Mãi sau này Đạm Thai Tử Nguyệt bế quan xuất hiện đột phá tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp, nghe vậy nàng liền cùng với đệ tử Sơn Vương tự thực hiện một trận chiến.
Đạm Thai Tử Nguyệt kiên trì được hơn năm chiêu nhưng kết quả vẫn như trước không thay đổi.
Tới hiện tại đã là ngày thứ bảy, nghe nói nếu như trong liên tục bảy ngày vẫn không có ai có thể chiến thắng thì nói lên Tử Cảnh cốc đã không còn người nào.
Hôm nay chính là ngày cuối cùng.
Tầng lớp cao tầng của Tử Cảnh Cốc liền nóng giận nâng phần thưởng lên chính là Tam Thiên Kiếm khí quyết tầng thứ hai, nhưng lúc này không có cách nào, Tam Thiên Kiếm Khí quyết mặc dù hấp dẫn rất lớn nhưng nếu muốn chiến thắng thì phải có người mới được.
Diệp Bạch cũng minh bạch đây là do những tông môn kia sợ rằng Tử Cảnh Cốc quật khởi trở ngại tới sự phát triển của bọn họ nên mới đưa ra hạ sách này, nếu như Tử Cảnh Cốc không ứng phó nổi thì nhất định sẽ ảnh hưởng lớn.
Diệp Bạch mới biết được hôm nay là ngày cuối cùng nếu như không ai có thể chiến thắng lúc đó ngày mai Yến Bạch Bào Túc Khô Tâm trở về cũng đã muộn rồi.
Những người này chính là bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh, có người suy đoán việc Yến Bạch Bào Túc Khô Tâm đột nhiên rời đi cũng có quan hệ với bọn họ cố gắng thừa dịp Tử Cảnh Cốc không có người mà tới.
Thấy như vậy Diệp Bạch mỉm cười nói:
- Nếu như vậy thì ta cũng đi xem xem.
Bọn người Diệp Khổ dĩ nhiên là đáp ứng, bọn họ đương nhiên không cho rằng Diệp Bạch muốn chiến đấu với tên đệ tử của Sơn Vương tự kia phân nửa là xem náo nhiệt. Cho dù thực lực của Diệp Bạch hiện tại đã khá lớn, chỉ là…
Mấy ngày nay các đệ tử của Tử Cảnh Cốc đều bại dưới tay đối phương, thực lực đối phương thật đáng sợ.
Trong lòng Diệp Bạch liền suy nghĩ:
- Thanh giai trung cấp kiếm kỹ đó, cơ hội này làm sao mình có thể bỏ qua.
- Một huyền sĩ cao cấp mà thôi, chắc chắn hắn có một hai bí thuật cho nên mới chiến thắng bọn người Tả Đạo Lăng, mình ở giai đoạn huyền sĩ cao cấp cũng có thể vượt cấp khiêu chiến điều này không có gì là thần kỳ.
- Tuy nhiên, đụng phải mình…
Hắn khẽ cười một chút, một huyền sư trung cấp đấu với một huyền sĩ cao cấp thì thật dễ dàng.
Hiện tại Diệp Bạch đã là một thành viên của Tử Cảnh Cốc dĩ nhiên không muốn thấy danh dự của tông môn mình bị ảnh hưởng.
Hơn nữa… Thanh gia trung cấp Tam Thiên Kiếm khí quyết đúng là khiến cho Diệp Bạch phải động tâm, hắn hiện tại công pháp cao nhất mới chỉ là lục giai cao cấp mà thôi, chênh lệch không nhỏ với bí kíp thanh giai trung cấp.
Đương nhiên chuyện chưa xảy ra hắn cũng không muốn nói cho bọn người Diệp Khổ ý nghĩ của mình.
Ngoài chuyện này còn có chuyện thứ hai.
Chính là kế hoạch của La Tiền đã chính thức thi hành, trước đó không lâu hắn chính là người đầu tiên mở quán thị, đã hấp dẫn rất nhiều đệ tử của Tử Cảnh Cốc tới xem, lần đầu đã thành công, mãi đến lúc này Diệp Bạch mới biết được hai vạn huyền tinh mà mình đổi hôm đó đa phần là của người làm của la Tiền, hắn thật có thiên phú buôn bán trong thời gian ngắn ngủi đã tích lũy được một lượng lớn kim tệ.
Điều này khiến cho Diệp Bạch cũng không kìm được tán thưởng, sau đó hắn nghĩ tới chuyện gì đó mà sáng hai mắt lên.
Đã không có chuyện gì, Diệp Bạch cũng muốn tìm La Tiền một chút.
Chỉ trong chốc lát sau bọn họ đã tới chỗ của La Tiền.
Lúc này La Tiền biến hóa rất lớn, gương mặt có vẻ căng mập hơn trước kia, toàn thân mặc một bộ đồ con buôn, Diệp Bạch thiếu chút nữa là không nhận ra được. Tuy nhiên đối với Diệp Bạch La Tiền vẫn cung kính vẻ mặt tươi cười, hiển nhiên đối với ân nhân này của mình hắn vẫn chưa quên.
Nhất là sau khi phát hiện Diệp Bạch đã tiến giai trở thành huyền sĩ đỉnh cấp sắc mặt của hắn càng thêm cung kính, tựa như có một cường đại hậu viên hắn làm ăn ở Tử Cảnh Cốc càng thêm yên tâm.
Bằng không những người khác ghen ghét đỏ mắt với chút thực lực của hắn thì không đủ.
Diệp Bạch không phân phó chuyện gì khác, chỉ nhờ hắn làm một chuyện đó là không cần phải tiếc tiền, thay mình đi kiếm một bộ huyền quyết cao cấp.
La Tiền tuy kỳ quái nhưng hắn là người khôn khéo Diệp Bạch không nói thì hắn cũng không hỏi, chỉ biết rằng Diệp Bạch cần là được rồi.
Rất ít khí Diệp Bạch nhờ hắn làm cho nên hắn không dám chậm trễ lập tức phân phó xuống dưới, mở mạng lưới bốn phía, tất cả các tiểu tông tiểu phái tiểu thế gia đều tìm hiểu.
Hiện tại chỉ cần có bất kỳ điểm nào có quan hệ tới bốn chữ huyền quyết cao cấp sẽ được mật báo lên nói cho La Tiền và Diệp Bạch biết.
Diệp Bạch thật không ngờ mấy tháng thời gian trôi qua hiện tại La Tiền đã nắm giữ khả năng lớn như vậy, bất quá trong đáy lòng hắn tuy cảm thấy cao hứng nhưng không tham dự chỉ giúp đỡ một chút mà thôi.
Về phần tinh thạch Diệp Bạch hiện tại đã không quan tâm cho nên cũng không để ý.
Sau đó La Tiền lui ra ngoài.
Diệp Bạch lâm vào trầm tư.
Bây giờ hắn đã đột phá trở thành huyền sư trung cấp huyền quyết trung cấp đã không còn thích hợp sử dụng cần phải tìm huyền quyết cao cấp, mà hắn ở Tử Cảnh Cốc và Bái Kiếm cốc điều tra nghe ngóng vẫn không tìm được, giờ hắn mới biết thứ này muốn có cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Tuy nhiên… ở phương diện này La Tiền am hiểu hơn hắn bởi vì hắn là một thương nhân trời sinh, hiểu được việc lợi dụng các tin tức, tìm hiểu sẽ giỏi hơn mình.
Chuyện này giao cho La Tiền nhất định sẽ tìm được.
Mỗi người đều có sở trưởng của mình, sở trưởng của La Tiền chính là chỗ này.
Sau khi phân phó xong mọi chuyện Diệp Bạch lập tức khoanh chân ở trong phòng tu luyện chờ đợi tên đệ tử Sơn Vương tự kia tới khiêu chiến.
Chỉ là lúc chiều có một đại sự cắt đứt việc tu luyện của hắn bởi vì có một người lại tới khiêu chiến với Túc Hàn Sơn, lần này không chỉ có một người.
Ba vị cường giả huyền tông.
Cả Tử Cảnh Cốc chấn động không ít người chạy ra ngoài xem xét, hiển nhiên những người lần này tới thực lực rất cao, Túc Hàn Sơn không biết có đối phó được không.
- Ba vị huyền tông.
Nghe được tin tức này Diệp Bạch cũng giật mình, ở Bái Kiếm cốc hắn chỉ mới gặp hai vị huyền tông mà Tử Cảnh Cốc này đã nhìn thấy ba vị.
Hắn cũng hiếu kỳ chạy ra về sau núi xem đại chiến.
Rốt cuộc ba người khiêu chiến cũng hiện ra trước mặt Diệp Bạch, tướng mạo phi phàm, toàn thân liệt diễm bay cao vút, sau lưng đeo một thanh đại đao màu hồng.
Một người mặc một chiếc áo màu đen trên khuôn mặt che lụa đen chính là một nữ tử trẻ tuổi.
Còn một người trán rộng chính là một thư sinh trẻ tuổi chỉ thấy áo hắn trắng như tuyết hai tay trống trơn không mang theo bất luận binh khí nào, chỉ sau lưng là có một bức họa cuộn tròn, vô cùng đặc dị.
Mà đối diện bọn họ cốc chủ Túc Hàn sơn mặc tử y lúc này cũng bay lên không trung, tay áo bồng bềnh, phần phật run rung, sắc mặt lần đầu tiên lộ vẻ ngưng trọng.