Chương 47: Tích Huyết Hiện tự



Không ngờ ở đây lại có một bảo bối như vậy.



Diệp Bạch trước kia đã có được một nhị giai trung cấp linh hoa Tam Sắc Khiên Ngưu có giá trị ba mươi ba điểm cống hiến, nhị giai cao cấp linh hoa Phấn Hoa Lăng Tiêu có giá trị ba mươi hai điểm cống hiến, bây giờ lại có Thoát Diễm Kim Hoa.



Chuyến đi lần này quả thật là không tệ!



Nếu như không bị thương thì hắn cũng không phát hiện ra kim hoa này.



Giá trị này ở trong Âm Nguyệt Hạp Cốc đã vô cùng lớn.



Lúc này Diệp Bạch đã có một số lượng lớn điểm cống hiến.



iệp Bạch cẩn thận thu thập dược thảo, bỏ vào trong bao vải.



Diệp Bạch chú ý cất kỹ nó.



Đầu tiên hắn chú ý tới đám y phục rách rưới và bình thuốc trị thương, sau đó mới tới hai quyển bí kíp.



Bạch Thủ Thái Huyền Kinh và Thiên Nguyên Công.



Thiên Nguyên Công thì Diệp Bạch không để ý nhưng hắn chú ý tới Bạch Thủ Thái Huyền Kinh.



Bàn bí kíp này kỳ lạ, tựa hồ như không phải bí kíp, không phải kinh thư, Diệp Bạch cũng không biết nó rốt cuộc là thứ gì, chỉ là Kiếm lão nói đây tuyệt đối không phải là vật phảm, cho nên hắn mới mang theo người lâu như vậy.



Diệp Bạch cẩn thận cầm lên, lau hết bị bẩn. Trước đó Diệp Bạch đã tìm vô số phương pháp, thủy thấm nhật sái, hỏa khảo đều đã thử qua.



Không ngờ lần này bị thương vết máu lại bắn lên nó, đây cũng là điều Diệp Bạch không ngờ, chỉ có thể cầu nguyện cho nó không bị hư là được.



Chỉ hi vọng mỗi cái bìa là bị dính máu mà thôi.



Cầm lấy quyển sách mỏng trong tay, bỗng nhiên Diệp Bạch biến sắc, hóa ra vết máu đã từ bìa thấm tận vào trong các trang sách.



Diệp Bạch cả kinh, vội vàng mở ra, tìm tới nơi vết máu thấm vào mà nhanh chóng lau. May mà chỗ vết máu dính vào chỉ là một nơi nhỏ, Diệp Bạch cẩn thận lau sạch lấy, cuối cùng cũng chỉ còn một màu đỏ nhạt. Tuy nhiên ánh mắt của hắn bỗng nhảy dựng, không dám tin vào mắt mình. Hắn đưa quyển sách lại gần mắt mình mà nhìn kỹ thì thấy chỗ mà vết máu chạm vào hiện tại đã xuất hiện một số chữ nhỏ.



Diệp Bạch ngẩn ngơ nhìn quyển sách trên tay, thật lâu sau vẫn chưa có phản ứng.



Đây không phải là một quyển sách trống rỗng sao, trước kia Diệp Bạch đã dùng vô số biện pháp mà vẫn không khiến nó hiện chữ, vậy mà bây giờ tại sao. Chẳng lẽ…



Đôi mắt của Diệp Bạch sáng ngời, đột nhiên hắn nghĩ tới một khả năng.



Chẳng lẽ quyển sách này chỉ khi nhỏ máu vào mới có thể hiện ra chữ viết sao?



Nghĩ tới đây Diệp Bạch cắn ngón tay một cái, nhỏ một giọt máu tươi lên bề mặt, nhanh chóng sau đó trang giấy bị hấp thu, sau một lúc xuất hiện những hàng chữ cổ điển.



- Quả nhiên!



Diệp Bạch mững rỡ, dính máu mới có thể hiện chữ, khó trách trước kia mình dùng đủ phương pháp vẫn không thể phát hiện ra.



Điều này khiến cho hắn rất vui mừng, đối với quyển sách màu xám mỏng này, hắn có sự hiếu kỳ hơn bất kỳ người khác. Những người khác mặc dù biết hắn quý trọng nhưng không biết nó là vật gì, chỉ có Kiếm lão đi khắp đại lục mới biết được đồ án đằng sau là của một tông môn viễn cổ, Đồ Đằng Ấn Ký, quyển bí kíp này nhất định là vật bất phàm.



Hiện tại thật bất ngờ, Diệp Bạch đã khiến cho chữ viết trên quyển sách màu xám này hiện ra.



Tuy nhiên sau khi nhìn hàng thứ nhất, cả người Diệp Bạch đã ngây dại hoàn toàn, vui mừng đến mức không kìm chế nổi, hắn không tin vào mắt mình mà vội vàng triệu hồi kiếm lão ở trong Kiếm thạch.



- Sư phụ mau nhìn đi!



Kiếm lão bị hắn kêu ra thì cảm thấy kỳ quái, đây là lần đầu Diệp Bạch vội vã như vậy. Lão nhanh chóng đi ra thì lập tức cũng nhìn thấy chữ viết trên quyển sách Bạch Thủ Thái Huyền kinh.



Dù là Kiếm lão tinh thần trấn định cũng trợn trừng hai mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.



Lão nhìn thấy chữ viết thì cũn chấn động, sự vui mừng bao phủ cả hai người.



Quyển bí kíp này tờ thứ nhất chỉ có mười mấy chữ, nhưng khiến cho người ta phải cảm thấy điên cuồng.



- Nhật Nguyệt Thú Sơn, Thiên Phong Lão nhân để lại, hôi giai trung cấp tinh thần bí kíp Bạch Thủ Thái Huyền Kinh.



Nhật Nguyệt Thú Sơn, Thiên Phong lão nhân!



Hôi giai trung cấp, tinh thần tu luyện bí kíp, Bạch Thủ Thái Huyền Kinh!!!



Bộ sách mỏng màu xám này dĩ nhiên là hôi giai đê cấp tinh thần tu luyện bí kíp.



Tinh thần tu luyện bí kíp!



Diệp Bạch và Kiếm lão đều kinh ngạc như nhau, bởi vì bọn họ biết rõ tinh thần tu luyện bí kíp có giá trị vô cùng trân quý, đối với kiếm trận sư mà nói, nó trân quý hơn bất kỳ thứ gì trên đời.



Đối với một kiếm trận sư, có được tinh thần tu luyện bí kíp này thì có thể đánh sâu vào thất giai, bát giai, thậm chí là cửu giai kiếm trận.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #263