Chỉ một lát sau, Diệp Bạch đã có mặt ở Dược Vương hiên.
Diệp Bạch đi thẳng luôn vào cửa chính cho đan dược cho kịp thời gian đến dự buổi tuyển chọn đệ tử của Cốc Tâm Hoa. Hắn đến một quầy thuốc tương đối vắng người, hỏi một thiếu nữ áo xanh có gương mặt tròn đứng phía sau:
- Xin hỏi, ở đây các ngươi có đan dược chữa thương tốt không, ta mua hai bình.
Thiếu nữ áo xanh nọ cảm nhận được khí tức bất phàm trên người Diệp Bạch nên không dám chậm trễ, vội vàng cung kính hồi đáp:
- Thưa có, chúng ta có mấy loại Hồi Mệnh Tán, Tục Mệnh Kim Đan, Tử Lộ Hoàn Chân Đan…, trong đó Tử Lộ Hoàn Sinh Đan có hiệu quả tốt nhất, chỉ cần không phải vết thương trí mạng thì một, hai ngày sau sẽ hồi phục như cũ.
Diệp Bạch lấy Minh tạp ra nói luôn:
- Tốt, lấy cho ta hai bình, còn nếu có đan dược bồi bổ nội phủ, kinh mạch cũng lấy cho ta hai bình.
Thiếu nữ áo xanh cầm lấy Minh tạp từ tay Diệp Bạch, thấy con số trên đó thì không khỏi hơn nhướng mày, mặc dù trên đó chỉ còn chưa tới bảy ngàn điểm cống hiến nhưng với những đệ tử ngoại tông thường tới đây mua thuốc thì cũng rất ít người có được khoản lớn như vậy.
Vì thế nàng càng không dám chậm trễ, nhanh chóng lấy ra hai bình đan dược màu tím, hai bình đan dược màu xanh đưa ra trước mặt Diệp Bạch rồi giải thích cặn kẽ:
- Hai bình màu tím này là Tử Lộ Hoàn Chân Đan dùng cho trị liệu nội thương, ngoại thương đều rất hiệu quả, một lần chỉ có thể dùng một miếng, nhưng nếu gặp lúc nguy hiểm thì nhiều nhất cũng chỉ dùng ba miếng một lúc, khi đó không phải là thương thế trí mạng sẽ hồi phục tuy sẽ để lại chút di chứng ảnh hưởng đến cảnh giới tu vi sau này, nên cần phải cẩn thận.
Diệp Bạch khẽ gật đầu, hắn mua Tử Lộ Hoàn Chân Đan vì thương thế lần này của mình tuy đã không thấy có gì đáng ngại nhưng khó dám đảm bảo không có nội thương, tốt nhất là cứ dùng qua đan dược trị thương.
Một lý do nữa là chuẩn bị cho chuyến đi lần này, nếu như những gì Cốc Tâm Lan nói là sự thật thì Cốc Tâm Hoa sẽ thu nạp hắn vào đội ngũ chúc thọ, lần đầu tiên đi xa nhà. Vô Sương Quốc không lớn nhưng cũng không nhỏ, để tới Bái Kiếm Cốc cũng phải mất ít nhất hơn một tháng.
Mặc dù có Cốc Tâm Hoa dẫn đầu, cơ hồ không xảy ra việc gì ngoài ý muốn, hơn nữa với danh tiếng của Tử Cảnh Cốc chắc cũng không kẻ nào dám chọc vào, nhưng mọi chuyện đều có ngoại lệ. Huống chi còn có Phương Long Xà, Bình công tử Hàn Vô Cữu lúc nào cũng có thể xuất hiện, Diệp Bạch tự nhiên muốn chuẩn bị hai bình đan dược để ngừa vạn nhất.
Cho dù bây giờ không dùng thì cũng coi như phòng thân.
Ngoài ra mua vài thứ đan dược điều tức kinh mạch cũng rất cần thiết, vừa rồi Diệp Bạch bị thương rất nặng, ngoại thương mặc dù đã không có gì đáng ngại nhưng kinh mạch, nội tạng bên trong không thể ổn định nhanh chóng. Lần này đường xá xa xôi, nếu gặp phải công kích lớn sẽ không ổn, đan dược điều dưỡng kinh mạch lại càng không thể thiếu.
Thiếu nữ áo xanh dĩ nhiên không biết Diệp Bạch nghĩ nhiều như vậy, tiếp tục nhiệt tình giới thiệu:
- Hai bình màu xanh này chính là dùng để điều dưỡng kinh mạch, tên gọi là Ôn Kinh Đan, cực kỳ trân quý, từ trước đến giờ chỉ có cửa hiệu chúng ta bán ra. Còn về giá cả, vì nó là thứ tốt nhất rồi nên giá của nó là 160 điểm cống hiến một bình, bên trong có một trăm miếng, mỗi lần dùng một miếng, điều tức một canh giờ thì tốc độ hồi phục thương thế tăng lên gấp đôi, sau bảy ngày là có thể bình phục như cũ. Đương nhiên, nếu như ngài không hài lòng, ta cũng có thể đổi loại khác rẻ hơn, tuy nhiên hiệu quả không bằng.
Diệp Bạch gật đầu:
- Ta rất vừa lòng, trả tiền luôn đi.
Vốn hắn nghĩ thương thế của mình lần này phải trên dưới hai mươi ngày mới bình phục hoàn toàn nhưng dùng Ôn Kinh Đan lại chỉ cần bảy ngày là có thể khỏi hẳn, nhanh gấp ba lần, cũng coi như một chút vui mừng ngoài ý muốn.
Chỉ cần trong bảy ngày này không gặp phải đại địch gì thì cơ bản sẽ bình yên, giá tiền tuy đắt một chút nhưng giờ hắn đã là phú hào, số điểm ấy tự nhiên không cần phải suy nghĩ nhiều.
Thiếu nữ áo xanh thấy Diệp Bạch dứt khoát như vậy liền nhìn lại hắn thêm lần nữa, nàng cố tình lấy ra hai thứ đan được tương đối trân quý chính vì nhìn ra chỗ bất phàm của hắn, hơn nữa bán được càng nhiều thì nàng cũng được hưởng lợi lớn hơn.
Trong Tử Cảnh Cốc, loại đan dược cao cấp này cũng không mấy đệ tử ngoại tông có thể mua, hầu hết là dùng loại đan dược cấp thấp, còn người như Diệp Bạch mua liền một lúc bốn bình quả thực là hiếm thấy.
Bốn bình đan dược này, ít nhất nàng đã có được mười điểm cống hiến trích ra, bằng cả hai, ba ngày cộng lại, khiến nàng không thể kiềm chế vui mừng, nụ cười trên mặt càng thêm xinh đẹp.
- Được rồio, Ôn Kinh Đan một bình 160 điểm cống hiến, hai bình là 320 điểm. Tử Lộ Hoàn Chân Đan một bình 140 điểm cống hiến, hai bình là 280 điểm cống hiến, tổng cộng tất cả là 600 điểm cống hiển.
Diệp Bạch gật đầu, để cho thiếu nữ áo xanh trừ đi 600 điểm trên Minh tạp của mình mà không có bất cứ biểu hiện gì. Chỉ bốn bình đan dược nhỏ đã có giá tới 600 điểm cống hiến, không trách linh thảo, linh hoa bậc cao có giá như vậy, nếu là đệ tử phổ thông thì đừng mong sờ tới, Diệp Bạch cũng muốn tiết kiệm nhưng chuyện tình lần này trọng đại, cũng không lăn tăn gì nhiều.
Cất bốn bình đan dược vào túi, thu lại tấm Minh tạp do thiếu nữ áo xanh cung kính đưa lại, Diệp Bạch nhìn xem thì trên đó chỉ còn 6785, 6 Cống Hiến, bất giác nhíu mày, tốc độ tiêu hao điểm cống hiến cũng thực nhanh, càng cần phải gia nhập vào đội ngũ đến Bái Kiếm Cốc để bù vào. Tuy nhiên chuyện này thì phải xem Cốc Tâm Lan nó có thật không, may là Diệp Bạch cũng không quá chấp nhất, có thể gia nhập là điều tốt, còn không cùng lắm là vào lại Băng Vụ Đại Hạp Cốc một chuyến nữa kiếm một hai nghìn điểm cống hiến chắc là không có vấn đề gì..
Suy nghĩ một chút rồi hắn lắc đầu đi ra khỏi Dược Vương hiên trong giọng nói đưa tiễn ngọt ngào của thiếu nữ áo xanh. Do dự một lát, hắn đi vào Bách Bảo Các để bán nốt mấy thứ vũ khí của ba tên đệ tử của Cao Lăng Huyết và viên Thanh Mộc Nguyên Châu, chỉ giữ lại thanh Lục Dực Ngân Sương kiếm và cây ngọc địch.
Ba thứ binh khí này cũng không giá trị bao tiền, trừ cây Hỗn Nguyên đồng côn là bậc ba cấp thấp bán được 125 điểm cống hiến, còn lại hai thứ kia cũng chỉ được 80 điểm cống hiến.
Ngược lại viên Thanh Mộc nguyên châu lại bán ra được hơn 800 điểm cống hiến, tổng cộng trên Minh tạp của Diệp Bạch lúc này lại gần 8000 điểm.
Chuyến đi tới Băng Vụ Đại Hạp Cốc lần này coi như cũng đã chuẩn bị xong mấy thứ cần thiết, Diệp Bạch cũng không băn khoăn gì nữa. Tuy nhiên hắn cũng không đi tới ngay quảng trường ngoại tông mà trở về căn nhà nhỏ của mình, giờ này Cốc Tâm Hoa chắc cũng chưa đến, bản thân cũng không cần phải đi vào chen chúc cho mệt, chi bằng trở về xem bọn Diệp Khổ có tới không, nhân thể xem quyển bí kíp phòng ngự một chút.
Bất kỳ ai đột nhiên có được một quyển bí kíp cực phẩm mà vẫn chưa có thời gian để xem, tự nhiên trong lòng như có lửa đốt. Diệp Bạch mặc dù không đến mức này nhưng cũng hơi tò mò, chỉ là vừa rồi tại tầng ba của Kỳ Công Vạn Pháp Các lầu ngay cả tên sách hắn cũng chưa kịp nhìn kỹ nên thấy còn có thời gian thì nhịn không được nữa.