Hắn khổ luyện vài chục năm, vốn có bộ dáng văn nhược thư sinh nhưng bởi vì trong tay có Huyết Triền thủ cho nên được danh sưng là Huyết Thủ.
Bởi vì hắn rất rõ ràng uy lực của nó, chỉ cần đánh bất ngờ, đối phương không phòng bị thì cho dù là một vị cường giả Huyền Tông cũng bị hắn kích sát.
Một vị cường giả huyền tông không vận công so với một người bình thường cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
Nghĩ tới đây chẳng những hắn không có nửa phần sợ hãi mà còn có vẻ vui mừng, hắn biết rất rõ ràng, nếu hôm nay hắn mà kích sát thành công một vị cường giả Huyền Tông thì sẽ thu được nhiều danh tiếng.
Chuyện hôm nay hắn quỳ trước mặt người khác chắc chắn sẽ không có ai nhắc tới, tất cả chỉ đàm luận hắn, Thư Vô Cực Đỉnh Cấp huyền sư, đánh chết một cường giả huyền tông.
Huyết Thủ Thư Vô Cực tưởng tượng đến tận tiên cảnh, người của Ma Y giáo sẽ hoan hô, còn đối phương sẽ kinh hãi mà chết.
Cái miệng của hắn không kìm được mà khẽ nhếnh lên.
Quả nhiên Diệp Bạch tựa hồ như không có phòng bị.
Thấy cảnh tượng như vậy, Diệp Khổ, Diệp Khuyết ở phía sau Diệp Bạch liền sợ hãi kêu lên:
- Chú ý.
Tuy nhiên lời này không kịp.
Thư Vô Cực trong lòng không kìm được mà cười lạnh.
Sau đó hắn giơ tay lên trên đầu, bỗng thấy khóe miệng nở ra một nụ cười.
Lúc này hắn mới cảm giác được, rõ ràng bàn tay của mình đã chạm vào ngực Diệp Bạch tại sao không có thanh âm vỡ vụn, ngược lại còn trống rỗng, giống như là đánh vào một cục bông vậy.
Diệp Bạch chẳng những không hề thương tổn mà lùi về sau một bước cũng không có.
Hắn kinh hãi biết rằng không tốt, tuy nhiên đã muộn.
Diệp Bạch giơ tay lên, một bàn tay nhẹ nhàng đánh xuống.
Rắc, một tiếng chỉ là không phải phát ra từ ngực Diệp Bạch.
Diệp Khổ, Diệp Khuyết cuối cùng cũng thở ra một hơi, mà bốn mươi vị hắc y trưởng lão của Ma y giáo lúc này mặt không còn chút máu.
Một huyền sư đỉnh cấp cũng không chi trì dưới tay Diệp Bạch được bao nhiêu.
Diệp Bạch cũng không nói lời thừa, một đóa liên hoa cực đại xuất hiện, đóa liên hoa này được tạo từ tám mươi mốt thanh kiếm tinh thuần, huyết quang băng tiên, ở đây ngoại trừ đám người Diệp Bạch Diệp Khổ ra thì những người khác đã hóa thành phấn vụn, thịt bay tứ tung.
Diệp Bạch nhẹ nhàng nhấc chân qua bọn họ đi vào trong hậu viện.
Một hắc y trung niên đã ở đó chờ hắn.
Hắc y trung niên này toàn thân ma khí, chắp tay mà đứng nhìn về phía đình viện xa xa, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
Ở bên cạn hắn có một thanh kiếm Vô Phong trọng kiếm.
Giáo chủ đời thứ hai mươi mốt của Ma Y giáo, đỉnh cấp huyền sư Diêm Ma Thiệu Thiên Đô.
Một thân Nhiên Ma Đao Khí tu luyện đến trạng thái đỉnh phong, gần đây rất ít người nhìn thấy hắn xuất thủ, chuyện Dược tông Thủy Tà Thiên hai năm trước hắn cũng không tham gia.
Nghe thấy tiếng bước chân hắn cuối cùng cũng quay đầu nhìn lại, nhìn vào đôi mắt Diệp Bạch, hắn cũng biết rằng ở bên kia, tình huống như thế nào
Hắn thở dài một tiếng, rồi nhìn về phía Diệp Bạch nói:
- Diệp công tử.
Lần Tiên Thiên Đài tỷ thí, hắn cũng là một trong những người tham gia, hơn nữa hắn còn biết Diệp Bạch là một vị trung cấp huyền sư. Tuy nhiên hắn thế nào cũng không ngờ Diệp Bạch đương thời là một phần tử của Diệp gia hơn nữa trong thời gian ngắn đã phát triển tới tình trạng này.
Ngay cả một đại tông chủ cũng phải nhìn lên.
Diệp Bạch nhìn hắn hồi lâu không nói gì.
Một lúc lâu, hắn tựa hồ như biết nếu như không mở miệng thì Diệp Bạch sẽ không cho hắn cơ hội mở miệng nữa, hắn đành phải thở dài một tiếng cất tiếng nói:
- Vô Cực hành sự không cố kỵ, ta biết hắn cuối cùng một ngày cũng mang tới họa cho Ma Y giáo, nhưng ta không ngờ tốc độ lại nhanh đến như vậy.
Đôi mắt của Diệp Bạch bị che lại, không biết hắn đang suy nghĩ điều gì.
- Thật không, nếu như ta không mạnh thì Ma Y giáo sẽ đi không đi xuống?
Diêm Ma Thiệu Thiên Đô nói:
- Chỉ là chọc tới Diệp gia là người của Thư Vô Cực, không liên quan tới Ma Y giáo, hiện tại công tử giết cũng đã đủ rồi, chẳng lẽ muốn đuổi tận sát tuyệt, một người cũng không giữ lại sao?
Diệp Bạch giơ tay lên đầu, cười lạnh một tiếng nói:
- Nói như vậy ta phải hạ thủ lưu tình, lưu cho Ma Y giáo một đường hương khói sao?
Diêm Ma Thiệu Thiên Đô trầm mặc xuống mà không nói gì.
Thấy như vậy, Diệp Khổ giẫm chân tiếng lên, từ trong ngực móc ra một tờ giấy nói:
- Ba mươi năm trước, giáo chủ của Ma Y giáo Thiệu Thiên Đô vì tam đại tiểu phái không phục, lúc ban đầu đã tru sát toàn bộ Tinh Hỏa Tông, Bình Thiết giáo, Tam Nguyên Hội, từ đó xóa tên bọn họ ra khỏi Đại Ma Quốc.
Diêm Ma Thiệu Thiên Đô biết sắc, chỉ là sau đó y nhanh chóng trấn định lại, ánh mắt lóe lên, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Diệp Khổ thấy thế thì cười lạnh một tiếng:
- Hai mươi lăm năm trước, gia chủ của Đa Văn Hải gia Hải Nguyên Sinh không hiểu sao mà chết bất đắc kỳ tử, miệng mũi đầy máu, Hải gia chí bảo, Thâm Hải Huyết Minh Châu cũng không biết hạ lạc từ đâu, sau khi kiểm chứng tất cả mọi người phát hiện ra y bị trúng độc của Ma Y giáo, Yếm Hỏa Huyết Độc.
Diêm Ma Thiệu Thiên Đô biến sắc, trong lòng bất an.
Diệp Khổ tiếp tục nói:
- Mười lăm năm trước, một đệ tử ngoại tông của Ma Y giáo lăng nhục Lâm Như Nguyệt của Huyền Vũ Lâm gia, bị Lam gia gia chủ tức giận giết chết, về sau tới Ma Y giáo thỉnh tội nhưng lại bị Thiệu Tông chủ xử tử lăng trì, Lâm gia trên dưới sáu mươi nhân khẩu ngay cả phụ nữ yếu nhược cũng không tha.
Diêm Ma Thiệu Thiên Đô toát mồ hôi lạnh, tay cầm chắc Cự Kiếm.
Diệp Khổ tựa như không thấy tiếp tục nói:
Năm năm trước, Thanh Điểu Băng gia, luyện được Luyện Khí Ma Phi thiên, dâng cho Thiệu tông chủ, trong đó có phương pháp giết người luyện khí, luyện chế Ma Hồn Huyết phù tà pháp. Vì vậy mà Hàn Diêm quận của Thanh Điểu quốc ba vạn người phải chết oan uổng.
- Ba năm trước đây, Hàn Yên Tuyết lâu…
Bỗng nhiên Diêm Ma Thiệu Thiên Đô giơ tay lên, lạnh lùng nói:
- Đủ rồi.
Hắn đột nhiên ngửa mặt lên trời cười như điên:
- Biết các ngươi có thể có một người tương lai có thực lực trung vị huyền tông thì ta còn e ngại với các ngươi sao, vừa rồi ta đã nói nhiều lời với các ngươi, hiện tại các ngươi đã đến đây thì chết đi, Vạn Huyết Ma Hồn Cấm trận, mở ra.
Hăn quát to một tiếng, cực kiếm rút ra khỏi mặt đất, đột nhiên trên mặt đất xuất hiện rất nhiều huyết sắc, màu đỏ tươi vô cùng bắt mắt.
Ma khí từ trong tràn ra, tạo thành một cái lưới lớn.
Rồi sau đó, sáu trăm Khô lâu y Ma Y giáo đệ tử, quỷ mị xuất hiện, mỗi người đều cầm một Cốt Địch kỳ quái.
Sáu trăm người này xuất hiện, trong nháy mắt tựa như làm thay đổi trời đất, đám người Diệp Bạch Diệp Khổ, Diệp Khuyết chỉ thấy phía trước là một màn tối đen, lúc này tất cả đã tiến vào huyễn cảnh.