Chủ nhân của những trận sóng âm này chính là Diệp Bạch, tuy nhiên sau khi lĩnh thưởng hắn đã biến mất không còn thấy tung tích đâu nữa.
Nhưng cốc chủ Tử Cảnh Cốc Túc Hàn Sơn thì biết, chỉ là y cũng không ngăn cản, mà cũng không thể ngăn cản.
Sau khi rời khỏi Lôi Tông, Nhạc Thành đã mang Bạch Hàn Nhã bị thương nặng trở về Tử Cảnh Cốc.
Đám người Diệp Khuyết, Diệp khổ…. cũng theo hắn trở về.
Sau khi trở về Tử Cảnh Cốc, Diệp Bạch, sau đó ngày thứ hai hắn liền lên đường, đi tới Diệp gia.
Lá rụng về cội, hắn muốn nhìn những cảnh tượng quen thuộc một lần nữa, có lẽ sau này hắn sẽ không có cơ hội trở về.
Hơn nữa hắn còn hai việc cần hoàn thành.
Sau kỳ Tiên Thiên đài tỷ thí, báo ân cho Tử Cảnh Cốc xong, Diệp Bạch muốn trở về Diệp gia báo ân, đồng thời có chút thù oán ngày xưa cũng phải giải quyết cho xong.
Sau khi rời khỏi, đám người Diệp Khuyết, Diệp Khổ cũng từ từ lớn lên, đến lúc đó mấy người này trở về, tất cả ân ân oán oán sẽ kết thúc.
Làm xong rồi, sau khi rời khỏi, hắn không còn khúc mắc gì nữa, vô luận thành bại, sinh tử, vinh quang nhục nhã đều không có gì luyến tiếc.
Ở trong Tử Cảnh Cốc, Diệp Bạch làm ba chuyện, chuyện thứ nhất chính là mở cửa căn nhà của mình, làm nơi tu luyện của đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết.
Hắn sau này rời đi, căn nhà đó đối với hắn không có ý nghĩa gì, nhưng bọn người Diệp Khổ, Diệp Khuyết vẫn phải tiếp tục ở đây tu luyện, mà căn nhà này so với những căn nhà khác thì hiệu quả hơn, có công hiệu tăng tốc độ tu luyện, cho đam người Diệp Khổ cũng là không có gì lãng phí.
Căn nhà này chính là do lúc hắn thăng cấp lên làm Huyền Sư, trở thành trưởng lão mà được tặng.
Chuyện thứ hai chính là nhiệm vụ Tử sắc tông môn, giải cứu Mạnh Dương trang, Nhạc Thành tới chỗ khu nhận phần thưởng nhiệm vụ.
Mặc dù hiện tại trong minh tạp và tam mãng tuyết giới của Nhạc Thành đã có mấy trăm vạn huyền tinh.
Tuy nhiên con người chưa từng ngại đồ của mình nhiều hơn, huống chi Nhạc Thành biết rằng con đường mình đi rất là nguy hiểm, tăng thêm một phần thực lực cũng là tăng thêm một cơ hội bảo vệ tính mạng.
Cho nên hắn sẽ không bỏ qua.
Nhiệm vụ phần thưởng của Tông môn vốn từ dò xét chuyển thành cứu mạng Mạnh Dương trang trang chủ thì phần thưởng đạt được cũng tăng gấp đôi, kết quả Diệp Bạch có ba lựa chọn.
Thứ nhất chính là tứ giai trung cấp linh quả, Xích Liệt Dương quả, đối với việc tu luyện công pháp vô cùng hiệu quả, thứ hai chính là ba trăm vạn huyền tinh, thứ ba chính là một thanh huyền dương thiết kiếm, Tam giai đỉnh cấp.
Diệp Bạch không hề do dự mà chọn vật thứ nhất, đối với hắn hiện tại, huyền tinh đã không còn ý nghĩa, chỉ có thiên tài địa bảo thế gian khó tìm mới đáng giá.
Hiện tại hắn đã là trung vị huyền tông, cần phải tu luyện huyền công tâm pháp phù hợp, mà huyền nguyên được tích huyết tử kim đan và hỏa Nguyên Huyền quy nội đan cải tạo, lưu lại nguyên tố hỏa hệ, cho nên hỏa hệ công pháp chính là lựa chọn tốt nhất của hắn.
Xích Dương liệt quả này tuy hiện tại không có hiệu quả gì nhưng sau này sẽ có tác dụng rất lớn.
Chuyện thứ ba chính là Diệp Bạch đi tới chỗ của Diệp Khổ, Diệp Khuyết để chỉ điểm cho mấy người tu luyện một số môn pháp huyền bí.
Đám người Diệp Khổ biết cơ hội này là trân quý, được một trung vị huyền tông chỉ dạy là chuyện vạn kim cũng không cầu được, những người khác phải chen chúc đến chảy máu rơi đầu, nếu như bọn họ không cùng gia tộc với Diệp Bạch thì cũng không có cơ hội này.
Diệp Bạch cũng không tị hiềm, giảng giải cho cả hai nữ tử Hoàng Linh và Cốc Tâm Lan.
Chỉ là thời gian của Diệp Bạch cũng không nhiều lắm, chỉ điểm cũng hơi thô thiển, nhưng dù sao hắn cũng là một vị trung vị huyền tông, cho dù chỉ là nói miệng, đối với đám người Diệp Khổ vẫn có tác dụng rất lớn, thậm chí năm vấn đề cửa ải khó khăn nhất, chỉ cần một câu nói của Diệp Bạch là bọn họ đã có đại ngộ.
Những thứ này đối với việc tu luyện về sau của bọn họ có tác dụng rất lớn, trừ khi bọn họ sau này đạt tới mức độ như Diệp Bạch nếu không những kinh nghiệm tu luyện này sẽ có tác dụng mãi mãi.
Hoàng Linh Cốc Tâm Lan biết rằng Diệp Bạch muốn rời đi thì hai mắt ửng đỏ, bọn họ biết ngăn cản cũng không được, lại càng thêm quý trọng thời gian ở bên cạnh hắn.
Thấy cảnh tượng như vậy Diệp Bạch cũng chỉ có thể thở dài một tiếng không biết nói gì.
Trái ngược lại, bọn người Diệp Khổ và Diệp Khuyết thì được lợi rất nhiều, sau này ít nhất bọn họ sẽ tiến giai được lên tới huyền sư đỉnh cấp.
Diệp Bạch chỉ có thời gian chỉ điểm này một ngày mà thôi.
Sau đó hắn một lần nữa đi ra khỏi Tử Cảnh Cốc, lần này hắn cũng không muốn có người nào đi cùng, yên lặng mà ra đi.
Trên đường đi, Diệp Bạch trầm tư.
Vì không muốn bị người khác quấy rầy, hơn nữa hắn còn đeo dịch dung cụ.
Cho nên bên cạnh hắn xuất hiện rất nhiều người nhưng bọn họ cũng không biết hắn là ai.