Tất cả mọi người khôi phục sự bình tĩnh, không lo lắng nguy hiểm trước mắt nữa.
Mà đồng thời tin tức cố chủ Túc Hàn sơn tấn cấp huyền tông đã truyền ra, uy danh của Tử Cảnh Cốc ngày càng cao thâm, hào quang càng ngày càng lớn.
Lúc này chỉ sợ có một số người đã từ bỏ ý định tới khiêu chiến.
Trừ phi là có một vị cường giả huyền tông cao cấp tới bằng không Tử Cảnh Cốc sẽ không có hậu hoạn, nhưng cường giả huyền tông cao cấp dù là ở thất phẩm tông môn cũng là đại cung phụng, thái thượng trưởng lão, bậc nhân vật như vậy sẽ không thiếu bí kíp tu luyện, một quyển thanh giai kiếm quyết chỉ sợ cũng không để vào mắt bọn họ.
Mà nếu như người tới là một huyền tông bình thường thì bằng vào Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, một tòa đại trận tứ giai và một thanh cổ kiếm tứ giai, Tử Cảnh Cốc đã đủ chống lại rồi.
Trên khuôn mặt của các đệ tử Tử Cảnh Cốc đều lộ ra vẻ vui mừng, hiển nhiên Tử Cảnh Cốc càng mạnh lợi ích của bọn họ cũng ngày càng lớn.
……..
Bọn người Diệp Bạch quay trở về.
Lúc chạng vạng tối.
Một đệ tử nội tông Tử Cảnh Cốc mang theo mật lệnh tới tiểu sơn cốc gặp Diệp Bạch.
Sau đó Diệp Bạch lặng lẽ rời khỏi gian nhà gỗ cùng với tên đệ tử này, không làm kinh động bất kỳ người nào.
Sau một lát.
Cuối cùng Diệp Bạch cùng với tên đệ tử nội tông này cũng đã tiến tới một trang viên màu tím.
Hắn suy đoán đây đã không còn là ngoại tông nữa mà đã tiến vào nội tông.
Chỉ là Diệp Bạch cũng không để ý, bất kể là ngoại tông hay là nội tông đã đến đây thì cũng không có gì đáng sợ.
Hắn trực tiếp đi vào mà tên đệ tử nội tông đưa hắn đến sau khi đưa hắn tới nơi này thì lặng lẽ lui xuống không đi vào.
Diệp Bạch tiến vào trong sơn viên màu tím trang nhã, bốn phía có các loại hoa như gấm, có vẻ vô cùng xưa cũ, đây quả là một nơi ẩn cư vô cùng tốt.
Ở cách đó không xa trong một gian nhà ngọc có một lão nhân đang ngồi, trước mặt chính là một bộ cờ đen trắng, thản nhiên tao nhã, lượn lờ hương khí.
Mùi hương xông vào mũi.
Diệp Bạch đến trước gian nhà vẫn không quấy rầy mãi một lúc lâu sau, bạch lao nhân mới đẩy bàn cờ ra đứng dậy nhìn về phía Diệp Bạch mà vẫy vẫy tay nói:
- Vào đi.
Diệp Bạch cung kính hành lễ với lão nhân, lúc này trên vách đá treo bốn đồ hình mai lan cúc trúc, vô cùng trang nhã.
Mặt mũi của lão nhân rất hiền lành, khuôn mặt hòa ái, thoạt nhìn không có gì thần kỳ nhưng Diệp Bạch biết địa vị của người này ở Tử Cảnh Cốc là số một số hai vẻn vẹn chỉ thua cốc chủ Túc Hàn Sơn và vài vị thái thượng trưởng lão.
Trưởng lão nội tông với trưởng lão ngoại tông hoàn toàn khác nhau, thân phận và địa vị khác biệt rất lớn.
Có thể nói Tử Mộc trưởng lão này chính là tầng lớp tối cao ở trong Tử Cảnh Cốc nắm giữa một nửa quyền sinh sát ở Tử Cảnh Cốc.
Mà Tử Mộc trưởng lão mọi người đã nhìn ra thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới hóa cực, chỉ còn thiếu một chút nữa là tiến vào huyền tông, thực lực so với cốc chủ Túc Hàn Sơn cũng không thua kém nhiều.
Đương nhiên hiện tại Túc Hàn Sơn đã tiến tới cảnh giới huyền tông thì khác biệt của hai người đã lộ ra rõ ràng.
Lão nhân bưng cái chén nhỏ bạch ngọc kia khẽ uống một ngụm, sau đó đưa ánh mắt lên trên người Diệp Bạch, sau một lát thì khẽ thốt lên một tiếng, khóe miệng khẽ mỉm cười.
- Khó trách.
Toàn thân Diệp Bạch có cảm giác như bị nhìn thấu, hắn cảm thấy cường giả bực này mà muốn ẩn dấu thực lực là không thể nào.
Chỉ có điều chuyện này sớm muộn gì cũng phải cho người khác biết.
Sau một lát lão nhân kia mới từ từ mở miệng ra nhìn về phía Diệp Bạch:
- Ngươi biết ta gọi ngươi tới đây là để làm gì không?
Diệp Bạch cung kính nói:
- Không biết, kính xin trưởng lão chỉ dạy.
Lão nhân kia cười cười, cũng không dông dài mà đem hai trang sách mỏng màu xanh đưa tới tay Diệp Bạch mà nói:
- Đây chính là hai tầng tu luyện Tam Thiên Kiếm khí quyết ngươi cầm lấy về học, học xong phải lập tức thiêu hủy không được truyền ra ngoài.
Diệp Bạch vội vàng tiếp nhậ khẽ liếc qua sau khi biết không phải là giả thì vội vàng gật đầu:
- Đa tạ trưởng lão.
Lão nhân cười cười lắc đầu nói:
- Tông chủ ban đêm đánh lui đối thủ nhưng nhất định là cũng có thương thế cần bế quan chữa thương không tiếp khách được nếu không thì người cũng sẽ trực tiếp ban cho ngươi.
Diệp Bạch nghe vậy thì cảm thấy thoải mái, đối đầu với ba huyền tông bị một chút thương thế cũng là trong dự liệu của hắn.
Lão nhân tiếp tục nói:
- Chỉ có điều tông chủ nghe chuyện của ngươi có thể đánh bại tiểu tử Sơn Vương tự kia mang lại vinh quang cho Tử Cảnh Cốc thì rất hài lòng, Tam Thiên Kiếm Khí quyết tầng thứ nhất này là phần thưởng trước cho ngươi, cất cho thật kỹ, sau này tấn cấp trở thành một trong đệ tử hạch tâm thì sẽ được thưởng thêm một tầng nữa, cơ hội này cần phải quý trọng.
Nghe vậy Diệp Bạch liền mỉm cười kinh sợ, Tam Thiên Kiếm khí quyết tổng công có tám tầng,tầng sau cao thâm hơn tầng trước, nhưng bất kể thế nào đây cũng là một tuyệt học cực kỳ tinh thâm, Túc Chủ Túc Hàn Sơn hào phóng đem cho hắn như thế.
Tuy nhiên đây cũng chỉ là tầng thứ nhất, sau khi trở thành đệ tử hạch tâm Diệp Bạch sẽ có cơ hội học thêm một tầng nữa.
Tuy nhiên có được cái này Diệp Bạch cũng không muốn bỏ qua tuyệt học lục giai đỉnh cấp bí kíp.
Tuy lục giai đỉnh cấp bí kíp không thể so sánh với Tam Thiên Kiếm khí quyết nhưng chỉ tu luyện một tầng của Tam Thiên Kiếm khí quyết thì vẫn thua kém so với một quyển lục giai đỉnh cấp tuyệt học đầy đủ.
Chỉ là độ trân quý khác nhau, Lục giai đỉnh cấp bí kíp sau này còn lấy được còn bí kíp thanh giai dù chỉ là vài trang thì cũng cần phải có cơ duyên mới có thể sở hữu được, cho nên Tam Thiên Kiếm khí này trân quý hơn lục giai đỉnh cấp một chút.
Lựa chọn thế nào kỳ thật là dựa vào mình.
Xem ra Tử Cảnh Cốc bồi dưỡng ra mấy cao thủ chuyện hôm nay coi như là tiếng vang do Tử Cảnh Cố báo ra.
Trong tương lai không có những môn hạ đệ tử này Tử Cảnh Cốc cũng chỉ hưng thịnh trong nhất thời sau đó cũng sẽ dần sụp xuống không có tác dụng gì.
Hiện tại Diệp Bạch đã lấy được hai tầng tu luyện Tam Thiên Kiếm Khí quyết mặc dù không đầy đủ nhắc chắc chắn cái này cũng đã khiến cho Diệp Bạch mở ra một cánh cửa mới.
Thanh giai kiếm quyết đó, bất kể là ai cũng không thể không coi trọng nó, có nhiều cường giả huyền tông như vậy không kìm chế được hấp dẫn mà ra tay cướp đoạt.
Diệp Bạch cầm lấy bí kíp trong tay, không kìm được mà xiết chặt.
- Được rồi, ngươi đi đi… không thể tưởng tượng được Tử Cảnh Cốc chúng ta lại có một nhân tài mới… ngươi hãy tu luyện cho thật tốt sau này Tử Cảnh Cốc nói không chừng sẽ phải dựa vào các ngươi.
Lão giả nhìn Diệp Bạch tràn đầy thâm ý sau đó lập tức phất tay bảo Diệp Bạch rời đi.
Diệp Bạch lo sợ trong lòng, xem ra đối phương đã nhìn thấu tu vi hiện tại của mình, chỉ là không nói ra mà thôi. Diệp Bạch cũng chỉ thở ra một hơi.
Hắn nói một tiếng cảm ơn rồi cầm lấy hai trang tu luyện Tam Thiên Kiếm Khí quyết mà lặng lẽ rời khỏi.
Trong ánh mắt của hắn không kìm được mà có một vẻ nóng bỏng.
Ở trong đêm dài sau khi xác định bốn phía không có người Diệp Bạch một lần nữa mang hai trang bí kíp này ra xem.
Sau đó hắn hít một hơi ánh mắt nhìn lên trên giấy, cuối cùng không rời được.
Thu hoạch hôm nay thật là to lớn, thanh giai kiếm quyết nếu như không phải lúc này Yến Bạch Bào Túc Khô Tâm không ở trong tông chỉ sợ cũng không đến phiên mình.
Nói tiếp cũng phải cảm tạ người kia nếu như không phải có hắn khiêu chiến thì làm sao mình có cơ hội quý giá như vậy được.
Diệp Bạch lắc đầu khu trừ hết suy nghĩ trong lòng, tâm thần của hắn hoàn toàn đắm chìm vào hai trang giấy mỏng, không bao lâu sau nội dung của hai trang giấy đã khắc sâu vào trong đầu của hắn.
Ngón tay của hắn khẽ chà xát, hai tờ giấy mỏng lóe lên rồi biến thành một màn hỏa quang.
Lúc này Diệp Bạch thở ra một hơi.
Tiếp theo hắn đã chính thức tìm hiểu nội dung của hai trang giấy này.