Một lần đột phá tới huyền sư trung cấp, còn chưa nói tới huyền mỹ tiến giai.
Diệp Bạch thở ra một hơi, sắc mặt của hắn hơi tái nhợt, đây là di chứng của nhiều ngày bế quan liên tục, nhưng sau khi tấn cấp thành công giai đoạn huyền sư hơn nữa còn là huyền sư trung cấp, một chút suy yếu này đều không đáng là gì.
- Cuối cùng cũng đã thành công, tất cả đều đáng giá.
Diệp Bạch vui mừng mà cười cười, vì ngày này mà trả giá cho những cố gắng những ngày qua đều đáng giá.
Tại thời khắc này thân phận của hắn đã biến chuyển, nếu như truyền ra nhất định sẽ oanh động cả Tử Cảnh Cốc.
Diệp Bạch lúc này trở lại tông môn sẽ trở thành người có thân phận siêu việt tuyệt thế, lúc đó chỉ sợ thất đại đệ tử hạch tâm gặp lại hắn cũng phải xưng là trưởng bối.
Đây là chỗ tốt sau khi tiến giai, đương nhiên còn vô số phúc lợi, đãi ngộ khác, tuy không thể nói là hậu vô lai giả nhưng trước Diệp Bạch đúng là không có ai vừa mới tiến vào Tử Cảnh cốc chưa tới nửa năm đã từ một huyền sĩ trung cấp trở thành một huyền sư trung cấp.
Nửa năm đã vượt qua bốn giai đoạn, tốc độ tu luyện này thật kinh người.
Diệp Bạch mỉm cười rồi khôi phục lực lượng, miễn cưỡng đứng lên, sau đó hắn lại khoanh chân ngồi xuống, điều động trung cấp nhiếp linh kiếm trận xung quanh, đồng thời xem xét biến hóa ở trong cơ thể của mình.
Cốt cách trong suốt kinh mạch càng rộng lớn càng có thể thu nạp nhiều huyền khí nhiều hơn, huyền khí trong đan điền bắt đầu ngưng lại thành thể rắn, tuy không phải là thể rắn chính thức nhưng cũng đã bắt đầu, mỗi miếng huyền tinh đều ẩn chứa huyền khí ở trong đó, gấp mười lần so với bình thường.
Đồng thời.
Tinh thần lực của Diệp Bạch cũng tăng vọt, tuy chưa tới cấp bốn bởi vì hắn vừa mới tiến tới cấp ba nhưng cũng là một bước tiến rất dài.
Phải biết rằng ở trong thế giới huyền tu, mỗi lần tiến giai đều kéo theo sự biến hóa của Tinh thần lực.
Phỏng chừng khi Diệp Bạch đột phá tới huyền sư cao cấp, huyên sư đỉnh cấp xong tinh thần lực sẽ một lần nữa xuất hiện biến dị, đột phá tới tứ cấp cũng chưa biết chừng.
Kể tử đó tinh thần lực của hắn bắt đầu tăng lên, mặc dù không đột phá tới tứ giai nhưng không thể nghi ngờ tinh thần lực càng mạnh đối với việc không chế kiếm trận chỉ huy kiếm trận của hắn đều có tác dụng vô cùng lớn, hiện tại Diệp Bạch khống chế một trăm thanh kiếm đã không còn là vấn đề nữa.
Đồng thời Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận cũng đã có thể sử dụng, mà Tiểu Phi Hành kiếm trận cũng đã tiến tới Thất Kiếm trung cấp phi hành kiếm trận, bây giờ Diệp Bạch có thể thoải mái sử dụng, trong tương lai sử dụng Thập Nhị kiếm Phi hành kiếm trận cũng không phải là điều không thể.
Trong thời gian ngắn tốc độ của Diệp Bạch đã tăng vô cùng lớn.
Bây giờ tốc độ của huyền sư đỉnh cấp đã không còn là đối thủ của hắn, trừ phi là cường giả huyền tông chính thức nếu không không có mấy người có thể bắt được hắn.
Mà ngay cả nửa bước huyền tông, chuẩn huyền tông cũng miễn cưỡng mà thôi.
Nếu như gặp phải người mặc áo đen đánh lén lần trước Diệp Bạch nắm chắc mình cho dù không xuất toàn lực cũng có thể đánh chết hắn.
Về phần Hỏa Lôi Tử, Chướng Yên đan đã hoàn toàn không cần sử dụng nữa bởi vì huyền sư bình thường đã không còn mấy người là đối thủ của hắn, trừ khi là những huyền sư đỉnh cấp tiến giai mấy chục năm đạt tới trình độ nửa bước huyền tông thì Diệp Bạch mới phải kiêng kỵ, về phần những người khác Diệp Bạch không để vào mắt.
Hiện tại Bình công tử, Hắc ma vương của Ma Thần cốc đều giống như là kiến hôi, không đáng để vào mắt.
Đây chính là biến hóa khi thực lực tăng lên, Diệp Bạch hôm nay và ngày xưa hoàn toàn bất đồng.
……
Thời gian Diệp Bạch bế quan đến nay đã là hơn bảy ngày, hơn nữa hắn tiến vào trong huyệt mộ ở Tà Vương mộ cũng đã là một tháng hai ngày.
Hiện tại chỉ còn cách kỳ đấu giá cuối năm của Tử Cảnh cốc còn nửa tháng, từ đây trở về Tử Cảnh cốc cũng chỉ còn bảy tám ngày bởi vậy thời gian cho Diệp Bạch cũng không còn nhiều lắm.
Tuy nhiên Diệp Bạch cũng không lập tức đi ra ngoài mà ở đây chờ đợi một hai ngày, muốn ác định thực lực của mình.
Trước khi đi Diệp Bạch có một chuyện muốn làm.
Chính là xem xét nơi này một chút.
Từ trước tới giờ, hoặc là khu độc hoặc là chữa thương bế quan, đột phá tới huyền sư Diệp Bạch mặc dù ở nơi này nửa tháng vẫn chưa dò xét nơi này.
Ở trong Tà vương mộ, tại sao lại có một địa phương kỳ quái như vậy?
Huyệt động âm u, cỏ hoang phế bại, khí tức sâm lãnh.
Tất cả đều khiến cho người ta không thể tin nổi, nơi này không giống như là một trong tam đại bí cảnh trong thiên hạ.
Hoang dại, tịch mịch âm trầm, không có chút sinh cơ nào.
Điều khiến cho người ta kỳ quái chính là Diệp Bạch ở nơi này hôn mê vài ngày mà rõ ràng không có chuyện gì, những âm mị dù là những âm mị cấp thấp nhất cũng không xuất hiện.
Điều này không thể khiến cho người ta không hoài nghi mộ địa này nhất định có gì đó kỳ quái.
Giống như là mộ địa bị vứt bỏ.
Trước kia không có thời gian nhưng hiện tại Diệp Bạch không thể bỏ qua.
Hắn cẩn thận tìm tòi bốn phía, sau đó phát hiện ra ở đây có không ít cỏ dại sinh trưởng, những chỗ mà độc khí của mình phát ra đều bị khô vàng mà chết hết.
Điều duy nhất khiến hắn bất ngờ chính là ở trong một góc tối của một cây cỏ Tử Hắc sắc, dài không quá một ngón tay, tiến đến trước nó có một mùi khổ khổ.
- Đây là thứ cỏ quái dị gì? Những thứ cỏ dại khác đều không có độc tính như vậy, mà tại sao Tử Hắc tiểu thảo này lại có?
Diệp Bạch không thể xác định, sau nửa ngày phân biệt hắn cũng không biết Tử Hắc thảo này là thứ gì.
May mà hắn vẫn còn có một từ điển sống.
Diệp Bạch cũng không khách khí mà triệu hồi Kiếm lão ra.
Kiếm lão tỉ mỉ dò xét nửa ngày sau đó cũng nhíu mày hiển nhiên cũng khó nhớ được linh thảo này là gì, tuy nhiên lão xác định cây cỏ này tuyệt đối không phải là phàm vật, đối với Diệp Bạch nhất định không dư thừa.
Diệp Bạch tuy khó hiểu nhưng cuối cùng cũng thu thập, tổng cộng hắn đã lấy được mười hai cây Tử sắc tiểu thảo.
Diệp Bạch cũng biết rằng từ nay về sau mình cũng không thể tới đây, lần này bị tập kích ngoài ý muốn, cả đời này chỉ sợ không tìm thấy một chỗ nào như vậy, cho nên hắn không hề do dự mà hái xuống để vào trong hộp ngọc, cất kỹ trong Tam Mãng tuyết giới.
Bởi vì mộ địa này không lớn, chỉ có mấy trượng vuông, mộ bia cũng chỉ có vài cái, một số cỏ dại ở đây thì chết héo.
Tuy không thể xác định Tử Sắc tiểu thảo này là gì nhưng Diệp Bạch thầm nghĩ nó chính là thứ có thể chống lại âm mị.
Kiếm lão cũng đau đầu suy tư, ở trong đầu của lão có hơi ấn tượng như cũng không quá rõ ràng, lão chỉ cảm thấy mười hai cây tử sắc tiểu thảo này vô cùng bất phàm, Diệp Bạch lần này trong đại nạn lại nhặt được bảo vật.
Bất kể thế nào, Diệp Bạch cũng phải tu thập một phen, sau đó hắn điều khiển kiếm quang rời khỏi chỗ này.
- Tiếp theo chính là trở lại tông môn.
Hắn thì thào nói, trong ánh mắt hiện ra một vòng nóng bỏng.
Tà vương mộ tuy tốt nhưng cũng không phải là nơi có thể ở lâu, hắn đã rời khỏi Tử Cảnh Cốc hơn một tháng, cần phải quay lại, vì nơi đó có bằng hữu, huynh đệ của hắn.