Chương 3: Lục giai bí kíp.



Quyển sách mỏng này không biết là có cất chứa thứ gì bí mật. Lúc này, Diệp Bạch bắt đầu tĩnh tọa, suy nghĩ lại ba ngày chiến đầu vừa rồi của mình.



Bất kể là trận chiến cùng với La Nhu La Kính, mình mặc dù dùng Thập Phương huyền quyết chiến thắn đối thủ, nhưng bây giờ nghĩ lại, khi đó Thập Phương huyền quyết lúc đó mình dùng vẫn chưa quen tay, kinh nghiệm lâm địch không đủ, suýt chút nữa là bị đối phương xoay chuyển tình thế, chuyển bại thành thắng.



Đồng thời mấy ngày sau đối đầu với La Nhu dùng Bàng Du Kiếm Bộ, đấu với Tư Đồ Xa dùng kiếm trận, rồi khi gặp Đạm Thai Tử Nguyệt dùng Tiên Thiên Kiếm khí. Có thể nói, các chiêu thức bí mật mình đã tung ra hết, không còn giữ lại thứ gì. Tuy cuối cùng đều thắng nhưng thực sự là mình đã thiếu khuyết huyền quyết, uy lực công kích không đủ. Lần này sau khi gia nhập Tử Cảnh Cốc, nhất định phải bổ trợ phương diện này, hiện tại thủ đoạn công kích của mình quá yếu, ngoại trừ Tiên Thiên Kiếm khí công pháp thì các huyền kỹ khác trong mắt đệ tử Tử Cảnh Cốc đều là rác rưởi không đáng để vào trong mắt. Phương diện này Diệp Bạch nhất định phải cải tiến. Mà Tiên Thiên Kiếm khí tuy có uy lực mạnh mẽ nhưng di chứng lại quá lớn, đồng thời nếu như một chiêu không trúng đối thủ lại không thể đánh tiếp chiêu thứ hai, cho nên cần phải cẩn thận, tận dụng cơ hội.



Cuối cùng chính là Kiếm Trận, kỳ Tứ Tông Hội Vũ này không phải là mình khong có thu hoạch, ít nhất là kiếm trận đã được kiếm lão thừa nhận, hơn nữa còn thông qua được cuộc khảo nghiệm Nhị cấp kiếm trận sư, đoạt được ba kiếm trận nhất, chính thức bước chân vào Kiếm Môn. Hơn nữa bất luận là Tiểu Ngũ Hành Kiếm Trận, Tiểu Hư Di Kiếm Trận, Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận, cái nào mình học được cũng sẽ đem thực lực tăng lên gấp nhiều lần.



Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là trong thời gian ngắn mình phải kiếm đủ một bộ huyền binh ngũ hành mới có thể luyện được Tiểu Ngũ Hành kiếm trận, về phần Tiểu Hư Di kiếm trận cùng với Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận thì trước hết phải từ từ. Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận có yêu cầu quá cao, tinh thần lực cấp ba, hiện tại mình không thể nào đạt tới, đợi khi tiến giai tới huyền sư rồi tính sau.



Trừ phi mình có thể kiếm được một quyển bí kíp tu luyện tinh thần lực thì mới có thể sớm luyện. Chỉ là bí kíp tu luyện tinh thần lực trên thế gian này thật ít ỏi, ở trên đại lục mênh mông cũng chỉ có vài bộ, mình có muốn cũng không có được.



Sau đó chính là ngày đại chiến, mình liên tục sử dụng nhiều môn bí kí, vô luận là Bàng Du Kiếm Bộ hay là Tiên Thiên Kiếm khí, Kiếm trận đều không phải là những thứ thuộc về Diệp gia. Trước đó mình không muốn lôi ra dùng, tránh cho sau này bị người khác hỏi thăm.



Đương nhiên cái này cũng không khó, hiện tại mình ở Diệp gia giống như là mặt trời buổi trưa, phỏng chừng gia chủ, Tâm Huyễn trưởng lão tuy nghi hoặc nhưng cũng sẽ không làm khó mình. Thậm chí bọn họ có thể giả vờ câm điếc, không hỏi thăm, dù sao một đệ tử Tử Cảnh Cốc so với hai bộ lục giai công pháp thì trân quý hơn nhiều.



Nghe nói ở trong Tử Cảnh Cốc chỉ cần đệ tử có thực lực đủ mạnh thì đừng nói là bí kíp lục giai đê cấp mà lục giai trung cấp, lục giai cao cấp, thậm chí là lục giai đỉnh cấp cũng có thể mua được ở trong Tử Cảnh các.



Diệp Thiên Vấn, Tâm Huyễn trưởng lão dĩ nhiên không phải là người ngu ngốc cho nên biết phải quyết định ra sao.



Chỉ là Diệp Bạch vẫn muốn phòng ngừa vạn nhất, Diệp Thiên Vấn, Tâm Huyễn trưởng lão không hỏi tới nhưng không có nghĩa là những người khác không hỏi tới. Bọn Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi cũng không phải là người nhiều chuyện, tuy nhiên những người khác thì khác, Diệp Bạch phải chuẩn bị sẵn để có thể giải thích với người khác.



Sau khi mọi chuyện đã lo xòng, không có nghi kỵ gì nữa, Diệp Bạch liền nhìn sắc trời. Lúc này đây bầu trời đã đen lại, giờ Tuất từ từ tiến tới. Bây giờ, gia chủ, Tâm Huyễn trưởng lão muốn giảng giải một số hạng mục công việc. Nghĩ tới đây, Diệp Bạch liền đem cái bọc kia nhét lại vào trong góc giường, chỉ mang theo những vật phẩm trọng yếu, sau đó sửa sang lại quần áo, hướng về phía Kinh Tiêu Kiếm khí đường mà đi tới.



Lúc này Diệp Bạch ngẩng đầu lên nhìn về phía tên hắn ở trên Kinh Tiêu Kiếm Khí Đường. Năm lòng xà bôn tẩu, phảng phất như đao kiếm.



Bốn hắc y nam tử kia chia làm hai bên, vẫn không nhúc nhích, phảng phất giống như tòa tượng điêu khắc, ở trên người của hắn lộ ra một khí tức mạnh mẽ, khiến cho người khác phải kinh hãi.



Bốn người này ít nhất cũng phải có thực lực huyền sĩ đê giai.



Diệp Bạch đi thẳng vào đại sảnh, bốn thị vệ đều hành lễ với hắn, hiển nhiên lúc này cái tên Diệp Bạch ở trong hàng ngũ đệ tử không ai là không biết đến.



Diệp Khổ, Diệp Khuyết Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai bốn người này đều đã đến từ trước, nhìn thấy Diệp Bạch đi tới họ khẽ cười một chút. Diệp Bạch cũng đi về phía bốn người, đứng ở bên cạnh.



Chỉ trong chốc lát, năm người đã đến đủ, sau đó gia chủ của Diệp gia Diệp Thiên Vấn, Tâm Huyễn, Khô Mộc hai vị trưởng lão, còn cso một số trưởng lão, chấp sự đi tới cửa, bọn họ ngưng lại một chút rồi hướng về phía năm người Diệp Bạch, Diệp Khổ đi tới.



Gia chủ của Diệp gia, Diệp Thiên Vấn, Tâm Huyễn trưởng lão, Khô Mộc trưởng lão ba người này đứng ở giữa, những người khác toàn bộ ở phía sau, tất cả đều lộ ra một vẻ nghiêm túc tuy nhiên trong ánh mắt bọn họ lại có một vẻ vui mừng không thể che giấu.



Hiển nhiên kỳ tứ tông hội vũ này, Diệp gia đã vượt qua Đạm Thai gia, tổng cộng tám danh ngạch thì năm cái đã thuộc về Diệp gia. Hơn nữa Diệp Bạch còn đem về vinh quang cho bọn họ, khiến cho đệ tử Diệp gia bây giờ đi ra ngoài đều có thể tự hào.



- Được rồi.



Tâm Huyễn trưởng lão vỗ tay, dẫn dụ sự chú ý của mọi người sau đó mới mở miệng ra nói:



- Các ngươi làm rất tốt, ta hiện tại rất cao hứng.



Sau đó lão nhìn về phía năm người rồi mỉm cười nói:



- Đầu tiên ta chúc mừng các ngươi, các ngươi có thể gia nhập tử cảnh cốc, cơ hội này không dễ có được, sau này thực lực các ngươi nhất định sẽ còn mạnh hơn nữa, các ngươi phải quý trọng nó cho thật tốt.



Năm người Diệp Bạch liền đáp:



- Dạ.



Tâm Huyễn trưởng lão tiếp tục nói:



- Lần này đi tới Tử Cảnh Cốc ở Vô Sương Cốc cũng không phải là thuận buồm xuôi gió, Tử Cảnh Cốc cũng không phải là nơi dễ dàng gia nhập như vậy, nhiệm vụ thí luyện của bọn họ rất khó.Các ngươi cần phải kiên trì, chỉ là ta tin với thực lực của các ngươi thì các ngươi sẽ nhanh chóng trở thành một thành viên của Tử Cảnh Cốc.



Năm người Diệp Bạch liền nói:



- Đa tạ trưởng lão nhắc nhở, chúng đệ tử nhất định sẽ cố gắng, đi vào trong Tử Cảnh Cốc.



Tâm Huyễn trưởng lão cười nói:



- Không cần phải nghiêm túc như vậy, sau này khi các ngươi trở thành Tử Cảnh Cốc vinh quang sẽ rất chói lọi, tương lai của Diệp gia chính là nằm trong tay các ngươi. Diệp gia có thể đi xa hay không là do các ngươi, về điểm này các ngươi hãy nhớ kỹ lấy.



- Dạ, chúng đệ tử sẽ nhớ kỹ, trưởng lão cứ yên tâm.



Diệp Bồng Lai cười nói.



Tâm Huyễn trưởng lão nói:



- Như vậy là tốt rồi, ở trong tông môn cạnh tranh sẽ còn khắc nghiệt hơn, thậm chí là có thể đối mặt với sinh tử, chúng ta chưa từng gia nhập tông môn cho nên cũng không biết nó như thế nào. Bây giờ phải dựa vào chính sự cố gắng của các ngươi, có một số việc phải nhẫn nhịn, mà một số việc cho dù thực lực không đủ cũng phải cố gắng tranh chấp, dũng cảm tiến tới.



- Cuối cùng, để cho các ngươi có đủ thăng bằng ở Tử Cảnh Cốc, phần đông trưởng lão, còn có gia chủ nhất trí quyết định đem công pháp trấn gia của chúng ta, lục giai đê cấp công pháp Thiên Nguyên công truyền thụ cho năm người các ngươi. Trong các ngươi thì Diệp Khổ đã học được mà Diệp Bạch, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai vẫn chưa có cho nên lúc rời đi ta sẽ đưa cho các ngươi mỗi người một bộ bí kíp, chỉ là các ngươi phải cất thật kỹ, ngàn vạn lần đừng lộ ra, đây là thứ mà trước đây chỉ có gia chủ Diệp gia chúng ta mới được tu luyện, cho nên các ngươi phải quý trọng nó!



Diệp Khuyet, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai tất cả đều lộ ra một vẻ vui mừng, bọn họ mửng rỡ nói:



- Đa tạ trưởng lão, chúng đệ tử sẽ cố gắng thật tốt, không để cho Thiên Nguyên Công mất mặt ở Tử Cảnh Cốc.



Mà Diệp Khổ đã học qua cho nên không có biểu lộ gì, đồng thời Diệp Bạch cũng cười khổ, lục giai đê cấp công pháp đó, trước kia hắn muốn chạm vào cũng không được, mà bây giờ hắn có được thì cũng giống như gân gà, hắn đã có huyền quyet trung cấp, căn bản có thể chỉnh sửa huyền khí công pháp. Các công pháp khác vô luận là hôi giai, hoàng giai mình có thể tu luyện nó lên trở thành lục giai công pháp.



Chỉ là thứ này không phải là không có chỗ tốt, ít nhất mình cũng có thể tham khảo. Lục giai công pháp rốt cuộc có chỗ gì tinh kỳ ảo diệu, mình cũng có thể nghiên cứu qua một chút.



Gia chủ Diệp gia Diệp Thiên Vấn, Tâm Huyễn trưởng lão thấy vẻ mặt của Diệp Thiên Nhi, Diệp Khuyết, Diệp Bồng Lai giật mình thì rát vui mừng, không kìm được mà nhìn nhau một cái rồi cười khẽ. Đây cũng là chuyện bọn họ do dự hồi lâu rồi mới quyết định phá bỏ quy củ truyền cho bọ họ.



Chỉ là Diệp Bạch lại không hưng phấn quá mức khiến cho bọn họ sửng sốt một chút, tuy nhiên bọn họ cũng không hỏi nhiều…



Tâm Huyễn trưởng lão vỗ tay, lấp tức có người mang đến bốn quyển sách đưa tới trước mặt Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai, Diệp Bạch. Mỗi người cầm lấy một quyển, tuy bọn họ không mở ra nhưng tất cả đều biết đây chính là tuyệt học Thiên Nguyên công để trấn gia. Trong lòng bọn họ cảm thấy hơi kích động, tuy nhiên bây giờ không phải là thời điểm mở ra xem.



Tâm Huyễn trưởng lão nhìn về phía bốn người rồi trịnh trọng nói:



- Các ngươi hãy quý trọng nó, nhất thiết không được truyền ra bên ngoài, ta biết ở Tử Cảnh Cốc công pháp này không đáng kể, sau này các ngươi nhất định có thể học được những thứ tốt hơn. Nhưng dù sao đây cũng là thứ của Diệp gia nghìn năm chúng ta để lại, có ý nghĩa đặc thù, cho nên các ngươi không cần cũng không thể nói cho người khác biết, rõ chưa?



- Dạ.



Diệp Bạch, Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai năm người này đều đáp lời, bọn họ dĩ nhiên hiểu rõ.



Tâm Huyễn trưởng lão liền phất phất tay nói:



- Được rồi, các ngươi hiểu rõ như vậy là được. Diệp Bạch, Diệp Khổ ở lại còn Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai ba người các ngươi giải tán đi, nhỡ rõn giờ tỵ ba khắc ngày mai phải tụ tập ở Huyền Vũ Các, ta sẽ đích thân tiễn các ngươi đi.



Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai, ba người này kỳ quái liếc nhìn Diệp Bạch và Diệp Khổ, không biết Tâm Huyễn trưởng lão giữ bọn họ lại làm gì. Chỉ là ba ngươi này vừa nhận được Thiên Nguyên công, trong lòng cảm thấy hưng phấn, đây cũng là bí kíp lục giai đầu tiên của bọn họ, cho nên bọn họ đâu còn tâm tư nghĩ đến việc khác, bọn họ đều nhất tề bái tạ nói:



- Đa tạ trưởng lão, chúng ta nhất định sẽ nhớ kỹ.



Sau đó ba người lập tức giải tán, hướng về phía cửa mà đi ra. Mà Diệp Bạch, Diệp Khổ, hai người này liếc nhìn nhau một cái, bọn họ đều không hiểu Tâm Huyễn trưởng lão giữ bọn họ ở đây làm gì. Chỉ là bọn họ cũng không mở miệng hỏi, Diệp Khuyết và Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai ba người rời đi, còn bọn họ đứng lặng yên tại chỗ.



Tâm Huyễn trưởng lão nhìn thấy biểu lộ của hai người này thì trong lòng thỏa mãn gật nhẹ đầu. Sau đó lão mới cười nói;



- Các ngươi nhất định đối với việc ta lưu lại có nghi vấn đúng không? Được rồi ta sẽ nhanh chóng nói cho các ngươi biết. Hai người đi theo ta, còn lại thì toàn bộ giải tán, chuẩn bị cho nghi thức tiễn đưa ngày mai.



Những vị trưởng lão phía sau liền dạ một tiếng, sau đó lập tức rời đi. Trong nhất thời ở trong Kinh Tiêu Kiếm khí đường, chỉ còn lại năm người, theo thứ tự là gia chủ Diệp gia Diệp Thiên Vấn, Tâm Huyễn, Khô Mộc trưởng lão và hai người Diệp Bạch và Diệp Khổ.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #219