Tu vi Diệp Bạch bây giờ cũng không tính là mạnh nhưng ở trong hàng ngũ đệ tử thì huyền sĩ cao cấp tuy không nhiều nhưng cũng không ít, có thể đến chúc thọ Bái Kiếm cốc phải là những đệ tử kiệt xuất, bởi vậy nói Diệp Bạch là tu vi thấp nhất cũng không sai.
Tuy nhiên Diệp Bạch có tuyệt học Bạch Thủ Thái Huyền Kinh, tinh thần tu luyện bí kíp, điều này khiến cho hắn đạt tới một tình trạng khủng bố, sau đó hắn lại học được Thiên Thị Địa Thính, là mốt lục giai cao cấp phù trợ, giá trị của nó không thể đánh giá.
Hơn nữa việc tu luyện hai thứ Vọng Khí Thuật và Giám vật nhị quyết đã khiến cho thị lực, thính lực của Diệp Bạch cũng đạt tới một trình động hơn người, không nói là mạnh hơn tất cả các huyền sĩ cao cấp, nhưng mà chỉ sợ các cường giả huyền sư cũng không có đưới thị lực và thính lực như hắn.
Bởi vậy cho dù hai đệ tử ở dưới lầu nói chuyện rất nhỏ nhưng hắn ở trên bậc thang vẫn nghe thấy rõ ràng, sau đó Diệp Bạch lại nhìn lại bạch y nữ tử kia, chỉ thấy trên tay áo của nàng có một đóa Tam quyển hồng diệp vô cùng kỳ lạ.
Diệp Bạch trước không chú ý, hiện tại được những người này nói mới để ý đến, hắn âm thầm kỳ quái, đồng thời khẽ lặp lại cái tên Lãnh Noãn Điện trong miệng, cái tên này thật là kỳ cục, Diệp Bạch lắc lắc đầu, trước kia hắn chưa từng nghe nói qua.
Hắn xuất thân từ Diệp gia, tuy kiến thức ở Diệp gia là số một số hai, tuy nhiên bởi vì thực lực không đủ cho nên hắn ngâm mình ở trong Tàng Thư Các nhiều năm, nghiên cứu các loại tạp học, chỉ sợ tất cả các đệ tử Diệp gia về phương diện này cũng không nghiên cứu sâu được bằng hắn. Tuy hắn hạ khổ công, nhưng thực sự Diệp gia quá nhỏ, Tàng thư các tuy vô số tạp học nhưng vẫn không đủ.
Bởi vậy Diệp Bạch đối với các loại mãnh thú, thảo dược ở trên đại lục đều nhận thức được. Nhưng những cái tên như Lãnh Noãn điện thì lần đầu tiên hắn nghe nói đến, trước kia hắn chưa từng biết tới môn phái bí ẩn như vậy.
Tuy nhiên lời nói của thiếu niên kia cũng khiến cho hắn giật mình, theo như lời nói của thiếu niên đó thì Lãnh Noãn điện không thua những tông môn bình thường, mà ở trong tông môn cũng có ít nhất vài cường giả cấp huyền tông tọa trấn.
Tử Cảnh Cốc tuy có thực lực mạnh, thậm chí hiện tại cũng có công pháp than giai nhưng vẫn không đủ đứng trong hàng ngũ Tông môn thất phẩm bởi vì bọn họ không có cường giả huyền tông. Diệp Bạch cũng biết rõ, muốn trở thành tông môn thất phẩm thì phải dựa vào cốc chủ Túc Hàn Sơn. Nghe nói lão đã bế quan hơn mười năm, không hỏi thế sự, một khi xuất quan chính là ngày đột phá tới cảnh giới huyền tông, lúc đó tông môn có thể thăng làm thất phẩm.
Đây cũng là lý do mà nguyên nhân lần trước ở Dược Tông Thủy tà thiên, các cường giả đều tiến tới tranh đoạt mà Tử Cảnh Cốc chỉ phái đến ba vị trưởng lão.
Tuy nhiên điều này vẫn chưa phải là thứ khiến cho người ta giật mình nhất, thất phẩm tông môn tuy mạnh nhưng Diệp Bạch cũng không sợ, hắn tin rằng một ngày nào đó hắn cũng sẽ đạt tới cấp độ huyền tông, hơn nữa có kiếm trận trong tay thì cho dù không có công pháp thanh giai hắn cũng không sợ bất luận kẻ nào… Còn thiếu nữ kia nghe nói đã có công pháp lam giai, thật khiến cho người ta kinh sợ.
Lam Nguyệt công quốc có diện tức rộng lớn, có tổng cộng là bảy bát phẩm tông môn.
Sau bảy bát phẩm tông môn này còn có một số tông môn cửu phẩm và một số tông môn không nhập lưu. Trong đó ở Lam Nguyệt công quốc mạnh nanhats là Lôi Tông, Ma Thần cốc Hỏa Phong hồ, bọn họ đã có thanh giai công pháp, tuy nhiên chỉ là thanh giai đê cấp, còn thanh giai trung cấp thì một bộ cũng không có.
Tử Cảnh Cốc xếp hứ tư, nhưng cao nhất cũng chỉ có lục giai đỉnh cấp công pháp, mãi đến khi Dược tông thủy tà thiên được phát hiện, bọn họ mới có được bộ thanh giai trung cấp công pháp Thiên Kiếm Khí quyết.
Dược tông thủy tà thiên xuất thân từ Linh Hoa môn, tông môn thất phẩm, mà Thiên Kiếm khí quyết chính là tuyệt học trấn tông của Linh Hoa môn, bị Dược tông thủy tà thiên đánh cắp từ tổ tông từ đường, mai táng ở trong huyệt mộ của hắn. Nói cách khác, tuyệt học của Linh Hoa môn cao nhất cũng chỉ là thanh giai trung cấp mà thôi, mà Linh Hoa môn đã là một trong ba môn phái mạnh nhất ở Lam Nguyệt công quốc. Hai thất phẩm tông môn còn lại chỉ sợ cũng không có gì hơn, cao nhất cũng may ra chỉ có thanh giai cao cấp công pháp mà thôi.
Đã như vậy, không quá khó để tưởng tượng ra sự kinh ngạc của Diệp Bạch khi nghe nói đến lam giai công pháp. Điều này cho thấy Lãnh Noãn điện trong mắt hắn đã đến một mức độ cực cao, có thể có được lam giai trung cấp, môn phái này thật cường đại.
Tuy nhiên, chính vì điều này mà Diệp Bạch cảm thấy nghi vấn, một tông môn cường đại như vậy tại sao lại phái một đệ tử tới một tiểu tông môn để chúc thọ, điều này nói ra thật là buồn cười, chỉ sợ không ai tin.
Lãnh Noãn điện từ trước tới giờ đã ẩn thế, không màng tới thế sự, lần này bọn họ tới Bái Kiếm Cốc, hơn phân nửa là sẽ phát sinh đại sự.
Diệp Bạch cố gắng suy nghĩ thật nhanh, cuối cùng nghĩ tới việc phát sinh của Bái Kiếm các tối hôm qua. Bỗng nhiên hắn càng ngày càng rõ ràng:
- Lãnh Noãn điện rời khỏi nói có liên quan tới dị tượng hôm qua, cấm địa của Bái Kiếm cốc có gì mà một tông môn cường đại như Lãnh Noãn điện cũng phải đến đây?
Tuy Diệp Bạch không suy đoán ra, nhưng hắn có thể mơ hồ cảm giác được trong Bái Kiêm cốc sắp có một hồi gió nổi mưa phun xảy ra. Một bí mật kinh thế tựa hồ sắp bị vạch trần.
Tòa nhà thần bí ở trên Bái Kiếm cốc, Bái Kiếm cấm địa, nghìn năm không cho người khác tới gần là tại vì sao?
Truyền thuyết ở trong đó có một thanh cổ kiếm nghìn năm, bất luận kẻ nào xông tới cũng bị thương, đây là thực sự?
Trong nhất thời hàng loạt nghi vấn nảy sinh ở trong lòng Diệp Bạch, khiến cho lòng hắn dậy sóng.
Trong nháy mắt hắn lại bật cười, chuyện của Bái Kiếm cốc thì liên quan gì đến mình. Với thực lực của mình, cho dù là phát sinh đại biến, không tham dự vào thì chạy thoát cũng được. Loại sự tình này khiến cho mình đau đầu thật là vô ích. Mình cố gắng nâng cao thực lực, khôi phục thương thế, nhanh chóng lên tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp đỉnh phong, rồi dùng Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan đạt tới huyền sĩ đỉnh cấp, đạt được ước mơ tiến vào giai đoạn huyền sĩ đỉnh cấp.
Nghĩ tới đây trong lòng hắn liền buông được một tảng đá lớn, Diệp Bạch lại nhìn thiếu nữ bạch y kia, không để trong lòng nữa, thu hồi ánh mắt rồi xoay người bước ra khỏi Vạn Trân các.
Tuy nhiên điều khiến hắn không ngờ chính lùa, lúc hắn bước đi thì đột nhiên thiếu nữ lại đi tới, cất tiếng nói:
- Khoan đã.
Diệp Bạch tưởng mình nghe lầm, hắn nghi hoặc quay đầu nhìn lại thì nhìn thấy bạch y thiếu nữ rõ ràng đã rời bước hướng về phía hắn mà đi tới. Những người xung quanh đều nghẹn họng trân trối, ngây ngốc, mà vài thiếu nữ đồng hành cùng với bạch y thiếu nữ thấy vậy cũng khó hiểu, nhìn chằm chằm về phía Diệp Bạch, tất cả đều không hiểu tại sao.
Đừng nói người khác không hiểu tại sao mà ngay cả chính Diệp Bạch cũng không rõ. Hắn nhìn chằm chằm về phía bạch y thiếu nữ, cẩn thận cảm thụ, cảm thấy cảm giác uy áp của nàng sắp xuất hiện.
Thật không ngờ đối phương lại muốn đi về phía mình, nàng muốn làm gì đây?
Tuy nhiên hắn không ngờ là, bạch y thiếu nữ lại bình tĩnh bước đi, nhìn về phía hắn một lát rồi nói:
- Ta tên là Tư Không Tư, ngươi tên là gì?
Diệp Bạch đem danh tự của mình nói cho nàng biết.
- Diệp Bạch?
Nàng thì thào hai từ này, rồi sau đó lại liếc nhìn Diệp Bạch nói:
- Ngươi là người đàu tiên có thể ngăn cản Đồng Linh nhân khí thế của ta, ta nhớ kỹ ngươi.
Nói xong câu đó nàng quay đầu rời đi cùng với những thiếu nữ kia, trực tiếp đi lên lầu hai, không coi ai ra gì.