Xích Hỏa Long giao, tứ giai đê cấp, linh thảo thuộc tính hỏa, giá trị tuyệt đối cao, không lo nguồn tiêu thụ, so với Tử Hà Nguyên quang thảo còn cao hơn một bậc, đạt tới số điểm cống hiến khủng bố mười ba vạn, hiện tại số điểm cống hiến của Diệp Bạch đã là 259775 điểm.
Tiếp theo Diệp Bạch cũng mang tam giai cao cấp tài liệu luyện khí Ti Huyền trúc lấy được ở trong Tà vương mộ đi bán, thứ này cũng bán được 1235 điểm cống hiến, số điểm cống hiến sau đó đạt tới hơn hai mươi sáu vạn điểm.
Đối với chuyện này, Diệp Bạch hết sức hài lòng, hai linh thảo này đối với hắn cũng vô dụng, không bằng bán thành điểm cống hiến… Hai cây Tứ giai đê cấp linh thảo, tổng cộng cũng bán được hai mươi bốn vạn điểm cống hiến, tuyệt đối là một thu hoạch lớn.
Về mặt hai hộp ngọc khác Bích Nguyên Trân quả cùng với Ngũ Cực Linh hà giá trị cao hơn tứ giai linh thảo gấp chục lần, Diệp Bạch tuyệt đối không bán đi.
Mọi chuyện đều đã chuẩn bị xong chỉ còn chờ kỳ đấu giá đại hội cuối năm ở Tử Cảnh Cốc.
Hi vọng lúc đó sẽ có vật tốt.
……..
Hai ngày sau.
Ở trong Tử Cảnh Cốc dòng người ngày càng nhiều, khắp nơi có thể nhìn thấy tình cảnh hỗn loạn, đệ tử ngoại tông đã sớm tập hợp ở trường đấu giá Thiên Địa nhân.
Lần đấu giá cuối năm này không ai muốn bỏ qua.
Không biết có bao nhiêu vật trân quý tích tụ tại kỳ đấu giá cuối năm này, mà nhiều người vì chuẩn bị cho kỳ đấu giá này mà đã chuẩn bị rất nhiều điểm cống hiến.
Ở cửa ra vào trường đấu giá Thiên Địa Nhân, người ra vào như nước, Diệp Bạch tin rằng chỉ sợ chín thành đệ tử của Tử Cảnh Cốc đã ở đây.
Thậm chí còn có vài vị lão nhân tóc trắn, rõ ràng là trưởng lão cũng hiện ra ở đây.
Bọn người Diệp Bạch đi vào, khắp nơi đều là những người đông nghịt, Diệp Bạch chỉ thấy hộ vệ ở trường đấu giá này có rất nhiều người, hơn nữa mỗi người đều có thực lực ngoài huyền sĩ đỉnh cấp, trong đó có hai người là huyền sư trung cấp.
Thủ bút này thật khiến cho người ta sợ hãi, hiển nhiên các kỳ đại hội đấu giá mấy năm trước các tầng lớp cao cấp ở Tử Cảnh Cốc cũng vô cùng coi trọng nhưng xem ra không bằng năm nay.
Bọn đệ tử ngoại tông như Diệp Bạch chỉ có thể ở trong đại sảnh, tìm một góc mà ngồi xuống, mà lầu hai lầu ba lầu bốn lúc này rốt cuộc đã được mở ra.
Vô số ngọn đèn dầu được thắp sáng lên, chiếu rọi cả trường đấu giá.
Đại hội đấu giá còn chư bắt đầu cho nên bọn người Diệp Bạch cũng chỉ có thể chờ đợi, lúc này bên ngoài không ngừng có người đi tới.
Diệp Bạch đánh giá những người đi vào, bỗng nhiên ở ngoài cửa phát ra tiếng kinh hô, tất cả mọi người đều nhìn ra phía đó, chỉ thấy một hanh niên mặc bạch y tướng mạo thoạt nhìn bình thường nhưng có một khí thê lăng thiên hiện ra, đây chính là Yến Bạch Bào.
Sau lưng hắn chính là một tử y thanh niên, trên thắt lưng đeo một khối ngọc, đây chính là Túc Khô Tâm.
Bọn người Diệp Bạch, Diệp Khổ không kìm được mà co rụt ánh mắt lại.
- Công tử Yến Bạch Bào, thiếu cốc chủ Túc Khô Tâm.
Hai người này rõ ràng cũng đã trở về.
Lúc hai người này đến đám đông như thủy triều tản ra, không ngừng có những thanh âm kinh hô vang lên, hai người này theo cầu thang đi tới lầu số ba, trong đó vị trí số một số hai chính là để chuẩn bị cho bọn họ.
Sau khi thân ảnh của bọn họ biết mất, ở dưới đài những thanh âm nghị luận không ngừng vang lên tán thưởng không thôi. Hai người này một người là huyền sư trung cấp, một người là huyền sư sơ cấp đỉnh phong, đều giống như là mặt trời ban trưa ở Tử Cảnh Cốc, sau này tiền đồ bất khả hạn lượng.
Đợi kỳ thí luyện năm sau của nội tông chấm dứt hai người này sẽ thoát khỏi thân phận đệ tử hạch tâm chính thức trở thành hai trưởng lão.
Sau Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm chính là người trước kia Diệp Bạch đã gặp qua một lần, Họa Mi điểu Chu Họa Mi, nàng di chuyển đến, khí thế trên người hoàn toàn khác trước kia, hiển nhiên là đã đột phá tới huyền sĩ đỉnh cấp.
Nàng cũng tiến tới vị trí số năm ở trên lầu ba.
Chu Họa Mi cũng không nhìn thấy Diệp Bạch, mà cho dù nhìn thấy cũng không nhận ra được, sau khi nàng đi không lâu ở bên ngoài xuất hiện Lam Phong, Trưởng Tôn Kiêm Bạch, Yến Đường.
Bọn họ đi vào không lâu, một trong thất đại đệ tử hạch tâm Cốc Tâm Hoa, Vô Không Thủ, Mẫn Nhu Nhiên cũng từ cửa lớn mà đi vào, hai người nhìn thấy Diệp Bạch đứng ở trong góc thì khẽ cười một chút sau đó cũng đi lên lầu ba, ngồi vào vị trí thứ sáu và thứ bảy.
…….
Những đại nhân vật đều đã xuất hiện, lúc này không khí trong trường trở nên náo nhiệt, không lâu sao, thập đại đệ tử ngoại tông, bài danh thứ năm Thẩm Họa Yên, thứ mười Quan Đạp Tuyết cũng đi vào, bọn họ tiến lên lầu hai.
Đây là chênh lệch thân phận và địa vị, lầu một là đệ tử nội tông ngoại tông bình thường, lầu hai là thập đại đệ tử ngoại tông, lầu ba là thất đại đệ tử hạch tâm, về phần lầu bốn đó là nơi chỉ có các trưởng lão mới có tức cách ngồi vào.
Chỉ lầ lần đấu giá đại hội thứ năm này tựa hồ như không giống như trước, có tới bốn vị trí hiển nhiên có bốn vị trưởng lão tiến vào.
Trước khi đại hội đấu giá chính thức diễn ra, còn không tới nửa canh giờ nữa là có mấy người xuất hiện, gây nên một hồi bạo động.
Bọn người Diệp Bạch quay đầu lị thì thấy một người mặc áo lam, tường mạo nho nhã, bên cạnh hắn chính là một xích phát thanh niên.
Không cần người khác giới thiệu Diệp Bạch cũng đoán ra đây là một trong thất đại đệ tử hạch tâm, hắn đã nghe danh nhưng chưa từng được thất, chính là người xếp thứ ba trong đệ tử hạch tâm, Lam Y Tả Đạo Lăng.
Hai người này phân biệt đi tới lầu ba và lầu bốn.
Giờ phút này trên cơ bản mọi người đều đã tới, kỳ đấu giá đại hội xem ra sẽ chính thức bắt đầu.
Tất cả mọi người đều ở vị trí của mình mà ngồi xuống, kỳ đấu giá đại hội ở Tử Cảnh cốc chính thức bắt đầu.
Lúc này ở chỗ cửa lớn có mấy người tiến tới.
Tiết Thần Tinh, Lam Hải Như, Quách Thiên Thiên, Phó Băng Vũ… còn có một nam một nữ ở sau lưng các nàng.
Nam tuổi chừng hai mươi dáng người cao gầy, toàn than tràn ngập khí tức âm hàn, mà nữ thì thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành.
- Một trong thập đại đệ tử ngoại tông, bài danh thứ bảy, Lý gia Lý Khinh Thiền, bài danh thứ tám Bình công tử, Hàn Vô Cữu.
Hai người này vừa tiến đến thì mọi người cuối cùng cũng đã tiến tới đông đủ, kỳ đấu giá đại hội chính thức bắt đầu.