Chương 30: Nhập cốc



Phương trưởng lão nhìn thấy vẻ sầu thảm của không ít người phía trước mắt thì thanh âm liền trở nên uy nghiệm:



- Tu luyện nghịch thiên hành sự, trong lúc đấu tranh sẽ có diễn ra đổ máu, nếu như biết mình không địch lại thì cũng đừng tranh đấu, miễn cho bị chém giết. Chúng ta để mười linh thảo này không chỉ để chọn lựa các đệ tử chính thức mà còn là để cho các ngươi tránh việc chém giết lung tung. Mười thứ này các ngươi chỉ cần không tranh đoạt thì những người khác cũng không có khả năng tấn công các ngươi.



- Tuy nhiên trong khi thí luyện sẽ có tổn thương, nếu như các ngươi không có dũng khí gánh chịu tổn thương này thì hiện tại rời khỏi vẫn còn kịp. Từ nay về sau làm một người bình thường.



Nghe thấy lời nói của Phương trưởng lão không ít người sáng hai mắt lên, ý chí trở nên kiên định, mà một số người thì do dự, ánh mắt có lại, tuy nhiên bọn họ bây giờ nếu như rời khỏi thì làm gì còn mặt mũi nữa. Chỉ có thể run lẩy bẩy mà thôi.



Thấy cảnh tượng như vậy, Phương trưởng lão chỉ có thể thở ra một tiếng, không nói gì.



Bọn họ còn rất trẻ không hiểu rằng cuộc thí luyện nhập cốc này có rất nhiều mưa máu. Vì vậy ngoại trừ thở dài một tiếng Phương trưởng lão còn biết phải làm gì đây.



Con đường chính là do bọn họ chọn, quyết định ở trong tay họ, mình chỉ có thể cho lời khuyên còn nghe hay không là do chính bọn họ.



Lão rốt cuộc không quản bọn họ nữa mà tiếp tục nói:



- Bản đồ này được chế tác đặc thù, cho nên các ngươi cần phải nhớ kỹ, địa phương cần đi thì hãy đi, không cần đi thì đừng đi, tránh lãng phí thời gian.



Phương trưởng lão còn nói thêm:



- Cuộc tu luyện này ba phần là thực lực, ba phần là cơ trí, ba phần thiên phú, ba phần chăm chỉ, ba phần nghị lực, ba phần kiên trì, ba phần dựa vào may mắn, liên hoành hợp tung. Các ngươi lần này mấu chốt để thành công chính là tự bảo vệ mình, không bị người khác tấn công.



- Đương nhiên các ngươi cũng có thể chọn tổ đội như vậy xác suất thành công cũng lớn hơn, nhưng đồng thời ta cũng nói cho các ngươi biết, các ngươi không nên có tâm hại người, khi vậy một khi tìm được vật phẩm, nói không chừng chính các ngươi sẽ bị người trong đội ngũ hạ độc thủ.



- Đồng thời tổ đội thì tuy an toàn là rất nhiều nhưng xác suất tìm được những vật phẩm phân tán thì rất ít, không ai biết bọn chúng ở đâu. Nếu như mười mấy người cùng tìm thấy một thứ thì phỏng chừng chưa chia đủ cho một người dùng.



- Cuối cùng ta khuyên các ngươi, cảnh báo các ngươi, trong lòng các ngươi nên còn một phần thiện lương, nếu như phát hiện người khác lấy được thứ gì đó, không có năng lực giữ lại, sau khi lấy được thì tốt nhất để lại cho người ta một mạng, không nên hạ sát thủ. Một khi phát hiện ra chuyện đó thì các ngươi sẽ lập tức bị khu trừ khỏi Tử Cảnh Cốc. Ta biết đây là thí luyện, huyết tinh mưa máu không thể thiếu nhưng có thể giữ lại một mạng người cũng là công đức vô lượng.



- Còn về ban thưởng, lần thí luyện này thu hoạch được gì sẽ đổi lấy điểm cống hiến, từ nay về sau sẽ thuộc về các ngươi, sau này sử dụng.



- Lần thí luyện này dựa vào điểm cống hiến mà chúng ta chọn ra hai mươi lăm người được nhiều điểm nhất. Sau đó chọn ra năm người đứng đầu mà ban thưởng. Phần thưởng dành cho người dẫn đầu chính là một bộ bí kíp lục giai trung cấp, thứ hai thứ ba chính là lục giai đê cấp, về phần thứ tư thứ năm thì mỗi người được một thanh huyền binh tam giai đê cấp.



- Đồng thời lần thí luyện này cũng có kỳ hạn. Bởi vì mỗi người các nguwjd dều là huyền sĩ, Âm Nguyệt Hạp cốc và Huyết Sắc hạp cốc là nơi thí luyện, linh dược ngày càng ít cho nên cứ luân phiên thay đổi, lần này thí luyện chính là Âm Nguyệt hạp cốc. Âm nguyệt hạp cốc có chiều dài chừng năm nghìn hai trăm dặm, theo như tốc độ của người bình thường thì phải đi hai ba tháng nhưng các ngươi thì khác cho nên trong vòng bốn mươi ngày các ngươi cần phải đến được đích.



- Thời gian thí luyện lần này chính là bốn mươi ngày, trong bốn mươi ngày này, hai mươi lăm người đạt được số điểm cống hiến nhiều nhất sẽ thành công tiến vào Tử Cảnh Cốc, trở thành đệ tử ngoại tông của Tử Cảnh Cốc. Năm người đứng đầu cũng được ban thưởng.



Diệp Bạch Diệp Khổ bọn họ cũng đều yên lặng lắng nghe.



Nghe tới việc mười cây linh thảo có giá trị đổi điểm cống hiến, đôi mắt Diệp Bạch và Diệp khổ đều sáng ngời.



Diệp Bạch âm thầm nói:



- Ở trong quá trình này hóa ra còn có thể kiếm điểm cống hiến, ta trước kia còn tưởng rằng sau khi tiến vào ngoại tông mới có thể hiện tại xem ra không chỉ như vậy. Mười cây linh thảo này có thể đổi lấy một lượng lớn điểm cống hiến, sau khi tiến vào ngoại tông cũng thoải mái một chút, đồng thời cuộc đấu giá cuối năm cũng có tiền để mua sắm.



Biết rõ tác dụng của điểm cống hiến, bọn họ hiểu rõ cơ hội như vậy không thể thấy nhiều. Theo như lời nói của Mẫn Nhu Nhiên thì không ít đệ tử ngoại tông ở bên ngoài vài năm cũng đạt không tới mấy trăm điểm cống hiến. Nhị giai đỉnh cấp linh thảo Linh Hoa Đằng cũng không phải là thứ dễ dàng mà tìm được.



Cơ hội này không thể bỏ qua được, tiến vào ngoại tông xong còn có một lớp điểm cống hiến là không thể dễ dàng, nhất là với thực lực của Diệp Bạch và Diệp Khổ cho dù tiến vào sâu Băng vụ đại hạp cốc cũng không thể tiến vào nơi quá sâu được, mà bên ngoài thì các linh thảo trân quý đã sớm bị mọi người lấy hết, đâu đến phiên bọn họ.



Cho nên muốn sưu tầm điểm cống hiến là một việc làm vô cùng gian nan, hiện tại cơ hội tốt đã ở trước mặt bọn họ, bọn họ dĩ nhiên là không thể bỏ qua.



Hơn nữa năm đệ tử đứng đầu còn nhận được phần thưởng, người xếp thứ nhất được một bộ lục giai trung cấp bí kíp, hai người xếp sau cũng được một bộ lục giai đê cấp.



Đối với những người khác thì bọn họ không quan tâm nhưng Diệp Bạch và Diệp khổ thì đang cần. Bí kíp huyền binh chính là thứ mà bọn họ cần phải tìm, cho dù không dùng thì cũng có thể đổi lấy điểm cống hiến đi mua thứ cần cho mình.



Diệp Bạch thiếu nhất chính là huyền binh, bí kíp đương nhiên cũng thiếu, nhưng mà nếu như hắn có thể lọt vào vị trí ba người đứng đầu thì bất luận có được một huyền binh hay bí kíp thì cũng sẽ rất tốt.



Vị Phương trưởng lão thật không ngờ điều lão vừa nói lại có sức hấp dẫn lớn như vậy đối với Diệp Bạch và Diệp Khổ.



Những người khác cũng bạo động một hồi.



- Được rồi.



Sau khi cả cốc trở nên yên tĩnh, Phương trưởng lão đưa ánh mắt quét qua mọi người rồi trầm giọng nói:



- Ta cuối cùng lặp lại một lần nữa, lần thí luyện này tuyệt đối không phải là một trò đùa, người nào thấy mình không đủ khả năng thì mau rời khỏi còn kịp.



Thấy tất cả mọi người đều không có phản ứng, lão thở dài một tiếng, khua khua tay nói:



- Đã như vậy thì các ngươi hãy mang theo bên người một số đồ cần thiết còn lại thì hãy để vào trong phòng bảo vệ, nếu như các ngươi không trở ra chúng ta sẽ trả lại gia tộc của các ngươi.



Tất cả mọi người đều lục lọi, Diệp Bạch Diệp Khổ cũng không tìm ra thứ gì, lần thí luyện này không ngăn cản mọi người mang theo binh khí, đan dược, như Phương trưởng lão đã nói, gia thế tài lực cũng là một loại thực lực.



Chỉ có một số người lấy ra một số thứ không dùng được, ảnh hưởng tới hành động của mình, mang vào trong kho niêm phong.



Vị Phương trưởng lão kia liền vung tay lên nói:



- Mỗi người nhận lấy một thẻ bài ghi tên vào, đồng thời bây giờ bắt đầu phong tỏa huyền khí, bắt đầu xếp hàng, số một bắt đầu.



Các đệ tử lúc này liền tiến lên, vị chấp sự kia tới một chiếc khay, lấy ra một mộc bài, Diệp Bạch lấy từ trong đó một số, chính là số năm mươi tám, hắn cũng không để ý, sau khi ghi xong liền đi theo những người kia.



Phụ trách Diệp Bạch chính là vị trưởng lão số mười hai, Diệp Bạch khoanh chân ngồi xuống sau đó hai tay của lão đặt lên trên vai của Diệp Bạch. Diệp Bạch chỉ cảm thấy thân thể của mình chấn động, tất cả huyền khí giống như là bị gông xiềng, toàn thân không thể nhúc nhích được.



Diệp Bạch cười khổ, không ngờ lại đơn giản như vậy, chỉ thấy cả thân hình hắn mát lạnh, vị chấp sự kia phủi tay, vẻ mặt lạnh lùng nói:



- Kế tiếp.



Diệp Bạch đứng lên, từ giờ khắc này hắn đã trở thành thời kỳ ban đầu ở Diệp gia ngoại tông, một đệ tử có tu vi huyền khí tầng thứ bảy, không có nhiều sức lực. Tuy nhiên khi nhìn thấy những người khác cũng như mình, Diệp Bạch liền ổn trọng lại.



Không lâu sau, tất cả mọi người đều được phong ấn xong, nhìn thấy mình trở thành huyền khí tầng thứ bảy, không ít người đại biên sắc mặt, nguyên một đám thúc thủ vô sách, vô cùng không tự nhiên. Vị Phương trưởng lão lúc này liền khoát tay nói:



- Được rồi, thí luyện bắt đầu, hiện tại vào cốc đi.



Lão nói xong, tiễn bọn họ một đoạn đường ngắn, khi tới trước cửa Âm Nguyệt hạp cốc mọi người liền cảm thấy ấm áp lên.



- Tiến vào thôi, từ giờ khắc này, sinh tử là do mệnh, phú quý ở trên trời, tất cả đều dựa vào chính các ngươi, chúc các ngươi có thể sớm ngày thành công, đi đến bước cuối, trở thành đệ tử ngoại tông của Tử Cảnh Cốc.



Vị Phương trưởng lão vung tay lên, những đệ tử kia cũng do dự một chút, cuối cùng Tử Y Thanh niên chính là người bước chân đầu tiên vào cốc, bọn Diệp Bạch nhìn một cái rồi đuổi theo phía sau.



Tất cả những đệ tử đều lao vao, cốc khẩu của hạp cốc từ từ đóng lại, chưa đến lúc xuất cốc thì sẽ không mở ra.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #246