Cho nên ý của Kiếm lão chính là muốn Diệp Bạch hồn luyện phải là những thanh bảo kiếm thực sự trân quý, bằng không, không đáng lãng phí thời gian như vậy. Huyết luyện tiêu hao nguyên khí, hồn luyện lại cần rất nhiều thời gian, cả hai không phải dễ dàng thực hiện được.
Nhưng khó nhất vẫn là tâm luyện, tâm luyện chính là uy lực của kiếm cơ hồ không tăng lên, nhưng là đối với khống chế kiếm có thể đạt tới một tình trạng khủng bố.
Lực khống chế chính là cao thấp, không phải lực lượng tuyệt đối là có thể làm được, lực khống chế tốt rất có lợi cho kiếm trận sư.
Có thể chuẩn xác, linh hoạt khống chế kiếm trận, phát huy ra uy lực lớn nhất của kiếm trận, một người có lực khống chế cao, hắn có thể phát huy một trăm phần trăm thực lực, thậm chí còn hơn nữa.
Mà lực khống chế không cao thì thực lực của cũng không sai, nhưng hắn chỉ có thể phát huy một phần trăm kiếm trận thôi, hai kết quả so thì rất là rõ ràng.
Đối với kiếm trận sư thì lực khống chế đôi khi còn quan trọng hơn tinh thần lực rất nhiều. Vì cho dù có ba người, năm người, bảy người, mười tu luyện, sử dụng, thì cũng không có cách khiến cho tâm ý hợp nhất. Điều này cũng do bọn họ khi phối hợp cũng không thể dung hợp được.
Nếu sử dụng kiếm trận nhân số càng nhiều có thể phát huy ra thực lực càng thấp, cho nên cứ không phải nói nhân số nhiều là đã hơn một người sử dụng kiếm trận. Giống vạn kiếm quy tông kiếm trận, nếu do mười vạn cá nhân sử dụng, thì cũng không thể lớn hơn một người sử dụng kiếm trận, căn bản không thể so sánh. Cao thấp ở đây chính là nói đến phần trăm cao thấp.
Cho nên đối với kiếm trận không phải cứ là nhiều người là có uy lực lớn hơn một người thi triển.
Đúng là càng nhiều người thì tâm ý càng khó hợp nhất, tâm niệm càng hỗn tạp, uy lực kiếm trận càng thấp. Chỉ có điều, bọn họ dựa vào uy lực của kiếm trận cường đại, cho dù chỉ là một phần trăm uy lực, đã có thể so sánh với kiếm trận khác là 90% là uy lực.
Nhưng nếu một người sử dụng thì không có loại chướng ngại này, bất quá, một người thực hiện thì quả thật cũng có chướng ngại, nhưng đồng dạng, cũng có thể phát huy được uy lực thì phải có lực khống chế mạnh mẽ hơn nữa.
Một người khống chế một thanh kiếm, có thể phóng tinh thần lực đi ra, nếu chia ra làm hai thanh, thì cũng đã phải sử dụng 50% lực đều khiển.
Vậy, nếu có mười thanh kiếm thì mỗi một thanh kiếm khống chế thì chiếm tâm thần 10%, nếu là một trăm thanh kiếm, thì phải chiếm đến 100%.
Đề cao lực khống chế, uy lực kiếm trận sẽ tăng lên, mà tâm luyện đúng là có cách giải quyết vấn đề này tốt nhất. Tâm luyện chính là phương pháp khống chế hài lòng như ý, chỉ cần tâm niệm vừa động thì tự nhiên vận chuyển, căn bản không cần phân ra tinh thần lực để khống chế, như vậy phát huy kiếm trận chính là uy lực lớn nhất.
Cho nên tâm luyện chính là lực lượng cường đại nhất, làm cho kiếm cùng với thân mình càng khế hợp, có lẽ dùng tâm thần khống chế điều khiển kiếm càng thêm linh hoạt, chuẩn xác thì kiếm trận phát huy ra uy lực càng thêm mạnh mẽ hơn.
Tâm luyện, yêu cầu chính là tâm niệm cường đại, chỉ có tâm niệm càng thêm cường đại thì tâm luyện kiếm mới càng cường đại, phương pháp này chính là kiên định tu luyện, có một ngày có thể phát hiện, thực lực của mình đột nhiên bạo tăng rồi.
Phương pháp tam luyện đều có những ưu khuyết riêng, huyết luyện vốn là phương pháp nhanh nhất nhưng là sau này sẽ không có thể phát triển thêm. Hồn luyện vốn là thong thả tăng trưởng, cần phải có thời gian dài tích lũy. Tâm luyện thì khó nhất, nhưng là tâm niệm một khi cường đại, thực lực chính là tăng lên cũng cường đại hơn.
Phương pháp tam luyện tổn thương nguyên khí, tinh thần, và rất nhiều tâm lực. Cho nên, chỉ cần là thanh kiếm chân chính trọng yếu mới phải làm như vậy, do chủ kiếm mang theo phụ kiếm, có thể phát ra uy lực đến một trình độ cao nhất.
Huyết luyện chi kiếm, chỉ cần luyện xong, không có gì thương tổn, bởi vì kiếm cùng người chia lìa. Hồn luyện chi kiếm, thì cần trải qua thời gian dài thống khổ, giống như linh hồn bị chia cắt, rất là gian nan. Tâm luyện chi kiếm bởi vì ý nghĩ tương thông, mới có thể bị thương đến tâm thần, ảnh hưởng sau này chính là tu luyện, rất khó trị hết. Bởi vì tâm luyện chi kiếm, cùng người có tương quan, cho nên cần phải vạn phần thận trọng. Theo lời của Kiếm lão nói, nếu là kiếm bình thường thì dùng huyết luyện, trọng yếu hơn thì dùng hồn luyện. Còn thực sự là bảo kiếm thì dùng tâm luyện.
Như vậy điều cam đoan lớn nhất chính là uy lực, cho nên một kiếm trận, chính yếu nhất là khống chế, chiếm cứ trong đó chủ yếu chính là vị trí, mấy cái này đúng là chủ kiếm, mà còn có phụ kiếm, chủ kiếm bình thường đều mạnh hơn phụ kiếm một chút, cho nên cũng phải trịnh trọng đối đãi hơn.
Cho nên dùng tánh mạng bái kiếm thì Diệp Bạch tạm thời không có, cho nên phương pháp tâm luyện hắn tạm thời chưa nói tới.
Theo lời Kiếm lão nói, trên người Diệp Bạch lúc này không có một thanh, đáng giá để hắn tiến hành tế luyện, nếu có thì có thể hắn dùng Tử ngục lôi kiếm quang có thể dùng phương pháp huyết luyện tế luyện một chút. Còn thanh Thiên Xích Thủy kiếm thì rất là kỳ lạ, đến ngay cả Kiếm lão cũng nhìn không ra lai lịch, tựa hồ thanh kiếm này có chút thần bí. Theo lời Kiếm lão nói, thanh kiếm nầy có thể trọng điểm đối đãi một chút, nói không chừng, nếu có thể luyện chế thành công, hắn có thể biết bí mật của nó.
Cho nên thanh kiếm này hắn có thể dùng hồn luyện, dù sao bây giờ hắn cũng rất là thanh nhàn, cho nên cũng có thời gian dùng phương pháp hồn luyện tế luyện kiếm. Nếu bây giờ, hắn không luyện cũng là lãng phí, cho nên thanh kiếm này có thể dụng tâm luyện. Cho nên vô luận là Túy huyết tam hương kiếm, hay là ngàn năm Thanh mộc kiếm, hay là Tứ phương vô thượng kiếm... tất cả vốn đều là rác rưởi, không đáng giá nhắc tới, căn bản không đáng tế luyện.
Nghe thấy lời của Kiếm lão nói, Diệp Bạch cũng chỉ có thể cười khổ, tại trong mắt Kiếm lão, mấy thanh kiếm này đích xác là rác rưởi. Trên người Kiếm lão ít nhất cũng có được tám thanh lục giai cổ kiếm làm chính kiếm, trên trăm ngũ giai cổ kiếm làm phụ kiếm, còn lại ít nhất cũng đều là tứ giai, còn không có một thanh kiếm nào thấp hơn tứ giai cả.
Cho nên, Kiếm lão tự nhiên xem thường mấy thanh tam giai trên người Diệp Bạch, thậm chí cả tam giai cũng không tính là huyền binh. Hắn sau một lúc chọn lựa, mới chọn được hai thanh miễn cưỡng có thể tiến hành tế luyện, còn lại chính là hắn cũng không để mắt.
Đối với điều này, quả thật Diệp Bạch cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, hắn cũng không phải là Kiếm lão, hắn mới là một trung cấp Huyền sĩ nho nhỏ mà thôi. Còn Kiếm lão đường đường chính là lục cấp kiếm trận sư, tương đương với nhân loại chính là cường giả Huyền tôn cấp, hơn nữa còn là vô địch Huyền tôn cường giả, ngoại trừ số ít vài tên Huyền đế, không ai là đối thủ của Kiếm lão.
Người như vậy, mới có thể đem lục giai cổ kiếm làm tâm luyện chủ kiếm, ngũ giai cổ kiếm làm hồn luyện phụ kiếm, tứ giai cổ kiếm mới có tư cách tiến hành huyết luyện, nhưng chính mình cũng không có cái thủ bút kia a. Đừng nói lục giai cổ kiếm, ngũ giai, nay cả tứ giai kiếm, tự mình một thanh hắn đều không có, cao nhất của hắn lúc này cũng chỉ là tam giai cấp thấp mà thôi.
Nhưng Diệp Bạch đã biết rõ lời của Kiếm lão nói chính là sự thật, Túy huyết tam hương kiếm, Ngàn năm Thanh mộc kiếm thật sự không đáng cho hắn phải tốn hao tâm huyết như vậy. Thời gian này hắn lên đem Tứ phương vô thượng kiếm cùng với Thiên Xích Thủy kiếm làm chủ kiếm, tiến hành tâm luyện, Tử ngục lôi kiếm quang tiến hành hồn luyện, Túy huyết tam hương kiếm, Ngàn năm Thanh mộc kiếm tiến hành huyết luyện. Cứ như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của hắn tất nhiên tăng lên, coi là có thể tiếp cận toàn bộ năm kiếm trận. Lúc này không phải trung cấp Huyền sĩ có thể so sánh được với hắn nữa rồi.
Đợi cho đến lúc có được những thanh kiếm tốt hơn, đến lúc đó hắn sẽ buông bỏ Túy huyết tam hương kiếm, Ngàn năm Thanh mộc kiếm. Nhưng lúc này thanh Tử ngục lôi kiếm quang vốn là thanh có uy lực lớn nhất của mình có nên hắn cần phải hảo hảo đối đãi tiến hành hồn luyện. Thanh Tứ phương vô thượng kiếm cũng không có được lực công kích cường đại, lực phòng ngự, nhưng thanh kiếm này vốn là một thanh kiếm kỳ lạ nhất, cho nên để nó có thể phát huy uy lực lớn nhất, hắn cần phải tiến hành tâm luyện.
Đối với thanh Thiên Xích Thủy kiếm, Diệp Bạch do dự một chút, hắn nghĩ lại lời nói của Kiếm lão nói về thanh kiếm này, nói không chừng nó còn có bí mật gì đó. Diệp Bạch sử dụng vọng khí quyết nhìn thanh kiếm này là một màu lam, bên trong là hàn đàm có cá chép bơi lượn, hắn có thể cảm giác được, nếu Thiên Xích Thủy kiếm thật sự có bí mật thì nhất định là tại nơi con cá chép kia.
Chỉ là cho tới nay, chính vì hắn cảnh giới không đến, nếu hắn tiến hành tâm luyện cùng Thiên Xích Thủy kiếm tiến hành tâm linh tương thông thì hắn có thể biết được bí mật của nó.
Nghĩ tới đây, Diệp Bạch đã xác thực định rồi, sau này chính là mục tiêu tu luyện của hắn, hắn mong muốn rất nhanh tăng lên thực lực của chính mình. Lúc này huyền khí tu luyện đã tới bình cảnh, nếu hắn lại tiếp tục tu luyện đã không có hiệu quả gì, hắn chỉ cần bảo trì mỗi ngày ngồi xuống ổn định cảnh giới là được rồi. Mà để thực lực tăng lên, Diệp Bạch cần phải tu luyện hai quyển bí kíp, lục giai trung cấp thân pháp huyền kỹ Thiên hành tứ tượng bộ, cùng với lục giai cấp thấp phụ trợ huyền kỹ Điếu thiềm ngũ châu kính. Cho nên kiếm trận, hắn cần tìm hai hệ huyền binh còn lại. Về phương diện khác, hắn bắt đầu bế quan để tế luyện năm thanh kiếm này, đến lúc tế luyện tất cả thành công, khi đó thì thực lực của hắn sẽ tăng lên một mảng lớn,
Hiểu được như vậy thì hắn mới có tự tin sang năm tham gia nội tông khảo hạch. Người khác nghĩ chính là, ngoại tông chỉ là viên ghạch nót đường, Diệp Bạch thì không nghĩ như vậy, hắn muốn làm sao sang năm nội tông khảo hạch hắn sẽ đạt được đột phá, thông qua khảo nghiệm.
Nếu người khác biết ý nghĩ của hắn nhất định mắng hắn điên rồi, mới vừa gia nhập ngoại tông, lại muốn tham gia nội tông khảo nghiệm. Phải biết rằng, khoảng cách sang năm khai xuân, cũng chỉ có ba bốn tháng mà thôi, đối với ngoại tông đệ tử chỉ có những người đã gia nhập được một vài năm mới có thể báo danh tham gia nội tông khảo hạch. Hắn là người vừa tiến vào ngoại tông còn chưa đứng vững đã muốn đánh sâu vào nội tông, điều này không phải là ngốc tử thì là cái gì nữa a?