Phương Long Xà hoảng sợ.
Y quả thực là đã hoảng sợ. Y không ngờ Diệp Bạch dám ra tay đối với mình, hơn nữa còn quyết liệt không hề chuẩn bị đường lui, xem bộ muốn đánh chết ngay lập tức.
Phía sau lưng y, Triệu Lương, Mã Thành, Lương Thiết Sinh, An Tiểu Sơn cũng mở to mắt kinh hoàng. Điều này sao có thể. Đúng ra phải là Phương công tử dạy dỗ đối phương chứ? Làm sao lại đảo ngược thế?
Lúc vừa bắt đầu, bọn chúng nhìn thấy là Phương Long Xà đuổi giết Diệp Bạch. Thoáng cái đã thành ra là Diệp Bạch đuổi giết Phương Long Xà.
Đây có phải là Phương thiếu gia mà bọn chúng quen biết sao? Đường đường xếp hàng thứ mười hai trong ba ngàn đệ tử ngoại tông của Tử Cảnh cốc, làm sao lại bị một gã đệ tử ngoại tông mới nhập môn đuổi đánh. Chuyện này nếu truyền ra ngoài thì làm sao có thể khiến cho người khác tin được?
Dĩ nhiên bọn chúng không biết, Phương Long Xà thì hoảng sợ đến ngây ngốc, trong lúc nhất thời nào có thể phản ứng được. Thân thể Diệp Bạch vừa nhoáng lên, Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ quá mức kỳ diệu, đã xuất hiện trước mặt Phương Long Xà không cho y thời gian phản ứng.
Quyền ảnh như núi, mang theo tiếng gió vù vù.
Trong ánh mắt Phương Long Xà lộ rõ vẻ từ khủng hoảng đến tuyệt vọng......
Trong thời khắc quyền đầu sắp trúng mục tiêu, y chợt bừng tỉnh. Một chiếc chuông vàng cực lớn bỗng nhiên xuất hiện bao trùm lấy thân không một khe hở.
Là huyền kĩ phòng ngự bậc sáu trung cấp Hỗn Độn Kim Chung!
Phương Long Xà ở trong ngoại tông chưa quá vài năm nhưng đúng là thiên tài khó gặp. Y tu luyện hai công pháp bậc sáu trung cấp là Long Xà Tử Khí và Hỗn Độn Kim Chung. Công pháp sau chính là huyền kỹ phòng ngự!
Hơn nữa y còn nắm trong tay một môn huyền kĩ công kích cao cấp lục giai, duy chỉ có về mặt thân pháp là một công pháp bậc sáu hạ cấp là Phiêu Vũ Lưu Thân Bộ không quá mạnh mẽ. Nhưng ngay cả như vậy thì cũng không có mấy người có thể so sánh.
Hỗn Độn Kim Chung là do hỗn độn chi khí của trời đất tạo thành một chiếc chuông vàng bao bọc bảo vệ toàn thân vô cùng kiên cố. Nếu chỉ dùng một loại huyền kĩ công kích sẽ không thể công phá, có thể nói là huyền kĩ mạnh mẽ nhất trong các huyền kĩ phòng ngự. Tuy nhiên để luyện nó không hề dễ dàng, phải khổ luyện rất lớn. Phương Long Xà mới chỉ luyện đến tầng thứ ba, triệu hồi ra chuông vàng màu vàng nhạt.
Luyện đến tầng thứ sáu sẽ có màu vàng tím, tới tầng thứ chín sẽ có màu vàng thẫm còn đến tầng thứ mười sẽ có năm màu trộn vào nhau. Tuy nhiên chưa có ai luyện đến tầng thứ mười. Đến cảnh giới này thì ngay cả công pháp bậc sáu đỉnh cấp cũng không thể công phá. Nhưng Phương Long Xà dù sao vẫn mới chỉ có chút thành tựu, một quyền của Diệp Bạch công tới, khí thế trầm mãnh không thể chống đỡ. “Ầm” một tiếng mãnh liệt, kim quang tán loạn. Trong khoảnh khắc bị hắn đánh trúng, màu sắc có bị nhạt đi nhưng vẫn ngăn được một quyền của hắn.
Nhưng Phương Long Xà ở bên trong cũng không dễ chịu. Một quyền mãnh liệt này dù chưa chạm tới thân thể y nhưng khi chuông vàng bị đánh, thanh âm cực lớn vang lên suýt nữa làm chấn thủng màng nhĩ của y. Đồng thời chiếc chuông vàng này là do y triệu hoán ra, trong đó có tâm lực của bản thân. Nó bị đánh trúng, tâm lực của y cũng bị chấn động, cổ họng đã cảm thấy vị ngọt, suýt nữa phun ra một luồng máu tươi!“ Lực lượng quá mạnh mẽ. Rốt cuộc là công pháp chết tiệt nào mà lợi hại như vậy? Phương Long Xà khiếp sợ thầm nghĩ.
Phía bên kia, Diệp Bạch cũng không chịu nổi.
Một quyền đánh trúng làm cho chiếc chuông vàng lay động nhưng cánh tay phải của hắn cũng đau nhức như đụng vào sắt đá. Tuy vậy, chỉ cần co duỗi một cái lại khôi phục như cũ. Nhìn lại chiếc chuông vàng đang bao kín lấy Phương Long Xà, khóe miệng Diệp Bạch hiện lên một nét cười quỷ dị.
“Ầm” một tiếng, hắn lại đánh ra một quyền nữa. “GGrao”…một con rồng màu xanh lại hướng lên không trung ngâm lên một tiếng dài. Tay trái của Diệp Bạch giống như một cơn cuồng phong ập tới. Đồng thời hai tầng ám kình của Điếu thiềm ngũ châu kính được phát động!
Thanh Long Tí cộng với Điếu Thiềm Ngũ Châu Kính, uy lực tăng lên gấp bội. Quyền thế xé gió gầm rít trong không gian lại đánh vào chiếc chuông vàng mà Phương Long Xà triệu hoán.
Diệp Bạch cố ý đánh vào cùng một chỗ, quả nhiên uy lực phát huy đến tận cùng. “Đông!” Chiếc chuông cực lớn chấn động dữ dội. Kim quang tán loạn bị Diệp Bạch đánh trúng lại càng mờ nhạt. Bên trong, Phương Long Xà chỉ cảm thấy khí huyết cuộn lên kịch liệt, ngực như bị trúng một đòn nghiêm trọng, thiếu chút nữa đứng không vững ngã lăn ra đất. Tuy vậy, cuối cùng y cắn răng chịu được, hít mạnh một hơi gia tăng thêm lực phòng ngự cho Hỗn Độn Kim Chung. Y đem toàn bộ huyền khí trút vào, để xem Diệp Bạch có thể đánh ra được mấy quyền?
Được huyền khí rót vào, kim quang lại một lần nữa lưu chuyển rồi khôi phục dáng vẻ ban đầu, hơn nữa còn sáng lạn hơn ba phần. Tuy nhiên Diệp Bạch thấy rõ đối phương như đã nỏ mạnh hết đà, chỉ ba quyền nữa là chịu không nổi. Dù huyền kỹ phòng ngự rất lợi hại nhưng cũng chỉ có mức độ. Sự mạnh mẽ của hai tầng ám kình cộng thêm với Thanh long Tí mà không thể phá Hỗn Độn Kim Chung thì đúng là uổng công luyện tập rồi.
Hai môn công pháp này cộng hưởng, uy lực cũng không phải đơn giản chỉ là một cộng một bằng hai. Một khi Diệp Bạch có thể tu luyện tới ba tầng, bốn tầng hay thậm chí là năm tầng ám kình thì uy lực lại càng kinh người. Chỉ e Hỗn Độn Kim Chung hiện giờ của Phương Long Xà không chịu nổi một quyền của hắn!
Diệp Bạch vẫn cảm thấy chưa đã. Mặc dù sau khi toàn lực đánh ra một quyền thì cánh tay đau nhức tê dại nhưng đồng thời cũng mang lại cảm giác sảng khoái chưa từng có. Hắn chưa từng bao giờ đưa hết sức đánh ra một quyền như vậy!
Cảm giác đó khó có thể hình dung, cho nên khi thấy Phương Long Xà triệu hồi ra Hỗn Độn Kim Chung một lần nữa khôi phục nguyên dạng thì hắn không nói hai lời, tiếp tục vung quyền đánh tới!
“Đông!” Tiếng chuông lại vang lên mãnh liệt, trầm muộn như động đất. Cả ba tên Triệu Lương, Mã Thành, Lương Thiết Sinh đứng ở khoảng cách quá gần đứng không vững cùng ngã lăn ra đất. Chỉ có An Tiểu Sơn thực lực cao nhất là trung cấp huyền sĩ đỉnh phong còn miễn cưỡng trụ được nhưng cũng lắc lư hoảng hốt một trận.
Sắc mặt cả bốn trở nên trắng xanh. Trong mắt không còn vẻ đắc ý dương dương tự đắc như khi mới đến, hoảng sợ nhìn Diệp Bạch đang đứng đó đánh ra từng quyền. Mỗi lần như vậy, chiếc chuông lại phát ra những thanh âm “Thùng thùng” điếc cả tai bọn chúng, cũng khiến bọn chúng ngày càng hoảng hốt!
Diệp Bạch không thể dừng!
Hắn biết hôm nay cừu hận đã kết, đã không thể phân giải nữa rồi. Phương Long Xà gặp sỉ nhục lần này chắc chắn sẽ tìm mình báo thù. Đến lúc đó với thực lực cao cấp huyền sĩ của y, chắc chắn mình không phải là đối thủ.
Hôm nay mình có thể áp chế y là chuyện bất ngờ mà thôi. Nếu không phải y giả bộ lấy Long Xà Tử Khí để áp chế mình, ngược lại làm kích phát Khô Mộc Long Ngâm Quyết ẩn giấu trong bản thân hấp thụ lấy tử khí làm thân thể y suy yếu. Chuyện xảy ra xảo hợp làm mình có cơ hội phản công oanh kích, nếu không chỉ e là cục diện đảo ngược rồi.
Thực lực của Diệp Bạch vẫn chưa thể bằng được Phương Long Xà. Trước hết chưa đề cập tới chênh lệch về cảnh giới, chỉ nói công pháp đã cách nhau quá xa rồi. Phương Long Xà có hai môn công pháp bậc sáu trung cấp, một môn công pháp bậc sáu cao cấp. Ở trạng thái sung mãn, ngoại tông không có mấy người có thể thắng y, Diệp Bạch chỉ là một đệ tử mới gia nhập Tử Cảnh cốc lại càng không thể.
Bây giờ thừa dịp y suy yếu, sẽ phải đánh cho y không thể rời khỏi giường, ít nhất phải có thời gian mấy tháng để khôi phục. Để cho trong mấy tháng này, y cũng không thể tìm mình gây phiền toái.
Chờ sau mấy tháng, mình chắc chắn đã là huyền sĩ cao cấp. Khi đó thì cả cái tên đứng thứ tám trong mười đại đệ tử ngoại tông mình cũng dám đánh một trận!
Diệp Bạch coi như đã tính toán, trong một tháng nữa hắn sẽ nhất định đột phá lên huyền sĩ cao cấp. Đây là một loại trực giác rõ ràng. Loại trực giác của huyền giả này vốn từ trước đến giờ hết sức chính xác. Đến khi đó huyền khí trong cơ thể hắn lại càng dày đặc gấp bội, đồng thời gia tăng uy lực các loại công pháp.
Khi đó, Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ chắc chắn đã tập luyện càng thành thục, Điếu thiềm ngũ châu kính đã ổn định ở ba tầng ám kình đến bống tầng ám kình, còn có Khô Mộc Long Ngâm Quyết, Tiểu Hư Di Kiếm Trận, Diệp Bạch chẳng phải sợ kẻ nào cả.
Diệp Bạch hôm nay thẳng tay như vậy không phải vì tính tính đột nhiên thay đổi mà bởi vì biết không thể lùi. Nếu giờ không giữ được một cánh tay thì hôm sau cũng bị khi dễ. Chi bằng ra tay, thừa dịp đối phương sa cơ đánh cho y bò dậy không nổi. Đến khi y hồi phục được thì mình đã đến cảnh giới huyền sĩ cao cấp rồi.
Giờ thẳng tay, nhưng đổi lại được mấy tháng bình yên. Nếu không mình chưa trở thành huyền sĩ cao cấp, Phương Long Xà đã tìm tới cửa. Khi đó bản thân chưa trở thành huyền sĩ cao cấp không phải là đối thủ của y vậy thì kết quả ra sao cũng biết.
Diệp Bạch cũng không thể để chuyện như vậy phát sinh. Nhưng hắn lại không thể giết Phương Long Xà, đó chính là tối kỵ. Vì thế chỉ đánh cho y trọng thương xem còn phách lối nữa hay không!
Diệp Bạch độc ác nghĩ thầm. Quyền đầu không ngừng xuất ra nện thẳng vào Hỗn Độn Kim Chung đang bảo vệ Phương Long Xà.
Hỗn Độn Kim Chung bị quyền đầu của hắn liên tục công kích đã triệt để co rút, kim quang ảm đạm. Diệp Bạch khẽ mỉm cười, biết đã đến lúc xuất ra một quyền cuối cùng, Hỗn Độn Kim Chung đã không thể trụ được nữa rồi!