Diệp Khổ kinh ngạc nhìn về phía Diệp Bạch. Chỉ là khi hắn nghĩ tới Diệp Bạch ở kỳ Tứ Tông hội vũ liên tục sử dụng song kiếm, thậm chí có lúc còn sử dụng đến bốn thanh kiếm cùng một lúc, cho nên cũng không hoài nghi.
Diệp Khổ cũng không từ chối mà mở miệng nói:
- Như vậy đi, một thanh huyền binh này ở trong Tử Cảnh Cốc có giá một trăm hai lăm đến một trăm ba mươi điểm cống hiến, dù sao đây cũng là vật ban thưởng, không duyên mà có, huynh đưa cho ta một trăm điểm cống hiến là được rồi.
Diệp Bạch cười nói”
- Chuyện này làm sao có thể được, thanh kiếm này vừa đúng là vật ta cần, chúng ta cứ theo giá cả bình thường, một trăm hai mươi lăm điểm cống hiên đi. Được không?
Diệp Khổ nở ra một nụ cười, không hề khách sáo mà nói:
- Được, vậy thì như thế đi, ta không có ý kiến nữa.
Hai người lập tức nhìn nhau cười cười, Diệp Khổ lấy minh tạp của mình ra, sau đó minh tạp của Diệp Khổ đã nhiều hơn một trăm hai mươi lăm điểm cống hiến, mà minh tạp của Diệp Bạch vốn đang có con số sáu trăm sáu mươi tám giờ đã giảm xuống còn năm trăm bốn mươi ba điểm cống hiến.
Ngẫm lại, từ số điểm bảy trăm mười tám mà bây giờ mình chỉ còn lại từng này, điểm cống hiến rớt xuống giống như hoa rơi nước chảy, từ nay về sau nhất định mình phải thận trọng.
Tuy nhiên bất luận số điểm cống hiến cho La Tiễn hay mua thanh kiếm này của Diệp Khổ đều đáng giá.
Chỉ có rõ ràng như vậy sau này Diệp Bạch với La Tiễn mới có thể thường xuyên lui tới lại được với nhau, không xảy ra hiềm khích hay vết nứt nào.
Mà Diệp Khổ với thanh kiếm Thiên Niên Thiên Mộc này thì kỳ thật hắn vẫn có lời, thanh kiếm Thiên Niên Thanh Mộc này tuyệt đối không có giá đó, muốn mua ở chỗ khác ít nhất cũng phải tốn từ một trăm bốn mươi đến một trăm năm mươi điểm cống hiến.
Chỉ là Diệp Khổ đã nói như vậy thì Diệp Bạch cũng không từ chối.
Sau khi giao dịch thành công, Diệp Khổ lập tức thu hồi minh tạp, mà Diệp Bạch cầm lấy thanh kiếm Thiên Niên Thanh Mộc này vuốt vuốt yêu thích.
Thanh kiếm này mặc dù là thanh mộc nhưng cũng không nhẹ. Diệp Bạch khẽ lấy kiếm chém ra mà hét lên một tiếng, thì có cảm giác giống như là biển gầm, tràn đầy uy lực.
Diệp Bạch mỉm cười thu tay lại, đem kiếm một lần nữa tra vào vỏ, ngay lập tức thanh kiếm này biến mất vào trong kiếm thạch của hắn.
Diệp Bạch hiện tại đã có năm thanh huyền binh xuất sắc, tuy nhiên so với kiếm trận tiểu ngũ hành thì hắn vẫn còn cách một bước.
Sau khi Diệp Khổ xuống chính là lúc Ma y thanh niên kia đi lên. Hắn cũng nhận được một thanh huyền binh tam giai đê cấp, Tam Nguyên Xích Hỏa Kiếm, tương đương với thanh Thanh Mộc Kiếm của Diệp Khổ, chỉ hơi trân quý một chút mà thôi.
Lọt vào ánh mắt của Diệp Bạch có lẽ chỉ có thanh kiếm Tử Ngục Lôi Quang Kiếm, cũng là một thanh huyền binh tam giai đê cấp. Tam Nguyên Xích Hỏa kiếm hắn không để vào trong mắt, mười chuôi Tam giai đê cấp cũng không bằng một thanh Tử Ngục Lôi Quang Kiếm.
Lần nhập cốc thí luyện này, hắn đã lấy được hai cây trong thập đại linh thảo, thứ nhất chính là lưu ly tịnh thảo, hứ hai chính là Trụ Diên Vĩ.
Kỳ thí luyện Tử Cảnh Cốc này, theo thứ tự đệ tử thứ tư và thứ năm được huyền binh tam giai đê cấp, mà người xếp thứ hai thứ ba thì phần thưởng trân quý hơn nhiều, mỗi người được một bộ lục giai đê cấp bí kíp.
Lần thí luyện này Sài Hành Phong xếp thứ ba, phần thưởng chính là một bộ lục giai đê cấp Hỏa Diễm Thiên Đao. Xin mời Sài Hành Phong lên nhận thưởng.
Diệp Bạch, Diệp Khổ đều quay đầu lại nhìn tử y thanh niên kia. Hắn nhàn nhạt tiếp nhận bản bí kíp rồi đi xuống, hiển nhiên hắn không hề để bản bí kíp này vào trong lòng.
Hắn sử dụng kiếm chứ không dùng đao, hiển nhiên bộ bí kíp lục giai này đối với hắn giống như là gân gà, hơn nữa Sài gia là gia tộc nào làm sao có thể thiếu một bộ lục giai đê cấp bí kíp được.
Cho nên cầm lấy phần thưởng mà vẻ mặt của hắn rất bình thản, không để quyển bí kíp này vào mắt.
Ở trên đài, người trao giải hơi xấu hổ. Cho dù Sài Hành Phong không thích, nhưng dù sao hắn cũng phải lễ nghĩa một chút, đằng này hắn chỉ cầm lấy rồi đi về, hoàn toàn không hề có vẻ mừng rỡ, cung kính. Chỉ là nàng không có cách nào chỉ biết gọi người kế tiếp.
Thiên Tu trưởng lão cũng nhíu mày nhưng lão cũng không nói gì thê, đệ tử có chút thực lực kiêu ngạo cũng là chuyện bình thường, hơn nữa hắn cũng là người của Sài gia, một bộ lục giai đê cấp bí kíp khó có thể lọt vào pháp nhãn của hắn cho nên hắn không hề hứng thú. Sau đó lão tiếp tục mở miệng nói:
- Kế tiếp, trong lần thí luyện này xếp thứ hai chính là Trương Huyền Hạo, xin mời lên nhận thưởng.
- Phần thưởng của người xếp thứ hai chính là một bô lục giai đê cấp Ngũ Nhạc Thực Hình đồ.
Diệp Bạch thầm tán thưởng, lại một quyển bí kíp quý hiếm, Ngũ Nhạc Thực Hình đồ chính là lục giai đê cấp bí kíp, tuyệt đối là thượng phẩm, chỉ là nếu nó rơi vào trong tay mình và Diệp Khổ thì đúng là trân quý, nhưng còn rơi vào trong tay của Trương Huyền Hạo thì sao?
Hắn mỉm cười nhìn về phía Trương Huyền Hạo thì thấy, quả nhiên sắc mặt của Trương Huyền Hạo hơn biến đổi, rõ ràng đối với quyển bí kíp này hắn không để vào mắt, mục tiêu của hắn lần này chính là vị trí đệ nhất, cũng không phải vì quyển lục giai trung cấp bí kíp.
Tuy nhiên hắn cũng không dám làm càn, tùy ý đi tới cầm quyển bí kíp này, tốc độ đi xuống của hắn còn nhanh hơn, so với Sài Hành Phong còn kiêu căng hơn gấp nhiều lần, Sài Hành Phong có thể nói là cô lãnh nhưng Trương Huyền Hạo thì chính là miệt thị.
Thiên Tu, Thiên Mục trưởng lão và Thần Kiếm trưởng lão ba người nhìn nhau mà thầm nghĩ:
- Các đại lễ nhập tông lần trước tất cả đều kích động nhưng lần này thì tại sao lại như vậy? Lục giai đê cấp bí kíp mà có vài người cũng không để ý.
- Chẳng lẽ phần thưởng lần này quá nhẹ sao.
Những thế gia đệ tử nà ánh mắt thật cao, trước kia dù chỉ là một bộ lục giai đê cấp bí kíp cũng khiến bọn họ đỏ mắt vậy mà lúc này tất cả đều chẳng thèm ngó tới, bọn họ chỉ chú ý tới cái hư danh thứ nhất.
Thiên Tu trưởng lão thầm thở dài, lão sờ vào trong tay áo, đột nhiên lão tiến tới gần thiếu nữ áo lam, bí mật đổi bí kíp lục giai trung cấp trong đó đi, thay vào đó một quyển bí kíp có màu nhạt hơn vào.
Thiếu nữ áo lam há hốc mồm thầm nghĩ
- Thiên Tu trưởng lão, muốn làm gì vậy? Định đổi phần thưởng sao? Trưởng lão đường đường là một huyền sư đỉnh cấp, bí kíp này chính là Tử ngọ Kim Long Tham Trảo công, lục giai đỉnh cấp bí kíp, là một trong những tuyệt học trấn tông của Tử Cảnh Cốc chúng ta, chỉ truyền cho đệ tử hạch tâm đó!
Tuy nhiên nàng cũng không dám hỏi, Thiên Tu trưởng lão chỉ ho nhẹ hai tiếng rồi phất phất tay lùi về chỗ cũ, ai cũng không nhìn ra hành động của lão. Sau đó lão mở miệng nói:
- Kế tiếp xin mời người đứng thứ nhất của kỳ thí luyện lần này, phá vỡ bốn trăm điểm cống hiến, nhận phần thưởng của mình.
Ở dưới đài đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết đều nói:
- Nhanh lên đi, bí kíp lục giai trung cấp đó, bọn ta thật hâm mộ ngươi, còn không mau lên đi!
Diệp Bạch hít một hơi thật sâu rồi gật nhẹ đầu, từ từ đi lên trên đài.