Chương 93: Thiên Mị Huyễn Cảnh


“Lão nhị, hay là ngươi bỏ cuộc đi,mặc dù bỏ cuộc thì rất là mất thể diện nhưng mà thực lực giữa hai ngươi quá chênh lệch. Mà cái tên kia lại vốn là một tên tiểu nhân, hắn cũng biết ngươi là bạn cùng phòng của ta, khẳng định ở trên lôi đài nhất định sẽ hạ nhục ngươi!” Đây chính là phản ứng của Hạ Hầu Cẩn khi biết được kết quả rút thăm của Cổ Diêu.

Xung đột trong lễ khai giảng đã giúp cho Hạ Hầu Cẩn nhìn rõ được bản chất con người của Hách Liên Kiếm, sau đó thực tế cũng đã chứng minh tính cách của tên Hách Liên Kiếm so với phỏng đoán của hắn không sai biệt lắm: cuồng vọng, sĩ diện, thù dai. Cho nên, hắn nhất định sẽ căm hận chuyện mình làm hắn mất mặt trong lễ khai giảng, cho nên sẽ không bỏ qua cho Cổ Diêu.

Tạp La thì nói Cổ Diêu vốn đã không còn thể diện để mà mất nữa, nên cũng ở bên cạnh khuyên bảo:”Đúng đó, lão nhị, hay là ngươi cứ giả bệnh hoặc khi ra đường bị chim rớt trúng đầu không thi đấu được, ta có thể giúp ngươi loan truyền cái tin này!”

Đối diện với sự khuyên bảo của hai người Cổ Diêu chỉ thản nhiên cười:”không sao đâu, đại ca, lão tam các người yên tâm đi.”

Trước khi Hạ Hầu Cẩn kịp nói thì hắn đã tiếp:”Chuyện này ta đã quyết định rồi!” hắn có thể chiến bại nhưng không thể chưa chiến đã bại, hơn nữa chuyện này lại liên quan đến Hàn Đan, nên càng không thể lùi bước được.

Hạ Hầu Cẩn cùng Tạp La vừa nghe liền biết đã không cách nào có thể thay đổi chủ ý của Cổ Diêu nữa, qua một thời gian ở chung bọn họ cũng đã hiểu khá rõ tính cách của vị bạn cùng phòng này, bề ngoài hắn tuy là một người nhu nhược nhưng khi đã quyết làm việc gì là sẽ rất chuyên chú.

Không ai có thể ngăn cản được, ví dụ như là việc hắn khổ luyện vậy.

“Ài, lão nhị, ngươi cẩn thận một chút, tại lễ khai giảng ta đã xung đột với tên tiểu tử kia, có lẽ sẽ bất lợi cho ngươi.” Không biết ý nghĩ trong lòng của Cổ Diêu, Hạ Hầu Cẩn tiếp tục nói:”Nhưng nếu như hắn có dũng khí làm quá trên lôi đài thì chỉ cần hắn gặp phải ta trên lôi đài thì ta sẽ cho hắn nhận lấy hậu quả.”

Nói xong hắn liền đánh một chưởng xuống cái bàn lam mộc bên cạnh, thực lực của hắn bây giờ không còn như là lúc mới nhập học nữa đã mạnh hơn rất nhiều. không có bất ngờ xảy ra, chiếc bàn kêu lên một tiếng rồi lìa đời.

Cổ Diêu chỉ vào đám gỗ vụn trên mặt đất nói:”Đại ca, hình như cái này là cái 137 rồi, à đúng rồi, ngày hôm trước quản lý ký túc xá có đến thông báo, bởi vì số lượng đồ vật bị chúng ta phá vỡ quá nhiều cho nên mỗi loại đồ dùng trong nhà đều tăng giá lên mỗi cái một thủy tinh tệ!”

Hạ Hầu Cẩn :”……………..”

Từ đầu học kỳ đến nay, Hạ Hầu Cẩn đã tiêu diệt hơn 137 cái bàn rồi, còn Tạp La thì làm nổ hơn 56 cái giường, chỉ cần tính riêng số tiền bồi thường không cũng đã gấp mấy lần tiền học phí rồi. Hai người có thể nói là hai tên phá hoại nhất trong lịch sử của thần thánh học viện.

Lôi đài số năm, là một lôi đài khổng lồ với sức chứa là 1 vạn 5 ngàn chỗ ngồi. Bình thường lôi đài này chỉ dành cho các trận đấu cao cấp mà thôi, hôm nay lôi đài này lại tổ chức một trận đấu. nhung điểm kỳ lạ là hai tuyển thủ thi đấu đều có điểm số là zero.

Kỳ thi đấu hàng năm của học viện đã đến ngày thứ năm, mà điểm số thì lại là zero, căn bản là không có khả năng được tổ chức ở lôi đài này.

Nhưng trong đó có một tuyển thủ là tự trở về điểm số zero, tên gọi là Hách Liên Kiếm, bởi thế trận đấu này đã không còn tầm thường nữa. Mà tuyển thủ còn lại dĩ nhiên là chính là tự do hệ, năm nhất, ban chín Cổ Diêu.

Căn bản hắn chỉ là một tiểu nhân vật trong học viện không ai biết đến mà thôi, nhưng sau sự kiện nhà vệ sinh thì hắn đã trở thành Danh Nhân nổi tiếng nhất của học viện, mà ngày đầu tiên của kỳ thi đấu hắn lại đảo ngược tình thế thắng ngược Mộc Linh Linh cho nên hắn càng nổi tiếng hơn.

Mà Hách Liên Kiếm thì không cần phải nói, vô luận là hắn hoa tâm thế nào, cuồng vọng ra sao, thực lực đến mức nào, càng huống chi trong trận đấu trước hắn lại tự ý bỏ cuộc khiến cho mọi người nghị luận về hắn càng nhiều, nhưng không ai rõ nguyên nhân.

Hai người đều là nhân vật tiêu điểm của học viện, trận đấu của bọn họ dĩ nhiên cũng sẽ khiến cho nhiều người chú ý, ở đây ngoại trừ có nhiều người muốn xem các cao thủ thi đấu thì còn có một số lượng lớn người thích náo nhiệt.

Tổ chức nữ quyền, Mộc Linh Linh và cả Đông Phương Lộ cũng bất ngờ có mặt.

Lần này Hạ Hầu Cẩn lại không có trận đấu cùng giờ cho nên dĩ nhiên hắn là người đến hiện trường sớm nhất rồi, phải biết rằng đối thủ của Cổ Diêu chính là Hách Liên Kiếm làm cho hắn không thể nào yên lòng được.

Có Hạ Hầu Cẩn ở bên cạnh cho nên người có can đảm dám ném rác vào vốn là sắp tuyệt chủng rồi, vì vậy Tạp La mới vó gan mà hiện thân.

Chỉ là Tạp La tựa hồ đã quên, trong thần thánh học viện hắn cũng chính là một cao thủ trong mắt của người khác, người có dũng khí ném rác vào hắn cũng chỉ có rất ít. Luyện kim thuật sư vốn có nhiều thứ rất độc đáo, nếu muốn trả thù người khác thì người đó thậm chí có chết cũng không hiểu nguyên nhân tại sao, đương nhiên Tạp La không phải là loại người thích như thế.

Hạ Hầu Cẩn còn kéo theo cả người bạn tốt của mình là Đoan Mộc Tích, cũng chính là Ngũ ca của Đoan Mộc Tình đến đây để ủng hộ tinh thần.

Đoan Mộc Tích vốn là một người có chí lớn, mặc dù Thần Mộc đấu khí đã là một trong các Đấu Khí đứng đầu thiên hạ, nhưng hắn không chỉ muốn tu luyện riêng đấu khí gia truyền mà muốn muốn học thêm nhiều vũ kỹ huyền ảo khác bởi vậy cho nên hắn không có lựa chọn mộc hệ mà học tự do hệ.

Đoan Mộc Tích vốn là cùng cấp bậc với Hạ Hầu Cẩn, hai người đánh nhau từ nhỏ đến lớn, bất phân thắng bại, nếu như hắn không phải đầu quân vào tự do hệ thì kết quả kỳ thí hàng tháng Đoan Mộc Tình hẳn sẽ phải nhường vị trí đứng đầu lại cho ca ca của mình!

Đây chính là đoàn người ủng hộ tinh thần ít nhất nhưng lại là chất lượng nhất, mỗi người đều là cao thủ trong cao thủ của năm nhất.

Trên thực tế thì Đoan Mộc Tích bị Hạ Hầu Cẩn kéo đến chứ không phải tình nguyện đến, lúc này oán giận nói:”Hạ Hầu Cẩn, không phải ta dội cho ngươi bát nước lạnh, tuy cái tên Hách Liên Kiếm kia đúng là có hiềm khích với ngươi, và hắn cũng là một tên bại hoại, nhưng trận đấu này thì tám chín phần khán giả đều hướng về phía hắn rồi, kể cả người của tổ chức nữ quyền, ngươi chắc vốn biết Đông Phương Lộ chính là người của tổ chức nữ quyền!”

Hạ Hầu Cẩn cau mài nói:”Thế thì sao?”

Đoan Mộc Tích biết người bạn tốt này của mình sẽ không bao giờ hiểu ý tứ của mình nên nói trắng ra:”Ta có ý nói chính là trận đấu này chúng ta có thể hoàn toàn trung lập, Cổ Diêu là bạn cùng phòng của ngươi, mà bên kia chính là tổ chức nữ quyền của Đông Phương Lộ, mà Đông Phương Lộ lại là bạn tốt của Tiểu Tình, cũng chính là bằng hữu của chúng ta, bạn cùng phòng của ngươi sẽ không oán giận đâu.”

“không được!” Hạ Hầu Cẩn nói như chém đinh chặt sắt:”Ngươi cũng biết trận này số người ủng hộ lão nhị không có bao nhiêu, ta làm sao lại không ủng hộ hắn đây.”

Đoan Mộc Tích thầm nói:”Cũng là do bạn cùng phòng của ngươi gieo gió gặt bão mà thôi, không thể trách người khác được, Đông Phương Lộ không nhờ tổ chức nữ quyền truy tố đã là may mắn rồi.”

Hạ Hầu Cẩn nghe Đoan Mộc Tích nói thế thì biết là hắn muốn nói đến sự kiện nhà vệ sinh nên lập tức phản bác:”Ta nói rồi, đó chỉ là nhầm lẫn!”

Nhầm? đi nhầm vào nhà vệ sinh nữ, xem ra cả đại lục này không tìm được mấy người, nhưng lần này Đoan Mộc Tích không nói gì.

Hạ Hầu Cẩn cũng hiểu rõ ý nghĩ trong đầu hắn, trừng mắt nhìn hắn nói:”Hãy bớt sàm ngôn đi, nếu tiểu tử nhà ngươi không muốn, hoặc là vì sợ mất thể diện thì có thể biến ra xa lão tử một chút! Lão nhị không phải chỉ là bạn cùng phòng của ta mà là huynh đệ của ta, ta phải ủng hộ hắn!”

“Được được, ta không nói nữa được chưa?” Đoan Mộc Tích bất đắc dĩ nói, hắn hiểu rất rõ tính cáh của Hạ Hầu Cẩn, quá trọng tình nghĩa, có thể vì huynh đệ mà nhảy vào biển lửa, không tiếc mạng sống mà giúp đỡ, đây chính là ưu điểm.

Nhưng cũng có khi đây chính là khuyết điểm!

Đợi lát nữa khi trận đấu bắt đầu, Hạ Hầu Cẩn nhất định sẽ vì ủng hộ mà hô hào lớn tiếng, đến lúc đó bị Tiểu Tình, Đông Phương Lộ, tổ chức nữ quyền cùng với những người khác biết được mình ở chỗ này thì không biết các nàng có cảm tưởng thế nào, Đoan Mộc Tích âm thầm kêu khổ.

Hắn chỉ hy vọng Hách Liên Kiếm vừa bắt đầu trận đấu liền một kiếm đánh bại Cổ Diêu, như vậy thì Hạ Hầu Cẩn sẽ không có cơ hội để ủng hộ nữa.

Một nam sinh có hai cái râu cá trê trên môi, tướng mạo hèn mọn đột nhiên đi đến trước mặt ba người

“Hả, ngươi là Hạ Hầu Cẩn, bạn cùng phòng của Cổ Diêu đồng học?”

Hạ Hầu Cẩn nhìn một chút, không nhận ra người này, nhưng vẫn gật đầu nói:”Đúng vậy, ngươi là?”

“Xin chào, ta là Nguyên Tội, kỳ môn bộ, năm ba, ban tám cũng là bạn tốt của Cổ Diêu đồng học.”

Nguyên Tội quyết tâm, kiên trì tin tưởng ‘Tinh thành sở chí, kim thạch vi khai’, vì có thể đả động Cổ Diêu, nên mỗi trận đấu đều đến, hơn nữa lại không hề để ý đến nộ khí của khán giả, nhất thời cũng trở thành một nhân vật nổi tiếng của học viện, siêu cấp đồng đảng của Bại Lộ Cuồng, nhưng cũng không cóa ai rõ lắm là hai người vỗn chỉ là bình thủy tương phùng, giao tình không sâu đậm, chỉ vì có sở thích đặc thù mà quen biết nhau.

Nguyên Tội khi đến ký túc xá của Cổ Diêu lần đầu liền bị Cổ Diêu tống ra khỏi cửa nên Hạ Hầu Cẩn cũng chưa từng thấy mặt hắn, nhưng khi nghe hắn nói thì nhếc miệng cười, nắm lấy bả vai của hắn nói:”Nguyên Tội, ngươi có thể vì huynh đệ mà đồng cam cộng khổ, không giống như những kẻ khác, một hán tử không sợ lời đồn đãi, ta thích ngươi! Ha ha!”

Nguyên tội được ưu ái, mà Đoan Mộc Tích thì biết Hạ Hầu Cẩn chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, âm thầm mắng mình nên buồn bực, muốn nói Cổ Diêu cũng không phải huynh đệ của mình mà chỉ là bằng hữu của bằng hữu mà thôi.

“Các người đến để ủng hộ hắn sao, ta cũng thế.” Mặc dù ngồi ở chỗ nào để ủng hộ Cổ Diêu thì Nguyên Tội cũng bị ném rác, mặc dù có triệu hoán thú bảo vệ không quá chật vật nhưng dù sao thì bị người ta ném rác cũng không phải là chuyện dễ chịu, nhưng ngồi bên cạnh đám người của Hạ Hầu Cẩn thì lại là chuyện khác có thể an toàn rồi.

“Đương nhiên không thành vấn đề, mau, đừng khách khí.” Hạ Hầu Cẩn nhiệt tình bắt chuyện, vì tỏ vẻ không phải là bằng hữu của Cổ Diêu nên chỗ ngồi của Hạ Hầu Cẩn cũng bị chia rõ giới hạn, chung quanh trống không, đây cũng chính là điểm đặc biệt của một lôi đài vốn đông kín người.

Trong số người xem còn có hai vị khán giả đặc biệt khác , trong đó có một người qua trang phục có thể biết được đó là một nữ tử, ngồi ở hàng đầu, chỗ gần với lôi đài nhất, trên mặt có vẽ đồ án xanh xanh đỏ đỏ, trụa như một người cuồng nhiệt.

Mà một vị khác vốn là một mỹ nử, khuôn mặt cùng với ngũ quan khó mà tả được, mỗi người khi nhìn thấy đều kinh thán.

Khuôn mặt của vị mỹ nữ này đẹp đến cực điểm nhưng lại tựa hồ như biến hóa từng thời khắc, đây là một loại cảm giác vô cùng kỳ quái, theo lý thường mà nói thì khi nhìn thấy một mỹ nữ như thế thì ấn tượng sẽ khắc sâu vào đầu, nhưng khi ánh mắt rời khỏi vị nữ tử này thì lại không thể nào nhớ nổi khuôn mặt nàng, tựa như là từ trong mộng tỉnh lại vậy, sau khi tỉnh mộng thì trí nhớ liền mơ mơ hồ hồ.

“Trấn đấu tiếp theo, Vũ áo bộ, tự do hệ, năm nhất, ban năm Hách Liên Kiếm đấu với Vũ áo hệ, tự ho hệ, năm nhất, ban chín Cổ Diêu.”

Theo tiếng truyền thanh Hách Liên Kiếm sải bước đi ra từ phía sau.

Trong mắt của tổ chức nữ quyền thì danh tiếng của Hách Liên Kiếm cũng không tốt lắm, ngoại trừ kiêu ngạo ra hắn còn là một người chuyên trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng dù sao hắn cũng có thực lực mạnh mẽ nên đa số nữ tử này đều là tình nguyện đến với hắn!

Mà danh tiếng của Cổ Diêu thì lại càng xấu hơn Hách Liên Kiếm. Nên nặng nhẹ thế nào đã rõ ràng, mặc dù tổ chức nữ quyền ngoài miệng không có ủng hộ cho Hách Liên Kiếm nhưng trong lòng lại ủng hộ hắn, đây cũng chính là ý nghĩ trong đầu của đại đa số khán giả ở đây.

Ngoài số người miễn cưỡng này ra thì Hách Liên Kiếm cũng có một bộ phận người ủng hộ nhiệt tình. Đầu tiên chính là bạn gái của hắn, người có bộ ngực to, ở Mại Nhĩ Tư Thành bị Philip lấy đi chiếc vòng cổ, gọi là Hách Đế.

Hách đế vốn là người của một gia tộc thống trị quận phụ cận của Chúc Thành là An Đức La thành, là một nử tử đam mê tiền tài, biết rõ Hách Liên Kiếm trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi nhưng vẫn nhắm mắt mà đu theo.

Bởi vì thứ nàng muốn chính là địa vị Thiếu Phu Nhân trong tương lai của Hách Liên gia tộc, hơn nữa nàng cũng rõ ràng mình không có khả năng quản thúc Hách Liên Kiếm, nếu không biết khôn khéo thì làm khó có thể được như ý.

Nên cũng có thể nói nàng không phải là dạng người hung đại vô não, nên mới có thể quang minh chính đại làm bạn gái của Hách Liên Kiếm. Mà các nữ nhân khác trong học viện này chỉ là đồ dùng tạm của Hách Liên Kiếm mà thôi.

Tuy các nàng biết mình chỉ là đồ dùng tạm của Hách Liên Kiếm mà thôi nhưng vẫn rất vui vì từ Hách Liên Kiếm các nàng có thể có được những thứ trang sức, vật phẩm, tinh tệ mà mình muốn có, vì thế cho nên các nàng trở thành những người không biết xấu hổ mà trở thành những người ủng hộ Hách Liên Kiếm nhiệt tình.

Còn có thêm mấy vị công tử gia phóng đãng là bạn thâm giao của Hách Liên Kiếm. Đặc điểm của bọn họ cơ hồ không khác nhau lắm, gia thế tốt đẹp, có nhiều tiền, tướng mạo khá, và đều là hoa hoa công tử.

Các hoa hoa công tử này đều dẫn theo một mỹ nữ của học viện, thứ nhất là để trợ uy cho Hách Liên Kiếm, thứ hai cũng là để khoe khoang thân phận của bọn họ. Mà quân đoàn hoa hoa công tử này cũng khá là đông.

Không khí tại hiện trường không phải là quá cuồng nhiệt, cho dù khán giả cực kỳ chán ghét Cổ Diêu nhưng cũng không vừa mắt Hách Liên Kiếm, vì vậy lôi đài tuy có nhiều khán giả nhưng không khí thì lại không bằng những trận chiến trước đó của Cổ Diêu.

Trận đấu chuẩn bị bắt đầu mà hai tuyển thủ cũng đã đến trung tâm lôi đài, thời gian trên màn hình lớn cũng bắt đầu.

“Ngươi có biết tại sao ta lại bỏ cuộc trong trận đấu trước không?”

Hách Liên Kiếm đến trước mặt Cổ Diêu mở miệng nói:”Cổ Diêu, bởi vì ngươi, vì có để có được điểm số giống ngươi, như thế thì có thể cùng nhóm rút thăm với ngươi. Xem ra ông trời không có phụ ta hé hé hé …”

Hách Liên Kiếm đắc ý cười nói:”Ta cảnh cáo ngươi lần cuối cùng, hãy mau chóng tránh xa Hàn Đan, nếu không thì ta sẽ làm cho ngươi càng thê thảm hơn nữa!”

Cổ Diêu hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:”ta cũng cảnh cáo ngươi, đừng có làm phiền Đan Đan nữa, ta sẽ dùng cả tính mạnh của mình để bảo vệ nàng!”

“Thật không ngờ ngươi lại lì đến thế!” Hách Liên Kiếm thở dài trong mắt xuất ra dị quang:

“Như thế thì ngươi hãy đi chết đi cho ta nhờ!”

Lúc này trên màn hình lớn cũng vừa nhảy đến số 0, trận đấu bắt đầu.

Cổ Diêu đột nhiên đau đầu, hoa mắt.

Huyễn thuật!

Cổ Diêu cắn mạnh đầu lưỡi, ứa cả máu, máu tươi chảy ra làm cho hắn vô cùng đau đồng thời cũng tỉnh táo lại, tập trung tinh thần.

Mẹ kiếp, tên tiểu tử này âm hiểm thật, nhân lúc nói chuyện với mình làm phân tán chú ý, lén lút sử dụng huyễn thuật!

Đối mặt với huyễn thuật sư thì tinh thần không thể nào thư giãn bất kỳ một khắc nào, nếu không thì sẽ bị trúng chiêu, ngoài ra cũng không thể nhìn chăm chăm vào hai mắt của đối phương, bởi vì huyễn thuật đều là thông qua đôi mắt.

Đương nhiên là không thể không nhìn đối thủ, nếu không thì làm sao chiến đấu đây, nên chỉ có thể dùng hai mắt quan sát đối thủ trên diện rộng, nhưng nếu như thế thì sẽ ảnh hưởng đến nhiều động tác khác, nhưng cũng không có cách nào khác cho nên chiến đầu cùng một huyễn thuật sư vốn là một chuyện đau đầu.

Hách Liên Kiếm nhíu mày, trong lòng có chút kinh ngạc, với sự chênh lệch thực lực của đối phương thì cho dù đối thủ có cắn đứt đầu lưỡi cũng không cách nào phá giải huyễn thuật trúng phải mới đúng, nếu như là Hạ Hầu Cẩn cũng thế thôi, nhưng tên tiểu tử này chỉ là một tên vô danh tiểu tốt mà thôi.

Dị quang trong hai mắt của Hách Liên Kiếm bành trướng, nhưng lần này Cổ Diêu đã có chuẩn bị, đầu chỉ có chút đau thôi chứ không có bị lâm vào huyễn cảnh, việc này càng khiến cho Hách Liên Kiếm kinh ngạc.

Phải biết rằng trong thiên ma quyết, nguyên tố cảm ứng có tổng cộng hơn 120 trang, mà nguyên tố cảm ứng thì có liên quan đến việc rèn luyện tinh thần lực.

Đều là các bí tích của các đại gia tộc nhưng nguyên tố cảm ứng thường chỉ ghi khoảng hai ba mươi trang mà thôi, như Hách Liên gia tộc chuyên về huyễn thuật cũng chỉ ghi chép cơ hơn bảy mươi trang mà thôi. Càng huống chi thiên ma quyết vốn là thiên hạ kỳ công, sự huyền diệu của nó không dưới bí tịch của bát đại cổ tộc, thậm chí là cảm quan linh mẫn có thể tăng lên đến cực cao, nên có lực miễn dịch với huyễn thuật rất mạnh.

Hơn nữa Cổ Diêu khổ luyện suốt nữa năm, trái tim đã vô cùng cứng cỏi, ngay cả huyễn thuật của Hách Liên Kiếm cũng không có tác dụng.

Chỉ cần có thể chống đỡ được huyễn thuật của đối phương thì nhất định sẽ không phải ngồi chờ chết, còn có lực phản kháng. Lòng tin của Cổ Diêu tăng nhiều, huỳnh quang trong tay phải tăng xuất hiện, ba cổ quyền kình xuất ra hướng đến Hách Liên Kiếm.

Vì tính chất công bằng cho nên Huyễn Kiếm Thừa ảnh là vật bị cấm mang vào trận đấu, Hách Liên Kiếm chỉ sử dụng một thanh kiếm bình thường trong học viện.

Nhưng cường giả vẫn là cường giả, việc này sẽ không thay đổi theo vũ khí, cho dù chỉ là một thanh trường kiếm bình thường trong tay của hắn cũng có thể phát huy uy lực rất mạnh.

Cho dù huyễn thuật mất đi hiệu lực thì so về vũ kỹ Cổ Diêu cũng không thể nào bằng Hách Liên Kiếm được, loại công kích này hắn không thèm để ý đến, liên tiếp đâm ra ba kiếm, dễ dàng phá tan quyền kình.

“Không tệ, cũng có chút năng lực, nhưng nếu thế này thì sao?” Hách Liên Kiếm vung trường kiếm lên, tử quang hiện ra.

Kỳ quái chính là tử quang không phải là do kình lực ngưng thành, loại hình thái này sẽ không bị đấu khí phá hủy dễ dàng, nó lại xuất ra từ tay của Hách Liên Kiếm nên Cổ Diêu không dám chậm trễ, lại tiếp tục xuất ra ba quyền kình, muốn thử dò xét.

Quyền kình lại dễ dàng xuyên qua vụ khí, chúng nó quả thực không có tính chất của lực lượng, bị quyền kình xuyên qua, sương mù tiếp tục di chuyển và bành trướng, đem Cổ Diêu bao phủ vào trong đó.

Cổ Diêu vô cùng kinh hãi, bởi vì tử vụ này có chút đặc dị, lập tức vận khởi hộ thể đấu khí.

Nhưng tử vụ lại xuyên qua hộ thể đấu khí của Cổ Diêu, xông vào da của hắn.

Ngồi trên khán đài Đoan Mộc Tích thấy thế thì lắc đầu nói:”Xong hết rồi, thắng bại đã định, bạn cùng phòng, ặc, không huynh đệ của ngươi thua rồi.”

Tạp La lầm bầm nói:”nếu như lão nhị thật sự có thể nhanh chóng thua trận thì tốt chỉ sợ đó là chuyện khó xảy ra.”

Tử vụ xuyên vào cơ thể làm Cổ Diêu cảm thấy kinh hãi, nhưng hắn đã thầm vận đấu khí, nhưng lại không cóa phát hiện gì, chẳng lẽ tử vụ nọ chỉ là hư chiêu của Hách Liên Kiếm?

Đang lúc còn không hiểu chuyện gì thì đầu óc đột nhiên hoa lên, cảnh vật trước mặt đột nhiên mơ hồ, tiếp theo đó không gian cũng vặn vẹo biến hóa mãnh liệt.

Cổ Diêu hoảng hốt đồng thời cũng nhận ra được, chính mình cuối cùng cũng không thể nào tránh được mà đã trúng huyễn thuật, nhưng là trúng chiêu gì đây?

“Quên nói cho ngươi biết một việc, ngoại trừ lợi dụng hai mắt ra ta còn có thể thông qua thiên mị đấu khí mà thi triển huyễn thuật!”

Thanh âm nham hiểm của Hách Liên Kiếm truyền đến bên tai của Cổ Diêu:”Ngươi đã bỏ qua cơ hội để bỏ cuộc rồi, bây giờ đã trúng huyễn thuật rồi hiện giờ ngươi có muốn bỏ cuộc cũng không làm được, bởi vì lời nói của ngươi sẽ không thể nào truyền ra ngoài được. Yên tâm trong vòng năm phút ta sẽ không đánh bại ngươi để giành lấy hai điểm, bởi vì ta muốn chậm rãi, từ từ hành hạ ngươi, như vậy thì mới có thể hưởng thụ sự tàn khốc của ta!”

Vô Sỉ Đạo Tặc - Chương #93