Chương 149: Bạo phú.



Lão giả trước hết nhìn một số linh thảo tương đối phổ thông, tất cả đều là do Diệp Bạch lấy được từ Băng Vụ Đại Hạp Cốc, phần lớn đều là bậc một trung cấp đến bậc hai đỉnh cấp.



- Hắc Điệp Hoa bậc một trung cấp một đóa, giá trị 2, 5 điểm cống hiến. Điếu Linh Hoa bậc một trung cấp một cành, giá trị 3 điểm cống hiến.



- Hoán Huyết Thảo bậc hai trung cấp, 25 cái điểm cống hiến. Tẩy Cốt Hoa bậc hai trung cấp, 28 cái điểm cống hiến. Thanh Long đằng bậc hai cao cấp, 36 cái điểm cống hiến. Vũ Y Cam Lam bậc hai cao cấp, 42 cái điểm cống hiến. Toái Diệp mai bậc hai đỉnh cấp, 54 cái điểm cống hiến. Thiết Huyết Thứ Quả bậc hai đỉnh cấp, 59 cái điểm cống hiến, còn có mười lăm gốc linh thảo đê cấp, giá trị tổng cộng 86 điểm cống hiến, tổng cộng tất cả là 335, 5 điểm cống hiến, vị tiểu ca này xem có sai không.



Tính toán tất cả những linh thảo dưới bậc ba đê cấp một lần, sau đó lão giả cười nói với Diệp Bạch.



Diệp Bạch gật đầu:



- Không có vấn đề gì.



Tay hắn hơi nắm lại, một chút linh thảo cấp thấp này đã bán được tổng cộng 335, 5 điểm cống hiến, nhưng tiếp theo mới là món ta, vừa rồi bất quá chỉ là khai vị mà thôi.



Quả nhiên, lão giả kia nhìn đám linh thảo còn lại thì không nhịn được cảm thấy nao nao, ánh mắt lóe lên kỳ dị liếc nhìn Diệp Bạch một cái rồi mới cúi đầu xuống tiếp tục tính toán.



Gốc linh hoa đầu tiên lọt vào tay lão dài chừng hai thước có tám chiếc lá nhỏ dài, toàn thân có màu tím, vừa giống hoa vừa giống cỏ, không ngừng lấp lánh như tia điện.



Thanh âm lão giả mặc dù cố hết sức bình tĩnh nhưng Diệp Bạch vẫn nghe được sự chấn động lẫn kinh ngạc.



- Lôi Thảo Hoa bậc hai đỉnh cấp, giá trị 225 điểm cống hiến.



225 điểm cống hiến, cơ hồ giá trị hơn một nửa đám linh thảo vừa rồi, trong lòng Diệp Bạch cũng không khỏi có chút chấn động.



Diệp Bạch đã sớm nghĩ tới gốc Lôi Thảo Hoa này giá trị không nhỏ, nhưng cũng không ngờ lại có khả năng cao đến như vậy, 225 Cống hiến điểm a, bản thân mình làm việc khổ cực tại Âm Nguyệt hạp cốc trong một tháng cũng chỉ được có 400 điểm cống hiến, trong đó có một phần là đưa đồ của mình đổi về.



So sánh này quả thực làm tức chết người, may mắn là hắn còn thiếu Diệp Khổ 140 điểm cống hiến, chỉ cần một gốc linh thảo này cũng đủ dư, lại còn mua được không ít thứ tốt.



Nghĩ tới đây, ánh mắt của Diệp Bạch càng thêm ngưng trọng, chăm chú nhìn vào chiếc bao trước mặt lão giả. Hiển nhiên Lôi Thảo Hoa không phải là thứ quý hiếm duy nhất ở đó, mấy thứ linh thảo bên trong còn trân quý hơn, giá tiền chắc chắn cũng cao hơn.



Quả nhiên đúng như hắn nghĩ, lão giả kia chỉ chấn động một chút rồi bình tĩnh trở lại. Thân là một trong các chưởng quỹ của Bách Thảo Các, có loại linh thảo nào mà lão chưa thấy qua, rất nhanh lấy ra các loại linh thảo còn lại.



- Cực Diễm Tinh Quang Thảo, giá trị 185 Cống hiến điểm.



- Niếp Không Thảo, bậc ba đê cấp, giá trị 189 điểm cống hiến.



Còn gốc linh thảo bậc ba trung cấp duy nhất mà hắn có được lần này cũng không khiến Diệp Bạch thất vọng:



- Phượng Nhãn Liên, bậc ba trung cấp, giá trị 300 điểm cống hiến.



- Phong Linh Thảo, bậc ba đê cấp, giá trị 168 điểm cống hiến.



- Lôi Thảo Hoa, Cực Diễm Tinh Quang Thảo, Niếp Không Thảo, Phượng Nhãn Liên, Phong Linh Thảo, tổng cộng năm gốc, giá trị tổng cộng 1067 điểm cống hiến .



Lúc con số này được báo ra, không chỉ lão giả gầy gò nọ mà cả Diệp Bạch cũng hít vào một hơi khí lạnh, chỉ có năm gốc linh thảo đã có giá trị hơn một ngàn điểm cống hiến. Phải biết rằng số điểm này trị giá hai bản bí kíp bậc sáu đê cấp, cộng với số linh thảo cấp thấp vừa rồi thì đã có 1402,5 điểm cống hiến chỉ riêng bao thứ nhất.



Trong đó chỉ riêng một gốc Phượng Nhãn Liên bậc ba trung cấp đã giá trị 300 điểm cống hiến. Nghĩ tới đây, Diệp Bạch không khỏi càng thêm hâm mộ Chu Họa Mi, một gốc Chu Tước Hỏa bậc ba cao cấp của nàng e là giá trị mấy ngàn điểm cống hiến, đối với hắn là một con số trên trời.



Tuy nhiên Diệp Bạch cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi, linh thảo bậc đó không phải cứ muốn là được, còn năm bao còn lại của mình bán đi cũng chẳng phải là có được một món lớn sao.



Quả nhiên, chiếc bao thứ hai đựng vật liệu của hung thú mặc dù không giá trị nhiều như chiếc thứ nhất nhưng cũng có tổng cộng giá trị là 852, 4 điểm cống hiến.



Vừa mới bán đi một phần ba, đã có hơn hai ngàn điểm cống hiến.



Tính toán xong, lão giả lập tức nhìn Diệp Bạch với ánh mắt khác. Sau khi biết hắn không định mua thêm cái gì khác, lão còn tặng cho hắn một chiếc thẻ hội viên, nói sau này Diệp Bạch tới mua sẽ giảm giá hai mươi phần trăm, đối với chỗ tốt này, Diệp Bạch tự nhiên sẽ không cự tuyệt, vui vẻ đón nhận.



Sau đó tiến hành đổi điểm, Diệp Bạch lấy Minh tạp của mình ra nhìn vào mới thấy con số 0, 7 điểm cống hiến, trên mặt không khổ hơi đỏ lên, con số này quả thực là ngượng đến chết người.



Tuy nhiên hắn trấn tĩnh lại rất nhanh, chẳng phải bây giờ mình đã có hơn hai ngàn điểm cống hiến sao. Tuy ở trong ngoại tông còn kém những tên đệ tử thế gia tiền nhiều thế mạnh nhưng so với các đệ tử phổ thông cũng là phú hào đỉnh cấp rồi.



Lão giả kia tiếp nhận Minh tạp của Diệp Bạch thấy con số này cũng không khỏi ngẩn ra, hiển nhiên cảm thấy nó không hợp với loại người tùy tiện bán ra vài thứ đã có hơn hai ngàn điểm cống hiến.



Tuy nhiên bọn họ đều trải qua huấn luyện nghiêm mật nên mặc dù hơi lạ lùng một chút nhưng cũng không biểu hiện ra mặt, đưa tay án rất nhanh mấy con số trên Minh tạp đã chuyển thành 2255, 6, sau đó cung kính đưa lại.



Diệp Bạch tiếp nhận Minh tạp từ tay lão giả, thấy con số trên mặt thì rất hài lòng, chỉ cần không phải thứ gì quá quý giá thì hai ngàn điểm cống hiến này đủ để cho hắn mua.



Hắn xoay người bước ra cửa lớn của Bách Thảo Các, lão giả phía sau khom người đưa tiễn:



- Công tử, ngài đi thong thả, lần sau trở lại.



Bốn thiếu nữ áo xanh trước cửa cũng khom người:



- Công tử đi thong thả



Thanh âm dịu dàng trong trẻo như oanh hót, hoàn toàn không giống lúc trước, thực khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #364