Chương 10 : Oanh Động


Người đăng: PhongNhiNhiNgươi dân xung quanh hoảng hốt nhìn trăm con rồng đang lượn lờ trên không trung tạo nên một tràng cảnh hùng vĩ . Hỏa Vũ và trung niên nho nhã hoảng sợ thật rồi bọn hắn không ngờ Cổ Trường Sinh lại đưa đến bậc này thế lực chú ý .

Còn Cổ Trường Sinh thì cảm thấy tự hào , hắn không biết thế lực này là ai nhưng chắc chắc sẽ hơn Lục Cấp có khi là Bạch Cấp hoặc Hắc Cấp không chừng . Hắn kiêu ngạo liếc nhìn ba tên trưởng lão của Sinh La Môn , Thần Vũ Môn , Hỏa Thần Tông .

Bỗng nhiên có một vị áo bào đỏ trên áo có một ký hiệu hình con Hổ lập lòe kế bên nam tử là một nữ tử tuyệt sắc lưng đeo hai thanh kiếm màu bạc , khuôn mặt như được chú ban tặng hoàn mỹ không tỳ vết cộng cái ánh mắt to bự với hàng lông mi dài kia thật khiến cho người khác muốn bảo vệ hai người bay đến , quỳ gối xuống tiếp đón một con Kim Long đang đáp xuống hay nói là tiếp đón người ngồi trên con Kim Long đáp xuống .

Áo bào đỏ nam tử là Lý Nhiên chưởng môn của Vũ Minh một thế lực chuẩn bạch cấp cũng là tông môn số một của Đông Châu và là một trong những tông môn phụ thuộc của một thế lực ở Trung Châu nên hôm nay biết Long Vệ đến đây nên ra tiếp đón .Còn nữ tử là nữ thần của tất cả nam nhân Trung Châu con gái của Lý Nhiên đệ nhất thiên tài Đông Châu Lý Linh Lung .

Cổ Trường Sinh thấy thế thì hoảng hốt ngay cả bá chủ như Vũ Minh còn quỳ vậy phải chăng thế lực trước mặt này là Bạch Cấp hay chuẩn Hắc Cấp nghĩ tới đó thì trong lòng hắn cười to , hắn thầm nghĩ khi họ ra điều kiện muốn mình gia nhập tông môn mình phải bắt họ gả Lý Linh Lung cho mình , hắn cũng là nam nhân đối với cái đẹp rất là khao khát từ khi hắn thấy Lý Linh Lung lần đầu tiên hắn muốn truy cầu nhưng khi biết được nàng là con gái một của Vũ Minh tông chủ và còn mạnh hơn hắn khiến hắn bỏ cuộc nhưng bây giờ hắn muốn nhân cơ hội này phải chiếm được nàng .

Kim Long đáp xuống , nam tử mặc kim giáp bước xuống không thèm liếc nhìn hai người Lý Nhiên vượt qua bọn họ , nhưng cho dù vậy Lý Nhiên vẫn phải quỳ vì thực lực của bọn họ quá khủng bố không phải một Vũ Minh nho nhỏ có thể đụng được .

Cổ Trường Sinh thấy nam tử tiến đến chỗ mình chuẩn bị làm bộ dáng kiêu ngạo ra điều kiện nhưng hắn lại bước qua Cổ Trường Sinh rồi đi tiếp . Khiến cho Cổ Trường Sinh mất mặt mặt đỏ đến tận mang tai nhưng cũng không dám làm gì thế lực mà khiến cho Vũ Minh còn phải sợ đến mức quỳ xuống còn chưa phải Cổ Gia một thế lực tí hon có thể chạm vào .

Nam tử tiếp tục đi xuống dưới chỗ người dân , khiến cho người dân tự động dạt sang hai bên , khi tới chỗ Hoàng Cực Long thì nam tử quỳ xuống chấp hai lại với nhau cung kính nói :
“ Thuộc hạ Long Phi thuộc sư đoàn 13 của Long Vệ theo lời của điện chủ và ngũ trưởng lão tới đón đại thiếu gia mong đại thiếu gia về với thuộc hạ .”

Khi Long Phi nói xong cả một đống người từ người Cổ Gia , Vũ Minh hay Sinh La Môn ... Đều hít một hơi lãnh khí cái người mà họ tưởng như trên cao không thể với tới đang quỳ với một thiếu niên 16 17 tưởi và còn gọi thiếu niên đó là thiếu chủ .

“ Ta không về đâu , rõ ràng lão ba bảo ta đi lịch lãm mà tại sao lại bắt ta về ? .”
Hoàng Cực Long khó chịu nhìn Long Phi nói

“ Cái đó thứ cho thuộc hạ không rõ , thuộc hạ chỉ có lệnh hộ tống đại thiếu gia về .”
Long Phi chậm rãi nói cho hắn những gì mình biết

“ Nói chung ngươi về đi ta không về đâu .”
Nói xong không đợi Long Phi trả lời Hoàng Cực Long lăng không mà bay đi .

“ Vậy thì xin đắc tội đại thiếu gia , khi về ta sẽ xin lỗi người sau .”
Long Phi đang quỳ thì bỗng nhiên tay phải kim sắc long văn hiện lên , đuổi theo Hoàng Cực Long một quyền hai thành công lực đánh ra . Hoàng Cực Long nhìn một đầu quyền phong sau lưng mình thì hét lên :
“ Băng Long Thương phá cho ta .”
Một cây màu xanh thương bổ xuống kình phong của quyền đầu biến mất . Hắn vội vàng thả Tiểu Lý chạy vào rừng sâu vì hắn không muốn việc chiến đấu của hắn ảnh hưởng tổn thương tới nó

“ Không hổ là thiên tài số một ở Trung Châu , vậy thì mong đại thiếu gia cẩn thận .”
Long Phi nói xong không gian xung quang bỗng ba động , một cây kim sắc kiếm xuất hiện phía sau Hoàng Cực Long bay thẳng tới khiến hắn bị trầy một vết ngay đầu .

“ Ngươi làm ta tức rồi đầy , theo ta .”
Hoàng Cực Long lau lau vết máu trên trán rồi nhìn xuống người dân bên dưới , hắn không muốn tổn thương người vô tội nên hắn ra hiệu cho Long Phi bay theo hắn .

Hai đạo thân ảnh bay lên trên núi , kiếm khí thương kình giao nhau liên miên bất tuyệt , Khoảng 15 phút sau Hoàng Cực Long thở hổn hển còn Long Phi thì vẫn đứng đó với khí thế cao như núi .

“ Thiếu gia không cần phải cố , người đã là giỏi lắm rồi một Ngưng Anh chiến với Cửu Kiếp không rơi xuống hạ phong , thử hỏi trong vòm trời này ai làm được như người .”
Long Phi an ủi nói :

Hoàng Cực Long ngưng mắt nhìn hắn chậm rãi nói :
“ Vậy cho ngươi nếm thứ bộ thương pháp ta mới nghĩ ra .”

Hai tay Hoàng Cực Long nắm chặn cán thương , huyết nhãn , huyết mạch bùng nổ khiến sau lưng hắn hiện ra một con rồng màu xanh đen chín đầu .

“ Thiếu Gia người muốn làm gì !!.”
Long Phi sợ rồi cái thương pháp quỷ quái gì mà khiến cường giả như hắn phải sợ thế này .

“ Chung Cực Thương Pháp : Diệt Thế .”


Vô Tận Băng Vực - Chương #10