Chương 221: Phẩm kiếm bảng. (4)



Thiếu nữa che mặt đi xuống dưới đài, bốn người cũng ý thức được thời gian không còn nhiều lắm, đồng thời số kiếm hộp ở trên đài cũng trở nên ít đi rất nhiều.



Mầy người này không dám chậm trễ mà đều đi tìm kiếm, sau một lát, Hồng Phấn sơn trang Trương Ngọc Huyền là người đầu tiên đi xuống đài, trong tay nàng cầm một thanh kiếm màu đỏ, hình dáng cũng cực kỳ bất phàm.



Ở phía sau Tiêu Hỏa Linh hơi ngang ngược của Hỏa Linh thành cũng chọn một thanh kiếm rời xuống, thanh kiếm của hắn hồng quang chói mắt, phảng phất như là mặt trời vậy.



Đây chính là liệt diễm châu, xuất phát từ mãnh thú tam giai thật kỳ, chỉ có mãnh thú hơn hai trăm năm mới có thể ngưng kết ra liệt diễm châu trân quý như vậy. Phẩm giai của thanh kiếm này tuy không sánh nổi với thanh kiếm của A Quỷ hay thiếu nữ Lãnh Noãn điện nhưng tuyệt đối cũng không phải là phàm phẩm.



Cuối cùng ở trên đài chỉ còn lịa hai người, tuy nhiên trên cơ bản ánh mắt của mọi người cơ hồ tập trung toàn bộ vào thiếu nữ Tiết Tố Trúc của Linh Lung tiểu trúc.



Ở trước mặt nàng lúc này là một hộp kiếm hắc bạch giao nhau, mà kiếm hộp đã mở ra, bên trong là một thanh kiếm một bên đen kịt, một bên trắng như tuyết.



Thanh kiếm này vô cùng kỳ lạ, một bên thì đen, một bên thì trắng, vô cùng quỷ dị.



Từ trong thanh kiếm phát ra một khí tức yêu ma, khiên cho người khác khó có thể tiếp nhận.



Từ trước tới giờ Tiết tố Trúc đối với thần linh rất tôn sùng, nàng chân thành đứng trước thanh kiếm mà vái ba lạy.



- Nàng bái một thanh kiếm?



Cảnh tượng này khiến cho mọi người ở dưới đài kinh ngạc, rất nhiều người không hiểu, trên thế gian này bọn họ tưởng rằng chỉ có một mình Bái Kiếm cốc là đối với kiếm có lễ như vậy, còn đại đa số bọn họ, đối với kiếm đều coi như là một khí cụ, một công cụ để bọn họ giết người mà thôi.



Ngay Cả Xích Luyện, Tàng Khí, Công Bố, Công Dương và những đệ tử Bái Kiếm cốc khác cũng thầm kinh ngạc.



Một cổ lễ tế kiếm.



Không khí tựa hồ như là đình chỉ lại, ở trên dưới đài một trạng thái yên tĩnh hiện ra, tất cả những thanh âm ồn ào náo động cơ hồ được đồng loạt biết mất, mọi người bị hào khí quỷ dị này mà thay đổi.



Thấy cảnh tượng như vậy, Diệp Bạch cũng lặng người, tuy nhiên khuôn mặt của hắn vẫn rất bình tĩnh, mà Cốc Tâm Lan Hoàng Linh ở bên cạnh cũng lộ vẻ khó hiểu.



Cốc Tâm Hoa đứng lên cũng không nói gì, trong mắt nàng hiện ra một mục quang kỳ dị.



Lam Hải Như, Quách Thiên Thiên, Phó Băng Vũ, ba người này thấy Cốc Tâm Hoa đứng lên thì cũng đồng loạt đứng lên theo.



Sau đó Quan Đạp Tuyết, Thẩm Họa Yên cũng đứng lên.



Nhật Nguyệt Tông, Thu Nhất Như cũng đứng lên, Hồng Huyền Thiên của Càn Khôn Môn cũng đứng lên, Đường Huyết Nhu của Càn Khôn Môn cũng đứng lên, Trương Lưu Tinh của Lưu Tinh môn cũng đứng lên.



Mà ngay cả thiếu chủ của Kim Nhạn cũng cũng không tình nguyện mà đứng lên.



--- Trong thiên hạ này, kiếm sĩ mênh mông thiên thiên vạn vạn, nhưng có thể chân chính hiểu được một thanh kiếm thì không phải là người sử dụng nó mà chính là người hao tổn công sức suốt đời, đúc ra nó.



Một người không tôn trọng kiếm, chỉ coi kiếm như một công cụ giết chóc thì vĩnh viễn không hiểu được kiếm, dùng kiếm tốt được, còn kiếm giả chân chính coi kiếm như là huyết nhục thì sau này sẽ không phân biệt được, lúc đó kiếm chính là ta, ta chính là kiếm.



Mà những kiếm sĩ cương liệt, có thể bảo vệ một thanh kiếm còn hơn cả bảo vệ tính mạng của mình, kiếm còn người còn kiếm mất người mất.



Đáng tiếc, phần cổ lễ tôn trọng này trải qua thời gian đã bị hiệu quả và lợi ích thay thế, kiếm cũng trở thành thứ mà người ta không coi trọng nhiều, tuy số người sử kiếm rất nhiều ngưng hiểu được kiếm thì chỉ có rải rác.



Khi Bái Kiếm cốc thực hiện cổ lễ truyền thừa này xuống, bọn họ trong mắt người khác có vẻ cổ hủ nhưng vẫn yên lặng truyền qua nghìn năm, vẫn theo tiêu chí, kiếm còn người còn, kiếm mất người mất.



Mà nghìn năm đến nay, trong mười bảy kỳ đại hội phẩm kiếm chỉ có một mình thiếu nữ này là tỏ vẻ thành ý trước kiếm. Trước mặt bao nhiêu người hướng về phía một thanh kiếm mà vái ba cái.



Công Bố, Xích Luyện bốn vị đúc kiếm đại sư trong mắt hiện ra một quang mang, giờ khắc này bọn họ đang cảm thụ, thấy cảnh tượng như vậy, bọn họ cũng hướng lên kiếm đài.



……



Màn đêm từ từ buông xuống, Bái Kiếm cốc một lần nữa tràn trong cảnh hắc ám, lúc này ở vách tường, đã có không ít người vây quanh quan sát.



Đối với nhiều người mà nói đây là náo nhiệt, nhưng với một số người thì đây là một phần ký ức.



Phẩm kiếm bảng đã hiện ra, mười cái tên hiện ra ở trên đó.



Phẩm kiếm bảng:



Đứng thứ nhất, Diệp Bạch, Thập Phương Thổ Hoàng kiếm, phẩm giai: Tam cực thượng giai, thuộc tính: thổ: Cực phẩm. Tông môn: Vô Sương quốc Tử Cảnh Cốc.



Thứ hai: Tiết Tố Trúc, Kiếm: Sinh Tử Tuyệt Tình kiếm, phẩm giai: Tam Cực Thượng giai, thuộc tính: Song thuộc tính, cực phẩm. Tông môn: Bạch Mã quốc, Linh Lung tiểu trúc.



Thứ ba: A Quỷ: Kiếm: Bích Thủy Kiếm, phẩm giai, tam giai trung cấp, thuộc tính: Thủy: Cực phẩm danh kiếm, đền từ Thanh Long quốc, Kim Nhạn Cung.



Thứ tư là Trương Lưu Tinh. Kiếm: Huy Đình cổ kiếm, phẩm giai: Tam giai trung cấp, thuộc tính: Thủy. Tinh phẩm bảo kiếm, truyền thừa từ viễn cổ.



Thứ năm: Lãnh Noãn cung Tiêu Ngọc Sa. Kiếm: Bắc Đẩu Tử Tiêu Kiếm, phẩm giai: Tam giai trung cấp, Thuộc tính: Điện, thượng phẩm danh kiếm, xuất phát từ một trong bốn vị đúc kiếm đại sư, Xích Luyện.



Thứ sau là Hồng Phấn sơn trang Trương Huyền Ngọc, Ngũ Độc Đào Hoa kiếm, phẩm giai tam giai trung cấp, thuộc tính: Độc. Trung phẩm danh kiếm. Xuất phát từ một trong bốn đúc kiếm đại sư, Công Dương.



Thứ bảy là Tiêu Hỏa Linh của Hỏa Linh thành, phẩm giai Tam giai trung cấp, thuộc tính hỏa, hạ phẩm.



Xuất xứ từ ba vị đúc kiếm đại sư, Tàng Khí.



Thứ tám là Nhật Nguyệt Tông Thương Thủ, Kiếm: Hắc Linh kiếm, phẩm giai tam giai đê cấp, thuộc tính: Ám. Cực phẩm. Xuất phát từ đúc kiếm đại sư Công Bố.



Thứ khín là Vô Danh tiểu tông Tử Xích Tà. Kiếm: Bàn Dĩnh, phẩm giai, tam giai đê cấp, thuộc tính: Kim. Cực phẩm.



Thứ mười là Càn Khôn Môn Hồng Huyền Thiên. Kiếm: Hào Tào, phẩm giai, tam giai đê cấp, thuộc tính: Thổ, tinh phẩm.



Phẩm kiếm bảng hiện ra, Diệp Bạch và Tiết Tố Trúc là hai người lấy được tam cực thượng giai cổ kiếm, danh chấn bái kiếm cốc, vang truyền tới mãi đời sau.



Mà theo trình độ thì Diệp Bạch đã siêu việt trước mọi người. Diệp Bạch đã lấy được Thập Phư Thổ Hoàng Kiếm, một thanh kiếm thuộc tính thổ, may mắn và trân quý hơn rất nhiều. Mà phẩm giai của Tiết Tố Trúc chỉ là tinh phẩm còn kiếm của hắn đạt tới cực phẩm, hơn một bậc.



Hết quyển 2


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #436