Chương 38: Vi Tàng Kiếm



Trong hàng đệ tử thí luyện của Tử Cảnh Cốc chỉ có ba người mới có thể có được lục bậc trung cấp thân pháp. Ba người này, chính là tử y thanh niên, hắn và họ Sài. Gia tộc họ Sài cực kỳ thần bí, tất cả mọi người không thể biết là gia tộc này ở nơi nào, có lẽ chỉ có cao tầng của Tử Cảnh Cốc mới có thể biết mà thôi.



Nhưng có thể khẳng định, Sài gia là một thế lực, tuyệt không dưới Lý gia được. Lý gia là ngoại tông bài danh thứ sáu, còn Sài gia ngoại tông bài danh đệ nhất gia tộc.



Tất cả cùng động thân hình, giờ phút này đem tên tử y thanh niên này vây ở giữa. Tên đầu lĩnh đệ tử, hắn họ Vi, tên là Vi Tàng Kiếm, Vi Tàng Kiếm ở Vi gia, cũng không phải gia tộc bản địa của Vô Sương Quốc mà là Thanh Ô quốc đệ nhất gia tộc, thế lực không thể dưới Sài gia. Cho nên hắn mới có thể không kiêng kỵ như vậy mà vây công tử y thanh niên, hắn cũng không sợ đắc tội với người này.



Phải biết rằng, từ trước đến nay Tử Cảnh Cốc thí luyện đệ tử. Các đệ tử sinh ra ở đại thế gia đều có thực lực cao cường, bọn họ đều là lông phượng và sừng lân. Còn những đệ tử cũng sinh ra ở trong đại thế gia nhưng có thực lực không mạnh, nhưng bọn chúng dựa thế rất là vênh váo thì cũng chiếm ngoài 99%, tên Vi Tàng Kiếm là một tên ở trong số đó.



Đám đệ tử đó ỷ vào gia thế cường đại, căn bản không cần dụng tâm tu luyện, là có thể có được công pháp, đan dược, chính vì thế tu vi so với bọn chúng vẫn cao thâm hơn đệ tử bình thường một chút. Cho nên có một số đệ tử bình thường cũng không nguyện ý dụng tâm, khắc khổ tu luyện, ngược lại chạy theo đấm đệ tử gia thế. Cho dù lúc này Vi Tàng Kiếm không bằng tử y thanh niên, cũng không kém bao nhiêu. Hơn nữa còn có Vi Tàng Kiếm là đầu lĩnh, bọn họ căn bản cũng không sợ hãi gia tộc tử y thanh niên trả thù.



Mà công pháp bọn họ càng vượt qua người bình thường rất nhiều, năm sáu người này thân thể cùng hành động, mọi người đều có được môt bộ lục bậc trung cấp bí kíp, nhưng bất đồng chính là chủng loại bí kíp, Vi Tàng Kiếm có lục bậc thân pháp huyền kỹ, mà những người khác thì phần lớn là công kích, phòng ngự, hoặc là công pháp huyền kỹ.



Lấy thực lực sáu người của bọn họ, sau khi bị phong tỏa huyền khí, đều là tầng bảy huyền khí tu vi, tập hợp thành một tổ đội thì khẳng định tử y thanh niên không thể đối phó được.



Cũng có được lục bậc trung cấp thân pháp huyền kỹ, tên áo lam thanh niên, toàn thân giống như một con rồng nước không ngừng quay cuồng rít gào, nhưng lúc này hắn cũng không có ở chỗ này.



Nghe thấy Vi Tàng Kiếm nói, tử y thanh niên lạnh lùng "Hừ!" một tiếng.



Mặc dù bị bọn họ vây quanh ở đây, trong lòng của hắn biết rất là nguy hiểm, nhưng tử y thanh niên này cũng không có sợ hãi. Thân thể của hắn lúc này có một cỗ khí thế mơ hồ bốc lên, giống như một tòa núi lửa đã chết đột nhiên sống lại. Bên trong có vô số nham thạch nóng chảy, Liệt Diễm thiêu đốt, trực tiếp phun trào ra đầy nguy hiểm. Tại phía sau hắn có một thanh bảo kiếm kỳ lạ, nó cũng chấn động, hiển nhiên là cảm giác được khí thế của chủ nhân, lúc này mọi người có cảm giác thanh bảo kiếm này đang rung động, hoan hô, và vô tận khí tức lôi điện, bắt đầu điên cuồng hội tụ lại.



Tử y thanh niên chậm rãi cầm lấy chuôi kiếm, hắn biết, trận chiến này chắc chắn là bùng nổ rồi. Nếu như bình thường, hắn tự nhiên không cần vận dụng thanh kiếm này, nhưng bây giờ đối mặt với huyền khí bị đóng cửa, chính mình chỉ có cơ hội ba lần xuất thủ. Cơ hội thứ nhất đã qua, chính là lúc mình đánh chết sơn dương. Mà lúc này bốn phía, có đủ sáu người thực lực như nhau vây công, công pháp bọn họ cũng không kém hơn chính mình. Cho nên, hắn vừa ra tay, dùng lôi đình một kích, nếu không trái lại nhận thua, mà hắn, hiển nhiên là lựa chọn công kích rồi.



Sáu người vây quanh, kể cả Vi Tàng Kiếm, ánh mắt cũng căng thẳng, mặc dù biểu hiện của bọn họ hết sức kiêu ngạo, khí thế kinh người, nhưng là trên thực tế, bọn họ đối với tên tử y thanh niên này vẫn có một chút kiêng kỵ. Hắn có thể tiến vào ngoại tông trước, lại còn tiến giai trung cấp huyền sĩ, thiên phú của tên tử y thanh niên này có thể nói là thiên tài.



Nhất là phía sau hắn có chuôi quái kiếm, càng làm cho người ta có một loại cảm giác bất an.



Nhưng ánh mắt của mọi nhìn về phía bao bố màu xanh của tử y thanh niên, với ánh mắt nồng cháy vô cùng. Đây chính gốc linh thảo thứ tư, Nhị giai cao cấp linh hoa Ti Trụ Diên Vĩ, bọn họ tận mắt nhìn thấy tử y thanh niên đem nó thu xuống, để vào trong lòng cho tới nay. Nếu cướp được nó thì có thể gia nhập vào Tử Cảnh Cốc.



Nhất thời trong lòng mọi người cũng kiên định xuống, lúc này người nào cũng không có lui lại, nhưng bọn họ như lâm đại địch, ánh mắt khẩn trương, công pháp toàn lực vận chuyển, có mấy người còn thả ra phòng ngự huyền kỹ, mầu sắc không đồng nhất hộ thuẫn, che ở trước mặt của mình.



Tất cả mọi người đều biết, nếu tử y thanh niên ra tay, nhất định là công kích vô cùng sắc bén, nhưng là hắn tuyệt đối không duy trì được bao lâu. Phương trưởng lão sau khi phong ấn lại huyền khí chính là tăng thêm gông xiềng, mỗi người trong cơ thể thừa lại huyền khí cũng không nhiều lắm, hơn nữa hắn chạy tới nơi này cũng hao tổn không ít huyền khí, cũng chỉ nhiều nhất duy trì một hai công phu nữa mà thôi, chỉ cần có thể ngăn trở một hai lần công kích của hắn thì hắn sẽ là ba ba trong rọ rồi.



Nhưng bọn họ biết, tên tử y thanh niên này cũng không biết sao? Với tình huống của mình hắn là người biết rõ ràng nhất, nếu hắn dám làm như thế, tự nhiên hắn cũng có át chủ bài. Mà át chủ bài của hắn, khẳng định chính là thanh kiếm kia.



Nếu hắn công kích thật sự là nguy hiểm nhất, nếu cố gắng chống đỡ bọn họ đích xác nắm chắc thắng lợi trong tay. Nhưng bọn họ cố gắng qua được hay sao?



Tử y thanh niên rốt cục cũng nắm lấy chuôi kiếm, hắn nhắm mắt lại, sau đột nhiên mở mắt ra, mấy người trong lòng căng thẳng, thầm nghĩ:



- Hắn muốn ra tay rồi.



Hộ thuẫn trên tay lại tăng cường thêm vài phần, có mấy người, lại không tự chủ được lui về phía sau nửa bước, bị khí thế của tử y thanh niên trấn nhiếp, khi nhìn thấy người bên cạnh không lùi lại thì ngượng ngùng tiến lên nửa bước. Hiển nhiên, bị tư thế rút kiếm của đối phương mà kinh sợ, việc này mà nói ra, tốt xấu bọn họ cũng là thiên tài đệ tử của các đại gia tộc, cũng là quá mất thể diện rồi.



May là tâm thần mọi người cũng đều tập trung trên người tử y thanh niên, cũng không có người nào đi chú ý tới, bọn họ trong lòng cũng âm thầm thở dài một hơi, nhưng vẫn không khỏi khẩn trương, đại chiến hết sức căng thẳng.



Nhìn một chút bốn phía, không có người nào phát giác, bọn họ lặng lẽ lui lại nửa bước. Như vậy cho dù người khác có nhìn thấy cũng không phát hiện ra cái gì. Lập tức, bọn họ có cảm giác an tâm, ánh mắt nhìn về phía trước.



”Tranh” một tiếng nặng nề vang lên, giống như tiếng cự chùy, đánh vào trong lòng mọi người.



Một khắc sau, một đạo lam sắc quang mang chói mắt từ trên tay tử y thanh niên phóng lên cao, giống như một đạo Thiểm Điện đánh xuống phàm trần, bị thanh niên này nắm trong tay.



Đó là một thanh bảo kiếm kỳ lạ uốn lượn, thân kiếm được chia làm bảy đoạn, thoạt nhìn giống như là một đạo Thiểm Điện. Toàn thân kiếm điện quang lóe ra, mơ hồ như có tiếng sấm rền từ bên trong đó phát ra.



Sáu người bao vây cầm đầu là Vi Tàng Kiếm sau khi nhìn thấy thanh kiếm này rút ra khỏi vỏ, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, hét lớn một tiếng:



- Tất cả lui lại.



Nhưng lúc này đã trễ, hai tròng mắt tử y thanh niên lóe ra một đạo lam quang rồi biến mất, thanh trường kiếm kỳ lạ trong tay vung lên, lúc này trên mặt đất tạo thành một mảnh tuyết trắng, dường như bị đạo kiếm quang màu lam điện xẹt lóe qua.



Hộ thuẫn của sáu người trong nháy mắt bị hủy, ngay cả ngăn cản cũng không kịp. Lúc này chỉ nghe những tiếng "Phốc phốc phốc " vang lên. Có tên thí luyện đệ tử thì ngã xuống mặt đất, cả người đầy vết máu, trong đó có người còn bị bổ ra thành hai nửa.



Xa xa, thân thể của Vi Tàng Kiếm cũng tràn đầy vết máu, một thân quần áo đen bị đánh vỡ nát, hình dáng trật vật vô cùng.



Hai tròng mắt của hắn hai lúc này hoảng sợ vô cùng, hắn cũng không thể tin được, lắp bắp nói:



- Tam giai trung cấp, Tam Diệp Lôi Đình Kiếm.



Tên tử y thanh niên sau khi đánh ra một kiếm, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, trong miệng như muốn phun ra một ngụm máu nhưng lại cố nén lại, hắn lạnh lùng nhìn ba người Vi Tàng Kiếm liếc mắt một cái, sau đó thân ảnh của hắn hóa thành một đạo kinh hồng, biến mất tại bên trong rừng rậm.



Ba người còn lại bên Vi Tàng Kiếm cũng không có ai lúc này có dũng khí đuổi theo, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh tử y thanh niên dần dần biến mất khỏi tầm mắt của mình mà thôi.



Song bọn họ không biết tên tử y thanh niên này sau khi thoát khỏi tầm mắt của ba người Vi Tàng Kiếm, thì đột nhiên từ trong rừng ngã ngã xuống, trên mặt không còn một tia huyết sắc, còn màu lam cự kiếm thì rơi xuống bên cạnh hắn.



Hắn cũng không nhịn được, ngửa mặt lên trời "Oa " một tiếng, sau đó trong miệng phun ra một ngụm tiên huyết. Vừa một sát na kia, hắn đã sử dụng tam kiếm hợp nhất, một trong ba lần cơ hội, hợp thành một kiếm chém giết ba người. Nhưng trong cơ thể của hắn cũng không còn huyền khí, tinh thần cũng mơ hồ, chỉ bằng một tia tín niệm, hắn mới không ngã xuống, mà là thúc dục tinh khí áp chế một hơi, vận chuyển thân pháp huyền kỹ chạy thẳng vào bên trong rừng rậm.



Sau đó hắn cũng không kiên trì được nữa, ngửa mặt lên trời ngã xuống, cả người lúc này như là một một phế nhân. Nếu lúc này chỉ cần có một đứa bé đến đây, cũng có thể dễ dàng một kiếm giết chết hắn rồi.



Lại càng không nói đến mãnh thú, hoặc là ba người Vi Tàng Kiếm.



Đáng tiếc, ba người mặc dù biết lúc này huyền khí của tử y thanh niên có thể đã bị tiêu hao hết, không còn lực chiến đấu. Nhưng bọn họ cũng không dám đuổi theo, mới lúc vừa rồi bị một kiếm làm cho kinh hãi, bọn chúng lúc này cũng không còn dũng khí đi tìm tử y thanh niên để bắt hắn giao ra nhị giai cao cấp linh hoa, Ti Trụ Diên Vĩ nữa.



Một kiếm kia thật sự là quá mức kinh người, hơn nữa thanh kiếm này lại là Tam giai trung cấp huyền binh, Tam Diệp Lôi Đình Kiếm.



Vi Tàng Kiếm nhìn thấy thanh kiếm màu lam, uốn lượn như Thiểm Điện có hình thù kỳ lạ kia, hắn hoảng sợ vô cùng, hắn biết rất rõ thanh bảo kiếm này, hơn nữa còn biết uy lực của nó như thế nào.



Thanh kiếm này như thế nào lại khiến cho hắn hoảng sợ như vậy, cho dù là một thanh tam giai trung cấp huyền binh cũng không thể hù dọa hắn thành như vậy, hắn dù sao cũng Thanh ô quốc đệ nhất gia tộc, Vi gia tôn tử.



Thanh kiếm này là nhất định có lai lịch bất phàm, nhưng đáng tiếc sau trận chiến này, chưa có người nào chứng kiến. Còn nhìn thấy thì cũng chỉ có ba người này mà thôi, mà ba người nay cũng muốn quên đi cơn ác mộng, chứ đừng nói là để nó lan truyền ra ngoài.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #254