Người đăng: PhongNhiNhiBa ngày sau
Chí Tôn Điện , Đế Phong một cô bé 12 13 tuổi với vóc dáng cực kỳ mảnh khảnh , khí chất như tinh linh rừng rậm , nhưng trái ngược hoàn toàn với cái khí chất ấy là một khuôn mặt không giấu nổi sự buồn bả , đôi mắt to tròn giờ đây đang bị bao phủ bới một đôi quấng thâm do nhiều ngày thức trắng để suy nghĩ vấn đề . Đó chính là Đông Phương Tình .
Bước vào trong cung điện nơi mà cô sắp phải đối mặt với sự lựa chọn cho cuộc đời mình , là sống hay là chết chỉ trong khoản khắc câu nói của cô nói ra . Ngay sau khi cô đến trước mặt hắn nước mắt không nhịn được lăn dài , củng phải thôi vì cô phải kết thục cuộc đời này quá sớm .
“Quyết định xong chưa .”
Băng Thần ôn hòa hỏi cô , thật sự trong lòng hắn bây giờ cực kỳ khó chịu , hắn tung hoàng ngang dọc , huyết tinh dính trên người hắn thật sự quá nhiều , nhưng chưa bao giờ hắn lại khó chịu như thế này , củng phải thôi vì cuộc đời hắn chưa vi phạm bản tâm lần nào kết thúc sinh mạng của một cô gái hoàn toàn không làm gì tới mình .
“Rồi ta chấp nhận , nhưng ngươi hứa với ta một chuyện được không .”
Đông Phương Tình chua xót nói ra trong giọng nói có một chút cầu xin.
“Ngươi nói đi trong trường hợp ta đủ khả năng ta sẽ giúp .”
Băng Thần nhìn cô gái nhẹ giọng nói .
“Một ngày ngươi đứng trên độ cao có thể hồi sinh ta , ngươi có thể giúp ta hồi sinh không ?.
Đông Phương Tình thút thí nói ra , trong lúc nói nghỉ tới cha mẹ cô không nhịn được một trận òa khóc .
Hắn thấy cô gái nhỏ khóc trong lòng cũng có chút đau , không phải hắn không muốn cứu với sức mạnh của hắn , trí thức của hắn khi một người chết đi hắn thật sự có quá nhiều cách để hồi sinh nhưng cô gái này quá đặc thù .
Thất Thải Thần Hoa trong cơ thể không phải phàm vật , nó là một loài dược mà dù trong Thương Khung Vũ Trụ cũng rất là hi hữu , khi hắn còn là Chí Tôn của cả Thương Khung Vũ Trụ hắn củng chỉ thấy nó xuất hiện qua một lần là lúc sinh ra thái tử của Hồn Tộc .
Thất Thải Thần Hoa không phải hậu thiên tạo thành mà do tiên thiên sinh ra , người có được nói cũng như không phải dính dáng tới Lục Đạo Luân Hồi , có nghĩa là nếu không chết thì sẽ sống tới khi nào mà Thất Thải Thần Hoa bị rút ra. Mà những người sở hữu loại kỳ vật này ý nghĩa trong cơ thể họ có một hạt giống của hoa khi mà rút ra cái hạt này sẽ tự động kích hoạt khiến cho thể phách lẩn linh hồn đều tan biến , người nào củng không thể kéo hạt giống này ra ngoài vì hạt này tiên thiên mà thành tức là nó đã ăn vào máu . Trừ khi hắn bước vào cảnh giới cuối cùng đó họa may còn cứu được còn bây giờ thì hắn chỉ đành bất lực đứng nhìn .
Mà một trong ba tiêu chí để hồi sinh là một còn thân thể hoặc một chút thịt , hai còn linh hồn hoặc còn một chút hồn phách nếu không thì phải thuộc Lục Đạo Luân Hồi .
Do vậy hắn cũng đánh bất lực , nhìn chằm chằm cô gái hắn giờ này đang rất rối rắm không biết phải làm sao .
Một chút bất lực đó cộng với một chút ưu buồn làm cho hắn phải thở dài .
Nhìn hắn thở dài thì Đông Phương Tình đã biết kết quả ra sao nàng lúc này thật sự một tia hy vọng cũng bị chặt đứt nước mắt khôn ngừng chảy xuống .
“Vậy ta hy vọng cha mẹ có thể quên ta , có thể quên được là đã có đứa con này .”
Đông Phương Tình vừa che mặt vừa khóc , vừa lấy tay lau nước mắt nước mũi vừa nói ra .
Nhìn cố gái khóc , hắn đành hy sinh vậy vì nếu không làm như vậy A Nhất sẽ đi đầu thai hắn sẽ không còn cơ hội nào nữa .
CẦU VOTE TỐT TỐT TÍ . CẢM ƠN Ạ