Qua thời gian thật lâu, Tâm Huyễn trưởng lão ở trên đài mới có phản ứng. Lão nhìn về phía mọi người ở dưới đài, sau đó nhìn chính mình, khuôn mặt đỏ lên, lập tức ngừng tay động chân, vội vàng ho một tiếng chữa ngượng nói:
- Được rồi, được rồi, tóm lại là các ngươi hãy tận dụng cơ hội để tham gia cuộc khảo hạch danh ngạch ở Tử Cảnh cốc, các ngươi phải nhớ kỹ, hai năm trước Bạch Tuyết trưởng lão trong kiếm khí nội đường đã nói qua gì không?
Tất cả mọi người đều sững sờ, bỗng nhiên có mộ người có phrn ứng, cả kinh kêu lên:
- Tứ tông hội vũ.
Tâm Huyễn trưởng lão cười cười, khẽ gật đầu tán dương, nhìn người kia rồi nói:
- Trí nhớ của tiểu tử ngươi quả là không sai, ba ngày sau chính là thời điểm năm năm một lần của chúng ta, thời gian Tứ Tông hội vũ, trải qua đại nạn lần này, không ngờ được tiểu tử ngươi có thể nhớ được. Nếu như không phải đặc sứ Tử Cảnh cốc tới thì chúng ta cũng đã quên, không có ai có tâm tình mở Tứ Tông hội vũ chi nữa. Nhưng mà…
Nói đến đây thanh âm của lão biến chuyển, mọi người biết là có duyên cớ, Tâm Huyễn trưởng lão lại tiếp tục nói:
- Lần này không giống như quá khứ, bởi vì đặc sứ của Tử Cảnh cốc tới cho nên chúng ta phải ngừng làm Tứ Tông hội vũ lại, mục đích không có gì ngoài việc lựa chọn đệ tử tinh anh. Đặc sứ của Tử Cảnh cốc tới chúng ta phải lựa chọn, Tứ Tông hội vũ chính là để kiểm tra thực lực, cũng chính là chọn lựa, hai người hoàn toàn có thể hợp tại một chỗ. Cho nên các nhà chúng ta nhất trí quyết định, trong cuộc Tứ Tông hội vũ này, tất cả đều vô cùng long trọng, chúng ta cần phải làm cho tốt.
- Hai năm nháy mắt đã troi qua, không ít người đã quên. Ba ngày tiếp theo chính là thời gian tứ tông hội vũ. Tuy nhiên hiện tại Tứ tông hội vũ không còn vì danh ngạch nữa mà chính là vì để đánh bại đối thủ, lần tranh đoạt danh ngạch này không còn ý nghĩa như lúc trước nữa, nhưng ta vẫn hi vọng các ngươi dốc toàn lực của mình ra mà chiến đấu. Ta muốn cho các ngươi nhớ kỹ, lần Tứ Tông Hội vũ này sẽ là lần náo nhiệt nhất ở Hỏa Vân thành, long trọng nhất, khiến cho mọi người trăm nghìn đời sau mãi mãi không quên.
Tất cả mọi người đều ngây dại, khiến cho trăm nghìn đời sau mãi mãi không quên! Trong nháy mắt bọn họ có một tín niệm, điều đày khiến cho trong lòng mọi người cảm thấy run lên. Tất cả mọi người lúc này đều có một ý chí chiến đấu hừng hực. Tâm Huyễn trưởng lão vung tay lên rồi nói:
- Được rồi, lần này ta gọi các ngươi tới chính là vì chuyện này. Hai chuyện này thật ra là cùng một chuyện, Tứ Tông hội vũ cử đặc sứ tới, chuyện kế tiếp chính là các ngươi phải an tâm tu luyện, ba ngày sau ở Đạm Thai thế gia, Tứ tông hội vũ chính thức diễn ra, không ai có cơ hội thứ hai. Phàm là đệ tử Huyền Khí tầng thứ chín là có thể tham gia cuộc hội vũ lần này, tất cả đều vô cùng công bằng, các ngươi có thể chiếm được tám danh ngạch hay không thì còn phải dựa vào vận khí và thực lực của mình, bất kể là ai thắng ai bại chúng ta cũng không nhúng tay vào. Ngày đầu tiên chọn ra bảy mươi hai người, ngày thứ hai chọn ra ba mươi sáu người mạnh nhất, ngày thứ ba chọn ra hai mươi bốn người, ngày thứ tư chọn ra mười hai người ngày cuối cùng chọn ra tám người. Mà trong chuyện này các thế gia chúng ta đều có những phần thưởng cho các ngươi, phần thưởng này tạm thời không để lộ ra nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết đây tuyệt đối là những vật trân quý, xếp hạng càng cao thì lễ vật càng cao, cho nên các ngươi cần phải dựa vào sự cố gắng của mình.
Diệp Khổ, Diệp Bạch, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai, năm người các ngươi ở lại, những người khác giải tán toàn bộ đi! Các ngươi phải cố gắng, ba ngày sau chính là vòng đấu loại, ta hi vọng các ngươi không làm Diệp gia chúng ta mất mặt.
Lão dứt lời vung tay lên, tất cả mọi người đều rời đi, không ít người lộ vẻ kích động, thần sắc vô cùng hưng phấn. Đại sự này bao nhiêu năm mới gặp được, chẳng những có thể tiên vào danh ngạch của Tử Cảnh cốc còn có thể có bảo vật mang đi, không biết đây chính là bảo vật gì nữa, ngay cả Tâm Huyễn trưởng lão cũng không có khả năng tiếp xúc, chẳng lẽ lại là…
Mọi người tâm tình xoay chuyển, nghĩ tới việc muốn đi vào Tử Cảnh cốc thì sẽ rất kịch liệt, so với cuộc cạnh tranh của Tứ đại thế gia thì còn muốn kịch liệt hơn rất nhiều lần. Hơn nữa tất cả đều là những đệ tử tinh anh, nếu như có thể đi vào Tử Cảnh cốc thì sẽ có những đan dược, Huyền binh bảo vật mà ở thế gia không thể có. Các đệ tử khi tiến vào các tông môn đều có thực lực tự bảo vệ mình, hơn nữa trong tương lai nổi bật hơn có thể cơ cơ hội đem những bảo vật của tông môn lấy ra, vậy còn tám phần thưởng, rốt cuộc là thứ gì?
Tất cả mọi người đều hơi kinh ngạc, bọn họ đoán ra nhất định phần thưởng này không hề bình thường. Tâm Huyễn trưởng lão nói ngay cả trưởng lão cũng không được tiếp xúc thì rốt cuộc nó cao đến mức nào.
Trong nhất thời tâm tình của mỗi người đều vô cùng phức tạp. Bọn họ biết rằng có hỏi thì Tâm Huyễn trưởng lão cũng không nói cho nên đành phải rời đi, sau này đó là vật gì, sau khi trải qua Tứ tông hội vũ tất cả sẽ được biết.
Ôm ý nghĩ này tất cả mọi người đều nhanh chóng rời đi, bọn họ muốn ở đây trong ba ngày nữa, tận dụng toàn bộ thực lực của mình, tu luyện kinh nghiệm lâm địch, tìm kiếm pháp môn đối địch, đại phóng dị sắc ở trong Tứ tông hội vũ. Cho dù không thể tiến vào tám danh ngạch này thì cũng khiến bọn họ ăn ngủ không yên, chỉ cần nắm được một vị trí cao, sau này cũng có thể trở thành trụ cột của tứ đại thế gia, khi đó những cao thủ đều đã đi, thiên hạ không phải là của họ hay sao?
Nghĩ tới đây, tâm tình của mọi người càng ngày càng kích động, tuy trong ba ngày thực lực không thể tăng lên bao nhiêu nhưng tu luyện kỹ xảo chiên đấu cũng có tác dụng.
Trước khi đi mọi người đều nhìn qua năm người Diệp Khổ, Diệp Khuyết, trong lòng đều thầm nghĩ không biết Tâm Huyễn trưởng lão giữ họ lại để làm gì, nhưng Tâm Huyễn đã nói bọn họ rời khỏi thì không ai không dám nghe theo, họ vội vàng rời đi, chuẩn bị cho trận chiến ba ngày sau.
Lúc này bọn họ không dám chậm trễ dù chỉ là một khắc đồng hồ, chăm chỉ luyện tập thêm một khắc là phần thắng sẽ tăng thêm một khắc, sẽ đi xa hơn một chút ở cuộc Tứ Tông Hội Vũ kia.
Năm người Diệp Bạch và Diệp Khổ đứng nguyên tại chỗ, cũng không biết Tâm Huyễn trưởng lão lưu bọn họ lại làm gì, theo lý thuyết với thực lực của bọn họ, Tâm Huyễn trưởng lão hẳn là phải để bọn họ bế quan, lập tức gia tăng tu vi, ba ngày sau lấy danh ngạch mới đúng, tại sao bây giờ lại lưu họ lại, có ý định gì đây?
Quả nhiên, sau khi mọi người đã rời đi, Tâm Huyễn trưởng lão mới tiến tới trước mặt năm người mà nói:
- Tốt lắm các ngươi đều là những tinh anh nhất của tam đại đệ tử Diệp gia. Vừa rồi những người kia bất quá cũng chỉ tham gia náo nhiệt mà thôi, các ngươi mới thực sự là niềm tin của ta. Diệp Khổ, Diệp Bạch hai người các ngươi đã tiến tới cảnh giới Huyền Sĩ, có thực lực mạnh nhất, trong tám cái danh ngạch này hai người các ngươi phải đoạt được hai, rủi ro không lớn. Yêu cầu của ta là phải bài danh càng cao càng tốt, cố gắng tranh thủ ngôi vị đệ nhất, bài danh càng cao thì vật phẩm càng lớn, vật phẩm lần này ngay cả ta cũng phải đỏ mắt cho nên các ngươi nhất định phải tranh thủ.
Hai người im lặng gật đầu, cả hai đều biết việc lần này đều không nhỏ, tứ đại thế gia vì bọn hắn mà nhất định phải hao tổn khí lực, không tiếc bất kỳ cái giá nào, bọn họ dĩ nhiên là hiểu rõ, phải tranh thủ. Về phần danh ngạch này, bọn họ hoàn toàn không để vào mắt, chỉ quan tâm đến việc bài danh cao hay thấp mà thôi.
Tâm Huyễn trưởng lão nhìn hai người gật gật đầu mà thỏa mãn, sau đó lão lại nhìn về phía Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi và Diệp Bồng Lai:
- Hai người Diệp Khổ và Diệp Bạch đã nắm chắc danh ngạch trong lòng tay, nhưng cái này vẫn chưa đủ, Diệp gia ở Hỏa Vân thành là thế gia xếp hàng thứ hai, mà các ngươi chính là những người mạnh nhất. Đạm Thai gia chỉ có Đạm Thai Tử Nguyệt, phía dưới không có cao thủ gì khác, mà La gia cũng chỉ có một mình La Long Hạc, còn lại không đáng lo. Tư đồ gia chỉ là một tiểu tộc vừa mới phất, bọn họ không đáng để vào mắt, cho nên ba người các ngươi lần này cũng có cơ hội rất lớn, có thể đoạt được danh ngạch hay không còn phải dựa vào sự cố gắng của các ngươi. Các ngươi phải thật sự quyết tâm, giương cao thần uy của Diệp gia chúng ta, khiến cho ba gia tộc khác nhất định phải kinh hãi, ta hy vọng, năm người các ngươi có thể đoạt một danh ngạch, tiên vào Tử cảnh cốc, phát quang cho Diệp gia chúng ta.
Nghe thấy lời nói của Tâm Huyễn trưởng lão, ba người liền gật gật đầu, trong lòng thầm quyết tâm đoạt lấy danh ngạch. Ba người này đều đã đạt tới Huyền khí tầng thứ mười đỉnh phong, ngoại trừ Đạm thai Tử Nguyệt, Diệp Khổ, Diệp Bạch thì bọn họ có thực lực cao nhất, có cơ hội lớn nhất để đoạt danh ngạch.
Năm người đều lộ vẻ hiểu rõ Tâm Huyễn trưởng lão cười cười nói:
- Tốt lắm, chuyện kế tiếp chính là các ngươi phải tăng cường thực lực, lúc này bê quan cũng không có gì có thể đại đột phá nhưng nếu như có ngoại vật tương trợ thì lại khác.
Năm người đồng thời kinh ngạc, không rõ Tâm Huyễn trưởng lão có ý gì.
- Chẳng lẽ các ngươi đã quên, khi đi qua Thiên Báo cốc ta đã nói mỗi người đều được năm trăm đến một nghìn điểm cống hiến, bởi vì có phát sinh đột biến về sau các ngươi đã quên nhận, hiện tại đã là tình huống đặc thù, Tứ tông hội vũ sắp tới, các ngươi lại chính là hi vọng của Diệp gia chúng ta cho nên ta quyết định tăng điểm cống hiến cho các ngươi lên gấp năm lần, mỗi người có năm nghìn điểm cống hiên, mà có năm nghìn điểm cống hiến, các ngươi có thể tùy ý vào trong Huyền Vũ các lựa chọn các bảo vật.