Chương 98: Nhiếp phục.



Ở trong Tử Cảnh Cốc cường giả luôn được tôn kính. Huống chi, đối phương lại bất phàm như vậy, tiền đồ nhất định là không thể đoán trước.



Tuy nhiên cũng có không ít người vì hắn mà lo lắng, chọc phải Bình công tử tuyệt đối không phải là chuyện tốt, quá khứ cũng đã không ít người tự cho mình có thân thủ cao, phạm phải cuối cùng kết cục vô cùng thê thảm. Vài tên đệ tử cũng không thể sống mà rời khỏi Tư Cảnh cốc, rõ ràng trước tình huống bi thảm trước mắt, trong lòng mọi người đều lạnh lẽo.



Cũng không biết những người này có thể chịu đựng được Bình Công tử hay không. Hay cuối cùng cũng rơi vào kết cục như vậy.



Một tiếng trầm đục vang lên, thanh niên kia dùng quyền kình Mãnh hổ mà tấn công Tiểu Hư Di kiếm trận của Diệp Bạch. Thiên Niên Mộc Kiếm tựa hồ bị lắc lư, thanh quang trên kiếm cũng bị tiêu tan.



Tuy nhiên một đòn này cũng khiên cho thanh niên Thiết Tháp bị thương quá nặng, hắn đánh bay một kiếm của Diệp Bạch thì hổ khẩu cũng dính đầy máu, trên trời quyển ánh biến mất, mà lúc này thanh kiếm Túy Huyết Tam Hương kiêm cùng với thanh kiêm Thiên Xích Thủy Kiếm của Diệp Bạch cũng đã đánh tới. Thanh niên Thiết Tháp cũng vung tay ra ngăn cản, rõ ràng cho thấy đây là một huyền kỹ phòng ngự uy lực cao.



- Lục giai đê cấp huyền kỹ phòng ngự, Kim Quang Cửu Hạn.



Nghe đồn khi lực phòng ngự của huyền kỹ này lên tới đỉnh điểm thì ngay cả cường giả cấp huyền sư cũng có thể ngăn cản, lợi hại vô cùng.



Tuy nhiên thanh niên Thiết Tháp này, rõ ràng là không đạt tới cảnh giới đó. Huyền Kỹ phòng ngự của hắn tuy rằng tốt nhưng tu luyện cũng phải rất khổ công và tốn thời gian. Thiết Tháp thanh niên chỉ mới nhập môn mà thôi, Kiam quang lóe lên hai lần đã tiêu diệt, hoàn toàn không ngăn cản được Túy Huyết Tam Hương kiem và Thiên Xích Thủy Kiếm của Diệp Bạch.



Uy lực của nhị giai trung cấp Kiếm trận há có thể khinh thường, nếu như không phải Tiểu Hư Di kiếm trận này không đầy đủ thì đã có thể khiến cho Thiết Tháp Thanh niên thành một cái bánh thịt, phải biết rằng khi luyện đến cực điểm thì kiếm trận này ngay cả một huyền sĩ cao cấp cũng có thể dễ dàng đánh bại.



Tuy nhiên chỉ như vậy thôi cũng khiến cho Thiết Tháp thanh niên mặt mũi tràn đầy máu. Diệp Bạch cũng không muốn lấy tính mạng của hắn cho nên chỉ dùng năm thành khí lực, bằng không thì miệng mũi của hắn không đơn giản chảy máu như vậy.



- Chuyển.



Diệp Bạch quát nhẹ một tiếng, không gian liền chuyển động, Thiên Xích Thủy Kiếm cùng với Túy Huyết Tam Hương kiếm công kích.



Thanh niên Thiết Tháp thấy thế thì liền duỗi hai bàn tay ra, một lần nữa đánh ra Mãnh Hổ quyền kình.



Tuy nhiên lúc này chỉ có tiếng gió o o chứ không có hư ảnh xuất hiện, hiển nhiên một kích vừa rồi đã khiến cho hắn bị trọng thương. Ầm ầm hai tiếng, hai quyền của Thanh niên Thiết Tháp đánh về phía kiếm võng của Diệp Bạch. Thiên Tháp thanh niên chạm vào hai võng kiếm do Diệp Bạch tạo ra. Thiên Thước Thủy Kiếm lắc lư một hồi, Túy Huyết Tam Hương kiếm cũng kịch chất. hai quyền của thanh niên Thiên Tháp mốt lần nữa lại đầm đìa máu tươi, hoàn toàn không thể ngăn nổi.



Thấy như vậy Diệp Bạch chỉ động tay mà khẽ cười một tiếng:



- Áp.



Thiên Niên Thanh Mộc kiếm, Túy Huyết Tam Hương kiếm, Thiên Xích thủy kiếm, ba thanh kiếm giao nhau hình thành nên một tình trạng hoa mai, bay thẳng xuống về phía thanh niên Thiết tháp, đè ép hắn xuống. Một tiếng trầm đục vang lên, thân thể của Thiết tháp đã ngả xuống trên nền đá xanh, cùng lúc đó ba thanh kiếm đồng thời giáng xuống, thanh niên Thiết Tháp hiện tại đang nằm dưới mặt đất, bất kể hắn giãy dụa thế nào cũng không thoát được.



- Một chiêu.



- Một chiêu chế địch.



Ở ngoài trường, mọi người liền đồng thanh kinh hô lên, thấy cảnh tượng như vậy ai cũng không dám tin vào hai mắt của mình.



Thanh niên họ Triệu, họ Mã và họ Lương liền biến sắc chuyển qua màu xanh trắng, bọn người Diệp Khuyết Diệp Khổ cũng biết Diệp Bạch nhất định sẽ thắng nhưng cũng không ngờ lại thắng gọn gàng như vậy, thậm chí ngay cả một chiêu thức đối phương cũng không thể thi triển, đem một huyền sĩ trung cấp đỉnh phong áp chế xuống mặt đất.



Cái này chẳng phải nói là thực lực của Diệp Bạch cao hơn đối phương rất nhiều sao, phải biết rằng thứ mà đối phương tu luyện chính là một huyền kỹ lục giai trung cấp, uy lực không gì sánh nổi, thậm chí còn có thể tạo ra hư ảnh hình hổ, đó chính là một cảnh giới cực cao.



Tuy nhiên dù không thể tin được thì mọi chuyện cũng đã xảy ra trước mắt. Bọn người Diệp Khổ Diệp Khuyết liền mừng rỡ, nhìn thấy ba thanh kiếm áp thanh niên Thiết Tháp dưới mặt đất không nhúc nhích, Diệp Khổ Diệp Khuyết đều cùng đi tới.



- Kế tiếp phải làm sao bây giờ.



La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong lo lắng nói. Bọn họ nhìn Diệp Bạch lại nhìn Thiết Tháp cách đó không xa đang bị áp chế dưới mặt đất.



Bọn họ cũng không phải sợ thanh niên dưới mặt đất này mà chính là lo lắng tới chỗ dựa đằng sau lưng đối phương Vừa rồi La Tiễn tiến tới đã nói cho bọn họ biết, tuy mấy tên côn đồ trước mắt thực lực không cao, nhưng chỗ dựa sau lưng bọn họ rất nhiều, không dễ mà đắc tội được.



Diệp Khuyết cũng nhíu mày nói:



- Đúng thế, sau này những người này nhất định không để yên, chúng ta cần phải tạm lánh một thời gian.



Diệp Bạch cười nói:



- Không sao, ta đã tính kỹ, sau khi trở về các ngươi tiến vào trong Băng Vụ Đại Hạp cốc, Băng Vụ Đại Hạp Cốc rộng như vậy, muốn tìm ra một người đâu phải là chuyện đơn giản, cho dù đối phương là một trong Thập đại đệ tử thì cũng không có cách nào, chờ cho tới khi thực lực chúng ta mạnh lên, cũng không còn phải sợ nữa.



Diệp Khổ nghe như vậy cũng gật đầu nói:



- Đúng thế, trước mắt cũng phải tạm thời gác lại, tránh thoát trận gió này, mong rằng dối phương sẽ không mỗi ngày chờ ở đây nữa, đợi sau chuyện này trôi qua, chúng ta về tu luyện cho thực lực mạnh thêm. Bây giờ không có cách nào đối khàng với thập đại đệ tử nội tông, nhưng khi chúng ta mạnh lên rồi, cho dù là Bình Công tử kia tới thì chúng ta há còn sợ nữa?



Những người khác nghe vậy thì cũng nhìn nhau mà gật gật đầu, trước mắt xem ra cũng chỉ có biện pháp này, bọn họ đều gật đầu nói:



- Được, chúng ta trở về thu thập quần áo một chút rồi đi tới Băng Vụ Đại Hạp cốc.



- Tuy nhiên sáu người…



Diệp Khổ nghĩ tới chuyện gì cho nên xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Diệp Bạch nói:



- La Tiền huynh đệ không có can dự tới chuyện này, nhưng chẳng lẽ Diệp Bạch ngươi cũng không đi sao?



Diệp Bạch cười nói;



- Không cần, ta phải ở đây ba ngày để lấy Phần Hương cổ cầm, cho nên không thể cùng các ngươi tiến vào đó. Chúng ta đều tự mình làm việc, đợi sau khi ta lấy được cổ cầm thì dĩ nhiên đi vào, lúc đó nếu có cơ hội thì chúng ta sẽ lại hội hợp.



Diệp Khổ nghe vậy thì khuôn mặt hiện lên vẻ lo lắng:



- Ta chút nữa là quên mất việc đó, chỉ là trong ba ngày này tình cảnh của ngươi vô cùng nguy hiểm, một khi đối phương trả thù chỉ với một mình ngươi chỉ sợ không chống nổi, ngươi xác định tạm thời như vậy sao?



Diệp Bạch lắc đầu nói:



- Không được, cây đàn này quan hệ trọng đại với ta, không thẻ trì hoãn, các ngươi yên tâm đi ta sẽ không có việc gì.



Hắn cười cười rồi vỗ vỗ vai Diệp Khổ nói:



- Chỉ có một mình ta cũng có thể thoát thân dễ dàng mà, nếu như toàn bộ ở cùng một chỗ một khi bị vây ngược lại dễ gặp chuyện không may hơn.



Diệp Bạch thấy mọi người nghi hoặc nhìn về phía mình thì liền cười nói:



- Thực lực của ta các ngươi cũng biết, hơn nữa Bình công tử hiện tại cũng không ở trong cốc, nói không chừng đã ra ngoài làm nhiệm vụ hoặc đã tiến vào Băng Vụ Đại Hạp Cốc.



Nói đến đây hắn ngừng lại một chút, đôi mắt liếc qua mọi người một lần rồi mới tiếp lời:



- Hơn nữa cho dù hắn thực sự tìm tới cửa thì cho dù ta không đánh lại cũng có thể trốn chạy, cho nên việc an toàn của ta các ngươi hãy cứ yên tâm, không cần phải lo lắng, ba ngày sau một khi ta lấy được Phần Hương cổ cầm thì cũng sẽ tiên vào Băng Vụ Đại Hạp Cốc như các ngươi. Trong khoảng thời gia ngắn ta sẽ không quay ra mà bế quan, kiếm điểm cống hiến, chuẩn bị cho đại hội đấu giá cuối năm.



Nghe Diệp Bạch nói vậy, Diệp Khổ cũng chỉ có thể gật nhẹ đầu:



- Cũng chỉ có thể như thế, Diệp Bạch nói không sai, nếu chúng ta ở đây một khi vây lại thì bó tay bó chân, thoát thân không được, nhưng nếu chỉ có một mình hắn thì xác suất chạy thoát vo cùng lớn. Hơn nữa Bình công tử cũng không rảnh rỗi như vậy, khả năng rất lớn là hắn phái một số thủ hạ tới, với thực lực của Diệp Bạch thì cũng đủ đối phó.



Nói đến đây, hắn nở ra một nụ cười hiếm thấy:



- Đợi cho đến khi Bình công tử tới đây, Diệp Bạch tuy không phải là đối thủ của hắn nhưng lúc đó hắn đã có được đàn, tiến vào trong Băng Vụ Đại Hạp Cốc, cũng không có nguy hiểm gì.



Những người khác nghe Diệp Khổ thì nở ra mộ nụ cười, không khí vốn lo lắng nhất thời biến mất.



Sau đó Diệp Khổ một lần nữa hướng về phía Diệp Bạch mà nói:



-Tuy nhiên, Diệp Bạch ngươi cũng không nên quá chủ quan, mọi chuyện cần phải tận lực chú ý, dù sao ai cũng không thể cam đoan là không có chuyện gì xảy ra. Sau khi lấy được đàn xong, ngươi phải lập tức đi vào trong Băng Vụ Đại Hạp Cốc, như vậy mới có thể bảo trọng, nếu như không cẩn thận xảy ra chuyện, nhất định phải báo cho chúng ta biết, chúng ta nhất định sẽ tương trợ.



Diệp Bạch gật đầu nói:



- Điều ấy ta dĩ nhiên hiểu rõ, mọi người yên tâm đi.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #313