Chương 138: Viên Thiên các.



Cô nương này không có ai làm vệ sĩ ở chung quanh mình, nàng mang theo một cây Cửu Hỏa Lôi đồng, có thể tùy tiện đi ở trong Tử Vân Sơn Mạch, Tử Vân Sơn Mạch chẳng qua chỉ là một tòa dãy núi bình thường, trên dãy núi chẳng qua chỉ có những mãnh thú nhất giai trung cấp, bất quá thì cao cấp, cô nương chỉ cần dùng Cửu Hỏa Lôi Đồng bắn ra là có thể xử lý được bọn nó.



Ánh mắt của Diệp Bạch nhìn xuống ống tay áo của nàng, nhìn thấy luồng hỏa diễm hình tròn kia hắn liền cảm thấy động tâm, tuy nhiên khác với những thứ khác, cây Cửu Hỏa Lôi Đồng này chính là thứ độc nhất vô nhị, không thể bắt chước được, xem hình dạng của nó thì tựa như là một hỏa diễm thiết quyển thiêu đốt, nếu như không phải là dấu hiệu của Tu La Quyển thì là dấu hiệu của ai?



Mỗi các chủ Viên Thiên Các của Tu La Quyển đều có một vũ khí bắt buộc, nghe nói đó chính là một thanh huyền binh tam giai đê cấp, có uy năng khó lường, là một bảo vật trấn tông.



Trước kia mình chưa từng gặp đệ tử của Viên Thiên Các tuy nhiên hiện tại tiểu cô nương này lại có Cửu Hỏa Lôi Đồng lợi hại như vạy, lại có ký hiệu Hỏa Diễm Đồ Vân vô cùng sinh động, cho dù nàng không phải là thân sinh nữ nhi của các chủ thì cũng tuyệt đối không phải là người bình thường. Hỏa khí trân quý ở trong tay nàng bất kỳ lúc nào cũng có thể sử dụng để phòng thân.



Phải biết rằng Cửu Hỏa Lôi Đồng là một đồ vật rất trân quý, những tông môn như Ô Linh Tông, Địa Linh Môn, Càn Khôn Môn và những tông chủ của tông môn cửu phẩm khác đều không có tư cách để sử dụng nó. Để chế tạo Cửu Hỏa Lôi Đồng này cần phải mười vòng tròn, vô cùng trân quý, uy lực cũng rất nhiều. Tuy nhiên Cửu Hỏa Lôi Đồng chỉ có thể đối phó với mãnh thú nhị giai, không giết được mãnh thú tam giai cho nên sau khi đến cảnh giới Huyền Sư thì không cần nó nữa.



Mỗi người đều có lúc gặp nguy hiểm, Đỉnh Cấp Huyền Sư cũng vậy. Nếu có một ngày đột nhiên huyền khí của bọn họ tiêu hao hết không thể khôi phục được, hoặc đánh nhau lưỡng bại câu thương thì loại Cửu Hỏa Lôi Đồng này tuy rằng chỉ có thể đánh chết mãnh thú nhị giai, nhưng nếu ra tay bất ngờ thì có thể giết chết cả Huyền Sư.



Mà điều quan trọng chính là nó không cần bất kỳ sự phát động của Huyền Khí nào, bất luận một môn Huyền Kỹ hay Huyền Khí nào . Cửu Hỏa Lôi Đồng này phàm nhân cũng có thể sử dụng, khi sử dụng nó phàm nhân lập tức có thể đánh chết người có thực lực Huyền Sĩ. Đồ vật này chính là bảo vật cứu mạng, những tông chủ của các đại tông môn tìm trăm phương ngàn kế cũng chỉ muốn có được nó để bảo vệ tính mạng thời điểm mấu chốt hoặc là đưa cho những đệ tử thân tín của mình để bọn họ có chút thực lực bảo vệ.



Viên Thiên các bởi vì có nó cho nên mới trở thành đệ nhất tông môn bát phẩm. Nói cách khác ngoại trừ Tử Cảnh cốc, Thực Hồn Tông và Trường Kiếm môn, ba tông môn bát phẩm thì trong mười lăm tông môn còn lại, thực lực của tông môn này lớn nhất, ba bát phẩm tông môn còn lại cũng không dám trêu chọc vào Viên Thiên các.



Tuy Viên Thiên các nói rằng ba năm bọn họ mới chế tạo ra được một thanh tuy nhiên không ai biết đây là thực hay hư. Cho dù có Viên Thiên các có tuổi hơn nghìn năm rồi, số hàng bọn họ bán ra không hề ít nhưng ai biết là trong đó có hàng lậu hay không. Bọn họ tích lũy một số lượng khổng lồ, không biết là có bao nhiêu, nếu như Viên Thiên các cất chứa đến mấy trăm khẩu Cửu Hỏa lôi đồng này, lúc diễn ra đại chiến tông môn thì ngoại trừ những Huyền Sư đỉnh cấp thì liệu ai có may mắn thoát khỏi nữa? Kiểu uy hiếp này vô cùng kinh sợ.



Cho nên có người nói, nếu như không phải Viên Thiên các quá nặng về hỏa khí thì việc tu luyện Huyền Khí bọn họ cũng sẽ không thua kém ba tông môn kia. Bởi vì không đầu tư cho Huyền Sư đỉnh cấp cho nên tông môn này không được đứng trong hàng ngũ bát phẩm, tuy nhiên thực lực của họ không vì thế mà yếu hơn.



Địa vị hiện tại của họ so với tông môn bát phẩm bình thường cũng chẳng có gì khác nhau, thậm chí ba tông môn còn lại có khi không có thế lực bằng họ.



Diệp Bạch nghĩ đến đây liền không kìm được mà nhìn tử y cô nương kia, thần sắc của hắn lúc này ngày càng ngưng trọng. Viên Thiên các tại sao lại xuất hiện ở đây, bọn họ không phải ở ngoài Thần Vụ cốc sao?



Nghĩ đến đây, ánh mắt của Diệp Bạch ngưng trọng lại, tuy nhiên đúng lúc này lòng đất lại rung chuyển, tòa Tử Vân Sơn mạch lung lay một cái, khiến cho Diệp Bạch ở trên cây suýt nữa bị té xuống. Diệp Bạch lập tức phản ứng, bàn tay của hắn lại nắm chặt lên cành cây, nhưng hắn biết chắc rằng, phía trước đã xảy ra chuyện.



Xem ra Huyệt động Thủy Tà Thiên đang bị khai quật, động tĩnh này thật là rợn người, chẳng lẽ… bọn họ đã tấn công thẳng vào huyệt mộ, bắt đầu tử chiến cùng với Tử Lân. Không thể như vậy được, chuyện này không thể xảy ra dễ dàng như vậy được.



Diệp Bạch tính toán thời gian, một lúc sau trong lòng hắn liền động tâm, hắn muốn rời đi, tuy nhiên đúng lúc này một thanh âm xé gió vang lên, một Tử Y mỹ phụ lướt vào từ ngoài sơn cốc, đứng ở trước mặt tiểu cô nương, thở dài một hơi rồi nhìn nàng cười mà mắng:



- Niệm Nhi, con lại chạy loạn rồi. Mau về đi, không lát nữa cha con lại đánh con đó.



Tử Y tiểu cô nương nhìn mỹ phụ mà không hề e ngại, nàng cười hì hì lao vào trong lồng ngực mỹ phụ mà nói:



- Có nương nương ở đây, Niệm nhi không sợ.



Tử Y mỹ phụ khẽ véo véo mũi nàng, thân hình của hai người lóe lên, biến thành một đạo tử sắc màu tím mà biến mất trong sơn cốc. Nàng vừa đi, vách núi bốn phía liền lay động kịch liệt. Diệp Bạch lúc này âm thầm hoảng sợ, thực lực của Tử Y mỹ phụ này ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới cao giai Huyền Sư, may mà nàng nhanh chóng rời đi, không nhìn thấy mình.



Tử Y cô nương kia hóa ra tên là Niệm nhi, thật là một cái tên hay.



Trận chiên phía trước hiển nhiên là đã bắt đầu, đã như vậy thì tửu công Bùi Vũ Thiên còn sống thì nhất định sẽ đi tới đó. Thân hình của Diệp Bạch chuyển động, hóa thành một đạo thân ảnh biến mất rồi hướng về dãy núi phía trước mà chạy đi.



Trên đường đi, mặt đất chấn động ngày càng kịch liệt, tựa hồ như cả dãy núi bị lay động vậy, không ít nơi đã bị sụp xuống, sơn lâm bị hủy, sức mạnh chiến đấu của Tứ giai mãnh thú thật là khiến cho người ta kinh hãi, động tĩnh vừa rồi không biết đã khiến bao nhiêu người chết.



Thân hình của Diệp Bạch chuyển động nhanh hơn, lúc này ở bốn phía dãy núi, một số người bị hù dọa mà nhanh chóng tức tống tiến về phía trước. Những người này tựa như là một đạo điện quang, tốc độ so với Diệp Bạch thì hơn rất nhiều lần. Lúc này cũng không ai rảnh rỗi để ý tới một người vô danh tiểu tốt như Diệp Bạch, bọn họ đều khinh thường mà lướt qua. Diệp Bạch nhìn bọn họ như vậy thì cũng đành cười, hắn đã vận dụng Bàng Du Kiếm bộ đến mức tận cùng, cả người giống như là một đạo ảo ảnh mà lướt đi, Tuy nhiên dù sao thực lực hiện tại của hắn còn thấp, không thể nào so sánh với những đỉnh giai Huyền Sĩ kia, nếu không thì bóng dáng của hắn thậm chí nhìn cũng không rõ được.



Kỳ thật hiện tại thân pháp của Diệp Bạch đã rất nhanh, so với trước kia sử dụng Kiếm bộ thì một trời một vực. Lúc này, bởi vì sơn cốc đã sớm được những tông môn khai phá cho nên vô cùng lộn xộn, lúc này ba đại tông môn cũng không có ai phong tỏa cốc khẩu. Bởi vì sơn cốc được các tông môn phá cho nên lúc này rất lộn xộn, vô số cường giả Huyền Sĩ Huyền Sư đã hội tụ trong cốc, Diệp Bạch cũng lẫn lộn trong đám người đó. Để phân biệt thế lực của mình, các đại tông môn kia đều thống nhất trang phục, trên người bọn họ đều có những dấu hiệu đặc biệt, ví duôi như ba đại tông môn, Tử Cảnh cốc, Thực Hồn tông, Trường Kiếm môn. Các Huyền Sĩ của Tử Cảnh cốc đều có một ngôi sao đồ án màu tím trước ngực, còn Thực Hồn Tông thì là một đồ án hồn đoàn màu xanh, Trường kiếm môn thì chính là Diệp kiếm bốn lá.



Mà một số cửu phẩm tông môn khách thì có các ký hiệu là mây Hỏa Diễm, hoặc là một số Nhật Nguyệt tông có một bàn tay bằng lam sắc. Ma Y giáo thì có ký hiệu là một cái đầu lâu. Huyền Khí tông thì là một đám mây ngũ sắc.



Những ký hiệu này tất cả đều không giống nhau, có cái có thể nhận ra được, đại biểu cho thân phận bọn họ trong đó. Tử Cảnh cốc, Thực Hồn tông, Trường Kiếm môn có thanh thế lớn nhất, đứng ở sâu bên trong cùng nhất. Mà Nhật Nguyệt tông, Ma Y giáo và Nhược Thủy Tông, Huyền KHí tông thì vây ở bên ngoài. Về phần những Huyền sĩ độc hành cùng những tiểu thế lực thì đứng ở ngoài cùng.



Tuy nhiên Diệp Bạch phát hiện ra một điều chính là hiện nay ở trong ngoài cốc chỉ có những người có thực lực Huyền Sĩ đỉnh cấp, Huyền Sư thì một người cũng không có. Diệp Bạch lúc này đã hiểu ra, mười tám cường giả Huyền Sư của các đại tông môn giờ đây đã hội tụ ở cấm địa đằng sau Thần vụ cốc để tiến nhập vào Huyền Tông huyệt, cùng với mãnh thú tứ giai Tử Lân chiến đấu. Nếu Tửu công Bùi Vũ Thiên đến nơi này thì cũng nhất định vào trong đó.



Diệp Bạch xoay chuyển ánh mắt, hắn đã có biện pháp, hắn lặng lẽ rời khỏi đám người, đi theo một hướng khác, hướng về phía ngoài Thần Vụ cốc mà đi. Những người xung quanh muốn xem náo nhiệt, không muốn mạo hiểm, chỉ có một số người là đã sớm tiến nhập vào trong cốc, không có ai chú ý tới Diệp Bạch.



Xuyên qua Thần Vụ cốc, Diệp Bạch theo dấu chân của mọi người nhanh chóng đi tới một cấm địa trong cốc. Cấm địa này là một nơi vô cùng bí mật, hai ngọn núi bắt đầu vây nó lại, chỉ lộ ra một cái cửa nho nhỏ, bên trong tràn ngập không khí. Ở bên trong Diệp Bạch có thể nhìn thấy những bóng người, khiến cho người ta sợ hãi.



Nghe nói đây chính là địa phương mà ngay cả Huyền Sư đê cấp cũng không dám vào. Diệp Bạch do dự một chút rồi dứt khoát bước tới, cảnh sắc phía trước liền hiện ra trước mặt hắn.


Vô Tận Kiếm Trang - Chương #136