Diệp Bạch mặc dù huyền khí cũng bị phong ấn, nhưng nhãn lực cũng suất sắc vô cùng. Hắn nhìn thấy Diệp Khổ khôi phục tới sơ cấp huyền sĩ như vậy, hắn biết Phương trưởng lão hạ cấm chế, tự nhiên không có khả năng dễ dàng bị phá giải như vậy, Diệp Khổ làm được như thế tự nhiên Diệp Bạch không thể không kinh ngạc sao.
- Ngươi làm như thế nào?
Diệp Khổ cười, hắn chỉ biết Diệp Bạch khẳng định hỏi tới vấn đề này, lúc này, hắn cũng không dấu diếm cái gì nữa, nói thẳng:
- Ngươi còn nhớ rõ Tứ Tông võ hội không, ta được ban thưởng một lọ tam giai cấp thấp linh đan, Bách Biến Sinh Cơ đan. Nhưng bên trong cũng chỉ có một viên mà thôi, sau khi dùng rồi cũng có thể làm cho người chết sống lại. Chính vì thế ta mới có thể sinh long hoạt hổ như vậy xuất hiện ở trước mặt ngươi.
- Đồng thời, cũng là bởi vì nó, ta lợi dụng dược lực của Bách Biến Sinh Cơ đan trong nháy mắt hình thành lực lượng cường đại, mới có thể phá tan hai đến ba tầng phong ấn, khôi phục đến thực lực sơ cấp huyền sĩ như vậy. Chỉ là, huyền sư hạ cấm chế, đích xác là quá lợi hại, ta vẫn không thể khôi phục đến trung cấp huyền sĩ đỉnh cảnh giới. Nếu không, cho dù nơi đây có nhiều người liên thủ như vậy, ta cũng không sợ.
Diệp Bạch chợt hiểu, giờ hắn mới hiểu được lúc đầu gia chủ tứ đại thế gia, các trưởng lão đã nói qua Tứ Tông võ hội Top 8, đều có được một phần thưởng, hơn nữa cũng chỉ có mỗi một người biết mà thôi, không được ở trước mặt người khác mở ra. Diệp Bạch lấy được hôi giai trung cấp tinh thần tu luyện bí kíp Bạch Thủ Thái Huyền Kinh, mà Diệp Khổ lấy được, chính là tam giai cấp thấp linh đan, Bách Biến Sinh Cơ đan.
Khó trách hắn chẳng những thương thế khôi phục, mà bằng hoàng giai cao cấp thân pháp Thốn bộ đuổi đến nơi đây. Nguyên do là Tứ Tông võ hội gã xếp thứ ba mới được thưởng, tam giai cấp thấp linh đan Bách Biến Sinh Cơ đan.
Cũng khó trách, nhưng Diệp Khổ lại đem đan dược trân quý như vậy dùng ở lúc này thì cũng quá lãng phí rồi?
Diệp Bạch không khỏi nhìn Diệp Khổ một cái, có chút cười khổ thầm nghĩ.
Diệp Khổ dường như cũng biết ý nghĩ của hắn, cười, thản nhiên nói:
- Mỗi một dạng đồ vật đều có giá trị của nó, nếu như nhất định phải đợi thời cơ thích hợp mới dùng, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không có cái loại thời cơ này rồi. Lúc này cơ hội tiến vào Tử Cảnh Cốc ngoại tông, so với một hạt tam giai cấp thấp linh đan, Bách Biến Sinh Cơ đan giá trị hơn nhiều?
Nghe được Diệp Khổ nói như vậy, Diệp Bạch cũng không khỏi im lặng, đúng vậy, nếu như không thể vào Tử Cảnh Cốc, thì một hạt tam giai cấp thấp linh đan Bách Biến Sinh Cơ đan có tác dụng gì. Cho dù ngày sau nó có thể cứu mình một mạng, nhưng gia nhập Tử Cảnh Cốc ngày sau thực lực cường đại, nói không chừng cơ hội như thế thì Bách Biến Sinh Cơ đan cũng không bằng được.
Nhìn thấy Diệp Bạch im lặng, Diệp Khổ biết rằng hắn đã rõ ý tứ của mình rồi, Diệp Khổ cười một chút, nói:
- Tốt lắm, thời gian không nhiều, nếu trì hoãn sẽ sinh biến, chúng ta nhanh chóng khôi phục huyền khí, đạt tới trạng thái cao nhất. Nhanh chóng đoạt được Nhất Xuyến Hồng, Với thực lực của hai người chúng ta bây giờ, so với lúc trước lớn hơn rất nhiều.
Diệp Bạch cũng không khỏi cười, nói:
- Đúng vậy, với sơ cấp huyền sĩ thực lực, ở trong kia cũng không có ai là đối thủ của ngươi, cho dù chỉ có một mình ngươi, cũng có ba thành nắm chắc rồi.
Diệp Khổ cười nhìn về phía Diệp Bạch nói:
- Hơn nữa có ngươi sẽ không chỉ ba thành, mà là bảy thành.
Cả hai đều tự nuốt một hạt trung cấp huyền đan, huyền khí rất nhanh khôi phục đến trạng thái cao nhất, Diệp Khổ nói:
- Lúc trước giống nhau, ta ngăn trở bọn họ, ngươi đi trước. Xong việc hội phợp tại địa điểm cách đây 300 dặm.
Diệp Bạch gật đầu, nói:
- Hảo.
Có một loại tín nhiệm, không cần ngôn ngữ mà vẫn hiểu được.
Hai người liếc nhau, cũng nhìn thấy được trong mắt đối phương kiên định như thế nào.
Lúc này ở bên trong cũng đã loạn cả lên, một đám người hỗn chiến, một gã đệ tử bất chấp hiểm nguy lao vào chỗ Nhất Xuyến Hồng, thấy thế, Diệp Khổ biết không có thể đợi được, quát khẽ một tiếng nói:
- Động thủ.
Đồng thời, thân hình của hắn cấp bách thốn bộ, thốn bộ, thốn bộ.
Liên tục mười mấy lần thốn bộ na di, nhằm vào đám người đánh tới. Nhưng lúc này, có rất nhiều người đều rống giận, hướng về phía hắn xông tới.
Trong lúc này, thân hình Diệp Bạch vừa động hóa thành một đạo kiếm quang, hướng về gốc cây linh thảo lao đến, ngón tay đưa ra đem gốc cây màu đỏ kỳ đằng chộp vào trong tay, thân hình chợt lóe, nhân tiện vọt đi.
- Lại là hắn, là bọn hắn đáng chết, lần đầu tiên đoạt được lại còn muốn đoạt lần thứ hai, đang lo tìm không được ngươi lại đưa đến cửa, tất cả mọi người lưu hắn lại.
- Đúng vậy, Dạ Lạc Kim Tiền vẫn ở trên người bọn họ, lần này không để cho bọn họ chạy thoát.
Mọi người đều rống giận, không ít người buông tha đối thủ, hướng về phía Diệp Bạch và Diệp Khổ đánh tới. Hiển nhiên, bọn họ lúc này đều bị tức khí nổ phế, lần đầu tiên trước mặt đem Dạ Lạc Kim Tiền cướp đi. Sau khi đuổi theo mấy trăm dặm, cuối cùng ngay cả bóng dáng cũng không thấy đâu nữa, bây giờ tự nhiên lại tới lần nữa.
Đám người bọn họ hai tròng mắt đều đỏ.
Nhưng bọn họ thật không ngờ lúc này thực lực của Diệp Khổ lại không phải như lúc trước nữa rồi.
Một quyền đánh ra đem mấy tên thí luyện đệ tử đẩy lui, một cái phân ảnh kiếm thuật đồng thời bao phủ không dưới 15 tên thí luyện đệ tử. Trong lúc nhất này, Tê Liệt quyền sáo xuất hiện, mặc dù Diệp Khổ hôm nay có được sơ cấp huyền sĩ, nhưng hắn đối với tử y thanh niên cũng có một tia kiêng kỵ. Cho nên lúc này, hắn trực tiếp sử dụng Tê Liệt quyền sáo.
Có được vũ khí này cho dù thực lực của đối phương có lợi hại, hắn cũng có thể có đối phó được, song làm cho hắn thật không ngờ chính là, tên kia tử y thanh niên kia cau mày nhìn hắn một chút, sau đó nhìn về phía Diệp Bạch vừa đi, cũng không có động thủ, xoay người chậm rãi từng bước một, rời đi.
- Đây là như thế nào vậy.
Không chỉ có Diệp Khổ không rõ, mà những người khác cũng đều không rõ, đám người này ngạc nhiên nhìn nhau. Bọn họ còn muốn tên tử y thanh niên này ra tay, để bọn họ còn chiếm chút tiện nghi, không nghĩ hắn lại rời đi như vậy, chẳng lẽ hắn cam nguyện bỏ qua Nhất Xuyến Hồng sao? Hay là còn có nguyên nhân gì khác?
Bởi vì tử y thanh niên rời đi, cục diện biến đổi rõ ràng, Diệp Khổ một người, ngăn chặn một đám người, mà Diệp Bạch dễ dàng đem Nhất Xuyến Hồng vào tay, thân hình nhân tiện biến mất ở bên trong rừng cây. Diệp Khổ, lúc này chỉ đánh ra mấy chiêu, đồng thời cũng rời đi. Mọi người cũng không có mấy ai có đủ dũng khí đuổi theo, bởi vì cùng với Diệp Khổ đối địch, bọn họ phát hiện đám người mình căn bản không phải là đối thủ. Trừ phi mọi người toàn tâm toàn ý, dung toàn lực vây công, nhưng đáng tiếc, mọi người cũng không ai tin ai, căn bản không hình thành được chiến lực đồng nhất. Kết quả là Diệp Bạch dễ dàng rời đi, Diệp Khổ cũng không cần tốn nhiều sức phá tan vòng vây, hướng về phía Diệp Bạch đuổi theo.
Chạy được một lúc lâu, Diệp Khổ rốt cục cũng đuổi kịp Diệp Bạch, hai người xác nhận không có truy binh, tại một chỗ bí mật gặp mặt.
- Đây là Nhất Xuyến Hồng vừa tới tay.
Diệp Bạch đem Nhất Xuyến Hồng mầu cây nho ném vào tay Diệp Khổ.
Diệp Khổ cười, thu vào nhìn về phía Diệp Bạch, nói:
- Thật không ngờ lần này dễ dàng đạt được như vậy, tên tử y thanh niên kia lại không có động thủ. Vốn hắn là một kình địch lớn nhất.
Diệp Bạch cũng gật đầu, nói:
- Đúng vậy, nhưng cho dù hắn có ra tay, cũng nhiều nhất trì hoãn một chút thời gian mà thôi, không thể thay đổi cục diện, hắn là một người thông minh, tự nhiên sẽ không trở mặt với chúng ta.
Diệp Khổ gật đầu, hắn cũng rõ ràng, sau đó từ trong lòng lấy ra một cái bao bố nhỏ, đem Nhất Xuyến Hồng cho vào, nhưng lại từ trong đó lấy ra hai kỳ thảo mầu tím, hình như hoa lan, hướng về phía Diệp Bạch đưa tới, nói:
- Lúc đầu ngươi lấy được Dạ Lạc Kim Tiền, mặc dù cũng là tam giai linh thực nhưng giá trị chỉ có 68 điểm cống hiến, ta lấy được Nhất Xuyến Hồng giá trị 72 điểm cống hiến. Hơn nữa nói thật, mặc dù một trận ta bị thương nhưng không phải đại sự gì, mà ngươi, ngược lại so với ta nguy hiểm hơn nhiều lắm. Cho nên, hai điểm cống hiến này đền bù cho ngươi. Đây là Tử Khô Lan, nhất giai cấp thấp linh thảo, ta từ ở một chỗ bụi cỏ phát hiện ra. Mỗi một mảnh ước chừng giá trị một điểm cống hiến, như vậy, ta bồi thường cho ngươi hai điểm cống hiến, ngươi đoạt được 70 điểm cống hiến. Đồng thời Nhất Xuyến Hồng trừ hai điểm cống hiến, cũng là 70 điểm cống hiến, chúng ta hai người cũng bằng nhau.
Diệp Bạch cười cười, tiếp nhận, hắn không có chối từ, hắn biết, lúc này chối từ, là dư thừa rồi. Hai điểm cống hiến mà thôi, hắn cũng không có để ở trong lòng.
Cứ như vậy, hai gốc linh thảo vừa lúc chia đều.
Diệp Bạch đem này hai gốc Tử Khô Lan thu vào bao bố, sau đó nhìn về phía Diệp Khổ, nói:
- Kế tiếp làm sao bây giờ, còn muốn tiếp tục hợp tác không?
Diệp Khổ lắc đầu, nói:
- Không được, chúng ta làm như vậy, một lần hai lần, người khác hoàn lại có thể nhịn, nhưng là ba lần bốn lần, đó chính là không cho bọn họ đường sống rồi. Như vậy nhất định bọn họ sẽ liều chết, chỉ sợ cái được không bù nổi cái mất.
Diệp Bạch cũng gật đầu, nói:
- Không sai, mọi việc lên lưu một đường, hơn nữa chỉ sợ lần này không có dễ dàng như vậy, phía trước những người kia cũng không có chạy tới, phía sau bọn họ tụ cùng một chỗ. Chúng ta còn như vậy, vừa rồi nguy hiểm như vậy, cho dù chúng ta may mắn chiếm được. Nhưng tiến vào Tử Cảnh Cốc, nếu để mọi người cùng chống lại, như vậy, tốt hơn hết là bằng vận khí, cuối cùng còn có hai gốc linh thảo, người nào có vận khí tốt thì được đi. Như vậy, chúng ta một mình tham dự tranh đoạt, bọn họ cho dù nếu không nguyện ý, cũng chỉ có thể nhịn, cũng không nói cái gì.
Diệp Khổ nói:
- Đã như vậy, chúng ta nhân tiện tách ra đi, xem người nào tốc độ nhanh hơn, sớm nhất đạt tới cực hạn.