tự nhiên cũng có người thất bại. May mắn, Diệp Bạch chính là người thành công.



Mà lần này, tổn thất cũng không phải là không có.



Hải Đường Ti Âm Kiếm dù sao phẩm giai quá thấp, vẻn vẹn là Nhị giai Trung cấp, nếu ở dĩ vãng thì có lẽ Diệp Bạch còn đôi chút tiếc nuối. Nhưng từ khi đạt tới Ngũ giai Kiếm Trận sư, đạt được ba bộ Ngũ giai Kiếm Trận, hắn liền phát hiện, Nhị giai Trung cấp kiếm khí đã không còn thích hợp với Kiếm Trận.



Trước kia Diệp Bạch có lẽ còn không biết. Nhưng sau khi chiến đấu với hai Bán Vương cảnh cường giả Tuyền Vô Ưu, Vạn Xà Sơn, nhược điểm về uy lực không đủ, chất lượng kém cỏi của Nhị giai kiếm khí liền triệt để được bộc lộ ra. Chỉ vẻn vẹn trải qua hai trận đại chiến, tám mươi tám thanh Hải Đường Ti Âm Kiếm trên người Diệp Bạch liền bị phá huỷ gần một nửa.



Trong hơn bốn mươi thanh còn lại thì cũng có gần nửa không thể sử dụng nữa, hoặc là rạn nứt, hoặc là mất hết linh khí. Số thanh kiếm còn có thể sử dụng được chỉ vào khoảng hơn hai mươi mà thôi.



Xem ra, không tiến hành một lần thay máu thì không được rồi. Kiếm khí của Diệp Bạch hiện tại đều đã tăng lên mấy cấp bậc, Tứ giai, Ngũ giai, thậm chí Lục giai hắn đều có.



Nhưng những kiếm khí trụ cột này lại có rất ít, không đủ số lượng để Diệp Bạch có thể phát huy Kiếm Trận một cách hoàn hảo nhất.



Nếu như là cùng Huyền Tông bình thường giao thủ, hắn có lẽ còn có thể ứng phó, nhưng nếu gặp phải đối thủ là Bán Vương cảnh thì không thể. Bởi vì chiến đấu với đối thủ cực mạnh như Bán Vương cảnh cường giả, lực chiến đấu quá mức kinh người, kiếm khí không có đạt tới Tam giai sẽ căn bản duy trì không được.



Cho nên, đợi lúc rảnh rỗi, hắn nhất định phải đi tìm một bộ kiếm khí trụ cột sử dụng cho Ngũ giai Kiếm Trận, uy lực không cần quá lớn, chỉ cần có thể dùng lâu dài là được. Dù sao, đã có những chủ kiếm cao cấp làm chủ, uy lực Kiếm Trận của Diệp Bạch đã là không thấp.



Cái hắn cần bây giờ chỉ là tìm một bộ kiếm khí trụ cột đủ yêu cầu về số lượng và chất lượng. Không hề nghi ngờ, lúc đó uy lực Kiếm Trận của Diệp Bạch sẽ tăng thêm một bậc, đây là điều không cần phải bàn cãi.



Dù sao, một cái thùng gỗ được làm hầu hết bằng tấm gỗ ngắn, chỉ có mấy tấm gỗ dài thì sẽ không đựng được bao nhiêu nước. Nhưng nếu đem tất cả tấm gỗ ngắn đổi thành gỗ dài, lượng nước bên trong sẽ được tăng thêm mấy lần.



Ngoại trừ những việc này, cuối cùng... Chính là tài bảo mà lần này hắn thu hoạch được.



Hai gã Bán Vương cảnh cường giả, mười mấy tên Huyền Tông cường giả, cùng với rất nhiều Đỉnh cấp Huyền Sư toàn bộ đã chết dưới tay Diệp Bạch, những đồ vật trên thân bọn họ hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua. Dù sao, đây cũng là một lượng tài phú không nhỏ.



Mặc dù có không ít đồ đã bị phá huỷ trong chiến đấu giữa chủ nhân của nó và Diệp Bạch, một phần do những kẻ này thực lực không cao, một phần vì Diệp Bạch muốn thử chiêu nên đã dùng những Kiếm Trận cao cấp. Nhưng đồ vật trên người những nhân vật chủ yếu bởi vì bọn họ thực lực không thấp, hơn nữa cũng do bọn họ chết vì bị dư hưởng của cuộc chiến đấu, cho nên chúng đều được bảo tồn rất hoàn hảo.



Rồi sau đó, hiển nhiên, những vật này đều đã rơi vào trong tay Diệp Bạch.



Chỉ tính riêng về Huyền Tinh mà Diệp Bạch thu thâp được thì đã là một số lượng tài phú cực kỳ khổng lồ, mấy thứ nhỏ nhặt còn lại coi như không đề cập tới. Diệp Bạch lần này, vật phẩm có giá trị nhất mà hắn thu hoạch được tổng cộng có ba kiện.



Đầu tiên là một gốc Ngũ giai Linh thảo tìm được từ trên người Bán Vương cảnh cường giả Tuyền Vô Ưu, Huyền Vương Thảo, nghe nói có thể tăng lên một cảnh giới cho Huyền Vương cường giả. Nói cách khác, nếu một Huyền Vương sơ kỳ cường giả phục dụng, sau khi phục dụng sẽ có thể tấn cấp đến Trung vị Huyền Vương.



Có thể nói, dược thảo có thể tăng lên một cảnh giới cho Huyền Vương cường giả này giá trị không thể dùng Huyền Tinh để hình dung. Cũng không biết, tại sao một kẻ chỉ mới là Bán Vương cảnh cường giả như Tuyền Vô Ưu lại có được Linh thảo trân quý như thế.



Chắc hẳn, gốc Huyền Vương Thảo này là để hắn phục dụng sau khi tấn chức Huyền Vương chi cảnh. Bất quá, hiện tại lại tiện nghi cho Diệp Bạch.



Hắn hiện tại chỉ là Thượng vị Huyền Tông, tự nhiên không cách nào phục dụng loại dược thảo này. Nếu miễn cưỡng phục dụng thì sẽ tạo thành hậu quả khôn lường, không lợi chỉ hại. Không có thân thể Vương giả, Diệp Bạch sẽ căn bản không có khả năng thừa nhận được dược lực khổng lồ của Huyền Vương Thảo.



Chỉ sợ nếu cứ ngoan cố sử dụng, Diệp Bạch không những không thể tăng lên cảnh giới, ngược lại sẽ trực tiếp biến thành một tên phế nhân.



Cho nên... Linh thảo cũng không phải càng cao cấp là càng tốt, mà càng thích hợp càng tốt. Bất quá, gốc Huyền Vương Thảo này hiện tại mặc dù không thể phục dụng, nhưng đợi đến khi Diệp Bạch tiến vào Vương cảnh, tác dụng của nó sẽ được hiển lộ một cách rõ ràng nhất.



Dù sao, đối với dạng Linh thảo quý hiếm, có thể làm cho một người mới tiến nhập Vương cảnh trực tiếp tăng lên tới cảnh giới Trung vị Huyền Vương, độ trân quý của nó không hỏi cũng biết. Nó có thể giúp Diệp Bạch tiết kiệm rất nhiều thời gian tu luyện.



Ngoại trừ gốc "Huyền Vương Thảo" này, kiện vật phẩm thứ hai mà hắn tìm được lại là từ trên người tên tiểu tổ trường của Huyền Cơ Tổ, Đỉnh cấp Huyền Tông đỉnh phong Tiêu Trường Phong.



Đó là một quả vẫn thạch màu đen nhánh, cầm trên tay thì rất nặng. Diệp Bạch nhận ra đây chính là "Trầm Tinh Vẫn Thiết", Lục giai hạ phẩm tài liệu, tương tự như "Tiên Thiên Huyết Tinh", đều là tài liệu luyện khí cao cấp.



Giá trị của nó không hề kém hơn chút nào so với "Tiên Thiên Huyết Tinh". Nếu Diệp Bạch có thể kiếm được Lục phẩm tài liệu "Thiên Bạc Ngân Đồng", vậy hắn sẽ có thể bắt đầu luyện chế Lục phẩm kiếm khí rồi.



Có ba loại Cực phẩm tài liệu này, Diệp Bạch ít nhất sẽ có thể đạt được ba thanh Lục phẩm kiếm khí trở lên. Đến lúc đó, uy lực của Vân Động Phong Lôi Kiếm Trận sẽ tăng lên không chỉ gấp đôi.



Chỉ có điều, Diệp Bạch cũng biết, "Tiên Thiên Huyết Tinh" cùng "Trầm Tinh Vẫn Thiết" mặc dù trân quý nhưng cũng không quá khó tìm. Duy chỉ có "Thiên Bạc Ngân Đồng" lại cực kỳ thưa thớt, Diệp Bạch muốn tìm được thì cũng không hề dễ dàng.



Cho nên, hắn cũng chỉ có thể đem khối "Trầm Tinh Vẫn Thiết" này cùng "Tiên Thiên Huyết Tinh" để vào một nơi hẻo lánh của Tam Mãng Tuyết Giới, chờ đợi về sau có cơ hội sẽ lấy ra sử dụng.



Ngoại trừ "Huyền Vương Thảo" cùng "Trầm Tinh Vẫn Thiết", kiện đồ vật cuối cùng dù là Diệp Bạch cũng có chút ngoài ý muốn.



Đây dĩ nhiên là một quyển bí kíp, một bản bí kíp mỏng màu lam nhạt chỉ lớn hơn bàn tay một chút —— Truy Nguyệt Nhất Chỉ Phổ.



Đúng là thứ mà Diệp Bạch lục soát được từ trong ngực Bán Vương cảnh cường giả, Kim quan nhân Vạn Xà Sơn.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #822