Người đăng: PhongNhiNhiBăng Thần bước tới bàn ngồi xuống , tay phải cầm bình rựu lên và rót một cách nhẹ nhàng từng tiếng kêu “ tí tách , tí tách .” Đầy ly rồi Băng Thần mở đấu bồng ra một khuôn mặt tuyệt thế vô song hiện ra .
Khiến cho mấy nữ tử đứng đó nhìn ngây dại ra , rồi thoáng chốc trên mặt của họ hiện lên một rặng mây đỏ . Vì đa phần những người vô đây đều là một vì tiền bối , hay một cường giả hùng bá môt phương mà mấy người đó đa phần là những trung niên nhân tuy không xấu nhưng cũng chẳng đẹp
So với Băng Thần quả là một trời một vực , đứng đó một lúc nữ tử đứng kế bên Băng Thần nãy giớ bỗng đưa hai tay lên bung từng cái cúc áo ra , hai tay nhẹ nhàng trượt xuống làm cho áo váy theo thân hình của nàng mà tuột xuống, một cặp nhũ phong cực lớn cộng với hai cái nhũ hoa màu hồng nhạt với đôi mong cong vút thêm một cái rừng rặm đầy bí hiểm và ảo diệu như thiên nhiên vĩ đại bầy ra trước mắt Băng Thần .
“ Tại sao ngươi làm vậy .”
Băng Thần đưa ly rựu lên môi nhấp một cái rồi đạm mạc hỏi nữ tử .
“Mỗi một người vô đây đều là người thuộc hàng nhất đẳng nên môn phái dặn ta phải “phục vụ” cho họ chu đáo .
Nữ tử vui vẻ nói ra nhưng thật chất trong lòng nàng đang khóc từng cơn , từng cơn sống trên đời ai chẳng muốn được sống vui vẻ với gia đình và người mình yêu , nhưng nàng nàng không được như vậy năm nàng mười tám tuổi đã bị bắt về môn phái được đào tạo hai năm , trong hai năm đó như một địa ngục đối với nàng .
Bị những tên đệ tử trong môn phái lăng nhục rồi đến các trưởng lão , chỉ cần họ ham muốn là nàng lúc nào cũng phải sẵn sàng dâng hiến hết mình để phục vụ , lúc nàng được giao phó tới Kiếm Kinh Đế Quốc để quản lỳ , nàng cứ ngỡ sẽ thoát khỏi kiếp làm con chó dưới háng đàn ông . Nhưng không thể , nói dễ nghe là quản lý chứ thật ra chỉ để phục vụ cho những tên cao cấp thôi.
Hai tháng từ khi chuyển đến đây Băng Thần là người thứ ba lên đây , cho thấy trước đó hai người là khó khăn cỡ nào với nàng , cho đến hôm nay nàng thấy Băng Thần bày ra tu vi kinh thế nàng muốn nương nhờ hắn trong khi hoan ái với hắn để thoát khỏi cái địa ngục trần gian này .
“ Thưa chỉ là phục vụ thôi ạ .”
Nữ tử nhẹ nhàng nói ra thì chân nàng cũng tiến bước về phía Băng Thần nhưng khi nàng muốn bước bên cạnh hắn thì như có một cái nam châm dưới đất đang cố định nàng khiến nàng không thể di chuyển , nàng biết là do Băng Thần nên nàng cứ tiếp tục đứng đó một lúc lâu sau một giọng nói đáng thương phát ra từ miệng nàng :
“ Ngươi chê ta sao, ngươi cho rằng ta không đủ sạch sẽ , mà củng phải thôi ta chẳng khác nào con hàng cao cấp , ngươi nghĩ vậy cũng đúng .
Nói tới đây hai hàng nước mắt nàng chảy xuống , từng cái nức nở khiến người khác phải nghẹn lòng . Băng Thần vẫn tiếp tục nhấp rựu vẫn cứ thế mà uống mặc cho nữ tử vẩn đang đứng đó khóc lóc . Một lúc sau Băng Thần mới nhẹ nhàng đặt ly rựu xuống rồi nói với nữ tử .
“ Cô tên gì .”
Nữ tử đáp lại ngay tức khắc vì nàng sợ làm hắn giận :
“ Nô tì tên Phi Lạc Phượng .”
“Ồ một cái tên rất đẹp đấy .”
“Ta cho cô một cơ hội , ta hỏi cô , cô muốn chưởng khống sinh mạng mình không ?.”
Băng Thần nhìn Lạc Phượng nói nhưng trong lời hắn nói có một sự mị hoặc khiến cho cô gái này chưa kịp gì hết mà đã vội gật dầu , định thần lại nhìn Băng Thần thật kỹ rồi nói với một chút run rẩy :
“ Ai mà không muốn thưa công tử nhưng ta lực bất tòng tâm .”
“ Gặp nhau là duyên để ta giúp cô một hồi tạo hóa vậy .”
Băng Thần nói xong một cái , một luồng kim quang bắn thẳng vào người Lạc Phượng làm cô gái này run lên một hồi , khoảng mười lăm phút sau trên người cô toàn thân tràn đầy mùi hôi , nhưng nếu để ý kỹ thì cô nở nụ cười , một cười chân thật không giả tạo . Vì Băng Thần đã giúp cô tẩy kinh phạt tủy dùng một luồng linh lực của mình giúp cho Lạc Phượng trở thành Ngưng Anh tu sĩ còn truyền một bộ có thể luyện đến Cửu Kiếp công pháp cho cô ta .
Ánh mắt đẫm lệ nhìn Băng Thần , Lạc Phượng quỳ xuống mặc cho người cô hôi thối hai tay chắp lại thành tâm thành ý nói :
“ Cảm tạ công tử , cái mạng này về sau sẽ là của công tử , nguyện chết vì người . Thưa chủ nhân .”
Băng Thần nhìn cô gái nhỏ này không nói gì mà chỉ bắn ba luồng kim quang vào ba cô gái khoa thân đang đứng chỗ bên tay trái . Khiến cho ba cô gái như trải qua một cơn ảo mộng nhìn Lạc Phượng hôi thối quỳ gối dưới đất mà không hiểu chuyện gì xảy ra .
” Hoài bích có tội , ta không cần ngươi nhận ta làm chủ nhân , ta chỉ giúp ngươi một hồi tạo hóa thôi , còn lại phải xem bản lĩnh của ngươi rồi .”
Băng Thần phất tay nói ra , nói xong Băng Thần quay ngoắc về phía ba cô gái khiến họ giật bắn người , Băng Thần đưa tay ra hiệu ba nàng ra ngoài , ba cô gái lập tức ngoan ngoãn bước ra khỏi cửa
“ Nhưng người đã cứu tôi , người nói tôi không làm gì báo đáp ngài lòng tôi sao yên .”
Lạc Phượng nức nở noi ra , trong lòng cô nghĩ chắc Băng Thần chê mình là loại con gái lẳng lơ . Nhưng không với Băng Thần hắn không cần một người phụ nữ làm nô tỳ cho mình làm vậy chỉ khiến hắn càng vướng bận thêm thôi .
“ Ngươi đi tắm đi .”
Băng Thần mặc kệ cô Lạc Phượng chỉ phất tay phong trần nói ra
Lạc Phượng buồn bã bước đi , trong lòng sầu thẵm bước vào trong hồ nước , nàng như một con vịt hóa thiên nga trong hồ , từng lớp lớp dơ trên người nàng rủ xuống khiến nàng như một con bướm mới vừa thoát xác . Vì tu vi tăng cao nên da dẻ củng trở nên đẹp lạ thường .