Chương 192: Hỏa Phong Hồ.



Trong lúc Diệp Bạch chiến đấu với hắc y nhân Hắc Ma Vương, ngoài Cốc Tâm Hoa, Lam Phong và đệ tử ngoại tông theo dõi thì ở trên đỉnh một vách đá, có một thân ảnh phong độ nhẹ nhàng.



Ở phía trên, có một bóng người trẻ tuổi mặc quần áo màu đỏ vẫn lăng không đứng ở đó. Mũi chân hắn đặt trên một nhánh cây, đem tất cả mọi chuyện mà ghi vào trong tầm mắt.



Ở sau hắn là một thanh kiếm màu đỏ, chuôi kiếm là hình một con quái xà, tràn ngập dữ tợn, khí tức khủng bố. Thanh kiếm này chính là bảo kiếm tam giai đỉnh cấp, vạn kim cũng không mua nổi.



Cũng chỉ có một số vị thái thượng trưởng lão trong Tử Cảnh Cốc mới có được thần binh mạnh mẽ như thế. Bất kể là nội tông, ngoại tông các đệ tử và trưởng lão đều chỉ có một thanh tam giai trung cấp huyền binh, có thể có tam giai cao cấp cũng không có mấy người.



Nếu như các cường giả phương bắc lúc này mà nhìn thấy thanh kiếm, thì bọn họ có thể nhận ra đây chính là một trong Thất Linh Kiếm, bảo vật trấn tông của Hỏa Phong Hồ.



Lúc này một người trẻ tuổi trong tay cầm quái kiếm, thanh kiếm này chính là Vương Xà Xích Luyện, tiếng tăm lừng lẫy trong tất cả các đại tông môn phía bắc.



Vương Xà Xích Luyện chính là do tông chủ của Hỏa Phong Hồ ban cho thanh niên này. Giờ phút này, vị cao thủ trẻ tuổi đứng ở trên đỉnh cây, lâm phong ngọc thụ, chính là đệ nhất thanh niên cao thủ của Hỏa Phong Hồ, Xà Vương Phục Hạo.



Trước khi Yến Bạch Bào xuất hiện thì Xà Vương Phục Hạo vẫn luôn là người đứng thứ ba trên hoàng bảng, chỉ sau Lôi Hành Không của Lôi Tông và đệ nhất cao thủ của Ma Thần Cốc, Phó Tinh Di. Trong truyền thuyết hắn sau khi thua Yến Bạch Bào đã trở về bế quan, tiến nhập vào cấm địa Tử Phong Hồ tu luyện một bí pháp, hiện tại đã qua lâu rồi, chẳng lẽ cuối cùng hắn đã xuất quan?



Xuất quan bình thường thường biểu lộ cho thất bại, thất bại đó phần lớn là do tẩu hỏa nhập ma, tuy nhiên cũng có xuất quan là hoàn thành mục tiêu, đột phá thành công.



Giờ phút này, người này đứng ở trên đỉnh núi tựa hồ như là một vùng trời, toàn thân mặc áo màu đỏ, dung nhập vạn vật tự nhiên.



Nếu như nhìn kỹ thì có thể thấy xung quanh Xà Vương Phục Hạo có một lớp kí, tựa hồ như không gian xung quanh hắn bị đứt gãy, cảnh giới này cũng chỉ có cường giả huyền sư mới có thể có.



Một năm trước Phục Hạo mới chỉ là huyền sĩ đỉnh cấp, không lẽ bây giờ hắn đã đột phá tới huyền sư? Đây không phải là sau Lôi Hành Không ở Lôi Tông thì trong tam đại đệ tử tông môn của Lam Nguyệt công quốc lại có một cường giả huyền sư xuất hiện sao?



Hơn nữa việc Lôi Hành Không của Lôi Tông có phải là huyền sư hay không cũng chỉ là suy đoán của mọi người, không có chứng cứ, xem ra từ sau trận chiến đó, Xà Vương Phục Hạo đã rút ra kinh nghiệm xương máu, hiện tại sau khi xuất quan đã vượt rất xa bọn Yến Bạch Bào, Phó Tinh Di.



- Cường giả huyền sư, hơn nữa còn là huyền sư sơ cấp đỉnh phong.



Trở thành cường giả huyền sư chính thức cho dù chỉ là mới đột phá thì cũng đã vượt rất xa những huyền sĩ đỉnh cấp. Cảnh giới huyền sĩ tựa như là thanh niên trong nhân loại, vẫn còn đang học tập, mà khi đạt tới huyền sư thì giống như là trung niên, trở thành giáo sư, hai người hoàn toàn không thể so sánh.



Chỉ có tiến vào huyền sư thì mới chân chính đi vào con đường cường giả, bằng không cho dù thực lực của huyền sĩ có cao tới đâu thì cũng chỉ là một đệ tử mà thôi, không thể xem là cường giả được.



Nhưng lần này, tại sao hắn lại xuất quan đến đây? Bảy quốc gia phía Nam cùng với phía bắc cách xa vạn dặm, ngoại trừ lần tỉ thí Tiên Thiên đài ba năm một lần thì bọn họ đều bị ngăn cản bởi sự cách trở của khu vực.



Lần này hắn vượt nghìn dặm tiến tới Vô Sương Quốc để làm gì? Lần tỉ thí Tiên Thiên đài tiếp theo thời gian vẫn không còn nhiều vậy mà hắn lại càng dụng tâm tu luyện, tranh thủ cho một lần tỉ thí ở Tiên Thiên đài, lấn áp quần hùng.



Hỏa Phong Hồ là một nơi thần bí, có thực lực vô cùng mạnh, sóng vai cùng với Ma Thần Cốc, so với Tử Cảnh Cốc thì không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.



Những đệ tử trong này rất ít khi kết giao với ngoại giới, Hỏa Phòng Hồ vẫn là một nơi bí mật, rất ít người biết đến.



Mà quan trọng nhất là Hỏa Phong Hồ cũng có cường giả Huyền tông toạ trấn. Ba mươi sáu tông phái ở Lam Nguyệt công quốc chỉ có bảy bát phẩm tông môn, mà trong bảy bát phẩm tông môn này chỉ có ba tông môn là có cường giả huyền tông, cho dù là các tông môn xếp thứ tư thứ năm thứ sáu thứ bảy cũng chỉ có cường giả huyền sư đỉnh cấp mà thôi.



Cho nên Yến Bạch Bào có thể dùng xuất thân của Tử Cảnh Cốc chiến thắng Phục Hạo của tam đại tông môn đỉnh cấp đã chấn động Lam Nguyệt congoq uốc, khiến cho mọi người để mắt đến. Nhưng bây giờ xem ra hắn đã bị rơi rớt về phía sau, nội tình của Hỏa Phong Hồ,



Nếu như giờ phút này, người đứng ở trên đỉnh ngọn cây đúng là đệ nhất thanh niên cao thủ của Hỏa Phong Hồ Xà Vương Phục Hạo thì mục đích của hắn là gì đây?



Phục Hạo lẳng lặng đem cuộc chiến phía dưới mà thu vào trong mắt, khóe miệng hắn hơi cong lại, chỉ nghe thấy hắn dùng một thanh âm thì thào nói:



- Ma thần cốc, cao thủ thứ hai Hắc Ma Vương, mộng trong thất đại đệ tử hạch tâm của Tử Cảnh Cốc Cốc Tâm Hao cũng không có gì hơn, xem ra thực lực của ta cao hơn bọn họ rất nhiều.



Chỉ không biết Phó Tinh Di và Yến Bạch Bào, hai đại cao thủ đứng đầu hai tông môn này thì thế nào, nếu như cũng là trình độ này thì khiến cho ta thát vọng rồi.



Thân hình hắn gập lại, di chuyển thân ảnh, hướng về phía Tử Cảnh Cốc mà bay đi, trong chớp mắt đã biến mất không còn thấy tăm hơi gì, ở trong tán cây kia chỉ còn lại tiếng gió rung động.



Thân pháp thật là nhanh, Cốc Tâm Hoa, Diệp Bạch bọn họ ở phía dưới cũng xem như là cao thủ mà ngay cả một chút cảm giác cũng khong có, nếu như là cường giả đánh lén thì cũng không còn là trình độ của Hắc ma vương nữa.



Chỉ sợ rằn Hỏa Lôi Tử của Diệp Bạch cũng sẽ không có tác dụng với hắn, đây là khác biệt cảnh giới. Lôi Hành Không, Phó Tinh Di, Yến Bạch Bào, Phục Hạo, bốn người này xứng đáng là những người đứng đầu của Lam Nguyệt công quốc, hào quang hiển hách, bọn người Diệp Bạch không thể so sánh được.



Cho dù là người đứng thứ hai ở Ma Thần Cốc Hắc Ma Vương trong mắt bốn người này cũng giống như là một con kiến hôi vậy.



Đối thủ của bọn họ cũng không phải là những người này. Bây giờ Tiên thiên đài tỉ thí còn hai năm nữa, bọn người Diệp Bạch, Cốc Tâm Hoa có thể đuổi theo họ được sao?



Đáp án này ai cũng không biết.



Cách chỗ bọn người Diệp Bạch đang đứng ở xa vạn dặm, có một ngon núi màu tím đây chính là Tử Cảnh Sơn.



Ở giữa Tử Cảnh Sơn có một cự cốc thần kỳ. Tử Cảnh Cốc chính là đệ nhất đại tông trong bảy quốc gia phía na, tông chủ Túc Hàn Sơn đã tiến một nửa chân vào cảnh giới huyền tông, thực lực bí hiểm, vài thập niên gần đây, chưa từng thấy ai giao thủ với y.



Mà ở trong nội tông của Tử Cảnh Cốc, có mấy trăm đạm cấm chế, có một bóng người đang lẳng lặng ở đó, tựa như là một pho tượng đá, không có bất kỳ biểu tính gì, ở trên vạt áo thậm chí bay lên một làn hơi mỏng.



Bỗng nhiên, y tựa hồ như cảm thấy gì đó mà mở to mắt ra. Trong nháy mắt cả thạch động giống như được chiếu một đạo thiểm điện, sáng như ban ngày.



Đây chính là Yến Bạch Bào, đệ nhất cao thủ của Tử Cảnh Cốc, là người đứng đầu trong thất đại đệ tử hạch tâm. Hắn ở sâu trong này, rõ ràng là đang bế quan.



Cường đại tinh quang trong mắt của hắn mãnh liệt bắn ra.



Huyền sư trung cấp!



Ai cũng thật không ngờ, sau một thời gian bế quan, Yến Bạch Bào đã đột phá từ huyền sĩ đỉnh cấp tới cảnh giới huyền sư, hơn nữa còn là huyền sư trung cấp.



Mà ở bên cạnh hắn, có một cái bóng màu đen không hề nhúc nhích, nếu không nhìn kỹ thì không nhận ra. Bóng ma này ở yên lặng sau lưng Yến Bạch Bào.



Khí tức của hắn tuy yếu hơn Yến Bạc Bào nhưng các huyền sĩ đỉnh cấp bình thường không thể so sánh được, hắn cũng đã tiến nhập vào cảnh giới huyền sư.



Huyền sư đê cấp đỉnh phong!


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #407