- A.
Người áo đen quay đầu nhìn về phía Cốc Tâm Hoa, ánh mắt âm hiểm mà cười lạnh một tiếng:
- Hảo, quả không hổ danh là đệ tử hạch tâm, xem ra ta đã khinh thường ngươi, chỉ là chưa dừng ở đây đâu, đón thêm Tinh Quang Vô Ảnh kiếm khí của ta.
Thanh âm vừa kết thúc, trên cổ kiếm liền mang theo những tinh quang lấp lóe, sau đó những đạo tinh quang này càng to thêm so với lúc trước, khủng bố gấp trăm lần, hướng về phía Cốc Tâm Hoa mà đánh tới.
Lần này hắn cố tính lập uy phong, muốn lập tức giải quyết chiến đấu, nhanh chóng lấy đi cái túi màu vàng rồi rời khỏi cho nên hạ thủ không hề nương tay.
Thấy cảnh tượng như vậy trong mắt Cốc Tâm Hoa hiện lên một vẻ ngưng trọng và kiên nghị sau đó biến mất. Nàng cũng không tránh né, Tam Sắc Vũ Băng Chi của nàng nhanh chóng lật qua rồi quét ngang.
- Phiên Vân Cửu Cục Chi Thủ.
Một đạo này so với Tam Sắc quang hoa lúc trước thì huyễn lệ thêm gấp trăm lần, mạnh mẽ gấp trăm lần, mỹ lệ giống như bảo vật tam giai đỉnh cấp Tam Sắc Vũ Chi Kình.
Tinh Quang Vô Hình kiếm khí của người áo đen cùng với với Phiên Vân Cửu Cực Thủ của Cốc Tâm Hoa bỗng nhiên va chạm với nhau ở trên không tạo thành một thanh âm nổ mạnh, khiến cho cả Âm Xà Hạp Cốc bị văng tung tóe, bụi đất tung bay. Cốc Tâm Hoa kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng trào máu, thân hình lùi về.
Tam Sắc Vũ Băng Chi trong tay của nàng trở nên ảm đạm, nàng tựa hồ đã bị trọng thương.
Thân hình của người áo đen chuyển động, chỉ là cổ tay của hắn chấn động. Đây tuyệt đối là sự chênh lệch thực lực, Ma Thần Cốc chính là tông môn xếp thứ hai trong thất đại bát phẩm tông môn, không biết lớn hơn bao nhiêu.
Hắc Ma Vương ở Ma Thần cốc chính là một người trẻ tuổi, so với cao thủ đứng đầu là Phó Tinh Di thì chỉ kém hơn một chút, hắn hoàn toàn có thể ngang ngửa so với Yến Bạch Bào, một đệ tử vừa mới tiến vào Hạch Tâm như Cốc Tâm Hoa không thể đối phó được.
Tuy nhiên đây không phải là luận võ tranh tài, Cốc Tâm Hoa tuy biết rằng không địch lại nhưng vẫn xông tới, cổ tay nàng khẽ chuyển động, một lần nữa tấn công.
Thấy cảnh tượng như vậy, Hắc Ma vương liền nổi giận:
- Cốc Tâm Hoa xem ra ngươi muốn chết, ta phải giáo huấn ngươi, như vậy mới hả lửa giận của ta.
Mang theo một sát khí vô cùng vô tận, Hắc Ma Vương tuôn ra trên người, trên tay chắn cầm hai thanh cổ tinh kiếm, hào quang tỏa sáng. Hắc Ma Vương vung tay lên mang theo một khí thế vô tận, hướng về phía Cốc Tâm Hoa mà xông tới.
Ở chỗ kiếm khí phóng ra trên mặt đất có một đạo chiến hào thật sâu nhìn thấy mà giật cả mình.
Nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như vậy, khuôn mặt của Cốc Tâm Hoa liền biến đổi nàng khẽ quát khẽ một tiếng, thân hình bắt đầu biến hóa. Nàng dùng một khí thế kinh khủng tương xứng với Hắc Ma vương, cả người từ từ bay lên trên không, trong tay thì cầm Tam Sắc Vũ Băng Chi, hào quang đại thịnh, chuyển động một vòng ở trên không trung. a
- Cửu Thiên Thập địa, chư thiên vạn giới, Phượng Hoàng Vân thiên kích.
Trong ánh mắt dường như không có bất kỳ biểu lộ gì, giờ khắc này, Cốc Tâm Hoa tựa hồ như bị một linh hồn khách khống chế, thân thể của nàng không ngừng bay lên trên trời cao, cuối cùng nàng đạt tới một tình trạng vô cùng đáng sợ, bất kỳ khi nào cũng có thể nổ mạnh.
Mà lúc này, Hắc Ma Vương đã sắp đánh tới mặt của nàng. Cốc Tâm Hoa thấy cảnh tượng như vậy thì liền nhấc tay lên, xuất ra một chiêu thức vô cung mạnh mẽ, phất nhẹ một cái.
Hai luồng kình khí không ngừng va chạm vào nhau, tuy nhiên cũng không hề có nổ mạnh, cũng không phát ra gió bão, vô thanh vô tức. Hắc Ma Vương không thể tin vào mắt của mình, hai đòn công kích của hai người đồng thời tiêu tán.
- Chuyện này làm sao có thể được?
Ánh mắt của Hắc Ma Vương rớt xuống người của Cốc Tâm Hoa sau đó trở nên đột biến, sau đó hắn nghĩ ra điều gì liền cười ha hả:
- Cốc Tâm Hoa, quả nhiên ta đã xem thường ngươi, chỉ có điều Tử Cảnh Cốc, Phượng Hoàng… cũng là một loại bí pháp, thiêu đốt tính mạng, linh hồn tu vi của mình, phải trả một cái giá lớn mới có thể phát ra một kích như vậy.
Tuy nhiên cái này cũng không kéo dài được lâu, sau đó thân thể sẽ bị tổn thương vô cùng lớn, vài năm cũng chưa chắc đã khôi phục được. Ngươi cam lòng làm như vậy, để ta xem ngươi còn có thể kiên trì được mấy chiêu. Liệt Hỏa Hàng thế quyết, phá cho ta.
Một đạo hỏa quang tựa hồ như là Ma Thần Chi Viêm, hướng về phía Cốc Tâm Hoa mà phóng ra. Một kích này thậm chí so với một chiêu trước kia còn khủng bố và cường đại hơn.
Sắc mặt của Cốc Tâm Hoa càng ngày càng thêm ngưng trọng. Nàng không hề do dự, Tam Sắc Vũ Băng Chi một lần nữa huy động, phá ra một quang hoa tự như núi lở, một lần nữa đem chiêu thức này của Hắc Ma Vương chống đỡ. Ầm một tiếng vang lên, vách núi bên cạnh liền sụp xuống, vài tên đệ tử ngoại tông thấy vậy thì liền kinh hô, sắc mặt tái nhợt hoảng sợ.
Mà một chiêu này sau khi phát ra, khuôn mặt của Cốc Tâm Hoa càng trở nên khó coi. Có một cảm giác suy yếu dấy lên trong lòng nàng, nàng biết rõ hiện tại đã là cực hạn của mình, nhiều nhất là ba chiêu sau, Phương Hoàng Cực Lạc Cửu Chuyển Xả Thân quyết sẽ mất đi hiệu quả, khi đó nàng không có bất kỳ lực đạo nào có thẻ ngăn cản được một nửa chiêu thức của Hắc Ma Vương.
Hắc Ma Vương đoán không sai, Cốc Tâm Hoa chỉ là một đệ tử huyền sĩ cao cấp đỉnh phong, làm sao có thể có lực lượng cường đại như vậy, thậm chí khong thua gì một huyền sư.
Giờ phút này, thứ mà nàng sử dụng chính là bí pháp Phượng Hoàng… đầu, cũng là cấm chiêu của Tử Cảnh Cốc, dùng tu vi của mình làm giá đổi, bộc phát lực lượng của mình nhất thời, trong vòng ba ngày không có cách nào động thủ.
Tuy Phượng Hoàng Cực Lạc Cửu Chuyển xả thân quyết mạnh mẽ nhưng so với Phượng Hoàng… đầu thì nó yếu hơn nhiều, bởi vì nó không gây tổn hại cho con người quá lớn, chỉ cần một hai ngày là có thể khôi phục. Phượng hoàng… đầu thì không như vậy, nó dùng tính mạng linh hồn, thậm chí là lực lượng bổn nguyên để thiêu đốt, chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể trả giá bằng cả tính mạng.
Tuy đều cùng là Phượng hoàng nhưng lực lượng tăng khác nhau, Phượng Hoàng Cực Lạc Cửu Chuyển Xà Thân quyết không thể so sánh được.
Hiện tại nàng chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang tay, hơn nữa cũng chỉ kiên trì được một thời gian chứ không thể lâu dài. Một khi lực lượng của nàng bị đánh tan, nàng sẽ rơi vào trong giai đoạn suy yếu, thực lực không còn nữa.
…….
Thân ảnh của Diệp Bạch lại một lần nữa thoáng hiện, một kiếm của Phương Long Xà tiếp tục thất bại.
Phương Long Xà đứng nguyên tại chỗ, khinh thường mà cười:
- Tiểu tử, ngươi tính chạy trốn phải không, có năng lực thì tiếp của ta một kiếm.
Đôi mắt của Diệp Bạch lóe lên, hắn không cử động mà khẽ mỉm cười nói:
- Thật không?
Phương Long Xà nhìn Diệp Bạch, hắn không thi triển thân pháp quỷ dị nữa, mà trong lòng liền cuồng tiếu:
- Tiểu tử, đây là do ngươi muốn chết, ngươi còn chưa biết ta còn có Thiên Địa Tỏa Hồn Kiếm thuật phải không, thứ này có thể giết chết ngươi ngay lập tức.
Một kiếm khí vô cùng khủng bố phóng ra, đánh về phía thân thể của Diệp Bạch, bất kể Diệp Bạch biến hóa thế nào cũng không thể thoát khỏi. Đây chính là Thiên Địa Tỏa Hồn kiếm thuật, so với Long Xà tử khí thì còn đáng sợ hơn.
Đây chính là lục giai đỉnh cấp công pháp duy nhất của hắn, trước đó hắn chưa biết sử dụng, thua ở trong tay Diệp Bạch hiện tại thì đã dùng được rồi.
Hắn hoàn toàn không biết rằng Diệp Bạch đã tiến lên thành huyền sĩ cao cấp, cứ tưởng hắn chỉ còn là một đệ tử ngoại tông bình thường. Dĩ nhiên hắn không tin rằng trong vòng một tháng Diệp Bạch có thể chống lại.
Trước đó hắn cũng đã tìm hiểu thân phận của Diệp Bạch thì biết rằng đây chỉ là một tiểu đệ tử vừa mới tiến vào ngoại tông, ở trong lễ đại điển được Thiên Tu trưởng lão thưởng cho một bộ lục giai trung cấp thân pháp, từ đó cho mình giỏi. Trước đó không biết vì nguyên nhân gì mà Phương Long Xà bị đánh bại trên tay của hắn, nhưng đây tuyệt đối là oan uổng, Phương Long Xà không tin rằng thực lực thật sự của Diệp Bạch có thể đối kháng với mình.
Hiện tại, đuổi tới nơi này, hắn không tiếc hợp tác với Hắc Ma Vương để hắn kìm chế Cốc Tâm Hoa còn mình thì có thể thoải mái chém giết Diệp Bạch. Nhưng hắn không ngờ, Diệp Bạch lần này có thể né tránh những chiêu công kích của hắn, điều này khiến cho hắn vô cùng tức giận.
Không ngờ một kích mà mình phát ra hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ, đối với Thiên Địa Tỏa Hồn Kiếm pháp này, hắn còn né tránh thế nào được?
Chỉ cần tránh không được thì một kiếm này nhất định phải chết, đây là một kiếm mà hắn đắc ý đã nhiều năm.
Nếu như Diệp Bạch vẫn không sử dụng thân pháp thì tiểu tử này đúng là muốn chết. Phương Long Xà tựa hồ như nhìn thấy Diệp Bạch đã bị một kiếm của mình xuyên tim, đại thù đã được báo, trên khuôn mặt của hắn không tự giác được mà nở ra một nụ cười, nụ cười kia dữ tợn, điên cuồng, vặn vẹo.