Chương 6: Xương cánh Xích Hỏa Điểu



Sau khi đi về nơi mà con Xích Hỏa Điểu rơi xuống, năm người thuần thục đem thân thể nó chia cắt ra. Cuối cùng, lông vũ ở phần đuôi của con Xích Hỏa Điểu mỗi người một cái. Đây chính là thứ tốt, một cái liền giá trị 5 điểm cống hiến. Sau đó, hai mắt của Xích Hỏa Điểu được lấy ra bằng một cái dụng cụ đen thui, bị Diệp Chân thu vào trong lồng ngực. Mắt con Xích Hỏa Điểu có thể luyện chế “Tâm Diễm đan”, đối với người tu luyện Hỏa Cầu Thuật như Diệp Chân vừa vặn là rất cần thiết nên mọi người đều nhất trí cho hắn. Hai cái mắt lửa này giá trị tổng cộng là 8 điểm cống hiến.



Cuối cùng chính là lông vũ của Xích Hỏa Điểu. Diệp Phá đưa tay từ trong lòng lấy ra một cái bình nhỏ màu lục sắc, ở mỗi chiếc cánh của nó nhỏ lên một giọt chất lỏng màu xanh đậm. Giọt chất lỏng màu xanh đậm kia vừa mới dính vào cánh chim, nhất thời liền có một cỗ xú vị truyền đến, đôi cánh chim của Xích Hỏa Điểu nhanh chóng phân giải, hòa tan. Cuối cùng, huyết nhục, lông mao không sót một chút gì, chỉ còn lại 18 cái xương cánh màu đỏ, trong suốt như ngọc, giống như 18 cái ngà voi trải qua hàng vạn hàng nghìn tạo hình mài thành hỏa ngọc*.



Mười tám cái xương cánh, bởi vì lúc trước Diệp Chân cầm hai cái mắt lửa của Xích Hỏa Điểu, nên hắn được phân ít đi hai cây, còn lại vừa lúc mỗi người năm cái. Xương cánh của Xích Hỏa Điểu này chính là thứ tốt, gia tộc Luyện vật đường hàng năm treo giải thưởng, giá cả thu mua là 4 điểm cống hiến một căn. Một con Xích Hỏa Điểu trên người có 18 cái xương cánh, đó chính là 72 điểm cống hiến. Hơn nữa, còn năm chiếc lông đuôi trên người Xích Hỏa Điểu, hai con mắt nữa. Tuy là năm người chia đều, nhưng lần này thu hoạch của mỗi người cũng là tương đối.



Đây là chỗ tốt khi tác chiến đoàn đội. Năm người này mặc dù mỗi người tu vi cũng chỉ là Huyền khí thất, bát tầng, nếu bàn về thực lực, bất cứ người nào cũng không phải đối thủ của nhị giai đê cấp mãnh thú Xích Hỏa Điểu. Nhưng hiện tại tập hợp cùng một chỗ, lại có thể đem nó dễ dàng đánh chết, thực lực tăng lên rất nhiều.



Tuy là năm người chia nhau, nhưng điểm cống hiến mà mỗi người lấy được vẫn như cũ không phải chỉ một người ở thời điểm hành động một mình có khả năng đạt tới được.



Nhìn năm người này phối hợp thành thạo, khi đánh chết một nhị giai đê cấp mãnh thú thì bộ dạng thong dong, dễ dàng như thế, hiển nhiên sự hợp tác đã không chỉ là một lần.



"Ha ha, chúng ta giàu to rồi, giàu to rồi..." Lấy được một cái lông đuôi, năm chiếc xương cánh của Xích Hỏa Điểu, Diệp Tang nhất thời liền ha ha phá lên cười. Năm chiếc xương cánh của của Xích Hỏa Điểu, giá trị tổng cộng là 20 điểm cống hiến, hơn nữa còn thêm một cái lông đuôi của Xích Hỏa Điểu, Diệp Tang lần này liền tổng cộng chiếm được 25 điểm cống hiến. Chỉ một lần mà số điểm cống hiến thu hoạch được không nhỏ, cũng khó trách hắn tại sao lại hưng phấn như vậy.



Mấy người khác nghe vậy, một đám cũng không khỏi lộ vẻ mặt tươi cười, trong lòng kích động hưng phấn không thôi.



Diệp Phá nghe vậy liền khinh thường, nhăn mặt cau mày nói: "Chỉ là 25 điểm cống hiến thôi mà đã làm cho ngươi cao hứng như vậy sao? Chúng ta bây giờ tích góp điểm cống hiến mặc dù không ít, nhưng một quyển hôi giai đê cấp bí kíp là 500 điểm cống hiến, một quyển hôi giai trung cấp bí kíp càng cao hơn, cần 800 điểm cống hiến, chứ đừng nói là hôi giai cao cấp bí kíp, 1200 điểm cống hiến một quyển. Mục tiêu của ta cũng không phải là ba tháng sau, khổ khổ sở sở cố gắng lâu như vậy mà cuối cùng chỉ lấy được đồ rác rưởi là một quyển hôi giai đê cấp bí kíp. Cái ta muốn, ít nhất phải là một quyển hôi giai cao cấp bí kíp. Để đạt tới mục tiêu này, con đường mà chúng ta phải đi còn khá xa. Chỉ thu hoạch được 25 điểm cống hiến từ một con Xích Hỏa Điều, liền khiến các ngươi cao hứng thành như vậy?"



Một lời này vừa nói ra liền khiến trời long đất lở. Diệp Chân, Diệp Lan, Diệp Tang ba người toàn bộ liền chấn kinh, chỉ có Diệp Bất Phàm một người cúi đầu, ánh mắt lóe ra như đang suy nghĩ điều gì đó. Diệp Tang không thể tin được, lắp bắp nói: "Hôi giai cao cấp bí kíp? Diệp Phá ca, mục tiêu của ngươi dĩ nhiên là hôi giai cao cấp bí kíp? Điều này sao có thể?" Vẻ mặt không thể tin. Mà Diệp Chân, Diệp Lan, biểu tình trên mặt cũng đều như hắn.



Diệp Phá ngửa đầu cười lạnh nói: "Điều này thì có gì là không có khả năng? Nói các ngươi ánh mắt thiển cận chính là ánh mắt thiển cận. Chỉ cần chúng ta cùng nhau cố gắng, ai cũng có cơ hội này. Các ngươi ngẫm lại, chúng ta năm người hợp tác, giết chết nhị giai đê cấp mãnh thú căn bản là không phải chuyện khó, cho dù là một ít nhị giai trung cấp mãnh thú cũng chưa chắc không thể đánh chết. Cho dù chúng ta ba ngày mới thành công một lần, vậy cũng có thu hoạch trên dưới 25 điểm cống hiến, một tháng thành công mười lần, vậy là có 250 điểm. Khoảng cách gia tộc đổi đại điển còn ba tháng, ba tháng, một tháng 250 điểm, ba tháng chính là 750 điểm. Hơn nữa, trong tay chúng ta đã có được một số điểm cống hiến... Muốn một quyển hôi giai cao cấp bí kíp, căn bản không phải là quá khó!"



Bốn người nghe vậy cũng không khỏi có chút ngẩn người, sau đó ánh mắt ngay lập tức liền sáng rực lên. Trước đó, mọi người đều nghĩ đến là chỉ cần có thể có được một quyển hôi giai đê cấp bí kíp đã là không tồi rồi. Nhưng là... Nghe Diệp Phá vừa nói như thế, bọn họ mới phát hiện, nếu quả thật có thể y theo lời nói của Diệp Phá, ba ngày thành công một lần, mỗi lần 25 điểm cống hiến, năm người đồng tâm hợp lực, và hết thảy đều thuận lợi, đợi cho ba tháng sau thí luyện kỳ kết thúc, đổi đại điển bắt đầu thì bọn họ mỗi người đều có thể có được ít nhất bảy đến tám trăm điểm cống hiến. Mặc dù còn chưa đủ một quyển hôi giai cao cấp bí kíp, nhưng một quyển hôi giai trung cấp bí kíp cũng là dư dả.



Nếu vận khí hơi tốt một chút, xem như hôi giai cao cấp bí kíp cũng không phải là không thể!



Lần này, cho dù là người luôn luôn trầm ổn như Diệp Bất Phàm trong ánh mắt cũng đã toát ra ánh sáng, hiển nhiên là bị lời đề nghị này của Diệp Phá làm rung động, càng đừng nói Diệp Chân, Diệp Lan, Diệp Tang ba người. Diệp Phá nhìn thấy cảnh này, trong ánh mắt lộ ra một nụ cười quỷ dị, trên mặt cũng là một vẻ tươi cười, nói: "Thế nào, chỉ cần chúng ta cố gắng, hảo hảo hợp tác, ba tháng sau, muốn được một quyển hôi giai cao cấp bí kíp cũng không phải là giấc mộng."



Không ai có thể ngăn cản được sự hấp dẫn này, cho dù là Diệp Bất Phàm cũng không thể. Bốn người trên mặt lập tức lộ ra vẻ cao hứng, kích động, tươi cười.



Diệp Tang khẩn cấp nói: "Hảo, hảo, mấy người chúng ta đi giết nhị giai trung cấp mãnh thú đi, như vậy tốc độ đạt được điểm cống hiến nhất định càng nhanh hơn, rất nhanh là có thể kiếm đủ 1200 điểm!"



Nghe vậy, không riêng gì Diệp Phá, Diệp Chân, Diệp Lan, Diệp Bất Phàm ba người còn lại trên mặt nhất thời liền biến thành màu đen. Diệp Phá không khỏi hừ lạnh một tiếng, trực tiếp hắt cho hắn một gáo nước lạnh, nói: "Ngươi không muốn sống, nhưng ta còn rất yêu quý tính mạng của mình a. Thử động não một chút, ngươi thực cho rẳng chỉ mấy người chúng ta là có thể tùy tùy tiện tiện liền đánh chết nhị giai trung cấp mãnh thú sao? Nếu chỉ có năm người chúng ta, chúng ta nhiều nhất chỉ có thể đánh chết một ít nhị giai trung cấp mãnh thú cực kỳ yếu. Cho dù thành công, điểm cống hiến kiếm được cũng không nhiều hơn bao nhiêu so với con Xích Hỏa Điểu này. Một khi gặp phải một ít nhị giai trung cấp mãnh thú hơi mạnh một chút, nhẹ thì bản thân bị trọng thương, thậm chí toàn quân bị diệt. Giá mà có thêm một người nữa thì tốt rồi, cho dù hắn chỉ là Huyền khí thất tầng cũng đã đủ để cho thực lực của chúng ta tăng lên một cấp độ, lúc ấy có thể đi khiêu chiến nhị giai trung cấp mãnh thú cũng đã nói không chừng. Tuy rằng thêm một người sẽ phải chia thêm một phần điểm cống hiến, nhưng hiệu suất vẫn sẽ nhanh hơn không chỉ một lần."



Diệp Tang nghe vậy, nhất thời không khỏi chán ngán thất vọng nói: "Vậy làm sao bây giờ, chẳng lẽ chúng ta lại trở về tìm một người đến?"



Diệp Phá khinh thường nói: "Ngoại tông đệ tử nhiều như vậy, chính là có thực lực thì có mấy người? Đạt tới thất tầng cũng sẽ không có mấy người, chứ đừng nói là bát tầng. Toàn bộ ngoại tông đệ tử, ngoại trừ ta cùng Bất Phàm là Huyền khí bát tầng thì bất quá mới có ba người, một người là Diệp Huyễn, một người là Diệp Thiên Mị, còn một người khác là Diệp Bồng Lai. Ba người bọn họ, đương nhiên là không thể nào cùng chúng ta hợp tác. Về phần mười mấy người có tu vi Huyền khí thất tầng thì đều cũng được cho là cao thủ, còn không phải sớm đã bị kéo vào đội ngũ khác. Không phải là bị Diệp Thiên Mị kéo vào “Thiên tổ”, chính là bị Diệp Huyễn kéo vào “Huyễn minh”, làm sao có thể còn chạy tới tổ đội của chúng ta. Cho dù có vài người độc hành hiệp* thì những người đó đã sớm đi mạo hiểm không biết tung tích, trong thời gian ngắn căn bản không có khả năng tìm được bọn họ. Dưới thất tầng xem như đến đây cũng không có chỗ hữu dụng, chỉ càng làm liên lụy đến chúng ta. Trừ phi..."



Nói tới đây, Diệp Phá liền dừng lại. Diệp Tang nhất thời vội la lên: "Trừ phi cái gì?"



"Trừ phi chúng ta gặp may, ở Liên Vân sơn mạch này gặp được một người, hơn nữa lại phải là một người độc hành hiệp. Nhưng tỷ lệ này thật sự là quá nhỏ, ngoài thất tầng, lại độc hành hiệp, hơn nữa hiện tại lại vừa lúc ở Liên Vân sơn mạch này, chúng ta cũng vừa vặn gặp được thật sự là không quá có thể. Loại địa phương như Liên Vân sơn mạch này, ngoại trừ tổ đội đi vào, hoặc là cái tên biến thái như Diệp Bồng Lai, còn có ai dám một mình một người xâm nhập vào? Bởi vì chỉ là người thông minh một chút, cũng sẽ không một mình đi vào cái loại địa phương nguy hiểm tứ phía như nơi này. Chính vì như vậy, loại chuyện này không cần suy nghĩ, vì nó cơ hồ là không thể xảy ra."



Diệp Tang nhất thời trở nên ủ rũ, vô lực lầu bầu nói: "Ngươi đã nói tất cả không có khả năng, vậy còn nói làm gì?" Ánh mắt nhàm chán đảo qua xung quanh, bỗng nhiên liền nhìn thấy Diệp Bạch đứng ở trên sườn núi, nhất thời không khỏi "Di" một tiếng, nói: "Nơi này còn có Diệp gia đệ tử. Di, hắn cũng là ngoại tông đệ tử, người nọ là ai? Ta như thế nào chưa từng có gặp qua. Chẳng lẽ, hắn một mình một người chạy vào Liên Vân sơn mạch?"



Bốn người khác đều là ngẩn ra. Mà ngay cả Diệp Phá, Diệp Bất Phàm cũng không ngoại lệ, đồng loạt nhìn lại, nhất thời thấy Diệp Bạch đứng ở phía trước cách đó không xa, trong ánh mắt cũng không lộ ra vẻ gì là kinh ngạc.



Ở thời điểm này, loại địa phương này, cư nhiên còn thật sự có người dám đơn độc xông vào Liên Vân sơn mạch?



------------------------------



*hỏa ngọc: ngọc màu đỏ như lửa(chú ý là nó khác với hồng ngọc- ruby).



*độc hành hiệp: hành động đơn độc một mình.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #6