Chương 22 : Hẹn Ước Năm Năm


Người đăng: PhongNhiNhiSau khi tiếng nói của tên nam tử kế bên vang lên , một lúc sau hơn mười người đi vào gồm có gia chủ Lâm Gia sáu vị đệ đệ của hắn và hau gia chủ của Bàng Gia và Tề Gia còn một người nữa là một lão già mái tóc hoa râm , lão chính là quét dọn của Tàng Kinh Các Lâm Gia
Một người trung niên nhân tiến lên cung kính hỏi bốn người La Càn , thế giới này là vậy đấy người ta thực lực hơn ngươi thì ngươi cũng phải cung kính .
“ Xin hỏi bốn vị tôn già là ai hôm nay dến tệ xá có chuyện gì .”

“ Ta không nói nhiều với các ngươi , bọn ta là ai thì có nói các ngươi cũng chẳng biết , giờ mau đưa Đông Phương Tình ra đây .”
La Càn mỉa mai nói ra .

Xung quanh bắt đầu các tiếng xì xào truyền ra nào là mấy người này là ai thực lực mạnh thế nào , tìm Đông Phương Tình làm gì .

“Thứ cho ta bất tòng mệnh , dù cho các hạ thực lực mạnh cỡ nào nhưng Đông Phương Tình là một phần của Lâm Gia thứ cho ta không thể giao .”
Trung niên nhân nói ra ngữ khí có chút bất phục .

“ Được vậy ta cho ngươi thấy kết quả của việc này .”
La Càn lạnh lùng nói song một dòng linh lực từ thân hình hắn như quả cân ngàn tạ áp xuống khiến cho người trong đại sinh lục phủ ngũ tạng như bị nghiền .
“Phut”
Mười người bay ngã ra phía sau đập vào tường , trên mặt máu mé đầy ra .

“ Xin đại nhân tha tội , bọn ta là người của Bàng Gia và Tề Gia không liên quan đến Lâm Gia mong các vị bỏ qua .”
Hai tên gia chủ quỳ rạp xuống đất , dập đầu thật mạnh vì bọn hắn biết đám người La Càn thực lực quá khủng khiếp không chạy ra khỏi đây chỉ có chết , và cũng thầm trách bản thân “ Lo chuyện bao đồng .”

Bỗng ở nơi phương xa bay đến ba bóng người đó chính là ba lão tổ của ba nhà , ba người đáp xuống cúi đầu trước đám người La Càn nói :
“ Mong đại nhân tha cho chúng nó một mạng , chúng nó trẻ người không hiểu chuyện .”
Sau đó ba người liếc mắt ra hiệu cho mười tên kia mang Đông Phương Tình ra , gia chủ Lâm Gia gương mặt khó coi phân phó một hạ nhân đi mời Đông Phương Tình ra đây .

Một lát sau một thân ảnh nữ hài yểu điệu bước ra , dung mạo linh cơ , thân hình mới mười hai tưởi nhưng nhìn cũng đủ biết nếu trưởng thành sẽ trở thành một mỹ nhân khuynh thành .

Đông Phương Tình đi ra thấy nhiều vị trưởng bối nàng tiến đến chào hỏi mọi người , thấy người Lâm Gia bị thương nàng chạy lên hỏi thăm sau đó nhìn đám người La Càn bằng ánh mắt cực kỳ thù hận.

“Ngươi là Đông Phương Tình .”
La Can bước lên mỉm cười hỏi :

“Đúng vậy .”
Đông Phương Tình lạnh lùng trả lời

Thấy nàng lạnh lùng ngữ khí bọn người Lâm Gia mồ hôi chảy ướt sống lưng , sợ bọn người này sẽ làm gì với cô bé nhưng không trái ngược với mọi người nghĩ La Càn lại một lần nữa ôn hòa đáp lại
“ Ta tới muốn mời cô nương gia nhập thế lực chúng ta chúng ta có thể giúp cô trở thành bá chủ của một phương , nơi đây quá nhỏ so với cô , cho cô biết thế lực mạnh nhất ở vùng đại lục này khi gặp một tên tạp dịch ở chỗ chúng ta cũng phải cúi đầu chấp nhận bị chà đạp .”

La Càn bắt đầu dùng thế lực dụ dỗ tiểu cô nương khiến cho người xung quanh hút một hơi khí lạnh , một tạp dịch mạnh hơn cả chí tôn của cả phiến đại lục này .

“ Không thèm .”
Đông Phương Tình từ chối dứt khoát , khiến cho Bàng Gia và Tể Gia thở dài một hơi vì nếu Đông Phương Tình đồng ý gia nhập sợ ở cả Linh Thành nay Lâm Gia sẽ là bá chủ .

"Cô chắc chứ khi cô gia nhập với chúng ta vinh quang và quyền lực tiền tài mặc cho cô dùng thỏa thích ."
La Càn một lần nữa chăm chú nhìn cô gái trước mắt này hỏi nghiê túc , hắn thật sự chưa bao giờ nghĩ ra Chí Tôn Điện bị người khác từ chối gia nhập , xưa nay chỉ có Chí Tôn Điện từ chối người khác chứ làm gì có người khác từ chối Chí Tôn Điện

"Ngươi phiền quá ta nói ta không thèm ."
Đông Phương Tình một lần nữa từ chối khiến cho đám người La Càn gương mặt cực kỳ khó coi

“ Vậy được ta sẽ giết hết người Lâm Gia sau đó ngươi đi đến đâu bọn ta tàn sát đến đó coi ngươi có đông ý không .”
La càn sát khí nói xong một luồn hấp lực hấp tên gia chủ Lâm Gia lại bên hắn .

Đông Phương Tình thấy cảnh đó một đôi mắt to trở thành đỏ hoe , thù hận với đám người La Càn càng lúc càng dâng lên .

“ Được ta đi với bọn ngươi .”
Thấy Lâm thúc bị bóp cổ Đông Phương Tình không kiềm được nước mắt tuôn ra nhưng trong giọng nói thù hận lại càng tăng .

“ Được được vậy đi nào .”
La Càn thỏa mãn nhìn Đông Phương Tình chuẩn bị thuấn đi , một thiếu niên trạc 12 tuổi chạy đến la lớn :
“ Thả Tình Nhi ra ngươi không được mang nàng đi.”
Nói xong thiếu niên chạy đến vận dụng một ít linh lực đánh vào người La Càn , một cường giả như hắn bị một thằng nhóc miệng còn hôi sữa đánh thử hỏi sau này hắn còn mặt mũi gì nữa .

Thiếu niên này chính là Lâm Minh thanh mai trúc mã với Đông Phương Tình , cũng là con trai của gia chủ Lâm Động và là đệ nhất thiên tài của Lâm Gia trăm năm đổ lại , năm12 tuổi đánh tan 120 kinh mạch tiến vào Thông Mạch một tầng khiên tộc nhân Lâm Gia kỳ vọng một cường giả Tử Phủ sẽ xuất hiện trong gia tộc bọn hắn làm rạng rỡ tổ tông .

La Càn hai mắt gân xanh nổi lên , sát khí trong mắt không giấu diếm mà dâng lên một chưởng định vổ xuống nhưng bỗng một tiếng hét từ Đông Phương Tình vang lên làm cho tay hắn mới rơi xuống một nữa phải dừng lại .
“ Ngươi mà giết huynh ấy ta sẽ tự tử theo .”
Nói xong một cây chùy thủ hiện lên trong tay đưa nhanh vào cổ .

La Càn thấy vậy mặt mày biến dạng lại , hắn chưa bao giờ bị uất thế này chẳng lẽ cứ để yên cho tên nhãi này . Một hồi trầm tư suy nghĩ hắn lạnh lùng nhìn Lâm Minh

“ Được được tội chết có thể tha , nhưng tội sống khó tha .”
La Càn bỗng cười lạnh một đạo kình đánh vào đan điền của Lâm Minh làm Lâm Minh văng ra xa , đẵ xong từ một thiên tài của Lâm gia nay đã trở thành một phế nhân không hơn không kém .

Lâm Động thấy con mình bị đánh văng ra vội vàng chạy lên xem xét biết Lâm Minh đã vỡ đan diền thành phế nhân , Lâm Động hai mắt đỏ âu nắm tay nắm chặt lại , móng tay cấm vào trong thịt khiến tay hắn như một huyết thủ , đang định xong lên liều mạng vì con hắn nhưng cha của hắn vội ngăn cản con mình lại .
Thấy cha mình vậy , hắn chỉ còn bất lực khóe mắt chảy xuống một hàng lệ ôm con của hắn đi thật nhanh tìm Y Sư.

“ Lâm Minh ca ca năm năm sau ta sẽ trở về .”
Đông Phương Tình lệ chảy ra nói nhỏ một tiếng rồi nhìn theo hướng Lâm Minh bị mang đi , sau đó theo La Càn chup mát biến vào hư không .


Vô Tận Băng Vực - Chương #22