Chương 98: Tổ A


Kỳ thi đấu của thần thánh học viện cũng kết thúc vào trung tuần tháng sau.

Quán quân của năm nhất, ngoài dự liệu không phải là hai người có nhiều hy vọng nhất là Hạ Hầu Cẩn và Đoan Mộc Tích, mà đã bị người trong mộng của Tạp La là Độc Cô Phượng bỏ túi.

Ở hai vòng cuối cùng chỉ còn lại bốn cao thủ thì Hạ Hầu Cẩn và Đoan Mộc Tích gặp nhau.

Thần Mộc đấu khí thần kỳ kích bạo Kim Cương Bất Diệt vô cùng kịch liệt, Hỏa tinh bắn ra tứ phương, cả trận đấu song phương không thể nào ngăn chặn được đối thủ cũng không bị đối thủ ngăn chặn, cho đến khi cả hai tung ra đòn quyết định thì cả hai đều cạn sạch máu nên kết quả là hòa.

Trong một trận đấu làm cho người xem vô cùng hào hứng, Hạ Hầu Cẩn cùng Đoan Mộc Tích đều cùng bị thương không nhẹ, không phải bọn họ căm hận đối phương nên ra tay nặng, bên dưới lôi đài thì bọn họ là bạn tốt của nhau, nhưng trên lôi đài thì bọn họ là đối thủ của nhau, ai cũng không muốn nhân nhượng, đánh cho người chết ta sống.

Lưỡng bại câu thương cũng không ảnh hưởng đến tình hữu nghị của bọn họ, Hạ Hầu Cẩn và Đoan Mộc Tích sớm đánh mãi thành quen, lần đầu tiên bọn họ khi mới gặp nhau đã đánh một trận ác chiến khiến cho một người bị gãy hai cái răng, còn người kia thì phải nằm trên giường cả tháng, về sau lại càng có nhiều trận chiến kịch liệt hơn.

Từ đó mà nói thì trận chiến này cũng không tính là gì.

Mà có bị thương hay là không thì trận cuối cũng không cần tiếp tục nữa bởi vì Độc Cô Phượng đã đoạt được vị trí quán quân, đương nhiên nếu như Hạ Hầu Cẩn cùng với Đoan Mộc Tích không bị thương thì một người chuyên tâm nghiên cứu kiếm đạo như nàng cũng chưa chắc đã bại dưới tay họ, từ chiến thắng của nàng trong trận đấu với Đông Phương Lộ thì có thể thấy quán quân lần này cũng làm cho lòng người hoàn toàn tâm phục.

Như vậy, bảng xếp hạng của kỳ thi đấu của năm nhất cũng có kết quả.

Độc Cô Phượng đứng đầu, Đông Phương Lộ đành đứng thứ hai, Hạ Hầu Cẩn cùng với Đoan Mộc Tích cùng đứng thứ ba, thứ năm và thứ sáu thuộc về Đoan Mộc Tình và Tạp La, thứ tám là một ma pháp sư đã gần đạt đến cấp bậc viên nguyệt Tắc Tây Nhĩ cùng với Kỵ sĩ hệ Giang Nhã Tĩnh.

Năm ba, Nguyên Tội không ngờ cũng là người đứng trong bát cường, mặc dù là đứng cuối cùng cũng đủ cho Cổ Diêu phải mở to mắt ra mà nhìn.

Sự thật chứng minh một đạo lý : người có tâm lý đặc thù chưa chắc không thể trở thành một cao thủ.

Tuy nói Cổ Diêu không có cùng Nguyên Tội có chung sở thích, trước kia chỉ là do hiểu lầm, nhưng mà mỗi trận đấu của Cổ Diêu hắn đều đến Cổ Diêu nên Cổ Diêu cũng có chú ý đến hắn.

Sau khi kỳ thi đấu kết thúc, cuộc sống của học viện tĩnh lặng xuống, nhưng ngày kế tiếp là ngày nghỉ.

Tuy nói là ngày nghỉ nhưng lại là danh từ khiến cho các học viên hưng phấn nhất, nó có nghĩa là được nghỉ ngơi, chơi đùa, có thể ngủ nướng, thoát khỏi cảm giác buồn tẻ vô vị của việc học tập hằng ngày, thay vào đó là có thể tùy ý vui chơi.

Nhưng tâm tình vui vẻ kéo dài cho đến khi hết kỳ nghỉ.

Cùng các học viện khác trên đại lục giống nhau, mỗi học kỳ của thần thánh học viện có tất cả mười một tháng, còn lại một tháng là cho kỳ nghỉ.

Đối với đại đa số đệ tử mà nói, đó là sự giải phóng, bọn họ có thể về nhà thăm thân nhân bằng hữu, giảm nhẹ áp lực sau một học kỳ khổ luyện, đương nhiên học viên của thần thán học viện luôn đối với mình rất nghiêm khắc, cho dù là về nhà bọn họ cũng sẽ không ngừng tu luyện.

Còn có một số ít người không thể hưởng thụ được những ngày nghỉ, bởi vì bọn họ còn có chuyện phải làm, đó chính là nhiệm vụ thực tập của học viện.

Kỳ nghỉ hằng năm, học viện đều tổ chức cho một bộ phận học viên trung niên cấp, do các đạo sư dẫnđầu xuất ngoại để tiến hành thực tập, mà đa số đệ tử này đều chọn ra từ kỳ thi đấu hằng năm.

Đây chính là một cơ hội quý giá khó có thể có được ngoài trừ thi đấu, cho nên các học viên có tên đều vui vẻ hơn hẳn so với việc hưởng thụ kỳ nghỉ.

Trong quá trình học, trong học viên bọn họ được học nhiều chương trình như đoàn đội phối hợp, năng lực tổ chức, khả năng lãnh đạo, những thứ này sau khi ra khỏi học viện đều có tác dụng trọng yếu.

Vào ngày cuối cùng của học kỳ cũng không có nội dung gì quan trọng, đạo sư chỉ đơn giản dặn dò các học viên trong thời gian nghỉ không được buông lơi việc luyện tập, sau đó giữ lại một số các học viện.

Những người này đương nhiên là những người may mắn có tên trong kỳ thực tập rồi, các học viên khác rời đi trong sự hâm mộ, càng quyết tâm luyện tập hơn trong kỳ nghỉ để thực lực không bị chênh lệch quá xa.

Tự do hệ năm nhất ban chín có tổng cộng tám học viên, Cổ Diêu bất ngờ có trong nhóm, điều này là ngoài ý liệu của hắn, bởi vì trong kỳ thi đấu điểm số của hắn không tốt lắm, nói đúng ra là vô cùng tệ.

Sau khi phân phối cho bảy học viên kia, cuối cùng mới đến phiên Cổ Diêu.

“Học viên Cổ Diêu, được phân vào tổ A trong lần thực tập này.”

Đạo sư nói làm cho Cổ Diêu kinh ngạc không thôi:”Cái gì? Tổ A?” hắn hoài nghi chính mình có nghe lầm hay không.

Nhiệm vụ thực tập không phải là do một người đơn độc thực hiện, mà là phân ra một tổ cùng tiến hành, các thành viên trong tổ được đạo sư giao nhiệm vụ, một tổ có khoảng mười lăm đến một trăm người.

Tổ A vốn là tổ có ít người nhất trong lần thực tập, nhưng cũng chính là tổ có thực lực mạnh nhất, mỗi thành viên của tổ đều là tinh anh, bát đại cường giả trong kỳ thi đấu đều là thành viên của tổ A, cho nên việc được phân vào tổ A làm cho Cổ Diêu có cảm giác khó có thể giải thích, hắn không nhận ra được mình chính là tinh anh, ít nhất dựa vào thành tích trong lần thi đấu thì hắn không thể nào có được vinh dự như thế.

Đạo sư dường như nhìn thấu tâm tư của hắn:”Hà hà, học viên Cổ Diêu, thành tích của ngươi trong kỳ thi đấu quả thật là rất thấp, nhưng các lãnh đạo cấp cao đã khảo sát biểu hiện của ngươi trong hai trận đấu, sau khi thương thảo đã quyết định phá lệ cho ngươi danh ngạch này, đây chính là vinh dự của ngươi, cũng chính là niềm kiêu ngạo của tự do hệ ban chín năm nhất, quả thật là tuyệt!”

Hai trận đấu nọ dĩ nhiên chính là trận đấu cùng Mộc Linh Linh và Hách Liên Kiếm, các lãnh đạo cấp cao của thần thánh học viện quả thật là có tuệ nhãn, nhìn ra được Cổ Diêu không phải là một kẻ đầu được xó chợ, mà vốn là một tài năng rất có tiềm lực.

“Vâng, đạo sư!”

Đạo sư suy nghĩ một chút, vội ho một tiếng:”Được rồi, ngàn vạn lần đừng có ủ rủ, phải vượt qua được chướng ngại của tâm lý, tiền đồ của ngươi là sáng lạng vô cùng, đừng có vì vậy mà hủy hoại nó!”

Cổ Diêu:”…” hắn biết đạo sư muốn ám chỉ chính là sự kiện nhà vệ sinh.

Trên đường đi đến khu biệt thự cao cấp Cổ Diêu vẫn còn nghĩ đến nhiệm vụ thực tập.

Thật không nghĩ đến, có thể vinh dự tham gia lần thực tập của học viện, lại còn là tổ A.

Nhiệm vụ thực tập của tổ A vốn là khó khăn nhất nhưng mỗi thành viên của tổ A đều có thực lực cực mạnh.

Trong quá trình thực tập có thể cùng với hai bạn cùng phòng là Hạ Hầu Cẩn và Tạp La quả là rất thú vị, nhưng lần này cũng có chút áp lực, bọn họ đều là cao thủ, ngàn vạn lần không thể trở thành người kéo chân được, nếu không thì rất là mất mặt.

Còn nữa, chẳng lẽ không phải cùng với Đoan Mộc Tình chung một tổ sao?

Đi đến khu biệt thự cao cấp, ngoài ý muốn là không có thấy Chrities, tìm trong sân lẫn ngoài sân vẫn không thấy bóng dáng của nàng.

Sử tỷ cuối cùng là đi đâu rồi, chẳng lẽ nàng có viện phải ra ngoài?

Cổ Diêu thầm nghĩ và đi đến sân huấn luyện, trước tiên bắt đầu tiến hành luyện tập.

Đến trước cửa sân huấn luyện, Cổ Diêu phát hiện trên cửa có một mảnh giấy nhỏ được ghim trên một cây đinh, khi lấy xuống trên đó có hai đoạn chữ viết tinh sảo:

“Tiểu sư đệ, thật cao hứng khi thấy được sự tiến bộ của đệ trong thời gian này, đệ là một người thông minh tuyệt đỉnh, sư tỷ phải tốn hơn nửa năm mới nắm được sơ khởi về quỷ bộ, đệ dưới sự chỉ dạy của ta cùng sư phụ chỉ tốn có ba tháng đã năm được căn bản rồi, đối với điểm này sư tỷ cũng có chút ganh tỵ.

Đến bây giờ thì sư tỷ không còn gì để dạy rồi, còn lại chỉ có thể dựa vào thực tế mà tiếp tục hoàn thiện, vừa đúng lúc tỷ có chút chuyện gấp phải rời khỏi thánh vực, bút ký của quỷ bộ cùng các tư liệu liên quan đã được chỉnh sửa lại rồi đặt ở trong ngăn kéo trong mật thất của thư phòng, nếu như có chuyện gì thì có thể đạo tặc công hội ở Địa Hạ Thành để tìm tỷ, chờ đợi lần gặp mặt tới …”

Bên dưới chính là vài chữ “Chrities sử tỷ lưu.”

Cổ Diêu buông tờ giấy không nên biết khóc hay cười.

Sử tỷ, không ngờ lại đi không từ giã, ngay cả một lần bắt chuyện cũng không có, tới đột nhiên đi càng bất ngờ, thật là có cá tính, rất phù hợp với hành động của đạo tặc.

Trước kia khi chưa gặp mặt vị sư tỷ đạo tặc này, luôn có lòng hiếu kỳ rất lớn đối với nàng, qua hơn một tháng tiếp xúc thì lòng hiếu kỳ lại càng tăng thêm.

Chrities, một nữ tử thần bí, trên người bao có một cái khăn che mặt không thể nào nhìn thấu được, khiến cho nàng cùng ngoại giớ ngăn cách.

Cho đến bây giờ, Cổ Diêu thậm chí còn chưa biết được khuôn mặt thật của nàng, giống như xem hoa trong sương, mờ ảo không rõ, đó là phần ngoài còn nội tâm thì khỏi phải nói rồi, chỉ biết nàng là một người thông dĩnh, thành thục, tự tin.

Đạo tặc công hội ở Địa Hạ Thành, cái công hội phi pháp này cũng chính là nơi tập trung đạo tặc, nàng ở chỗ này hoạt động sao?

Quả thật là rất mong chờ vào lần gặp mặt sau với nàng.

Vô Sỉ Đạo Tặc - Chương #98