Diệp Bạch, Diệp Khổ hai người đoán không sai, vị Thiên Tu trưởng lão lúc này ở trên đài tiếp tục kích động nói:
- Những đệ tử này không nhiều hơn hai mươi người, tuy nhiên bọn họ đều là niềm kiêu ngạo của Tử Cảnh Cốc chúng ta, biểu thị cho hi vọng tương lai của Tử Cảnh Cốc.
- Hiện tại cốc chủ của Tử Cảnh Cốc, Túc Hàn Sơn cũng chính là một trong những hai mươi đệ tử đó. Năm đó cốc chủ đạt con số ba trăm sáu mươi lăm điểm cống hiến, trở thành người được nhiều điểm cống hiến nhất trong hàng nghìn năm qua.
Ở dưới đài xôn xao một hồi, Diệp Bạch Diệp Khổ hai người đưa mắt nhìn nhau, hóa ra Tử Cảnh Cốc cốc chủ Tốc Hàn Sơn năm đó cũng tham gia cuộc thí luyện ngoại tông mới có thể gia nhập Tử Cảnh Cốc. Lần đó lão ta được ba trăm sáu mươi lăm điểm cống hiến,.
Ở trên đài Thiên Tu trưởng lão lại tiếp tục vung tay lên nói:
- Tuy nhiên bây giờ ta có thể nói cho mọi người biết, kỷ lục do cốc chủ lập nên hiện tại đã bị phá vỡ, mà người phá vỡ chính là hai người Diệp Bạch và Trương Huyền Hạo, một người đứng thứ hai, một người đứng thứ nhất.
Ở dưới đài ngay lập tức dấy nên một hồi phong bạo, kinh chấn tất cả. Trước đó thành tích của Diệp Bạch và Trương Huyền Hạo chưa được công bố, chỉ có một số vị trưởng lão cấp cao là được biết. Bây giờ bọn họ nghe thấy thành tích này thì khiếp sợ không thôi, tất cả đều há hốc mồm.
Lúc này Thiên Tu trưởng lão vừa nói ra, cả đại điện giống như xuất hiện một trường sóng gió, tất cả đều nghị luận liên hồi, nhát thời ở trong trường thanh âm ồn ã vang lên.
- Yên tĩnh!
Thiên Tu trưởng lão thấy tình huống như vậy thì liên tục vỗ tay, Tông Môn điện sau đó mới yên tĩnh trở lại.
Vị trưởng lão nhìn về phía mọi người ở dưới đài mà cười nói:
- Hơn nữa ta muốn nói cho các ngươi biết, lần thí luyện lần này có tới bốn người vượt qua con số hai trăm điểm cống hiến, đây là thành tích mà trước kia chưa từng có, cao nhất trong lịch sử Tử Cảnh Cốc. Cho nên bây giờ ta muốn chúc mừng bốn người này.
Ở dưới đài yên tĩnh một lát, sau đó là thanh âm vỗ tay rung trời vang lên, tựa hồ như muốn rung chuyển cả Tông Môn điện. Một thời gian rất lâu sau thanh âm này mới giảm xuống, tuy nhiên nhiệt huyết trong lòng mỗi người thì vẫn còn, rầm rộ như vậy trăm năm cũng khó gặp một lần ở Tử Cảnh cốc, khó trách bọn họ lại kích động như vậy.
- Dừng dừng dừng…
Thiên Tu trưởng lão một lần nữa đưa tay lên nói mọi người dừng lại, sau đó lão lại nhìn về phía đám người Diệp Bạch mà nói:
- Hiện tại, xin mời bốn đệ tử thiên tài lên đài nhận phần thưởng của các ngươi, đồng thời người đứng thứ năm cũng tiến lên đây.
Diệp Bạch Diệp Khổ cùng nhìn nhau một cái rồi nói:
- Đi thôi.
Diệp Khuyết Diệp Bồng Lai cũng nhìn họ bằng một vẻ hâm mộ.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu, Diệp Khổ cũng mỉm cười, hắn không hề do dự mà đi lên trên đài. Một thiếu nữ áo lam cầm lấy mốt cái khay bạc đưa tới gần hắn, nàng kéo tấm lụa đỏ lên ở bên trong là một thanh trường kiếm màu xanh.
- Phần thưởng vị trí thứ năm là một thanh huyền binh tam giai đê cấp, Thiên Niên Thanh Mộc kiếm, chúc mừng ngươi Diệp Khổ.
Diệp Khổ liền hướng về phía trên đài mà vái một cái, nhận lấy thanh kiếm đi xuống dưới đài, tiếng vỗ tay một lần nữa vang lên, hồi lâu không dứt.
Sau khi quay lại dưới đài, Diệp Khổ đưa thanh kiếm về phía Diệp Bạch và Diệp Khổ nói:
- Ta đối với kiếm không có hứng thú, thanh kiếm này các ngươi ai thích thì cầm đi.
Diệp Bạch, Diệp Khuyết cảm thấy ngạc nhiên, chỉ là bọn họ lập tức hiểu ra, Diệp Khổ từ trước tới giờ chưa bao giờ dùng binh khí, vẻn vẹn hắn chỉ dùng huyền binh tam giai đê cấp bao tay Tê Liệt của gia tộc tặng cho.
Diệp Bạch cầm lấy thanh kiếm này, cẩn thận dùng mắt đánh giá thì thấy thanh kiếm này thoạt nhìn cũng chỉ bình thường, không có gì đặc biệt, tuy nhiên sau khi rút kiếm ra thì thanh quang nổi lên, khiến cho những người xung quanh đều phải kinh ngạc. Chỉ thấy thanh kiếm này không phải vàng cũng không phải sắt, không phải ngọc cũng không phải đá, chính là do Thanh Mộc nghìn năm mà thành. Bề rộng thanh kiếm bằng bàn tay, hơi nặng một chút, trên bề mặt kiếm có vô số hoa văn,tựa như là được khắc lên vậy. Đây quả nhiên chính là một thanh mộc kiếm.
Mà Diệp Khổ vốn không quan tâm tới thanh kiếm này cũng cảm thấy ngạc nhiên. Thiên Niên Thanh Mộc kiếm quả nhiên là một thanh kiếm gỗ.
Chỉ là, không ngờ một thanh kiếm gỗ mà đạt tới mức độ tam giai thì thanh kiếm này chắc chắn là một thanh kiếm bất phàm, có một không hai, vô cùng khó kiếm. Thanh kiếm này không đễ bị kim thiết, thủy hỏa bình thường làm tổn thương, không hề thua kém kiếm bằng kim loại. Bảo kiếm này thích hợp với người tu luyện hệ mộc.
Diệp Khuyết nói:
- Ta đối với thanh kiếm này không có hứng thú, thanh kiếm này một chút sát khí cũng không có.
Sau đó hắn quay đầu đi, mà Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi cũng lắc đầu, không có hứng thú.
Trong hai người La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong thì cũng chỉ có Đạm Thai Thiên Phong là sử kiếm, nhưng hắn đã có hai thanh kiếm nhị giai đỉnh cấp, cũng không để ý tới thanh kiếm này.
Hơn nữa Diệp Khổ tuy nói là không để ý nhưng dù sao đây cũng là một thanh huyền binh tam giai đê cấp, không thể tặng không cho người khác, ít nhất cũng phải để lại một chút điểm cống hiến. Hai người này vừa mới tiến vào ngoại tông, điểm cống hiến bọn họ cũng phải để lại mà tiêu xài, cho nên bọn họ cũng đồng thời lắc đầu.
La Tiễn thì càng không có khả năng là sẽ ưa thích một thanh kiếm như vậy, hắn vốn không thích tu luyện chém giết, mục đích của hắn là trở thành phú ông. Cuối cùng chỉ có một mình Diệp Bạch.
- Diệp Khổ nhìn về phía Diệp Bạch mà nói:
- Diệp Bạch ngươi có thích không? Nếu ngươi không thích thì ta sẽ mang nó đi bán đổi lấy điểm cống hiến, Thiên Niên Thanh Mộc kiếm này tuy không phải là thần binh nhưng dù sao cũng là tam giai đê cấp huyền binh, thế nào cũng có thể bán lấy được một hai trăm điểm cống hiến.
Ở trong Tử Cảnh Cốc tinh thạch và điểm cống hiến không thể đổi trực tiếp với nhau nhưng có thể làm vật gì đó làm trung gian giao dịch, vẫn có thể đổi được. Như Mẫn Nhu Nhiên từng nói qua, một quyển lục giai đê cấp bí kíp có giá trị chừng hai nghìn huyền tinh, đổi thành điểm cống hiến khoảng chừng là năm trăm điểm. Mà một thanh huyền binh tam giai đê cấp có gái trị năm trăm huyền tinh, đổi ra điểm cống hiến cũng được một hai trăm.
Tuy nhiên cái này cũng không thật chính xác bởi vì điểm cống hiên khó kiếm hơn huyền tinh rất nhiều co nên nó cũng trân quý hơn rất nhiều lần, một trăm điểm cống hiến có khi có giá bằng năm sáu trăm huyền tinh.
Đôi mắt của Diệp Bạch dừng ở thanh kiếm Thanh Mộc này, Thiên Niên Thanh Mộc Kiếm, tam giai đê cấp huyền binh, đây là một thanh kiếm hệ mộc, trước đó Diệp Bạch đã có Thiên Xích Thủy Kiếm thuộc hệ thủa, Tử Ngục Lôi Quang kiếm thuộc hệ hỏa, còn thiếu ba hệ kim mộc thổ, thanh kiếm này thuộc hệ mộc dĩ nhiên là không thừa.
Hơn nữa mình lấy từ tay Diệp Khổ dĩ nhiên là tiện nghi nhiều hơn, tìm kiếm ở các cửa hàng khác chỉ sợ không dễ dàng có như vậy, hơn nữa giá cũng cao hơn. Mình đến Tử Cảnh Cốc số nơi cần dùng điểm cống hiến rất nhiều, không thể lãng phí được.
Phần thưởng của Tử Cảnh Cốc dĩ nhiên cũng không thể là mặt hàng kém, khẳng định so với tam giai đê cấp huyền binh bình thường còn mạnh hơn.
Hiện tại mình đang cần kiếm để sử dụng Tiểu Ngũ Hành Kiếm pháp, sau này nếu như lấy được thanh kiếm tốt hơn, mình bán nó đi cũng không thiệt thòi.
Nghĩ tới đây, Diệp Bạch liền gật đầu nói:
- Được rồi, Diệp Khổ thanh kiêm này với Túy Huyết Tam Hương kiếm xứng đáng là một đôi song kiếm, nhưng ta cũng không thể lấy không, huynh nói giá đi, ta đưa cho huynh một chút điểm cống hiến.
Diệp Bạch đã quyết định mua chuôi kiếm này, cơ hội này dĩ nhiên hắn không thể bỏ qua. Tiểu Ngũ Hành kiếm trận sau này chỉ còn thiếu hai thanh kiếm nữa.