Người đăng: PhongNhiNhiThương Khung Vũ Trụ , Nam Vũ Trụ , Vô Tận Băng Vực
Vô Tận Băng Vực được bao bọc bới hàng nghìn hang vạn băng nguyên tố,,ngay tại trung tâm hư không Vô Tận Băng Vực có một tòa cung điện màu xanh lam nguy nga lộng lẫy và hùng vĩ .
Tòa cung điện đó được bao bọc bởi những mảnh Lam Ngân Thạch , Lam Ngân Thạch được sinh ra tại Âm Ma Lĩnh là nơi mà không một cường giả nào đủ can đảm để bước vào lấy nó .
Nhưng nguyên một tòa cung điện này lại được bao bọc bởi Lam Ngân Thạch , đủ để cho chúng ta thấy được chủ nhân của tòa cung điện này cường đại bao nhiêu .
.
Nhưng đó chưa phải là kinh khủng bởi vì nếu để ý kỹ thì xung quanh tòa cung điện một con Thái Cổ Băng Long nằm cuộn người xung quanh càng khiến cho tòa cung điện càng trở nên không thể xâm phạm .
Thái Cổ Băng Long là một loài hung thú từ thời Hồng Mông một trong những chủng tộc cường đại nhất lúc bấy giờ .
Tính khí của Thái Cổ Băng Long cực kỳ hiếu chiến , chúng nó không bao giờ chịu nằm yên một chỗ .
Thế mà giờ đây là ngoan ngoãn nằm ở đây càng khiến chúng nhân kinh sợ trước vị chủ nhân ở nơi đây .
Đúng vậy tòa cung điện cực kỳ nguy nga này chính là chỗ ở của một trong hai vị Tổ Thần Băng Thần nơi ở người người gọi Băng Thần Cung .
Lúc này trong một một gian điện chính giữa cung điện , nơi mà để cho chủ nhân của Băng Thần Cung xử lý chính sự có hai người một nam một nữ .
“ Người thật sự quyết định vậy sao ạ , người thật sự nỡ bỏ con bỏ vạn đệ tử của Băng Thần Cung không lo sao ạ .”
Nữ tử đang đứng đối diện nam tử khóc thút thít nói với nam tử ngồi trước mặt nhưng mà bất kể nữ tử khóc hay nói ra sao nam tử vẫn bảo trì im lặng . Không phải hắn không muốn biểu hiện mà hắn sợ nếu mình biểu hiện ra sẽ rơi vào thế khó xử hơn nữa .
Nữ tử đang đứng nức nở đó cực kỳ mỹ lệ , khuôn mặt thanh tú , nước da bạch tuyết , mái tóc màu đen nháy như một thác nước chảy dài mà không gấp khúc , làn môi đỏ mộng nhỏ nhắn luôn luôn ở thế hớp hồn bất kỳ nam tử nào dứng đối diện cộng them với than hình không thể nào hoàn mỹ hơn khiến cho nữ tử càng tang them sức hấp dẫn với cánh đàn ông .
Còn nam tử đang ngồi thì mặt chữ điền , hai mắt đen sâu thẩm như chứa đưng đại trí tuệ , đại nghị lực cộng với mái tóc xanh xen lẫn bạc khiến cho người khác nhìn hắn rất chi là mờ ảo . Giống như một nam tử trong mộng bước ra vậy .
Lúc này hai người đang đối diện nhau , nữ tữ thì khóc còn nam tử thì trầm mặc không nói khiến cho cái không khí trở nên vô cùng là lạnh lẽo nhưng như vậy thì mới xứng danh Băng Thần Cung nơi chí âm cực hàn nhất Thương Khung Vũ Trụ và cũng xứng đáng với danh hiệu của nam tử đó : Băng Thần
Còn về thân phận của cô gái đối diện Băng Thần cũng không hề tầm thường , Băng Yến Khinh đệ tử duy nhất của Băng Thần và cũng là mỹ nữ đứng nhất trong Khuynh Thành Bảng đồng thời cũng đứng hạng hai trong Thập Đại Tinh Tú.
Nói về Yến Khinh thì do lúc mà Băng Thần đi chinh chiến ở Huyết Điện . Lúc đó một mình Băng Thần chém giết hơn một vạn người trong Huyết Điện vì lý do Huyết Điện đã động tới vi sư của hắn .
Tính của Băng Thần rất tram nhưng nếu đụng tới nghịch lân của hắn thì hắn sẽ hoàn toàn biến thành một người khác .
Lúc đó trên trời là một màu đỏ Băng Thần tay cầm Thủy Thần Kiếm nhuốm đầy máu đứng trên một tòa tháp chất đầy thi thể .
Băng Thần con mắt vô than định hình trước mắt không còn người nào sống nữa định ra về thì bỗng một tiếng khóc con nít phát lên từ phòng giam nô lệ .
Khi Băng Thần đi vào thì mới thấy một đám xác chết đang rải rác xung quanh .
Đế ý kỹ thì Băng Thần thấy tiếng khóc phát ra từ trong góc kẹt khi đi vào thì Băng Thần mới thấy một cô bé khoảng chừng một tuổi tóc tai bù xù .
Lúc đó Băng Thần quan sát thì mới thấy cô bé có Không Linh Thể vì tiếc nhân tài nên lúc đó Băng Thần phá lệ thu cô làm đệ tử .
Và cô bé ngày đó đã từ từ phát triển thành một Băng Yến Khinh như ngày hôm nay .
.....
“ Yến Khinh nín đi vi sư có phải một đi không trở lại đâu mà ngươi khóc sướt mướt như vậy .”
Băng Thần mở mắt đạm mạc nói ra trong giọng nói của hắn lúc này cũng chứa đựng một nỗi chua xót .
“ Yến Khinh thật sự không nỡ xa người , người đừng đi được không ?.”
Giờ đây mặt nàng thật sự đã nước mắt đầm đìa nhưng dù vậy cũng không thể nào giảm bớt đi cái mỹ lệ của nàng , lúc này Yến Khinh hai con mắt chứa đựng như cả đại dương chỉ cần một chút xúc tác là sẽ vỡ xòa ra , nàng nhìn hắn chua xót nói ra
“ Ta còn cần bước bước cuối này , không đi không được con hãy cố gắng tu luyện đi chờ ta quay về .”
Băng Thần vừa nói vừa ôn nhu xoa đầu nàng cười nói
Yến Khinh cố gắng ngẩng đầu lên nhìn mặt người sư phụ mình lần cuối , nhưng khi nhìn thấy Băng Thần nàng không nhịn được nữa rồi , đại dương trong mắt nàng đã vỡ òa , nàng òa khóc xoay người chạy thật nhanh ra khỏi cửa .
Băng Thần nhìn đứa đệ tử này thở dài một hơi không nói gì xoay người bước thật nhanh vào Băng Thất để chuẩn bị bước cuối cùng .
Băng Thần ngồi xếp bằng , một loạt ấn chú theo tay Băng Thần tuôn ra, mỗi loạt ấn chú tuôn ra là từng không gian chấn động hắn hét lớn :
“ Luân Hồi Điện mở .”
Sau tiếng nói của hắn , một cánh cửa màu đen lập tức theo đó hiện ra , đó chính một trong tam đại kỳ bảo của U Minh Giới cho phép người khác chưởng quản Luân Hồi .
.....
Ở một nơi tối tăm , u ám một lão già mặc áo bào đen tay cầm quyển sổ ngồi trên một tòa vương tọa được xây bằng khô cốt , mang mũ kim sa lẩm bẩm noí ra :
“ Người nào có bực này thần thông cách nhau xa vậy mà có thể mở được Luân Hồi Điện , chẳng lẻ lại là vị kia .”
Nói tới đây lão già áo bào đen trên mặt mang theo một vẻ kích động lẫn sợ hãi .
Lại nói Băng Thần sau khi mở xong Luân Hồi Điện , hắn đang ngồi dùng hết bổn nguyên tinh hoa trong cơ thể hắn vì hắn là tiên thiên linh vật nên có thể luyện nhanh như vậy nhưng hắn không chắc khi chuyển thế hắn còn có giữ được ưu thế của mình không , nên hắn quyết định dùng hết tinh hoa bổn nguyên cơ thể hòa vào linh hồn hắn để khi hắn chuyển thành tiên thiên hài nhi thì thể chất sẽ có một bước nhảy vọt cực lớn .
“ Thành công cho ta .”
Theo một tiếng hét lớn của Băng Thần thân hình của hắn trở nên linh hồn hóa rồi từ từ trở nên trong suốt , khi hắn nhìn linh hồn của mình hắn cực kỳ vui mừng vì linh hồn hắn là màu xanh đậm vì linh hồn có thể cho hắn biết sự tăng vọt về thể chất hắn lớn bao nhiêu , xanh nhạt thì tăng gấp mười , xanh thường tăng gấp trăm , xanh đậm tăng gấp ngàn .
Vui mừng không được lâu , hắn nhìn lên tinh không thở dài lẩm bẩm nói :
“ Thật sự không nỡ a .”Nhưng khi hắn nghĩ tới bước cuối kia hắn đành phải xóa bỏ cái ý nghĩ không nỡ đấy .
Hắn quay lại nhìn Băng Thần Cung lần cuối một nơi cho hắn bao nhiêu hồi ức , thở một hơi thật dài rồi hắn bay thật nhanh vào trong Luân Hồi Điện .
Nơi cao nhất Băng Thần Cung một nữ tử như hoa như ngọc đứng đó , nữ tữ đó không ai khác chính là Băng Thần đệ tử duy nhất Yến Khinh ánh mắt nhìn về nơi Băng Thần biến mất , hai hàng nước mắt lặng lẻ rơi xuống nhìn xa xa về phía đó nói thật nhỏ : “ Con đợi người , người đừng có chuyện gì vì con còn ba chữ chua nói với người .
Nơi xa xăm đấy mang tên Thiên Nguyên Đại Thế Giới lại một lần nữa chào đón hắn chở về , chính hắn sẽ lại viết nên truyền kỳ một lần nữa .
“