Mà thân ảnh của Diệp Bạch vừa biến mất, bàn tay của Hắc vô thường đã chụp tới nhưng bị hụt, mà lúc này một viên cầu đen đã bay tới trước mặt của y.
Hắc vô thường cười lạnh một tiếng:
- Lại dùng chiêu này sao, đáng tiếc ta không phải là tên Thiết Địch lão tẩu ngu ngốc kia.
Bàn tay của y thay đổi mục tiêu, bắt lấy viên hắc cầu kia.
Hiển nhiên y vẫn nghĩ thứ mà lần này Diệp Bạch ném ra chính là Hỏa lôi tử đối phó với Thiết Địch lão tẩu, mà y đã sử dụng huyền kỹ phòng ngự cho nên không hề e ngại.
Phát trảo này của y chính là một trong những huyền kỹ của Kim Nhạn cung Thiên Cương ngân chưởng, đã được y tu luyện tới cảnh giới cực cao.
Lúc này đừng nói là một viên hỏa lôi tử cho dù là một đám khi chạm vào bàn tay của hắn cũng sẽ không có tác dụng gì.
Tuy nhiên khi viên cầu màu đen này chạm vào tay y đã có cảm giác không đúng, y muốn buông ra nhưng cung đã muộn, một sương mù màu đen vô cùng lớn từ trong lòng bàn tay của y bay ra.
Hắc vô thường chỉ cảm thấy trong mắt tối sầm, y bị khí tức này xông vào mũi thì hét lớn một tiếng, kình phong như sóng dữ, không ngờ một chiêu bảo vệ mình lại mang tới đại họa.
Vài tiếng rít rít kình phong vang lên, xung quanh hắn chính là khói dày đặc, Hắc vô thường lúc này chỉ có thể dùng vào thính lực, bất kể phía trước là gì, y cũng dùng một chưởng bài sơn đảo hải đánh ra phía trước.
Lần này kình phong tăng hơn rất nhiều, sau hơn mười đạo kình phong, khói đen tan hết.
Mười thi thể hồng mị cao giai xuất hiện trước mặt hắn, huyết sắc léo lên, hiển nhiên là bọn chúng đã bị thương.
Chỉ là những vết thương này đều không trí mạng, chỉ cần thời gian ngắn hấp thu linh khí ở trong huyệt mộ bọn chúng sẽ khôi phục lại được.
Mà thời gian trì hoãn này Diệp Bạch đã biến mất.
Ở phía trước có đại đích, ở sau lưng có truy binh, gặp phải tình huống này đầu óc của Diệp Bạch vẫn rất bình tĩnh.
Hắn biết rõ nếu lúc này nếu như hắn ngưng lại thì Hắc vô thường đuổi theo phía sau, nếu như hắn không ngừng, lao vào đám âm mị kia chính là tử lộ.
Tuy nhiên đối với sự tức giận của một huyền sư đỉnh cấp Hắc vô thường thì hắn nhất định phải chết, lúc đó chỉ sợ có giao cái hộp ngọc ra cũng không thể sống, mà nếu như nhảy vào đám hồng mị cao giai kia, tuy thập tử vô sinh, nhưng nếu có xảo diệu thì vẫn có thể sống sót.
Cân nhắc nặng nhẹ xong Diệp Bạch quyết định lao vào.
Bàn thân của hắn hóa thành kiếm quang, không hề do dự, mà ngay cả tốc độ bản thân cũng không hề chậm lại, vọt về phía âm mị cao giai kia, nhìn dáng vẻ của hắn không khác gì thiêu thân lao vào lửa.
Hắc vô thường cho rằng hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ cho nên vội vàng đuổi theo ngăn cản Diệp Bạch.
Đối với chuyện này Diệp Bạch đã sớm có sở liệu cho nên dĩ nhiên có phòng bị, hắn lập tức ném một viên Chướng Yên đan về phía sau, hắn biết rõ với thực lực của Hắc Vô thường cho dù ném Hỏa Lôi tử cũng không có tác dụng.
Viên chướng yên đan này, Diệp Bạch cũng lấy được từ trong tay Hàn Khôn, chỉ đáng tiếc vật này chỉ có sáu viên, ít hơn Hỏa Lôi Tử rất nhiều.
Ở Băng Vụ đại hạp cốc vì để tránh truy binh Diệp Bạch đã sử dụng lần đầu tiên, lần này lại ném ra viên nữa, khiến cho hắn rất đau lòng.
Trong bình của Diệp Bạch lúc này chỉ còn ba viên Chướng Yên đan, hôm nay đối phó với tiểu trư kim sắc yêu thú hắn đã dùng một viên, giờ đây lại dùng một viên nữa.
Chướng Yên đan này tuy giống như Hỏa lôi tử nhưng nó là một cực phẩm bảo vật, tuy bề ngoài nhìn có vẻ không có giá trị lớn nhưng có thể phát ra một lực lượng không thể tưởng tượng nổi. Một khi ném ra có thể mang lạ khí thế vô cùng lớn, tràn ngập bốn phía, làm cho tầm mắt của người ta bị ngăn cản, không thể phân biệt tình thế.
Hiện tại Diệp Bạch dùng nó chính là để ngăn cản thế công của Hắc vô thường, cho mình một thời cơ an toàn, khói mê của Chướng Yên đan làm nhiễu loạn tầm mắt của đối phương.
Mà thứ Diệp Bạch ném về phía đám hồng mị cao giai không giống như thứ ném về phía Hắc vô thường, đây chính là một viên hỏa lôi tử.
Lần này không có mục đích nào khác ngoài chuyện làm cho đám hồng mị cao giai kia hỗn loại, cho hắn một cơ hội lợi dụng.
Chỉ khi chọc giận được đám hồng mị cao giai Diệp Bạch mới có thể bình yên vố sự mà xuyên qua, nếu không đám hồng mị cao giai kia một khi vây công thì Diệp Bạch chắc chắn phải chết.
Bởi vậy tác dụng của Hỏa Lôi tử này chính là khiến cho đám hồng mị kia gặp khủng hoảng.
Những hồng mị cao giai kia tuy cường đại nhưng bị một viên Hỏa lôi tử nổ mạnh, bọn chúng lại không phòng bị sẽ rơi vào trạng thái hỗn loạn, không phân biệt được thế cục. Lúc này trong nháy mắt Diệp Bạch lại sử dụng phi hành kiêm trận, hóa thành ba đạo lưu quang bay thẳng qua, chọn một con đường mà mình đã sớm nhắm đến.
Dưới tình huống như vậy, nếu như không có Hắc vô thường tại đó, sau khi khói đen giải tán thì đám hồng mị cao giai sau khi phát hiện ra mình nhất định sẽ đuổi theo.
Sau đó đám hồng mị cao giai sẽ quên Diệp Bạch mà công kích về phía Hắc vô thường, như bầy ong vỡ tổ mà tuôn lên.
Ngăn địch, mê loạn, nhiễu loạn tầm mắt, khu hổ nuốt lang, nhìn thì đơn giản nhưng thực tế rất phức tạp.
Đương nhiên muốn làm được thành công còn phải có một điều trọng yếu nhất là Chứng Yên đan đối với hắc vô thường và hồng mị cao giai phải có tác dụng, thời khắc làn khói này xuất hiện, Diệp Bạch xuyên qua cũng không phải là điều dễ dàng.
Lúc đó Diệp Bạch phải dùng Vọng Khí quyết, chỉ có bằng Vọng Khí quyết Diệp Bạch mới có thể nhìn rõ con đường trước mắt.
Sau một lát
Tại trong một thông đạo vô danh ở Tà Vương mộ.
Kiếm quang của Diệp Bạch biến mất, thân hình của hắn lúc này tựa hồ như không còn huyền khí, sắc mặt tái nhợt, nhưng trên lông mày lại có một vẻ vui vẻ.
- Cuối cùng cũng đã trốn được sự đuổi giết của hai huyền sư đỉnh cấp, có thể chạy trốn, chuyện này cũng đủ khiến mình có thể tự ngạo.