Một tiếng kinh hô vang lên:
- Thiên Hỏa Du Thân Bộ, hoàng giai đỉnh cấp thân pháp đó, điều này làm sao có thể được, Diệp gia từ khi nào mà có hoàng giai đỉnh cấp thân pháp vậy, ngay cả la gia, Tư Đồ gia cũng không có công pháp này.
Đạm Thai Tử Nguyệt và Diệp Khổ cũng chỉ tu luyện tới hoàng giai cao cấp thân pháp Tử Di Điện quyết. Hoàng giai đỉnh cấp thân pháp Thiên Hỏa Du Thân bộ có giá trị không hề dưới Lục giai công pháp bình thường.
Ở trên đài quan chiến, Diệp Thiên Vấn thấy cảnh tượng như vậy thì khóe môi liền nở ra một nụ cười, hiển nhiên lão đã sớm có dự liệu cho nên cũng không kinh hãi.
Tâm Huyễn trưởng lão thấy như vậy thì cũng cười cười thản nhiên nói:
- Đứa nhỏ Bồng Lai này quả thực là khá tốn, có thể tu luyện tới huyền kỹ thân pháp hoàng giai đỉnh cấp.
Diệp Thiên Vẫn cũng nói:
- Đúng thế, so với đệ tử nội tông Diệp Khổ Diệp Khuyết thì hắn cũng không hề thua kém bọn họ. Nếu như hắn lớn lên lở nội tông ngày từ đầu thì chắc chắn với thân phận thiếu gia chủ hắn sẽ lâm vào kiêu ngạo, tưởng mình ưu việt hơn người cho nên cho hắn ra ngoài tông môn lịch lãm, gian nan giống như những đệ tử bình thường. Hiện tại tình hình xem ra không tệ lắm, tổ hợp huyền kỹ này tuy thiếu khuyết huyền kỹ phòng ngự, tuy nhiên cũng đã rất mạnh rồi. Xem ra lần này hắn muốn cùng với Diệp Bạch quyết đấu phân một trận thắng bại.
Tâm Huyễn trưởng lão nhìn hai người quyết chiến phía dưới, Diệp Bồng Lai thì ép sát, Diệp Bạch thì một mực lui lại, ở xung quanh hắn, Tứ Điều Hấp Huyết tạo thành những lá chắn phòng thủ, miễn cưỡng ngăn lại được. Mỗi khi Diệp Bồng Lai di động thân hình thì tựa hồ như hắn không có thời gian nghỉ ngơi, tuy Diệp Bạch hiện tại không bị sao, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu hao hết sạch huyền khí, bị Diệp Bồng Lai đánh bại.
Trên khóe môi của Tâm Huyễn trưởng lão nở ra một nụ cười, lão nhìn về phía Diệp Thiên Vấn mà nói:
- Gia chủ nói, hai người bọn họ ai sẽ là người chiến thắng?
Diệp Thiên Vấn nhìn thấy thần sắc của Tâm Huyễn trưởng lão thì lắc đầu nói:
- Làm sao biết được, nhìn vào công pháp thì Diệp Bồng Lai hơn Diệp Bạch một bậc, tuy nhiên hài tử Diệp Bạch này ta vẫn nhìn không thấu, dĩ nhiên ta hi vọng Diệp Bồng Lai thắng nhưng trận chiến này, ta xem trọng Diệp Bạch hơn.
- Tại sao?
Tâm Huyễn trưởng lão nhìn về phía Diệp Thiên Vấn, cảm thấy kỳ quái.
Diệp Thiên Vấn nói:
- Đầu tiên nói về thực lực, Diệp Bạch vẫn một mực chưa hiển lộ hết, ta biết rõ đây chỉ là vẻ bề ngoài của hắn, còn thực lực chân chính không chỉ dừng ở đây. Mà Diệp Bồng Lai hiện tại chắc chắn đã tận lực ra chiêu, về điểm này, Diệp Bồng Lai đã thua Diệp Bạch. Đừng nhìn thấy Diệp Bạch hiện tại đang gặp khó khăn mà đánh giá thấp hắn. Diệp Bồng Lai hiện tại đã sử dụng Thiên Hỏa Du Thân Bộ, nhưng áp lực cũng không ghê gớm lắm, nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ không cầm cự được bao lâu. Kỳ thực ta cũng định rằng lúc đầu sẽ đưa hắn trực tiếp vào nộ tông phát triển, nhưng lại sợ hắn tâm cao khí ngạo, không coi ai ra gì nên mới để ở ngoại tông.
Ngừng một chút, Diệp Thiên Vấn nói tiếp:
- Nam nhân mà chưa gặp phải thất bại thì không gọi là nam nhân mãi mãi không thể minh bạch được đạo lý. Trước khi hắn tiến vào Tử Cảnh Cốc, điều này vô cùng trọng yếu, ta hi vọng Diệp Bạch có thể thay ta, xóa đi ngạo khí, miệt thị trong lòng của hắn.
Tâm Huyễn trưởng lão cười một tiếng, ánh mắt không ngừng nhìn vào hai thân ảnh kia, lại nhìn về phía Diệp Thiên Vấn mà nói:
- Đối với Diệp Bồng Lai như thế, vậy còn Diệp Bạch gia chủ thấy thế nào?
Diệp Thiên Vấn lắc đầu cười nói:
- Nói thật ta ở trên chiếc ghế gia chủ này đã hai mươi năm nhưng chưa từng gặp qua một đệ tử nào giống như Diệp Bạch. Hắn quật khởi vô cùng đột biến, trước kia chỉ là một người vô đanh ở ngoại tông, mãi đến kỳ thí luyện đại hội mới bộc lộ khả năng kinh người, vượt qua cả Diệp Bồng Lai. Lúc đó ta bắt đầu chú ý đến hắn, tuy nhiên cũng không biết nhiều, về sau khi tiến vào nội tông, hắn ngoại trừ tu luyện thì chuyện gì cũng không để ý, khiến ta càng nhanh quên hắn. Đúng lúc này thì hắn có một hành động kinh người, đột phá cảnh giới huyền sĩ, trở thành người thứ hai của Diệp gia tiến vào giai đoạn huyền sĩ. Trưởng lão nói xem, ta có thể không kinh ngạc sao? Ngay cả Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi cũng không làm được, đây là hắn có thiên phú dị bẩm hay là kỳ ngộ siêu phàm đây? Ta không biết nhưng có thể nói, đó là thực lực chân chính của hắn.
Tâm Huyễn trưởng lão cười tiếp lời:
- Chuyện tiếp theo chính là nhiệm vụ dò xét ở Thiên Báo cốc, hắn đã đại phóng dị sắc, ở trước mặt các vị trưởng lão nói ra cái nhìn của hắn. Lúc đó hắn đã cứu tứ đại gia tộc chúng ta. Sau đó gia tộc gặp khó khăn trong việc quản lý, Diệp Khổ thì không để ý tới, Diệp Thiên Nhi, Diệp Khuyết thì chuyên tâm tu luyện, cuối cùng hắn chính là người đứng đầu đệ tử Diệp gia, xử lý việc nội vụ rất tốt, điều này cho thấy hắn không chỉ là một nhân tài mà thôi.
Diệp Thiên Vấn gật nhẹ đầu nói:
- Đúng thế, ta cảm giác hắn không chỉ là người như vậy.
Tâm Huyễn trưởng lão cười cười gật nhẹ đầu, nhìn về phía Diệp Thiên Vấn mà nói:
- Thiên Vấn, ngươi có thể nhìn thấy điểm này, ta thật sự là cao hứng, điều này cho thấy đây là người rất biết tuân theo quy củ, lại biết che giấu thực lực của mình. Về phương diện khác hắn cũng vô cùng ổn trọng.
Diệp Thiên Vấn quay đầu nhìn lại phía Tâm Huyễn trưởng lão, Tâm Huyễn trưởng lão liền hơi trịnh trọng gật nhẹ đầu.
Diệp Thiên Vấn quay đầu lại, trong lòng cảm thấy có một cảm giác long trời lở đất, hắn thật không ngờ Diệp Bạch lại khiến cho một lão già như Tâm Huyễn trưởng lão đánh giá cao như vậy.
Tâm Huyễn trưởng lão ngửa mặt lên trời mà hơi cảm thán nói:
- Hắn như Du Long, Diệp gia này lại giống như một cái hồ nhỏ, lần này đi tới Tử Cảnh Cốc, hắn nhất định có thể nhất phi trùng thiên, hào quang chói lọi, Diệp Khổ tuy có thực lực cao hơn hắn, nhưng thành tựu trong tương lai thì có lẽ không bằng.
- Diệp Khổ quá chú trọng tu luyện, mà quên đi gốc rễ của việc tu luyện, bị hấp dẫn mà vùi đầu vào tu luyện, mặc dù khắc khổ, nhất thời tiến bộ nhưng sẽ để lại tai họa ngầm.
Diệp Thiên Vấn im lặng không nói, ánh mắt nhìn về phía dưới đài, không biết là hắn đang suy nghĩ điều gì.
- Diệp Khổ thật sự thực lực mạnh hơn hắn sao?
Lão thầm thì thào nói, trong mắt thấp thoáng một vẻ không hiểu nổi.
Diệp Thiên Vấn và Tâm Huyễn trưởng lão nói chuyện với nhau, lọt vào không ít lỗ tai của những người xung quanh. Diệp Bồng Lai chính là đứa con của gia chủ Diệp Thiên vấn, từ trước đến giờ hắn ẩn tàng thân phận của mình, khó trách hắn lại có được thân phận như vậy.
Lúc đầu, Diệp Bồng Lai vẫn không phải là đệ tử nội tông, mà bây giờ đã có những huyền kỹ thân pháp, công kích, phòng ngự rất cao, điều này mọi người cảm thấy kinh ngạc khó hiểu. Bọn họ đều giật mình, không ai biết phụ thân là ai, tưởng rằng hắn có thực lực viễn siêu trong đám đệ tử ngoại tông mà thôi, bây giờ tất cả mọi người đều hiểu rõ, hắn vốn từ nội tông của Diệp gia, hơn nữa còn được gia chủ Diệp Thiên Vấn dạy bảo.
Với thân phận thiếu công tử của gia chủ Diệp gia, những huyền kỹ như Tam Huyền Xích Hỏa Công, hay Tam Tiêu Thốn Kính, Thiên Hỏa Du Thân bộ đều vô cùng quý hiếm, những thứ này cũng không phải là bất ngờ. Điều duy nhất khiên người ta kinh ngạc chính là, Diệp gia cũng có một huyền kỹ hoàng giai đỉnh cấp, đây là điều mà moi người không lường trước, hiển nhiên, cho tới nay, tin tức này đã là bí mật của Diệp gia. Chỉ sợ rằng, ba gia tộc còn lại cũng che giấu những tuyệt kỹ của mình, quyết không chỉ đơn giản có một bộ lục giai đê cấp công pháp.
Hiện tại vẫn chưa nhìn ra, đợi đến lúc tổng quyết chiến, Đạm Thai Tử Nguyệt mới có thể cho thấy tinh túy của hai gia tộc.
Hai người chính là hai đệ tử nội tông mạnh nhất của hai gia tộc, gánh vác hi vọng của hai gia tộc, trên người nhất định có những công pháp ẩn giấu, khi bọn họ quyết chiến mới có thể chính thức hiện ra.
Lúc này, mọi người đều nhìn về phía dưới đài, mà hiện tại Diệp Bồng Lai và Diệp Bạch vẫn đang quyết đấu. Diệp Bạch cảm thấy lo lắng một hồi, với thân phận của Diệp Bạch, mặc dù chỉ mới đạt tới cảnh giới huyền sĩ trung cấp, nhưng có thể đánh bại được tổ hợp huyền kỹ của Diệp Bồng Lai thì cũng rất khó khăn.
Kết quả không thể đoán trước được, nếu như hắn thật sự chỉ dùng Thập Phư huyền quyết mà nói, thì không có mấy người có thể xem trọng hắn.