Ở trong đám người này, Diệp Bạch nhìn thấy Diệp Phá và Diệp Bất Phàm, Diệp Thiên Mị. Bọn họ nhìn thấy hắn thì ánh mắt cũng trở nên phức tạp. Bọn họ chính là những người xuất sắc nhất trong Diệp gia ngoại tông, trong khi Diệp Bạch chỉ là một đệ tử nho nhỏ bình thường, không có huyền kỹ không có thực lực chỉ có kiếm kỹ trụ cột, chủy kỹ trụ cột, những kỹ năng này bọn họ hoàn toàn không để Diệp Bạch vào mắt.
Vậy mà không thể tưởng tượng được sau vài năm trôi qua ở trong kỳ thí luyện đại hội, Diệp Bạch đã vượt qua Diệp Bồng Lai, Diệp Phá trở thành Diệp gia ngoại tông đệ nhất, tiến vào trong nội tông, không lâu sau lại đột phá cảnh giới Huyền Sĩ, trở thành người thứ hai trong tam đại đệ tử bước vào cảnh giới Huyền Sĩ, thoáng chốc đã đảm nhiệm vị trí chưởng sự, trong khi bọn họ mới chỉ ở trong giai đoạn Huyền Khí tầng thứ tám, tầng thứ chín. Hiện tại, Diệp Phá vẫn chưa đột phá được tới Huyền Khí tầng thứ mười mà Diệp Bạch đã đi tới rất xa. Hiện tại, Diệp Khổ không màng tới thế sự, Diệp Khuyết, Diệp Thiên thì cố gắng tu luyện, hắn chính là người thay thế các gia chủ trưởng lão giải quyết mọi việc, mơ hồ chính là người cầm đầu trong tam đại đệ tử, chênh lệch giữa hắn với họ ngày càng lớn.
Lúc mới bắt đầu, bọn họ còn nghĩ rằng Diệp Bạch chỉ là gặp may mắn, nhưng thời gian gần đây, sự chênh lệch ngày càng kéo giãn nói cho bọn họ biết bọn họ đã sai. Hiện tại ngay cả dũng khí đuổi theo bọ họ cũng không còn, bởi vì Diệp Bạch đã gần tới cảnh giới Huyền Sĩ trung giai, mà bọn họ đau khổ tu luyện mấy năm vẫn không thể đột phá một cảnh giới.
Lúc này bọn họ mới biết Diệp Bạch ẩn nhẫn. Mà Diệp Phá, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị những người này cũng không dám bắt Diệp Bạch nhập thế lực, làm thủ hạ của bọn họ nữa. Bọn họ không có lá gan này, cũng không có tư cách này.
Một người chẳng ai ngó tới hiện tại lại có một địa vị này, tư vị này bọn họ mới có thể nhận lấy.
Mà Diệp Bồng Lai hiện tại đã đạt tới Huyền khí cấp mười đỉnh phong, chỉ còn cách giai đoạn Huyền Sĩ một bước ngắn. Hắn đối với sự biến đổi của Diệp Bạch thì không có phản ứng gì mà chỉ cười cười, vẫn có một dáng vẻ bình đạm khó hiểu như trước.
Diệp Bạch cũng hướng về phía hắn mà cười nhẹ, đứng ở bên trong các đệ tử.
Hiện tại hắn không có cách nào đứng sau mọi người nữa, bởi vì không có mấy đệ tử nào dám đứng trước mặt hắn, tất cả mọi người đều chủ động rút lui ra sau, không có cách nào, Diệp Bạch cũng đành đi tới vị trí trung ương mà cười khổ một cái.
Chỉ trong chốc lát, Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi toàn bộ đã tới, tất cả đều lộ một vẻ trầm mặc như cũ. Nhìn thấy Diệp Khổ như vậy, Diệp Bạch thầm lắp bắp kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện ra, Diệp Khổ đã tiến giai hoàn toàn tới cảnh giới Huyền Sĩ trung cấp, hiện đang đột phá tới cảnh giới Huyền Sĩ cao cấp.
Tốc độ tu luyện của hắn thật nhanh, đây rốt cuộc là công pháp gì?
Giờ khắc này, trong lòng Diệp Bạch cũng không kìm được mà cảm thấy tràn đầy khiếp sợ. Tốc độ tu luyện này trong những tiểu tông môn kia đều là số một số hai. Những người này trong đại tông môn cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Hoàng bảng thứ tám Vân Du cũng chỉ là Huyền Sĩ cao giai. Nếu không phải tiến tới một cảnh giới nữa thì hắn sẽ có tư cách khiêu chiến với Vân Du sao?
Có lẽ cuộc tranh giành hoàng bảng sắp tới sẽ có rất nhiều điều bất ngờ.
Diệp Bạch cười nhạt, lập tức đè ý nghĩ này xuống. Huyền Sĩ sơ giai tiến lên Huyền Sĩ trung giai thì dễ dàng nhưng Huyền Sĩ trung giai tiến lên Huyền Sĩ cao giai thì rất khó khăn. Diệp Khổ có thể trong vòng hai năm nữa cho dù có tiến giai lên Huyền Sĩ cao giai thì cũng tuyệt đối không thể là đối thủ của Vân Du. Dù sao người ta cũng đã tiên vào cảnh giới Huyền Sĩ cao giai đã bốn năn, hiện tại cũng gần tới cảnh giới Huyền Sĩ đỉnh phong.
Mà Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, trong mấy ngày gần đây đều không thấy đâu. Bọn họ đều có những biến hóa cực lớn, Diệp Khuyết bộc lộ ra một tài năng như một thanh kiếm đưa ra khỏi bao.
Loại cảnh giới này của Diệp Khuyết đáng sợ hơn so với trước kia gấp trăm lần. Một thanh quang hoa vạn trượng cũng không đáng sợ, chỉ là khiên cho người ta không nhìn ra mình mới là điều đáng sợ. Loại khí tức này khiến cho người ta phải động tâm, trong nháy mắt có thực lực phá hủy đối phương.
Diệp Bạch cảm giác rằng thực lực của Diệp Khuyết ngày càng tăng lên, nhìn khí tức của hắn chợt mạnh chợt yếu, hiển nhiên là đã đột phá tới thời khắc mấu chốt. Nếu như một khi hắn đem toàn bộ phong mang của mình ẩn chứa, chính thức đạt tới cảnh giới Chuyết Chi cảnh giới thì hắn đã chính thức đột phá Huyền Sĩ.
Mà nhìn hắn thì nhanh thì năm ba ngày, lâu thì một tháng Diệp Khuyết nhất định sẽ tiến giai đến cảnh giới Huyền Sĩ.
Về phần Diệp Thiên Nhi, khí tức cũng bắt đầu hơi không ổn, chỉ có điều nàng vẫn lộ ra. Muốn chính thức đột phá nàng cần phải có một khoảng thời gian. Nàng đã đạt tới Huyền khí tầng thứ mười đỉnh phong mấy năm nay, hôm nay lại có thêm động lực vì chuyện Hồng Diệp trưởng lão chết, đây là một sự kích thích vô cùng lớn đối với nàng. Qua thời gian, nàng nhất định sẽ bộc lộ một lực lượng kinh người.
Đừng quên nàng đã ăn một viên tứ giai mãnh thú, mặc dù không trọn vẹn, nội đan đầy đủ mới có tác dụng, không trọn vẹn thì linh khí sẽ tiêu tán, chỉ còn lại 1% nhưng một phần trăm vẫn là một phần trăm, dù sao cũng là nội đan của mãnh thú tứ giai, tuy rằng linh khí cơ bản đã được tiêu tán nhưng chất liệu vẫn là thiên tài địa bảo, có tác dụng tẩy gân phạt tủy, cường kiện gân cốt. Có thể nói trong mấy người này nàng chính là người có tỷ lệ huyền Sĩ tiến giai thành công lớn nhất, vững vàng nhất, không có nhiều đau khổ nhất. Khẳng định cuộc tiến giai của nàng sẽ là hoàn mỹ tiến giai, trong tương lai khi đột phá lên giai đoạn Huyền Sư thì nàng cũng có tỷ lệ lớn nhất.
Hiện tại tuy rằng nàng kém hơn Diệp Khổ nhưng đối với hai đại thiên tài Diệp Khuyết và Diệp Bồng Lai thì hơn một chút.
Đương nhiên khi đạt tới cảnh giới Huyền tông thì khó mà có thể nói được. Đến lúc đó nội đan của mãnh thú tứ giai đã bị tiêu hao, không có cách nào trợ giúp cho nàng đột phá nữa, đến lúc đó chỉ có thể dựa vào nàng ta mà thôi. Đương nhiên, nàng vẫn có chút ưu thế, bởi vì khi đột phá đến Huyền Sĩ, Huyền sư thì nội đan cũng cải thiện thể chất củ nàng, giúp tỷ lệ đột phá dĩ nhiên là lớn hơn.
Cái này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, cho dù có hâm mộ cũng vô dụng, nội đan mãnh thú tứ giai không trọn vẹn, tuy chỉ là không trọn vẹn nhưng vẫn vô cùng trân quý, thậm chí giá trị của nó tuy chỉ bằng một phần nghìn thứ trọn vẹn nhưng không phải là thứ mà người bình thường có thể có được.
Cần phải có vận khí, đồng thời cũng phải có thực lực, ngũ giai cấm địa, lục giai cấm địa, thậm chí là thất giai cấm địa, số mãnh thú tứ giai xuất hiện cũng không nhiều lắm, chỉ có một vài con. Đôi khi chúng nó phát sinh đại chiến, tranh đoạt lãnh địa của nhau, sẽ có mãnh thú chết trận. Nếu có mãnh thú chết trận có người gặp được sẽ lấy được nội đan không trọn vẹn của chúng nó sau khi chết. Chỉ có điều, phần lớn về sau đều bị các mãnh thú khác nuốt mất hoặc là tự phân hủy. Có thể phát hiện ra một thi thể mãnh thú tư giai, hơn nữa trong cơ thể vẫn còn có nội đan thì rất hiếm, vô cùng không dễ dàng. Phải biết rằng, loại vật phẩm này trên thế gian theo thời gian nhất định không lấy ra sẽ hư thối, biến mất, phải qua phương pháp đặc thù mới có thể thu thập, cất kỹ.
Diệp gia lão tổ quả là một lần ngẫu nhiên đã chiếm được nội đan của mãnh thú tứ giai, nội đan này đã được Diệp Thiên Nhi ăn nên Hồng Diệp mới nhìn trúng mà thu làm đệ tử, thậm chí còn vượt cấp truyền thụ cho nàng Cực Hạn Tinh Thần kiếm quyết. Phải biết rằng, đó là kiếm quyết mà chỉ có cảnh giới Huyền Sĩ mới luyện tập được nhưng nàng nuốt một quả mãnh thú nội đan không trọn vẹn, thể chất khác với người bình thường cho nên mới có thể luyện tập kiếm quyết này.
Tiền đồ trong tương lai của nàng không thể đoán trước được.
Đương nhiên Diệp Bạch không kém hơn nàng, thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều, hắn không có nội đan mãnh thú cũng có thể tiến lên phía trước, có tu vi vượt qua nàng một tầng, nếu như Diệp Bạch ăn nội đan của tam giai mãnh thú Tử Giác Phi mãng thì bằng vào linh khí cường đại, Diệp Bạch chỉ sợ lập tức sẽ đột phá tới Huyền Sĩ trung tầng, nhanh chóng đột phá tới Huyền Sĩ đỉnh phong, đánh sâu vào Huyền Sư.
Phải biết rằng nội đan mà Diệp Bạch lấy được chính là một quả nội đan mãnh thú đầy đủ, tuy so với mãnh thú tứ giai thì kém một bậc, giá trị thua vạn dặm, nhưng dù sao cũng là đầy đủ. Mà Diệp Thiên Nhi ăn một quả không đầy đủ, giá trị hoàn toàn không thể so sánh nổi. Thế nhưng, Diệp Bạch cũng không thể làm như vậy, mãnh thú nội đan có tác dụng trọng yếu thì phải dùng vào thời điểm trùng quan, huyền sĩ sơ giai tiến lên trung giai, trung giai tiến lên cao giai đó là chuyện thường nước chảy thành sông, cố gắng tu luyện thật tốt sẽ đạt được. Tuy nhiên, khi Huyền Sĩ tiến lên Huyền sư, Huyền sư tiến lên huyền tông thì phải khổ tu, phải có cơ duyên, phải có bảo vật duy trì, khi đó giá trị của một quả mãnh thú nội đan mới được thể hiện hoàn mỹ nên hiện tại dĩ nhiên Diệp Bạch sẽ không dùng, ít nhất phải đợi đến khi hắn đạt tới giai đoạn Huyền Sĩ đỉnh phong mới có thể dùng nó, tăng tỉ lệ đột phá tới cảnh giới Huyền Sư, tiến thêm một bước cải thiện thể chất của mình, kinh mạch, gân cốt và máu.
Việc tốt này, những thứ khác không làm được.
Diệp Bạch đang đánh giá người khác, người khác cũng đánh giá hắn. Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi từng người đi đến đứng bên cạnh hắn, bốn người này chính là bốn người mạnh nhất trong tam đại đệ tử, trong bốn người này chỉ có Diệp Bạch là người đến sau, ba người khác đề là đệ tử hạch tâm nội tông cho nên người khác nhìn với Diệp Bạch với mục quang kỳ quái, hâm mộ, ghen ghét, đủ mọi tâm tình.
Đương nhiên, tất cả mọi người đều không rõ hắn tu luyện thế nào. Diệp Bạch có tư chất bình thường mà lại có thể một bước lên trời, tiến vào nội tông chỉ vào hai năm công phu, mà ngay cả đệ tử hạch tâm là Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi cũng bị lấn át.
Chuyện này quả là một chuyện quá kỳ quặc.