Mục quang của Diệp Bạch co rút lại, nhìn thấy Đạm Thai Tử Nguyệt dùng Tiên Thiên Huyết công tựa như là biển máu kia, hắn không dám chậm trễ, lập tức thúc giục Tứ Phương kiếm trận,nghênh đón chiêu này.
Hắn định dùng cứng đối cứng, thử xem thực lực của cường giả đệ nhất Đạm Thai gia này ra sao. Khí thế Trung cấp huyền sĩ toàn bộ triển hai, Thiên Địa Tứ Tượng Kiếm trận phát ra thanh âm ô ô không ngừng, nghênh đón bàn tay huyết sắc kia.
Ở dưới đài, chúng nhân kinh ngạc không thôi:
- Khí thế của hắn tại sao lại cao như vậy, không hề dưới Diệp Khổ, chẳng lẽ hắn cũng là huyền sĩ trung cấp?
Không ít người kinh hô, hiển nhiên chuyện Diệp Bạch đã trở thành huyền sĩ trung cấp vẫn chưa truyền ra chỉ có một số người tin tức linh thông mới biết được. Tuy nhiên lúc này nhìn thấy cảnh tượng trước mắt bọn họ cũng không kìm được mà lộ ra vẻ kinh ngạc.
Diệp Bạch trở thành huyền sĩ trung cấp, vượt qua ngoài tưởng tượng của một số người. Trước kia mọi người còn tưởng hắn chỉ dừng lại ở huyền sĩ sơ cấp, không ngờ kỳ tứ tông hội vũ này hắn đã đột phá, chỉ là hắn vẫn một mực giấu kín tới hiện tại.
- Hóa ra Diệp Bạch đã đạt tới huyền sĩ trung cấp, như vậy hắn có thể chống đỡ được hai chiêu, nhưng muốn hơn Đạm Thai Tử Nguyệt thì không thể nào. Hiển nhiên cho dù hiện tại Diệp Bạch đã khiến cho rất nhiều người kinh ngạc nhưng vẫn không ai xem trọng hắn, vẫn cho rằng hắn thất bại trước Đạm Thai Tử Nguyệt, nhiều nhất là có thể chống đỡ vài chiêu.
- Đúng thế!
Không ít người phụ họa, hiển nhiên bọn họ đều đồng ý với ý kiến này.
- Tuy nhiên, đệ tử nội tông của Diệp gia có đến hai người đạt tới huyền sĩ trung cấp thật khiến cho người ta kinh ngạc, lớp đệ tử này của Diệp gia quả nhiên toàn là đệ tử tinh anh.
- Đúng thế, ở điểm này thì ba gia tộc còn lại không thể bằng. Tuy nhiên, Đạm Thai gia tộc này chỉ cần một mình Đạm Thai Tử Nguyệt vậy là cũng đủ, giá trị của nàng hoàn toàn vượt trên hai huyền sĩ trung cấp.
- Đúng thế, Đạm Thai Tử Nguyệt khi tiến vào Tử Cảnh Cốc chỉ sợ chắc chắn sẽ trở thành đệ tử nội tông, không chừng còn trở thành đệ tử hạch tâm, với phần vinh quang này, tương lai Đạm Thai gia tộc sẽ càng thêm lớn mạnh, đây chính là điểm Diệp gia thế nào cũng không bằng được.
- Được rồi, đừng nói chuyện nữa, tiếp tục xem trận đấu đi!
Mấy người này tuy bị kinh ngạc một lúc nhưng sau đó đã nhanh chóng hồi phục lại tinh thần, tiếp tục nhìn xem trận đấu trên đài.
Tiên Thiên Huyết Công của Đạm Thai Tử Nguyệt thúc giục Diệp Bạch sử dụng Tứ Tượng Kiếm trận.
Thiên Địa Tứ Tượng Kiếm trận trong nháy mắt đã phân rã, bốn chuôi kiếm một lần nữa phân tán, bay ra bốn phía. Tuy nhiên, Đạm Thai Tử Nguyệt cũng không thèm nhìn qua, nàng rất xem thường Tứ Tượng Kiếm trận của Diệp Bạch. Nàng cũng không dốc toàn lực, chỉ dùng sáu phần lực lượng, mãi đến lúc cuối nàng mới cảm thấy không đúng thì đã muộn. Thiên Địa Tứ Tượng Kiếm trận trong nháy mắt đã phá hủy Tiên Thiên Huyết Công, sau đó xông tới với một lực cực đại, đem chưởng lực nàng đánh ra mà phá tan. Ầm một tiếng, Đạm Thai Tử Nguyệt cảm thấy hổ khẩu nhói đau.
Bàn tay phải của nàng bị chấn động kịch liệt, một khí thế sắc nhọn và sắc bén truyền tới, Đạm Thai Tử Nguyệt không chủ động mà lui một bước.
Trên khuôn mặt nàng cuối cùng cũng lộ ra một vẻ giật mình.
Thật là kinh người!
Ở dưới đài mọi người nhìn thấy vậy thì đều giật mình. Diệp Bạch rõ ràng đã đánh lui Đạm Thai Tử Nguyệt, điều này có thể sao?
Nhìn một lúc, bọn họ mới hiểu được, một chiêu này Diệp Bạch đã phát huy hoàn toàn thực lực mà Đạm Thai Tử Nguyệt chỉ dùng tới sau thành. Tuy nhiên, có thể khiến cho Đạm Thai Tử Nguyệt phải lui về, dù nàng chỉ dùng sáu thành lực lượng thì cũng đủ kinh người rồi.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Bạch ở trên đài, trong mắt bọn họ đều hiện ra một vẻ kinh ngạc, không tin.
Đến lúc này bọn họ mới hiểu được Diệp Bạch có thể tiến tới tận đây hoàn toàn không chỉ là do may mắn, hắn thật sự có thực lực.
Diệp Bạch cũng không ngờ một chiêu của mình lại có tiếng vang lớn như vậy, hắn chỉ muốn thử xem thực lực của Đạm Thai Tử Nguyệt thế nào mà thôi. Chỉ có điều, sau khi Đạm Thai Tử Nguyệt lùi về phía sau một bước, Thiên Địa Tứ Tượng đã bị triệt tiêu hoàn toàn kình khí, thân hình không có chút nào bị thương tổn. Mà biểu hiện của Diệp Bạch tuy vẫn không hề nhúc nhích nhưng tổn hại, bất lợi ngày càng lớn.
Tiên Thiên Huyết công quả là không hổ là lục giai trung cấp công pháp, so với trung cấp huyền quyết thì cao hơn rất nhiều. Một kích này tuy là Diệp Bạch điều khiển Thiên Địa Tứ Tượng kiếm trận tiến hành công kích nhưng thật không ngờ công kích của Đạm Thai Tử Nguyệt lại sắc bén như thế, có thể khiến cho Diệp Bạch thúc giục Thiên Địa Tứ Tượng Kiếm trận. Lần này, tuy Diệp Bạch không bị thương tổn gì nhưng huyền khí trong cơ thể của hắn trong nháy mắt đã bị đánh tan dưới tác dụng của Tiên Thiên Huyết công. Hiện tại, trong cơ thể Diệp Bạch, tất cả huyền khí đều hỗn loạn, khắp nơi tán loạn, Diệp Bạch thiếu chút nữa là phun ra một ngụm máu, hắn phải cố gắng kìm lại. Diệp Bạch mỉm cười điều đầu tiên hắn cần làm là trấn an mình, không để huyền khí tán loạn, bằng không nếu tiếp tục như vậy thì không đánh cũng sẽ bị bại, thậm chí là bị trọng thương. Công pháp áp chế này thật lợi hại, ngay cả Diệp Khổ cũng không làm được như vậy, bởi vì lục giai trung cấp công pháp đối với lục giai đê cấp công pháp thì ưu việt hơn rất nhiều lần.
Diệp Bạch liền cảm thấy khóc không ra nước mắt, không biết mình trước kia lựa chọn công pháp này đúng hay là sai, chỉ có điều hiện tại muốn sửa chữa cũng không còn kịp, không bằng tiếp tục tu luyện, cho dù giai đoạn trước yếu hơn một chút so với người ta cũng không sao.
Một ngày nào đó, đợi kiếm trận của mình đại thành, dựa vào uy lực công kích lạ thường của Kiếm trận thì có thể bù đắp cho sự yếu kém về huyền khí. Đợi cho mình đạt tới cảnh giới huyền sư, huyền tông thì những người khác cho dù có tu luyện huyền khí một trăm năm cũng thua kém mình.
Ở dưới lôi đài, nơi tụ tập của đệ tử Diệp gia.
Diệp Tông cười nói:
- Diệp Bạch có thể đánh tan Tiên Thiên Huyết công, khiên cho Đạm Thai Tử Nguyệt phải lui về sau một bước, đây là chuyện trước đây chưa từng xảy ra, Diệp Bạch xem ra qua ngày hôm nay sẽ trở nên vô cùng nổi danh.
Diệp Hiển cũng cười nói:
- Đúng thế, một trận chiến này cho dù Diệp Bạch có thua thì cũng để lại thanh danh. Chỉ là, Đạm Thai Tử Nguyệt hẳn vẫn chưa dốc toàn lực, tiếp theo khó mà nói được.
Diệp Khổ liếc nhìn hai người mà nói:
- Các ngươi không cần phải quá lạc quan, kỳ thực một kích này, Đạm Thai Tử Nguyệt tuy bị bức lui, nhưng dù sao nàng cũng đã hóa giải được lực đánh của bốn thanh kiếm, thân hình không bị thương tổn. Mà Diệp Bạch thì tuy không động đậy, nhưng huyền khí trong cơ thể có lẽ đã rối loạn, đang gặp phải nguy hiểm.
Diệp Tông, Diệp Hiển hai người nghe nói thế thì nhìn về phía Diệp Bạch. Quả nhiên, sắc mặt của Diệp Bạch lúc này đã trở nên tái nhợt, mọi người thấy vậy thì biến sắc, Diệp Tông lo lắng nói:
- Chuyện này thật sự không được, xem ra đừng đánh nữa, dù sao cũng không đánh lại Đạm Thai Tử Nguyệt, một kiếm này đã đủ cho thấy người ngoài nhìn thấy thực lực chân chính của Diệp Bạch rồi.
Những người khác cũng lo lắng nhìn về phía Diệp Khổ, hiển nhiên trong mọi người, Diệp Khổ có thực lực cao nhất, hơn rất nhiều người cho nên bọn họ đều không tự chủ được.
Diệp Khổ khoát tay áo, không nhanh không chậm mà nói:
- Không cần phải lo lắng, ta chỉ nói một kích này Diệp Bạch bị tổn thương nhưng cũng không đáng lo ngại. Các ngươi yên tâm đi, trận chiến này còn chưa đến hồi kết mà.
- Tức là còn có biến sao?
Mấy người bọn họ không kìm được nhìn về phía Diệp Khổ, không tin được mà hỏi.
Tuy nhiên, Diệp Khổ chỉ nhìn về phía trên lôi đài, không để ý tới lời nói của mọi người.
Ở trên lôi đài.
Diệp Bạch vất vả lắm mới có thể trấn an huyền khí trong cơ thể, khôi phục lại sự bình tĩnh, ngưng kết lại một chỗ. Hắn một lần nữa vẫy tay, bốn thanh kiếm bay trở về bên người Diệp Bạch, xoay tròn quanh hắn, tạo thành trận thế tứ tượng, bảo vệ Diệp Bạch bên trong.
Diệp Bạch biết rõ Tứ Tượng kiếm trận không thể có khả năng uy hiếp gì với Đạm Thai Tử Nguyệt.
Ánh mắt của Diệp Bạch nhìn xuống trên người Đạm Thai Tử Nguyệt. Lúc này, Đạm Thai Tử Nguyệt đang ở đó, nàng không thừa dịp mình huyền khí chưa ổn định mà công kích, chẳng lẽ nàng cố ý cho mình thời gian để khôi phục thực lực, chính thức một trận chiên với nàng?
Diệp Bạch không biết Đạm Thai Tử Nguyệt có ý gì nhưng hắn biết rõ chiêu đầu tiên nguy hiểm như vậy thì chiêu kế tiếp cũng còn khó tiếp hơn.
Trong lòng của hắn cũng không kìm được mà bay lên một cảm giác vô lực.
Mình thật sự có thể đón nhận thêm hai chiêu nữa chứ?
- Không, Đạm Thai Tử Nguyệt thì thế nào, mình còn có Bàng Du kiếm bộ, còn có Cự Mộc Tù Lung Kiếm trận. Chỉ cần hai chiêu, chỉ cần hai chiêu!
Ánh mắt của Diệp Bạch co rút lại, một lần nữa khôi phục lại sự kiên định. Tứ Tượng Kiếm trận chuyển động ngày càng nhanh, cuối cùng cơ hồ chỉ còn lại một mảng sáng.
- Chuẩn bị xong chưa, chuẩn bị xong rồi thì chúng ta tiếp tục bắt đầu.
Ở phía đối diện, Đạm Thai Tử Nguyệt nhìn thấy thần sắc kiên định của Diệp Bạch thì cuối cùng không kiên nhnẫ mà lạnh lùng nói.
Thân thể của Diệp Bạch chấn động, đồng thời không khí chung quanh hắn có từng luồng kiếm quang bắn ra, giao thoa giữa không trun, cuối cùng hình thành hàng trăm đạo kiếm võng, chằng chịt ở trên không trung. Sau đó, Diệp Bạch hô lên một tiếng, từng luồng Tứ Tượng Kiếm trận hiện ra, bảo vệ Diệp Bạch ở bên trong.
Hổ Thể Võng Kiếm, Hộ Thể Kiếm quang.
Tuy đây chỉ là một bộ bí kíp hôi giai đỉnh cấp, so với bí kíp của Đạm Thai Tử Nguyệt thì không thể so sánh, có thể dễ dàng sụp đố, nhưng đây là huyền kỹ phòng ngự duy nhất của Diệp Bạch, tình cảm vô cùng thâm hậu, cho nên thời khắc này hắn liền mang ra dùng.
- Đến đây đi!
Diệp Bạch nhìn về phía Đạm Thai Tử Nguyệt phía đối diện, trong mắt hiện ra một vẻ băng lạnh, hắn bây giờ tựa như là dây cung đã kéo căng, tùy ý nghênh đón bất kỳ nguy cơ nào.
Ở bốn phía, hộ thể kiếm võng như ẩn như hiện, lấp loáng hào quang bốn phía. Mà hộ thể kiếm quang, phòng hộ tầng tầng lớp lớp, đem Diệp Bạch bảo vệ bên trong, hơn nữa bốn thanh kiếm còn không ngừng xoay tròn, có thể nói Phòng Hộ Kiếm võng này đã vô cùng nghiêm mật.
Mà bàn tay của Diệp Bạch lúc này đã cảm thấy có gì đó không đùng, hắn lập tức xuất ra Cự Mộc Tù Lung Kiếm trận. Tuy cái này sẽ khiến cho rất nhiều người cảm thấy ngờ vực nhưng hiện tại Diệp Bạch cũng không thể suy nghĩ được nhiều như vậy.
Đạm Thai Tử Nguyệt chuyển động thân hình, cả người hóa thành một tàn ảnh màu tím, đây chính là Thân Ý Huyễn Hình quyết.
Chỉ thấy hai tay của nàng xòe ra rồi co rút lại, vô số luồng điện màu tím xuất hiện ở trên tay của nàng, tựa hồ như những tinh linh. Luồng điện màu tím này vừa xuất hiện cúôi cùng cũng đã nhanh chóng tập kết lại, liên kết thành một chỗ, tạo nên một đạo Tử Sắc Hư Hình kiếm quang nho nhỏ.
- Phá.
Nàng nhè nhạ cất lên một tiếng, đạo hư hình kiếm quang nho nhỏ này tựa như là trường cung bắn ra với một tốc độ không ai sánh kịp, nhanh chóng đuổi theo hộ thể võng kiếm của Diệp Bạch.
Hôi giai đỉnh cấp Hộ Thể võng kiếm hoàn toàn như Diệp Bạch sở liệu, kỉ trong chớp mắt hư hình kiếm ảnh màu tím còn chưa tới thì võ kiếm đã vỡ nát,tựa hồ như gặp phải thứ gì đó vô cùng đáng sợ. Hộ Thể Võng Kiếm trong vòng năm trược trong nháy mắt không còn gì, Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh lao vào.
Phập Phập Phập, tựa hồ như vô số thủy tinh bị hủy diệt, phát ra những thanh âm nhẹ nhàng. Lục Đạo Hộ Thể kiếm quang không có bất kỳ tác dụng ngăn cản nào, bị Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh này xuyên qua. Sau một khắc, đạo Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh này đã chạm vào bốn thanh kiếm của Diệp Bạch.
Đại Tứ Tượng Kiếm trận đấu với Thân Ý Huyễn Hình quyết của Đạm Thai Tử Nguyệt, một Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh nho nhỏ.
Tựa hồ như có vô số đóa hoa màu tím vỡ ra, liên tiếp những thanh âm trong trẻo truyền tới. Ở dưới trận mọi người đều nghe thấy, sau đó tất cả đều lộ ra vẻ kinh hãi, Đại Tứ Tượng của Diệp Bạch bị phân tán ra, trong nháy mắt đã bị đánh tan.
Sau đó một tiếng vang nhỏ phát ra, Liệt Hỏa Thiên Hà Kiêm thủ ở trên không trung đột nhiên bạo phát, vỡ thành những miếng hỏa hồng đầy trời, bay tứ tán trên không trung. Túy Huyết Tam Hương Kiếm thì không bị tổn hao, chỉ là bị lực đạo đánh cho bay ra, rớt xuống lôi đài. Diệp Khổ thấy vậy thì phi thân lên, nắm lấy nó trong tay.