Chương 127: Thiên Huyền Hỏa Quyển (thượng)



Bất quá, ở nơi đông đảo như vậy, sao có thể không có người nào chú ý.



Rất nhiều người tới tham gia Đấu giá đại hội lần này, mục đích có thể cũng không ở đấu giá đồ vật, mà chính là vì muốn được thoáng chiêm ngưỡng phong thái tuyệt thế của ba vị Huyền Tông. Bởi vậy, sự dị thường ở Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các ở lầu ba, rất nhanh liền có người phát hiện.



"A! Là ai, vậy mà có thể cùng tam đại Huyền Tông đặt song song, leo lên Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các của Thanh Điểu Hồng Trần Các?"



Bên trong đám người chật kín ở đại sảnh đấu giá diện tích khoảng chừng gần một cái sân bóng(100m2), một trung niên nam tử tướng mạo bình thường, ngẫu nhiên ngẩng đầu liền nhìn thấy ngọn đèn Đế Vương nhã các ở lầu ba sáng lên. Hắn chỉ chỉ ngón tay, che miệng lên tiếng kinh hô.



Quả nhiên, theo thanh âm kinh hô của hắn, người xung quanh liền nhao nhao nhìn lên. Bọn họ quả nhiên trông thấy, ở lầu ba, ngoại trừ ba gian Đế Vương nhã các sớm đã sáng, một trong hai gian còn lại đột ngột sáng lên ngọn đèn tử ám sắc.



Tử Quang u u, cũng không sáng rõ, nhưng ý nghĩa lại phi thường rõ ràng.



Trong phút chốc, tất cả đều là kinh ngạc, không ít người khiếp sợ không thôi.



Bởi vì bọn họ phát hiện, gian phòng Chí Tôn nhã các thứ tư này là đột ngột sáng lên, trước đó không hề có tin tức nào. Hơn nữa, đó lại còn là căn phòng xếp thứ hai.



"Tử La Lan Các!"



Thanh Điểu Hồng Trần Các năm căn Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các, phân biệt mệnh danh là Tử Vi, Tử La Lan, Thanh Điểu, Hồng Trần, Trường Sinh.



Năm nhã các, tên bất đồng, địa vị cũng có chỗ khác nhau.



Nếu như ở địa phương bình thường, năm căn phòng ở cùng một tầng lâu có lẽ đều sẽ như nhau, không có gì khác biệt. Nhưng Thanh Điểu Hồng Trần Các thì lại bất đồng, nơi này rất coi trọng sự tôn quý. Ở lầu ba, năm căn Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các đại diện cho thân phận, địa vị cùng thực lực, vì vậy há có thể không phân chia cấp bậc?



Nhã các số một, chính bài danh đầu tiên, Tử Vi nhã các, cũng cho thấy người trong đó thân phận tôn quý nhất. Nơi đó lúc này đã sáng đèn, ở bên trong chính là người có địa vị cao nhất, thực lực mạnh nhất của tam đại Huyền Tông, Yến Tông Tề Lân.



Mà một vị Huyền Tông khác ở Lạc Nhật Thành, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết giờ phút này đang ở nhã các số ba, Thanh Điểu Các.



Còn người ở trong căn nhã các bài danh số bốn, Hồng Trần Các là vị Huyền Tông bài danh thấp nhất trong tam đại Huyền Tông, Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ.



Vốn là, bài danh như vậy không sai, mọi người cũng đều cảm thấy rất tự nhiên, Thiên Nha Lão Tổ cũng không có ý kiến gì, đều có thể tiếp nhận.



Thế nhưng mà...



Hiện tại, sáng lên lại là nhã các số hai, Tử La Lan Các, điều này đại biểu cái gì?



Điều này nói rõ, thân phận cùng địa vị của người mới đến này, ở trong mắt Thanh Điểu Hồng Trần Các so với ngưới đứng thứ hai, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết; cùng với người đứng thứ ba, Hàn Nha thành Thiên Nha Lão Tổ thì còn cao hơn!



Điều này sao có thể? Không ít người đầu óc xoay chuyển, rất nhanh liền nghĩ tới điểm này, trên mặt đều không khỏi có chút biến sắc, đối với người bên trong căn Đế Vương nhã các số hai cũng trở nên hiếu kỳ.



Rốt cuộc là ai?



Tử Hoa Tây Cảnh, lại có người có địa vị cao hơn tam đại Huyền Tông? Không người nào sẽ tin tưởng kết quả đó.



Ở loại địa phương tôn quý này, sự chú ý đối với thân phận, địa vị cùng bài danh thường được suy xét vô cùng cẩn thận và mẫn cảm. Nhưng cũng không ai cảm thấy, người của Thanh Điểu Hồng Trần Các sẽ sai lầm trong việc bố trí.



Điều này chỉ có thể chứng minh rằng, người trong nhã các số hai thân phận nhất định phi thường tôn quý, địa vị thậm chí còn ở trên so với hai đại Huyền Tông còn lại.



Người này đã có thể đi vào nhã các số hai, liền tuyệt đối sẽ không đơn giản.



Không đề cập tới mọi người trong đại sảnh đấu giá đột nhiên lộ vẻ khiếp sợ cùng chấn động, tam đại Huyền Tông ở bên trong ba gian Đế Vương nhã các lúc này cũng không hẳn là yên tĩnh.



Tam đại Huyền Tông này, mỗi người đều là những nhân vật tu vi đã đạt đến cảnh giới chí cao vô thượng, có thể được người người xưng là một đời Tông Sư. Vậy, bọn họ há có thể là kẻ yếu?



Vẻn vẹn cách xa nhau vài gian bình phong, sao có thể thoát được tai mắt của bọn họ. Nhất cử nhất động phát sinh ở lầu ba, thậm chí toàn bộ Thanh Điểu Hồng Trần Các, cùng bất luận một chút gió thổi cỏ lay dù là rất nhỏ nào trong vòng phương viên hơn mười dặm đều khó có khả năng thoát được cảm giác của bọn họ.



Cho nên, trước khi những người trong đại sảnh đấu giá phát hiện được, ba người đã đồng thời cảm nhận được động tĩnh phát sinh trong căn Đế Vương nhã các số hai. Nhưng phản ứng của ba người, lại hoàn toàn khác nhau.



Nhã các số một.



Trên bàn gỗ được điêu khắc hình hoa cúc vàng, bày đặt một đĩa trái cây tươi ngon đủ loại, một bình rượu hình rồng bằng bích lục ngọc, cùng một cái chén bạch ngọc tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật.



Ở bên trong chén ngọc, một loại rượu cực phẩm "Huyết Tường Vi Thụ" đỏ thẫm như máu đang tỏa ra mùi thơm nức mũi. Đây chính là một ly cực phẩm bảo nhưỡng* giá trị ngàn vàng, người bình thường căn bản là không dám uống, chỉ cung ứng cho Tử Hoa Vương Quốc vương thất cùng một ít nhất lưu gia tộc. Hơn nữa, cho dù là những địa phương này, cũng chỉ khi đến ngày lễ tết mới dám lấy ra uống một chút đã được coi là một sự hưởng thụ cực kỳ xa xỉ rồi.



*bảo nhưỡng: loại rượu được ủ lâu năm(khoảng từ 5-10 năm trở lên), thường được ủ bằng những nguyên liệu đặc trưng tốt nhất, có khá nhiều công đoạn phức tạp và phải cực kỳ cẩn thận. Ở Việt Nam có 1 số loại rượu ngon nổi tiếng được khá nhiều người biết tới như Bàu Đá(Bình Định), làng Vân hay nếp cái hoa vàng(Ninh Bình), Phú Lễ(Bến Tre)... Những loại rượu này đều có một đặc điểm chung là khá nặng nhưng rất thơm, ngon và không bị đau đầu.



Nhưng ở chỗ này lại được cung ứng miễn phí, không hạn chế số lượng, chỉ cần ngươi có thể uống thì muốn bao nhiêu hũ đều có.



Bất quá, người ngồi trước bàn lại cơ bản không hề động đến. Dường như, loại rượu cực phẩm mà người bình thường muốn uống đều uống không được này, trong mắt hắn cũng không phải thứ gì quý giá.



Đây là một trung niên đại hán râu dài, thân cao tám thước*, độc bá uy nghiêm, bên hông đeo một chiếc đai lưng bằng ngọc, phía trên thêu hình hắc sắc ngọc yến trông rất sống động.



*tám thước: khoảng hơn 2m(1 thước TQ= hơn 30cm).



Người này không phải ai khác, đúng là vị đứng đầu trong tam đại Huyền Tông của Tử Hoa Tây Cảnh, Yến Tông Tề Lân.



Thân là một vị Tông sư duy nhất đạt tới cảnh giới Trung vị Huyền Tông ở Tử Hoa Tây Cảnh, Yến Tông Tề Lân từ khi trở thành Tông Cấp cường giả tới nay luôn dưỡng thành khí chất của người bề trên, rất ít khi biểu lộ cảm xúc. nhưng giờ phút này lại nhịn không được nhẹ ồ lên một tiếng.



"Ân?"



Hắn quay đầu, mắt sáng như đuốc, tựa hồ muốn xuyên thấu qua tầng tầng bình phong. Ở sau lưng hắn, hai bạch y thị nữ căn bản là không kịp phản ứng, càng không có cảm ứng nhạy cảm như hắn, hai mặt nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì.



Bất quá, sự tình làm cho hai người thị nữ càng thêm kinh ngạc đã xảy ra. Yến Tông Tề Lân ánh mắt vừa mới nhìn sang, lại bỗng nhiên tựa hồ nghĩ tới điều gì liền chậm rãi dừng lại, sau đó thu hồi ánh mắt, vậy mà cũng không có thật sự đi dò xét căn nhã các số hai kia.



Hắn bưng lên chén rượu "Huyết Tường Vi Thụ", nhấm nháp một ngụm, làm cho hai bạch y thị nữ sau lưng cũng không khỏi cảm thấy hiếu kì. Nhưng mặc dù như vậy, ở trước mặt Tề Lân, hai người tự nhiên là không dám hỏi.



"Thú vị!" Tề Lân cũng không để ý ánh mắt khó hiểu của hai người sau lưng, lại rót một chén, bống nhiên nói.



Hai người thị nữ không biết hắn nói thú vị là có ý gì, nhìn nhau một cái, tựa hồ muốn hỏi rốt cục là có chuyện gì đang diễn ra.



Yến Tông Tề Lân cũng căn bản không quản hai người nghĩ như thế nào, chỉ tự rót tự uống một mình. Trong đầu hắn ý niệm liên tục xoay chuyển, nhưng nhìn bề ngoài ai cũng nhìn không ra hắn đang nghĩ gì.



"Thú vị!" Sau khi nói hai chữ hắn liền không nói gì nữa.



Không có ai biết, trong lòng của hắn lúc này lại nổi lên từng trận sóng to gió lớn. Thân là một vị Trung vị Huyền Tông, hắn tự nhiên biết rõ, muốn tiến vào Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các này khó khăn đến mức nào.



Thời điểm ngọn đèn bên trong căn nhã các số hai sáng lên, hắn liền cả kinh, cảm giác không được bình thường.



Phải biết rằng, ở toàn bộ Tử Hoa Tây Cảnh, có thể cùng ba người bọn họ đặt song song cũng không có mấy người. Tử Hoa Tây Cảnh, tam đại Huyền Tông cũng không chỉ là nói suông mà thôi. Muốn nói không có vị Huyền Tông thứ tư thì không đến mức, bởi vì ở sơn lâm ẩn dật khó tránh khỏi sẽ có chút cao nhân lánh đời.



Nhưng hắn biết, tham gia Đấu giá đại hội lần này cũng chỉ có ba người bọn họ là Huyền Tông, không có khả năng còn có người nào khác.



Bởi vì, nhất cử nhất động của bất kỳ một vị Huyền Tông Cấp cường giả nào cũng sẽ khiến các thế lực lớn phải chú ý. Nếu như vậy, bọn họ sao có thể không biết, hẳn đã sớm có người bẩm báo.



Đã đến cấp độ như bọn họ, quyền thế, địa vị, thân phận sớm đã khác hoàn toàn. Thân ở địa vị cao, sẽ càng quen việc nắm giữ mọi chuyện trong long bàn tay, càng không thể bỏ qua những biến cố phát sinh bên ngoài.



Cũng không phải tùy tiện bất cứ ai là có thể cùng bọn họ ngồi ngang hàng.



Là Huyền Tông cường giả, bọn họ tự nhiên có uy nghiêm không thể xâm phạm. Người có can đảm khiêu chiến sự uy nghiêm của Huyền Tông cường giả, hoặc là đã không còn trên đời này, hoặc là... Người này, thực lực so với bọn họ còn cao hơn.



Thanh Điểu Hồng Trần Các năm căn Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các, cũng không phải là ai cũng có thể ngồi. Cho dù Thanh Điểu Hồng Trần Các nhất thời hồ đồ, hơi chút thu được chỗ tốt, đem người nào đó đưa lên đây. Nhưng biết được có tam đại Huyền Tông bọn họ ở đây, người khác cũng không dám ngồi vào.



Huống chi, Thanh Điểu Hồng Trần Các có thể tạo dựng tới một bước này, tuy nói một phần là do sau lưng có một cỗ thế lực thần bí chống lưng. Nhưng nếu không có tầm nhìn nhất định, bọn họ sẽ không có khả năng tồn tại cho tới bây giờ, cũng không có thành tựu khổng lồ như thế.



Thương gia nếu không hiểu đạo lí, không biết đối nhân xử thế căn bản là không thể tồn tại được lâu dài, đã sớm bị các loại thế lực khác bài xích, chèn ép, chỉ có thể đóng cửa.



Cho nên, phàm là thương gia, đó đều là hạng người khôn khéo, nói bọn họ làm sai, vậy không có khả năng.



Thanh Điểu Hồng Trần Các đã làm như vậy, liền nhất định có lý do. Bằng không thì, làm sao có thể thuyết phục Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ? Hai người bọn họ, cũng không phải loại người lương thiện gì.



Cho dù là Yến Tông Tề Lân hắn, tu vi mặc dù hơn hai người một bậc, nhưng cũng không dám làm gì quá mức. Trước tình huống có khả năng uy nghiêm của Huyền Tông cấp cường giả bị hao tổn này, Thanh Điểu Hồng Trần Các vốn luôn cẩn thận, không có khả năng sẽ làm ra chuyện gì vượt quy củ.



Cho nên, Yến Tông Tề Lân ngay từ đầu dù rất muốn dò xét căn nhã các số hai lại đột nhiên thu hồi ánh mắt. Bởi vì hắn hiểu được, nếu chọc phải người không nên trêu chọc, vậy cũng không phải là chuyện gì hay.



Tuy nhiên, hắn tự hỏi, ở Tử Hoa Tây Cảnh này liệu có người nào hắn không thể dây vào? Nhưng là, không phải còn có hai người, giờ phút này so với hắn càng thêm muốn biết trong nhã các số hai là người phương nào sao?



Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ đột nhiên chứng kiến có người nhảy tới trước mặt bọn họ, bọn họ không lo lắng mới là lạ a.



Dùng thần niệm tùy ý nhìn trộm thân phận người khác, là tối kỵ của tu luyện giả, thậm chí có khả năng đưa tới cừu địch cho bản thân. Đã như vậy, vậy sao không lưu lại cho bọn họ thăm dò thoáng một phát thân phận của người mới đến. Ngược lại, chính mình còn có thể ở bên ngoài xem cuộc vui.



Nghĩ tới đây, Yến Tông Tề Lân khóe miệng liền hiện lên một tia vui vẻ khó hiểu, khiến hai thị nữ sau lưng không hiểu ra sao. Đồng thời, chén cực phẩm "Huyết Tường Vi Thụ" thứ ba, đã bị hắn uống vào bụng.



Rồi sau đó, hắn rót ra chén thứ tư, nhấm nháp một chút, lẳng lặng chờ đợi trò hay mở màn.



Có thể trở thành Huyền Tông cảnh giới, đó đều là những kẻ không sợ tịch mịch, bọn họ chưa bao giờ thấy buồn khi chờ đợi!


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #786