Lúc này Diệp Bạch muốn xoay người ra đi, đột nhiên ánh mắt của hắn nhìn về phía đống tro tàn phía dưới, tuy hắn tin rằng không ai biết thứ đốt cháy kia là vật gì nhưng Diệp Bạch vẫn cẩn thận đem đống tro tàn tới hàn đầm.
Tuy nhiên đúng lúc này ban tay cuar Diệp Bạch đã cham phải một vật tròn cứng. Diệp Bạch cảm háy kinh ngạc, hắn cầm lên thì thấy chính là đồ án.
Đây chính là đồ án hình một con mãnh thú bốn chân Song giác, ngửa mặt lên trời mà rống, trong miệng phun ra từng luồng ánh sáng, dưới bàn chân nổi lên một đóa hỏa vân.
Đay chính là đồ đằng ấn ký của Nhật Nguyệt Thú Sơn, tại sao không bị hủy.
Chẳng lẽ là…
Nghĩ tới đây Diệp Bạch liên động tâm, hắn lập tức nghĩ lại, chẳng lẽ ở trong quyển bí kíp tinh thần tu luyện này có giấu một đồ đằng sao, thứ này để làm gì?
Diệp Bạch sững sờ. Tuy nhất thời hắn không biết có tác dụng gì nhưng vẫn thu vào, thứ này cùng với việc biến mất của Nhật Nguyệt Thú Sơn có quan hệ với nhau, tuyệt đối không phải là đơn giản. bạch Thủ Thái Huyền Kinh đã bị thiêu hủy, không có khả năng sẽ có người nhận ra, mình lưu lại nó sau này sẽ thăm dò xem sao.
Diệp Bạch lại nhìn trong động, sau khi phát hiện ra không có gì bỏ sót thì nhanh chóng hóa thành một đạo điện quang lao ra ngoài.
Hắn phải mau chóng đi, không thể trì hoãn.
Đến giữa trưa ngày thứ mười sáu, Diệp Bạch đã ở sâu bên trong ba nghìn ba trăm dặm.
Đến ngày thứ mười bảy Diệp Bạch đột nhiên nhìn thấy một lưu tinh hỏa tiễn phóng lên trên trời.
Đây chính là dấu hiệu triệu tập viện binh của Diệp gia.
Diệp Bạch chuyển động thân hình, không hề do dự mà lao về phía đó.
Không bao lâu một thác nước xuất hiện trước mặt hắn, ở thác nước có hơn mười đệ tử thí luyện vây tụ lại, ở trên dốc đá cự đại có một cái cây lớn vàng rực, giống như là hoàng kim chói mắt.
Hai mắt Diệp Bạch tỏa sáng, đây chính là tam giai đê cấp linh thảo, Dạ Lạc Kim Tiền, có giá trại năm mươi lăm điểm cống hiến, tại sao còn không lấy đi?
Chỉ là nhìn một chút thì Diệp Bạch có thể thấy ở đây có chừng khoảng ba bốn mươi đệ tử thí luyện kìm chế lẫn nhau, ai xuất thủ trước thì sẽ trở thành đối tượng cho mọi người công kích.
Thí luyện nhập cốc bắt đầu, khó có thể tránh khỏi việc đổ máu cướp bóc, Diệp Bạch biết rõ đại chém giết phía trước sắp diễn ra.
Hắn nhìn trong đám người thì thấy Diệp Khổ, Lưu Tinh Hỏa Tiễn vừa rồi chắc hẳn là do hắn phát ra, nhưng không biết với thân pháp của hắn tại sao trong thời gian ngắn đã tới được nơi này.
Tuy nhiên Diệp Bạch cuối cùng cũng hiểu rõ, Diệp Khổ ở Diệp gia nhiều năm luôn luôn là đệ tử kiệt xuất, chắc chắn cũng có bí mật giống như Kiếm trận và Bàng Du Kiếm Bộ của mình.
Diệp Bạch đi đến bên cạnh Diệp Khổ, hắn biết rõ Diệp Khổ đã tới nơi này phát tín hiệu cầu cứu thì trừ mình ra những người khác có đuổi tới cũng không thể giúp được gì nhiều.
Diệp Khổ nhìn thấy Diệp Bạch tới thì gật nhẹ đầu, chỉ là thần sắc buông lỏng một chút.
Lúc này trong trường huyền sĩ trung cấp cũng chỉ có ma thanh niên, những người khác đề không thấy xuất hiện, không biết vì nguyên nhân gì mà không có ở đây.
Diệp Bạch cùng với Diệp Khổ, hai huyền sĩ trung cấp liên thủ, tuy thực lực bi phong bế nhưng cũng mạnh hơn rất nhiều, xác suất lấy được Dạ Lạc Kim Tiền cũng lớn hơn.
Diệp Bạch lấy ra một viên huyền nguyên đan, nhanh chóng khôi phục huyền khí tiêu hao, lẳng lặng đánh giá đối thủ bốn phía. Ba mươi bốn người này ngoại trừ hắn và Diệp Khổ ra, hai huyền sĩ trung cấp thì chỉ có một mình ma y thanh niên là đứng ở góc đông bắc.
Một tố trong đó cũng tương đối mạnh, cầm đầu là Xích Y nữ tử, thành viên trong đội cũng có hai huyền sĩ nữ, hai huyền sĩ nam,thực lực cũng tương đối cao.
Diệp Bạch cùng với Diệp Khổ tuy chỉ có hai người nhưng trong bốn tổ đội thì bọn họ chính là người chiếm ưu thế nhất, tuy nhiên hiện tại nói điều này cũng hơi sớm, đợi đến khi ai lấy được Dạ Lạc Kim Tiền rồi hãy nói sau.
Mà với thực lực của Diệp Bạch và Diệp Khổ tương đối mạnh, có thể xông ra, hiện tại chính là xem xem ai xuất thủ trước.
Sau khi Diệp Bạch khôi phục toàn bộ huyền khí hắn nhìn về phía Diệp Khổ mà nói:
- Không thể đợi nũa, hiện tại chúng ta đang có ưu thé, một khi có người chạy tới nữa thì vô cùng hỗn loạn, chuyện gì cũng có thể phát sinh. Chúng ta sớm phát động công kích hoặc dụ người khác công kích.
Diệp Khổ nhìn bốn phía rồi cũng gật nhẹ đầu thấp giọng nói;
- Không sai, không thể đợi nữa, cần phải lập tức ra tay, chúng ta đã nói hợp tác cùng một chỗ, đoạt được hai cây linh thảo, ngươi một cây ta một cây, tốc độ của ngươi so với ta nhanh hơn, vậy lúc đoạt linh thảo, ta ngăn bọn họ lại còn ngươi cầm lấy Dạ Lạc Kim Tiền chạy đi.
Có Diệp khổ ngăn cản, Diệp Bạch có thể nhanh chóng đào thoát.
Về phần hai người hợp tác cướp lấy hai linh thảo, mỗi người một cây Diệp Bạch không có ý kiến gì, đến lúc đó sai biệt sẽ dùng linh thảo bổ sung thêm. Hiện tại tam giai đê cấp linh thảo Dạ Lạc Kim Tiền này có giá trị năm mươi lăm điểm cống hiến.