Chương 69: Ban thưởng.



Bắt đàu kiểm nghiệm!



Phương trưởng lão thấy vị trưởng lão ám lam kia còn sững sờ thì không vui nói:



- Mở ra!



- Dạ.



Vị chấp sự áo lam kia cuối cùng cũng có phản ứng, mồ hôi lạnh của lão vã ra. Nhìn thấy vẻ mặt không vui của Phương trưởng lão, lão vội kéo cái bao vải ra, bắt đầu mở. Ở bên trong Tam Sắc Khiên Ngưu, nhị giai trung cấp hoa có giá trị bốn mươi lăm điểm cống hiến. Thập Đại Linh Thực thứ năm phấn hoa Lăng Tiêu, nhị giai cao cấp có giá trị năm mươi hai điểm cống hiến. Thập Đại Linh hoa thứ tám, Dạ Lạc Kim Tiền, tam giai đê cấp linh thảo có gái trị sáu mươi tám điểm cống hiến.



Ba cây linh thảo được lão lấy ra từ trong đó, một tím một vàng một lam, linh khí dồi dào xứng đáng là ba trong thập đại linh hoa. Một cây khác lớn cỡ bằng bàn tay trong suốt như thủy tinh, trên đó có nhiều cánh hoa màu hồng, tựa hồ như là bông tuyết, đây là Thập đại linh hoa thư s năm, nhị giai cao cấp Phấn Hoa Lăng Tiêu. Cuối cùng có một cây tựa hồ như là được đúc bằng hoàng kim, đây chính là thập đại linh hoa thứ bảy, tam giai đê cấp linh thảo Dạ Kim Tiền.



Tất cả mọi người đều chậc lưỡi khen ngợi, quả nhiên bảy cây linh hoa còn lại đều được ba người này chiếm, Ma y thanh niên thì cầm một cây Huyết Tinh Ô Lan, Trương Huyền Hạo thì cầm ba cây Tử Bối Vạn Niên Thanh, Hoàng Kim Cát và Kim Lũ Mai.



Mà Diệp Bạch hiện tại thì cầm ba cây, chính là Tam Sắc Khiên Ngưu, Phấn Hoa Lăng Tiêu, Dạ Lạc Kim Tiễn.



Lần này rốt cuộc thập đại linh thảo cũng đã xuất hiện, chỉ là tam đại linh thảo của Diệp Bạch tuy số lượng cũng bằng Trương Huyền Hạo nhưn giá trị kém một bạc, ba cây linh thảo của Trương Huyền Hạo có giá trại hai trăm hai mươi điểm cống hiên còn ab cây của Diệp Bạch cộng lại chỉ tới một trăm sáu mươi lăm điểm cống hiến, thua đối phương năm mươi lăm điểm cống hiến.



Đây chính là một con số lớn, nhìn đấy đây trên khuôn mặt của Trương Huyền Hạo xuất hiện một nụ cười đắc ý. Những người khác cũng thừa dịp này mà nịnh bợ hắn:



- Ba cây này cũng là thập đại linh thảo thì thế nào, giá trị của nó vẫn thua xa so với ba cây của Trương công tử.



Chỉ có một số người yên tĩnh, tiếp tục nhìn lên trên đài. Mà Diệp Bạch thấy vậy cũng nói:



- Tiếp tục.



Vị chấp sự áo lam thấy vậy liền nhìn hắn một cái rồi nói:



- Được!



Sau đó lão cầm lấy một cây trắng như tuyết, trong suốt long lanh nói:



- Nhát giai đê cấp Tuyền Đàn thảo, có giá trị một điểm cống hiến.



Tất cả mọi người đều cười vang, nhưng vị chấp sự áo lam kia giả vờ không nghe thấy, tiếp tục cầm lấy những cây linh thảo tiếp theo mà nói:



- Nhất giai đê cấp Ô Du Thảo, mỗi cây có giá trị chừng một đến ba điểm cống hiến, bảy cây có giá trị tắm điểm cống hiến.



Lúc này thanh âm bốn phía liền trở nên yên tĩnh.



Vị chấp sự áo lam tiếp tục cầm những cây linh thảo khác, đây chính là nhất giai đê cấp Quỷ Ảnh Tán, là một trong những vị thuốc chủ yếu để luyện chế Âm Hồn Đan có giá trị ba điểm cống hiến.



Sau đó lão không ngừng đọc tên của các thảo dược, các điểm cống hiến phía sau tăng chóng mặt.



Nhất giai trung cấp Hỏa chu Thảo có giá trị sáu điểm cống hiến, nhị gaii đê cấp Bạch Đầu Ông ba cây có giá trị mười tám điểm cống hiến, nhất giai đê cấp Xích Niệm Hoa có giá trị hai điểm cống heiesn, nhất giai trung cấp Thoát Diễm Kim Hoa, dùng để luyện chế Tử Kim Huyền đan, là một trong những vị thuốc chủ yếu có giá trị mười lăm điểm cống hiên. Bốn cây là sáu mươi điểm cống hiến, nhất giai đê cấp Tử Khô Lan mỗi cây có giá trị một điểm cống hiên, hai cây là hai điểm cống hiến.



Tiếp theo hắn mở miệng nói:



- Những linh thảo này cộng lại là tám mươi lăm điểm cống hiến.



Nghe tới đây tất cả mọi người nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Diệp Bạch, trong đó đã có chút biến hóa. Lúc này những thứ ở trong bao vải không biết còn gì nhưng đã tiến tới gần ba trăm điểm cống hiến, vượt xa so với Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Xích y nữ tử, thậm chí so với Ma Y thiếu niên và thanh niên Sài Hài Phong cũng cao hơn. Chỉ thua một mình Trương Huyền Hạo mà thôi.



Nhìn về phía một ít thứ trên bao vải còn thừa lại, tất cả mọi người không kìm được mà mở trừng hai mắt, hai trăm tám mươi lăm điểm cống hiến, chỉ còn ít hơn Trương Huyền Hạo hơn một trăm điểm cống hiến.



Tất cả mọi người đều hkoog chờ đợi được kết quả, không khí trong trường bỗng nhiên trở nên cứng lại hơn rất nhiều. Bọn người Phương trưởng lão liền nhìn vào trong bao vải, tất cả không kìm được nhìn về phía chấp sự áo lam. Chỉ là ánh mắt của bọn họ hơi âm trầm, bọn họ thế nào cũng không ngờ được rằng tên gia hỏa bình thường này lại có thể có tới hai ba trăm điểm cống hiến. Hơn nữa hắn vẫn còn một số lớn linh thảo vẫn chưa mở ra, không biết trong đó còn những thứ gì nữa, điểm cống hiến của hắn không biết còn bay cao tới đâu.



- Trong bọc còn lại chẳng qua đều là những thứ rác rưởi, nhiều nhất cũng là vài chục cống hiến, hắn nhiều nhất cũng không thể vượt quá được con số ba trăm hai mươi điểm, không có khả năng vượt qua ta!



Trương Huyền Hạo nghĩ tới đây thì trong lòng thầm trấn định. Tuy nhiên đột nhiên hắn nhớ tới điều gì đó, ánh mắt hắn nhìn về phía góc của cái bọc, dưới một cây Huyết Dắc Tam Diệp Lan. Khi nhìn đến đó ánh mắt của hắn đột nhiên biến đổi.



- Không hay, tại sao tam giai đê cấp Huyết Diệp Lan lại ở đây. Lúc trước ta còn nghi hoặc tên La mập có linh thảo như vậy, mà hiện tại hắn chỉ có hai cây Cốt Lý Hồng, số còn lại toàn là những thứ rác rưởi, hóa ra hắn cam tâm đem Huyết Diệp Lan của mình đưa cho tên tiểu tử này.



Huyết Diệp Lan có giá trị bảy mươi ba điểm cống hiến, như vậy tên tiểu tử kia đã có ba trăm sáu mươi lăm điểm cống hiến, tiếp cận tới gần ta, thua kém có ba mươi điểm cống hiến, điều này thật không tốt!



Trương Huyền Hạo thầm nghĩ, hắn nhắm mắt lại, thần sắc trở nên tái nhợt, móng tay đâm cả vào da thịt mà không phát giác ra.



Tất cả mọi người không chứng kiến sự biến hóa trong khoảnh khắc này của Trương Huyền Hạo, bởi vì giờ đây vị chấp sự áo lam đã đêm gốc liinh Hoa Huyết Diệp Lan lấy ra, lão hơi kinh ngạc nói:



- ở đây còn có một tam giai linh thảo, Huyết Diệp Lan, có giá trị bảy mươi tám điểm cống hiến. Diệp Bạch hiện tại ngươi tổng cộng đã có được ba trăm điểm cống hiến, nếu như đống linh thảo còn lại có giá trị hơn ba mươi điểm cống hiến thì ngươi sẽ là người xếp thứ nhất!



Ba trăm sáu mươi lăm điểm cống hiến, mọi người nghe tới đây thì đều biến đổi sắc mặt, không kìm được nhìn về phía Trương Huyền Hạo đằng sau, quả nhiên rất nhiều người đã nghĩ tới khả năng kia!



- Diệp Bạch còn một cây tam giai linh thảo, đây quả là ý trời, bằng không với những linh thảo cấp thấp kia, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Trương Huyền Hạo.



- Đúng thế, chỉ sợ… lần này Trương Huyền Hạo phải thua cuộc. Ba trăm sáu mươi lăm điểm cống hiến đó, con số này thật là cao.



- Các ngươi nói xem tên Diệp Bạch này có thể đột phá hơn bốn trăm điểm cống hiên không? Nếu như có thể thì sẽ có một màn náo nhiệt.



- Nói không chừng những linh thảo kia tuy giá trị thấp nhưng cũng có thể vượt qua bốn mươi điểm cống hiến đó, khi đó sẽ có kịch vui để xem.



Vị chấp sự áo lam cũng nghe những lời này, mà Trương Huyền Hạo cũng nghe thấy. Hắn liền cảm thấy giống như bị một cái tát đau nhức, sắc mặt Trương Huyền Hạo càng thêm tái nhợt.



Trương Huyền Hạo rung động một hồi, xương cốt bàn tay của hắn phát ra tiếng lách cách, chỉ là hắn vẫn nở ra một nụ cười. Tuy nhiên ánh mắt của hắn hiện tại đã xuất hiện vẻ u ám, trông giống như là dã thú.



- Được rồi chúng ta đừng nói nữa, xem kết quả xem có thể đột phá qua bốn trăm điểm không!



Tất cả mọi người đều lên tiếng, đưa mắt nhìn về phía vị chấp sự áo lam, hiển nhiên mong chờ vị chấp sự áo lam xem xét mười cây linh thảo còn lại.



Vị chấp sự áo lam cũng biết suy nghĩ của mọi người, lão không dám chậm trễ nữa mà lấy mười cây linh thảo đê giai ra, ghi chép lại từng cây:



- Nhất giai đê cấp Nga Chưởng Sài có giá trị năm điểm cống hiến, nhất giai đê cấp Si Tình Cỏ hai cây mỗi cây có giá trị ba điểm cống hiên, nhất giai đê cấp Đạ Kim Hoa có giá trị ba điểm cống hiến…



- Nhất giai trung cấp Liệt Biện Lan có giá trị bảy điểm cống hiến, nhị giai trung cấp Quỷ Cước Chưởng có giá trị mười ba điểm cống hiến…



Tất cả tổng cộng lại có giá trị năm mươi ba điểm cống hiến, cộng với ba trăm sáu mươi lăm điểm cống hiến trước kia, lần này ngươi đã có được bốn trăm mười tám điểm cống hiến, đứng đầu trong lần thí luyện Tử Cảnh Cốc này, chúc mừng ngươi Diệp Bạch.



- Đồng thời ngươi cũng được tặng miễn phí một bộ lục giai trung cấp bí kíp, hơn nữa ngươi hiện tại đã là huyền sĩ trung cấp có thể nhận được một bộ lục giai đê cấp. sau khi ngươi gia nhập Tử Cảnh cốc sẽ có người kêu ngươi đến nhận. chúc mừng người, chúng mừng ngươi gia nhập Tử Cảnh Cốc chúng ta, chúc mừng.



Nói xong vị chấp sự áo lam này liền nở ra một nụ cười.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #285