Chương 24: Thủy Nguyên Tố


Diệp lâm ghé vào tai hắn thấp giọng nói:”Cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn biết ngươi đang làm gì thôi?”

Cổ Diêu cẩn thận nói:”Không có gì, chỉ là did đường dài nên nhàm chán, ta muốn ngủ thôi, không được sao?”

“Chỉ thể thôi sao? Thật là kỳ quái, vừa rồi ta cảm giác được bên cạnh ngươi có một năng lượng dao động, chẳng lẽ chỉ là ảo giác sao?”

Cổ Diêu nghe như vậy thì mừng rỡm chẳng lẽ nhanh như vậy là có thể cảm ứng được thủy nguyên tố sao?

Nhưng hắn nhìn thấy khuôn mặt đang cười một cách giảo hoạt của diệp lâm thì liền cảm thấy không ổn.

“Quả nhiên như ta dự đoán.” Từ vẻ mặt của Cổ Diêu diệp lâm liền minh bạch:”Nguyên tố cảm ứng?”

Cổ Diêu giả bộ hồ đồ nói:”Cô nói cái gì?”

Trên mặt diệp lâm như hiện rõ lên hai chữ ‘khinh thường’, “Không cần đóng kịch đâu đồ đần, thuận tiên nói cho ngươi biết một việc, ngươi chỉ mới tu luyện nguyên tố cảm ứng, ngươi nghĩ có thể sinh ra năng lương ba động sao? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày.”

Bị người khác bỡn cợt, trong lòng Cổ Diêu cảm thấy vô cũng khó chịu, Cổ Diêu thẹn quá hóa giận nói:”Liên quan gì đến ngươi?”

“Đương nhiên là có liên quan đến ta.” Thành công chọc giận Cổ Diêu diệp lâm phảng phất như là rất vui vẻ:”ngươi phải biết rằng, lòng hiếu kỳ của phụ nữ rất là lớn, mà ta lại là một phụ nữ, ta rất tò mò là ai đã dạy cho ngươi nguyên tố cảm ứng, trước khi biết rõ chuyện này, ta cảm thấy rất là không thoải mái.”

Nhớ đến việc trước khi dương phong truyền thụ phương pháp tu luyện cho mình đã bảo mình phải giữ bí mật, Cổ Diêu không khỏi rung mình, nói thật, hắn đối diện với tiểu ma nữ diệp lâm này có chút kiêng kỵ nàng có thể thông qua phiến ngôn chích ngữ để moi lấy bí mật của người khác.

“Như vậy đi, hay là chúng ta chơi trò chơi đim vừa lúc ta cũng cảm thấy nhàm chán, coi như là giải sầu chút đi.”

Không đợi Cổ Diêu lên tiếng nàng tiếp tục nói:”trước tiên, dựa vào quan hệ của ngươi với mọi người, tuần thú sư Lôi mông đối với ngươi rất tốt nhưng hắn chủ tu là ngoại công, cho nên không có khả năng, Gia Lợi Đặc vốn là một ma pháp sư, ta xem ngươi cũng không có thiên phú làm mà pháp sư cho nên hắn cũng có thể bài trừ, Dương Phong đội trưởng vốn là một kỵ sĩ, ngươi vốn là một tên tiểu sắc lang, lại còn tham tiền cũng muốn trở thành kỵ sĩ sao? Hắc hắc …”

Nàng dùng tiếng cười để chối bỏ giả thiết, mặc dù ý tứ của nàng có ý châm chọc nhưng Cổ Diêu lại thở dài một hơi.

“Những người trong hộ viện không phải là võ sĩ hơn nữa bọn họ với ngươi cũng không thân thích, không có lý do gì mà dạy ngươi. Hàn đại hộ và phu nhân có thể am hiểu võ công nhưng lại đang vội vàng nên cũng không thể nào rãnh mà dạy ngươi, quản gia và trù su đều không có năng lực chiến đấu nên có thể coi như là người bình thường, bọn họ muốn dạy ngươi cũng không thể, về phần tiểu muội muội Hàn Đan, nghe nói nàng từ phụ thân cũng học được một ít nhưng vào tuổi của nàng thì năng lực lại không thể nào được, như vậy tính ra chỉ còn lại vị chiến sĩ tỷ tỷ kia rồi.”

Cổ Diêu sắc mặt đại biến, sau đó nhanh chóng khôi phục như thường, sau đó làm ra bộ dáng cố gắng che dấu nhưng lại bị hiểu rõ.

Diệp lâm vẫn chú ý khuôn mặt của Cổ Diêu, thấy thế liền có chút tự tin:”xem ra ta lại đoán đúng rồi.”

Cổ Diêu âm thầm đắc ý, tiểu ma nữ này dù sao cũng không phải thần tiên, cuối cùng cũng có lúc đoán sai.

Cũng khó trách diệp lâm đoán sai, đừng nói là nàng, mà ngay cả Cổ Diêu cũng không hiểu tại sao dương phong lại dạy cho mình phương pháp tu luyện Linh Động.

Diệp lâm đắc ý nói:”Tiểu sắc lang, ngươi thật là lợi hại, ngoại trừ tiểu muội muội, ngươi cũng có thể câu thượng vị tỷ tỷ kia nhanh như vậy.“

Mỗi khi nói đến đề tài này, Cổ Diêu đặc biệt xấu hổ, dứt khoát không để ý đến nàng, nhắm mắt cố gắng tu luyện nguyên tố cảm ứng, chỉ là diệp lâm chung quy lấy việc phá quấy hắn làm trò vui khiến cho Cổ Diêu hết sức ảo não.

Dương phong chờ sau khi đội ngũ nghỉ ngơi thì âm thầm chỉ điểm cho cổ diêu, khẩu quyết của linh động và phương pháp luyện tập cổ diêu đã được chỉ dạy, chỉ là việc luyện võ thì không thể nào nhất thời mà lĩnh hội hết được, nên hắn chỉ có thể ghi nhớ và từ từ luyện tập

Ngoại trừ việc gặp phải bầy sói hôm trước thì đội ngủ ban đêm nghỉ ngơi ít hơn khoảng hai giờ, dù sao lúc ban ngày di chuyển có thể thay nhau ngủ.

Cứ như thế qua năm ngày, buối tối trong lúc mọi người nghỉ ngơi thì cổ diêu tìm một chỗ tốt mà tập luyện nguyên tố cảm ứng.

Giống như trước, khoanh chân nhắm mắt, bài trừ tạp niệm, tận lực thả long thân thể, cố gắng tiến vào không gian tinh thần.

Có là là hôm nay hắn gặp may mắn, hoặc là mấy ngày nay không ngừng cố gắng nên có được hồi báo, lần này không gian tinh thần của cổ diêu không bị phá vỡ dễ dàng.

Dần dần cổ diêu cảm giác không gian tinh thần cũng không phải là dựa vào sự tưởng tượng mà chống đỡ, mà nó hoàn toàn tồn tại thật sự, nó là một phiến hỗn độn, không có bất cứ thứ gì.

Thật sự, đây mới chính là không gian tinh thần, trước kia cổ diêu gặp được chỉ là sự tưởng tượng của hăn.

Chính thức tiến vào không gian tinh thần, khái niệm về thời gian dần dần trở nên mơ hồ.

Không biết qua bao lâu, cổ diêu lại có cảm giác ngoài ý muốn là trong không gian hư vô kia có nhiều vật lạ.

Đó là một đốm sáng màu lam, nó phảng phất như là có tính mạng, đối với không gian tinh thần của cổ diêu rất là tò mò, cẩn thận dò xét chung quanh rồi chui vào.

Đây chẳng lẽ là thủy nguyên tố sao? Cổ diêu mừng như điên, lúc này đốm sang kia dường như là hoảng sợ gì đó, vụt cái chạy mất hút, cổ diêu cũng trở lại với thới giới thật.

Cố gắng tiến vào trong không gian tinh thần lần nữa nhưng cổ diêu lại thất bại, có lẽ là do vui mừng quá nên tinh thần phấn khích không cách nào tập trung lại được.

Nhưng cổ diêu đã hết sức phấn chấn, phải biết rằng người bình thường phải tốn gần một tuần mới có thể cảm ứng được nguyên tố mà chính bản thân mình chỉ tốn có năm ngày, đã vậy lại còn là lúc đang trên đường di chuyển, hoàn cảnh không phải là tốt nhất cho tập luyện.

Điều này làm sáng tỏ hai điểm, thứ nhất, bản thân hắn ngộ tính cũng không tệ lắm, thứ hai linh động đúng là một công pháp tốt, cũng có thể nói là cao cấp hơn một số công pháp khác.

Bất kể có là lý do nào đi nữa thì cổ diêu cũng rất là vui mừng.

Đội ngủ lại lên đường, khi cổ diêu đem chuyện này nói lại cho dương phong.

Đúng như sở liệu của hắn, nguyên tố kia chính là thủy nguyên tố.

Hôm sau, cổ diêu lại thành công cảm ứng được thủy nguyên tố lần nữa, lần này hắn đã sớm có tâm lý chuẩn bị, áp chế sự hưng phấn, tận lực duy trì trạng thái bình thường, lần này thủy nguyên tố tiến vào không gian tinh thần càng nhiều hơn và thời gian dừng lại cũng lâu hơn.

Ra khỏi ma nghệ sơn mạch cũng đã gần mười ngày, trong suốt quá trình đi, thì mọi người không hề gặp bất cứ phiền toái gì, hoặc có thể nói là do Dạ Lang dong bình đoàn thực lực mạnh mẽ nên dễ dàng giải quyết.

Sau khi thành công cảm ứng được thủy nguyên tố, thì việc cảm ứng các nguyên tố khác cũng dễ dàng hơn, mấy ngày nay, cổ diêu đã cảm ứng được các loại nguyên tố thông thường khác là kim mộc thủy hỏa thổ phong, hơn nữa chúng tập trung tron không gian tinh thần gày càng nhiều, điều này chứng tỏ năng lực của cổ diêu đã tăng lên, nên mới có thể hấp dẫn càng nhiều lực lượng.

Linh động có thể giúp người tu luyện năng lực nguyên tố cảm ứng mà còn có thể ma luyện tinh thần lực.

Đến ngày thứ mười hai, trước mặt mọi người xuất hiện một mảnh rừng rậm rạp, cây cối như che khuất cả bầu trời, khó mà có ánh nắng nào lọt qua được.

Nhìn thấy phiến rừng rậm này, dương phong lại thở phào nhẹ nhõm, dựa theo bản đồ, thì đây chính là Ốc Đốn sâm lâm, chỉ cần qua khỏi đây là đã tiến vào địa phận của Hàn La thành.

Không khí hoang dã rất trong lành, cảnh sắc cũng rất tốtm còn có thể kiếm được dã vị, nhưng đi liên tiếp hơn mười ngày, thì mọi người cũng cảm thấy nhàm chán.

Mười giờ tối, theo lệ đội ngũ dùng cơm xong thì nghỉ ngơi.

Sau di dùng cơm, dương phong tập hợp các thành viên lại, đây là việc mà mỗi khi Dạ Lang dong binh đoàn thực hiện khi chấp hành nhiệm vụ, đó là an bài các công việc cụ thể của một ngày vài hành trình.

Bình thường cuộc họp này khá đơn giản, nhưng hôm nay lại khác, dương phong cau mài, có chút không tập trung, lúc nói chuyện có mấy lần mất tập trung.

Gia lợi đặc quan tâm nói:”đoàn trưởng, người không khỏe sao?”

Dương phong lắc đầu:”Không phải, gần tối nên có chút cảm giác bất an, nhưng lại không biết nói thế nào.”

Vô Sỉ Đạo Tặc - Chương #24